Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến xa cũ nát, càng xe đều sắp gãy, không biết là bằng gỗ gì mà đen nhánh, thấu phát ra một chút sáng bóng của kim khí. Bánh xe dùng đá mài mà thành, màu xám nâu, có vẻ xú xì cũng không nhẵn bóng gì lắm.

Những thứ này cũng không tính là gì, duy nhất khiến lòng người kinh sợ chính là kéo xe lại là một con Thạch hổ, tuy rằng thiếu một cái lổ tai, vả lại một chân bị đứt nửa khúc, chỉ có ba chân cà thọt, nhưng loại uy thế đó vẫn khiến mọi người kinh sợ.

Đây là một con Thánh Linh, lại chỉ dùng để kéo xe, sao không khiến người ta rúng động?

Chiếc xe cổ xưa này vừa mới tiến vào trên bầu trời đại lục cổ, liền dẫn phát một tràng tiếng huyên náo vang động, không ít người đều tập trung ánh mắt nhìn lại, rồi bàn tán rầm rĩ.

- Đây là người nào, có lai lịch gì mà lại dùng Thánh Linh là thú kéo xe?

- Thạch hổ này tối thiểu cũng ở cảnh giới Thánh nhân mà còn đạt tới đỉnh phong, không ngờ lại tình nguyện làm thú nô bộc cho người. Người trong xe thật đáng sợ!

Chiếc xe tồi tàn chậm rãi chạy đến, cũng không nhanh lắm, người trong xe nhìn ngắm phong cảnh ven đường, nhìn mặt đất dưới đám mây, khẽ thở dài:

- Ven đường chứng kiến núi sông tráng lệ, thật sắc sảo! Loại cảnh sắc này đã bao nhiêu năm chưa từng được thtrởng thức!

Ở bên cạnh xe đi theo ba gã tùy tùng, mỗi người đều bao phủ trong giáp trụ màu đen, ngay cả diện mạo đều che khuất không thấy rõ hình dáng, không biết chất liệu gì, Thiên Nhãn Thông đều không thể nhìn thấu.

Chiếc xe cổ xưa thỉnh thoảng chạy ra ngoài đại lục cổ, xem phong cảnh ven đường trên mặt đất, so với đại lục cổ mà nói, lực hấp dẫn của núi sông trên mặt đất mênh mông đối với bọn họ lớn hơn nhiều.

- Hắc Ám Thành tồn tại lâu dài như vậy, là một chỗ làm cho người ta nếm biết bao ngọt bùi cay đắng và là nơi chứa nỗi bi hoan buồn ly biệt, kiếp này sứ mạng của nó cũng chung quy sắp hết rồi đây!

Người trong xe khẽ nói.

- Vị huynh đài này xin mời! Có thể xuống xe đàm đạo không?

Thạch Trung Hiên đứng dậy, hướng về phía chiếc xe cổ đi ngang qua cách đó không xa lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm con Thạch hổ kia, tia sáng trong mắt chớp lóe không chừng.

Một gã tôi tớ vén rèm lên, một chân từ bên trong bước ra, không có dao động cường đại gì, cũng không có khí cơ khiếp người.

Đây là một nam nhân thoạt nhìn coi như trẻ tuổi, con ngươi rất sâu sắc, tuấn lãng phi thường, tuy nhiên sắc mặt lại tái nhợt lạ thường, dường như hàng năm không thấy ánh mặt trời, có một loại dịu dàng của người bệnh hoạn.

Không nói tới anh khí, nhưng vô cùng tuấn tú, mới nhìn như là bệnh nặng mới khỏi, nhưng nếu nhìn kỹ đều không phải như vậy, đây là phong thái của hắn vốn đã như thế.

- Chào các vị!

Hắn ôm quyền nói, âm tiết đầy nhịp điệu, có chút dáng vẻ đặc biệt.

Lúc này ngay cả Khương Dật Phi đều đứng lên, rõ ràng cảm giác được người này bất phàm, có một loại khí chất đặc biệt. Mặc dù biếu hiện thực bình thường, nhưng lại làm cho người ta không thể xem thường.

Nguyệt Linh Công chúa, Hoài Tôn Thái tử, Phong Hoàng... mỗi người đều lộ ra dị sắc: người này tất nhiên là một cái cao thủ tuyệt đỉnh, hoàn toàn là một loại trực giác bản năng của họ.

- Xin hỏi đại danh đạo huynh, đến từ phương nào?

Thạch Trung Hiên hỏi.

- Ta tên Ám Bồ, cũng ngụ ở Trung Vực!

Nam nhân trẻ tuổi nói.

Mọi người kinh ngạc. Một nhân vật cường đại như vậy, sao quá khứ chưa bao giờ nghe nói qua, hôm nay như thế nào đột nhiên toát ra đến đây, Trung Vực có người này sao?

Xa xa, Diệp Phàm nhíu mày lại, người này tuyệt đối không đơn giản, khiến tâm thần hắn đều nhảy dựng lên, nhưng quá khứ chưa bao giờ gặp mặt, đúng thật là cường giả của Bắc Đẩu sao?

- Thâm sơn tàng hổ báo, điền dã ẩn kỳ lân. vốn tưởng rằng anh hùng Bắc Đẩu đều ở nơi này, không nghĩ tới còn có nhân vật không xuất thế như huynh đài!

Thạch Trung Hiên nói.

Bên cạnh, rất nhiều người phụ họa theo, đều cảm nhận được người này phi phàm, hơn phân nửa là một cường giả lánh đời.

- Huynh đài nhà ở địa phương nào?

Khương Dật Phi lên tiếng.

- Cách Hắc Ám Thành không xa!

Ám Bồ nói, thật sâu nhìn thoáng qua Khương Dật Phi.

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, trong lòng thầm than Hắc Ám Thành này quả nhiên phi phàm, phụ cận rốt cục lại cất giấu nhân vật tuyệt thế như vậy, quá khứ ngay cả một chút tên tuổi cũng không nghe thấy.

Mọi người cũng chỉ có thể an ủi mình: Thiên hạ này quá lớn, nhất định phải có một số cường giả không muốn người ta biết, thậm chí tới chết cũng không bị thế nhân phát giác.

- Chư vị Đại Thánh đều đang nói về chuyện con đường thành tiên mở ra sau này, sao chư vị không đi nghe, tại hạ muốn đi nhìn thử xem!

Ám Bồ nói, chắp tay chào mọi người, rồi đi bộ tới phía trước.

Mọi người nhìn theo bóng lưng hắn, lộ ra vẻ suy tư: Người này xuất hiện quá đột ngột, không biết lai lịch, dù sao mọi người cũng cảm thấy có chút đặc biệt.

Trước đại điện người đông nghẹt, nơi nơi đều là tu sĩ cường đại, Ám Bồ đi tới đây, sau đó lẳng lặng lắng nghe thời gian rất lâu.

Thẳng đến khi Đại Thánh Cơ gia đi ra, hắn mới lộ vẻ chấn động, mà cùng lúc đó, Hư Không cổ Kính trong cơ thể lão Thánh nhân Cơ gia khẽ nhích động rất nhỏ, phát ra một tiếng “coong”.

Lão Thánh nhân quay phắt đầu lại nhìn về phía bên này, ánh mắt vô cùng hừng hực, trông thấy nam nhân trẻ tuổi dáng vẻ bệnh hoạn này, liền nhìn chằm chằm vào hắn một hồi lâu.

- Có khí cơ của bọn họ!

Lão nhìn người này thật lâu, lẩm bẩm một câu như vậy, nhưng cũng không có ra tay, tự rời đi.

- Đúng là còn tồn tại như cảm ứng của trtrởng bối: Thần kính còn rất thật!

Ám Bồ khẽ nói. Hắn đứng lại chỗ này trong chốc lát, rồi theo đường cũ quay lại. Khi đi tới chỗ nhóm anh kiệt tụ hội, được mọi người mời mọc, liền ngồi xuống.

- Anh kiệt như huynh đài vậy mà trước đây không hiển lộ thanh danh gì, quả thật khiến người ta kinh ngạc!

Có người nói bóng nói gió, muốn hỏi lai lịch chân thật của hắn.

- Quá khứ trtrởng bối quản thúc nghiêm ngặt, không có cách nào đi ra ngoài. Gần đây cuối cùng mới có cơ hội được ra ngoài nhìn ngắm phong cảnh đó đây!

Ám Bồ bình thản nói. Hắn từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, dường như bất cứ chuyện gì đều khó có thể làm cho hắn sinh ra dao động trong lòng.

Mọi người ngồi xuống, nói về một ít cổ sự, cũng rất vui vẻ. Mà Ám Bồ người này thật ra kiến thức rất uyên bác, thông hiểu không ít bí tân cổ đại. Khi hắn nói ra dẫn tới tu sĩ bốn phía đều chú ý lắng nghe.

- Con đường thành tiên sắp mở ra, nhân vật của bảy đại cấm địa Sinh Mệnh hơn phân nửa sẽ có động tác lớn rồi đây?

Có người nói ra đề tài này.

- Bất Tử Sơn cách nơi này rất gần, không biết chí tôn trong đó sau này xuất thế sẽ có thái độ như thế nào?

Có người lộ vẻ lo lắng.

- Nói tới, Ngộ Đạo Tiên Trà trong Bất Tử Sơn lại sắp thành thục, đáng tiếc năm nay hơn phân nửa không ai dám đi tới ngoài núi nhặt lấy, trước kia đều có thể thu được một ít phiến lá!

Có người cảm thán tiếc nuối sâu sắc.

Ám Bồ cười cười, nói:

- Tiểu đệ cơ duyên xảo hợp, may mắn lấy được vài lá, hôm nay trò chuyện tâm đầu ý hợp, mời các vị uống trà!

Nói xong, hắn vung tay một cái, trên bàn đá liền nhiều thêm một bộ đồ trà lóng lánh trong suốt, mấy cái lá bay ra chìm sâu vào trong bình. Những lá trà này tất cả đều thần dị phi phàm, hình dạng mỗi lá mỗi khác.

Trong đó một phiến lá có dạng như cái đỉnh nhỏ, ba chân hai tai, lóng lánh sáng bóng, có đạo văn đan vào.

Một phiến lá khác ráng mây đỏ lấp lánh, giống như một cái hỏa lò đang chìm nổi, dâng lên từng đợt ngọn lửa, từng tia từng tia thần văn cấu trúc thành hình dạng phiến lá này.

Đây là kiệt tác của trời xanh, lá trà ngộ đạo trời sinh đạo đồ. Mỗi một phiến lá đều có một loại pháp tắc bất đồng, đại biếu chí lý không thay đổi nào đó trong thiên địa.

Trong đó tương đối đặc biệt còn có một phiến lá hình người, giống như một hình người nhỏ ngồi xếp bằng, sáng lóng lánh, chung quanh lượn lờ từng tia sương mù, giống như tiên nhân hạ phàm.

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, đây là hạng người nào, chỉ vì trò chuyện với nhau tâm đầu ý hợp, liền lấy ra lá Ngộ Đạo Trà để chiêu đãi?!

Ở quá khứ, bất kể là ai thu được, đều thật cẩn thận cất giữ. Trừ phi là khách nhân tôn quý nhất tới, mới có thể lấy ra để chiêu đãi.

Người này ra tay thật hào phóng, lập tức mỗi người đều sinh ra cảm tình với hắn.

Nhất là tu sĩ Vực ngoại. Ngộ Đạo Trà đối với bọn họ mà nói là vật trong truyền thuyết, xa không thể với tới. Không nghĩ tới hôm nay lại có thể uống được tiên trà này, làm cho bọn họ ai cũng kinh ngạc hâm mộ, sau đó vô cùng mừng rỡ.

Nước suối mát lạnh như cam lộ, bản thân nó đã có mùi thơm nhàn nhạt, khiến mọi người thật kinh ngạc. Sau khi đun sôi chậm rãi rót vào bình, lập tức tỏa ra một mùi thơm, làm cho phụ cận mọi người giật mình kinh ngạc.

Hương trà này rất đặc biệt, chỉ là vừa ngửi vào mũi đều cảm thấy trong lòng thanh minh.

Gã người hầu mặc giáp trụ màu đen dâng trà. Mười mấy người trẻ tuổi ngồi bên cạnh bàn đá đều trân trọng đưa chén trà lên, đầu tiên là ngửi mùi hương, sau đó hoàn toàn ngạc nhiên thán phục.

Hỏa Lân Nhi khẽ liếc mắt một cái, cúi đầu uống trà, cũng không nói gì, bộ dáng như có điều suy nghĩ. Trên thực tế, nàng đã sớm chú ý tới Ám Bồ luôn chau mày.

Mọi người uống trà, sau đó đều thần thanh khí sảng, có một loại cảm giác như sắp ngộ đạo. Ai nấy đều yên lặng thể ngộ thời gian rất lâu, toàn cảnh trở nên im lặng.

Qua thật lâu sau, từng người mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, đều hướng về Ám Bồ tỏ vẻ cảm tạ. Người trẻ tuổi hơi bệnh hoạn này tuy rằng nhìn như lãnh đạm, nhưng cũng thực khiêm tốn, lắc lắc đầu cũng không thèm để ý.

Bọn họ bàn chuyện xưa nói chuyện nay, tự nhiên không tránh khỏi nhắc tới Bất Tử Sơn, nói tới Hư Không Đại đế, lại bàn luận về Thánh thể đại thành, bởi vì hai người này đều từng công phạt nơi đó.

Đúng lúc này, một thiếu nữ áo tím xuất hiện, thướt tha tú lệ, trên gương mặt xinh đẹp trắng mịn có má lúm đồng tiền nho nhỏ, đôi mắt sáng ôn hòa, thoạt nhìn linh động vui tươi.

- Đây là viên minh châu của Cơ gia Đông Hoang, một thiên chi kiêu nữ thiên phú kinh người, đã thành công từ trên tinh không cổ lộ đánh giết trở về!

Có người nói ra.

- Nghe đồn, nàng tu luyện cũng không chuyên cần gì lắm, nhưng lại hết sức cường đại, là một kỳ tài ngút trời!

Có người đứng lên, lên tiếng chào hỏi. Nàng là hậu nhân của Hư Không Đại đế, mà lại kinh diễm như vậy, tự nhiên đáng để mời mọc.

Nhưng mà, Ám Bồ lại than nhẹ một tiếng, nói:

- Nói như vậy, ta cùng với nàng là kẻ thù truyền kiếp, tuy là ân oán giữa trtrởng bối, nhưng ta cũng không thể không ra tay!

Mọi người đều cả kinh, không nghĩ tới nam nhân vẫn thực bình tĩnh này lại nói ra một câu như vậy, muốn ra tay với Cơ Tử Nguyệt!

- Huynh đài làm như vậy không tốt lắm!

Khương Dật Phi lắc lắc đầu nói.

- Nghe nói nàng rất thân thiết với Thánh thể Nhân tộc!

Thạch Trung Hiên nhắc nhở.

- Thì sao?

Ám Bồ nhẹ nhàng nở nụ cười, đúng là rất sáng lạn, sau đó lại khôi phục bộ dáng bệnh hoạn, nói:

- Đều là kẻ thù truyền kiếp!

Ở bên cạnh, ba gã người hầu mặc giáp trụ màu đen lập tức đi tới phía trước, đi tới hướng Cơ Tử Nguyệt, mọi người đều lộ vẻ mặt ngưng trọng, không nghĩ tới hắn nói động thủ liền thật sự ra tay.

Cơ Tử Nguyệt đã tới gần, nghe được lời nói của họ, nhưng thần sắc không thay đổi, thẳng đến ba gã người hầu tới gần, nàng cũng đứng lại cười thật tươi.

“Xoát!”

Đột nhiên, một luồng sáng như ngân hà bay vọt tới sáng lạn lóa mắt, trực tiếp ngăn cách đường đi của ba gã người hầu.

Diệp Phàm hất chén rượu trong bát ra ngoài, không ngờ lại giống như một dải ngân hà rực rỡ loá mắt, có một loại cảm giác mờ mịt khôn cùng.

Rõ ràng chỉ là một chén rượu mà thôi, lại đạt tới hiệu quả kinh người bực này, làm cho ba gã người hầu mặc giáp trụ màu đen đều lập tức dừng chân lại. đồng thời làm cho nhóm anh kiệt đều kinh hãi.

Trong dải ngân hà này, bọn họ cảm nhận được một loại ý chí vô địch hùng vĩ mênh mông!

Diệp Phàm vẫy vẫy mời Cơ Tử Nguyệt tới.

Ám Bồ khẽ thở dài:

- Nơi đây đúng là ngọa hổ tàng long, ngay trước mắt đã có một vị cao thủ, lại không có mấy người có thể phát giác. Người như vậy đáng để mời kính một chung Ngộ Đạo Trà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK