Hai chữ Đại đế sao mà trầm trọng đến thể... năm tháng cao ngất như mây khói thoáng qua, chân chính đối mặt chính là cô tịch muôn đời.
Tài ba trác tuyệt, hậu nhân hâm mộ, nhưng đâu có ai biết những gì bọn họ đã trải qua khi còn sống, từ khi sinh ra chiến đấu cho đến già, một người một mình đối mặt gian khó, đây là một khúc bi ca.
Cố nhân, bằng hữu, mọi người cũng thời đại đều chết đi, chỉ còn lại chính hắn mang theo đau xót mệt mỏi chiến đấu, dài dòng sinh mệnh, tràn ngập cô độc.
Thái cổ nổi loạn, năm tháng ma diệt hết thảy, người đời sau quên mất công tích của hắn, từng một mình chiến đấu ở Vực ngoại mãi cho tới bây giờ.
Trong mắt người đời, Đại đế Cổ là vô địch, là huy hoàng, là đứng sừng sững ở tuyệt đỉnh, là khiến người ta kinh sợ và hướng tới.
Ai có thể có thể biết được lúc cuối đời thê lượng của Hư Không Đại đế: Dù tuổi già sức yếu, huyết khí khô héo mà vẫn còn chiến đấu. Đồng bạn, hồng nhan ngày xưa đều sớm đã trở thành đất bụi trong phần mộ, chỉ có hắn sống một mình tuổi già.
Cuối cùng, một mình yên lặng ra đi, lựa chọn nghênh chiến với đại địch tuyệt thế ở Vực ngoại, cho đến khoảnh khắc sinh mệnh cuối cùng, một mình lặng lẽ đi về hướng chung điểm kia.
Mười vạn năm sau kết thúc, một người một cỗ quan tài, không người đưa tiễn, chỉ có chính mình đơn độc đi xa, tiến vào chỗ sâu trong vũ trụ hắc ầm và cô tịch, bi thương vùi xương cốt chốn tha hương.
Đây là Đại đế chân chính.
Từng đạo thánh quang vọt lên nở rộ trong tinh vực, phiến hạm đội khổng lồ kia, bao gồm bốn chiếc thuyền Đại Thánh đều đứt từng khúc, rồi nhanh chóng tan rã.
Quan tài của Hư Không Đại đế đã trôi xa, chặt đứt xiềng xích, một mình thi thể ra đi, táng vào trong hư không vô ngần. Mà còn lại hạm đội khổng lồ thì đang hủy diệt, loại cảnh tượng kinh thiên động địa này vô cũng đáng sợ.
- Thuyền âm hồn thượng cổ hỏng hết rồi! Kết thúc rồi!
Người của chủ tinh Vĩnh Hằng ở xa xa đều tích cực ra tay, rất nhanh vận chuyển pháp trận, di dời cả phiến tinh không bên trong có các loại thuyền cổ và Thánh khí, đó là báu vật vô giá.
Bốn chiếc thuyền Đại Thánh trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, nơi đó có Thần Tàng, có báu vật kinh thế, bọn họ không thể dễ dàng chấp nhận bị hủy như vậy.
“Ầm!”
Nhưng, từ cỗ quan tài chín lớp rời đi, nơi này cũng không chịu khống chế từng mảng lớn hạm đội dập nát, hóa thành bụi vũ trụ, khó có thể ngăn cản.
Trong tim của mười hai Vương hầu đều như nhỏ máu, ngay cả Thánh nhân đều nắm chặt nắm tay, dùng hết khả năng cứu giúp, đây là hạm đội vinh quang, là vô địch của mười vạn năm trước.
Đáng tiếc, dù có cứu vãn như thế nào cũng khó mà nghịch thiên. Quan tài của Hư Không Đại đế đã đi xa, không gian dừng lại bắt đầu sụp đổ, loại tình huống này không thể đảo ngược được.
- Mau cấu trúc tinh môn vĩ đại nhất, nhất định phải giam cầm bốn chiếc thuyền Đại Thánh đi ra, đó là Thần Tàng!
Ngay cả Cổ Thánh đều kêu lớn, tự mình ra tay.
Ở phía trên vòm trời xuất hiện một môn hộ như kim khí luyện chế thành, vô cũng to lớn, dường như nối tiếp với đầu cuối của thế giới, phù văn lấp lánh cố định phía trước.
“Ầm!”
Từng mảng mảnh nhỏ kim loại từ bên trong bay ra, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, ngân quang lóng lánh, ngay cả là Thánh khí khi lao tới cũng trở thành tro bụi.
- Ra rồi! Vớt ra được một chiếc thuyền Đại Thánh!
Một vị Vương hầu kích động hét lớn.
Bọn họ run rẩy, dùng sức huy động cánh tay, khẩn trương nhìn chằm chằm từ bên trong tinh môn bay ra thánh thuyền cổ xưa, tản phát ra uy áp bàng bạc.
- Hỏng rồi! Nó đang giải thể, hoàn toàn không được rồi.
Mọi người trong lòng trầm xuống, thuyền cổ cấp Đại Thánh tuy rằng bay ra đến đây, nhưng sớm nứt nẻ, rồi lại rất nhanh tan rã, vô thanh vô tức hủy diệt.
- Thật đáng sợ! Chỉ là dư ba của cỗ quan tài cổ mà thôi, lại hủy diệt thuyền cổ Đại Thánh, thật khiến cho người ta kinh sợ mà!
Mọi người sợ run, căn bản không có can đảm đuổi theo cỗ quan tài Thần linh, mặc dù nó là mục tiêu của mấy vị Đại Thánh viễn chinh mười mấy vạn năm trước, ngày nay lại chỉ có thể để mặc cho nó đi xa.
Thuyền Đại Thánh phát ra hào quang chói mắt, tiếng nổ mạnh nối tiếp, rồi giải thể biến thành những mảnh vỡ. Trong đó một khối thi thể lạnh như băng rơi xuống, dẫn tới mọi người cả kinh kêu lên.
- Là Đại Thánh mười vạn năm trước, cái gì cũng đều bị hủy diệt rồi, chỉ có thi thể hắn còn giữ lại!
Ở trong dao động mang tính hủy diệt không ngừng bùng nổ, chỉ còn lại một khối thi thể già nua còn không có phân giải, là thứ duy nhất coi như còn nguyên vẹn.
Thánh nhân đồng loạt ra tay, đều muốn chụp lấy hắn vào tay, nhưng mà đạo ngân đan vào, thân thể Đại Thánh bắt đầu hỏng mất, làm cho một vị Cổ Thánh kinh hãi lui lại.
- Cái này thực... cực kỳ khủng bố, dao động cuối cùng của cỗ quan tài cổ kia, lại có hậu quả đáng sợ như vậy!
Thân thể Đại Thánh đều bị chấn thành máu và mảnh xương, ở trong cơ thể đó một cái huyết hồ lô nhuộm máu ảm đạm rơi xuống, rồi chịu đựng dư ba của đạo tắc.
“Rắc!”
Rốt cục, huyết hồ lô cũng bị ảnh hưởng, phát ra tiếng nứt vỡ, nhưng chung quy là không có dập nát toàn bộ, còn lưu lại một đoạn ngắn.
Mọi người đều khiếp sợ, dư ba liên tiếp phá vỡ thuyền cổ, thi thể, hồ lô ba lớp Đại Thánh khí, mãi đến lúc này mới biến mất, có thể nghĩ mà biết đáng sợ tới cỡ nào.
- Đó chỉ là dao động còn sót lại của một khối quan tài cổ mười mấy vạn năm về trước tản phát ra mà thôi, vẫn còn có uy lực như thế...
Đối mặt với hết thảy chuyện này, mọi người đều chỉ có thể kinh hoàng và khiếp sợ, một hồi lâu không thốt ra lời gì.
Ở chỗ sâu trong vũ trụ cuồn cuộn mãnh liệt, tất cả hạm đội vô địch có thể quét ngang tinh không mười vạn năm trước đều bị huỷ diệt, tấc tấc thành tro bụi, không có lưu lại được thứ gì.
Bốn chiếc mẫu thuyền cấp Đại Thánh, chỉ có một chiếc này giãy thoát khỏi phiến tinh không, lao ra tinh môn, lưu lại nửa bình huyết hồ lô.
- Mau nhìn xem rốt cuộc để lại bí bảo gì vậy!
Huyết hồ lô bị mấy vị Cổ Thánh thu hoạch, thận trọng ở trong một chiếc mẫu thuyền cẩn thận kiếm kê. Ngoại nhân không thể tới gần, bằng không giết chết không tha.
Mọi người đều biết gặp bảo bối rồi.
Đồ vật của Đại Thánh thượng cổ sao có thể chỉ là vật phàm. Bên trong hồ lô tổn hại lưu lại không hề ít đồ vật.
- Tiến hóa dịch! Lại có bảo dịch mạnh nhất của mười vạn năm trước, đây chính là vật nghịch thiên!
Rốt cục, từ chiếc mẫu thuyền truyền đến tiếng kêu kinh ngạc mừng rỡ. Một vị Vương hầu có tư cách ở trong đó quan sát phát ra một tin tức khiến mọi người phấn chấn như vậy, hạm đội lập tức sôi trào.
- Là Tiến hóa thần dịch giai đoạn thứ tám!
Tin tức này vừa ra liền dẫn phát lên sóng to gió lớn! Nên biết ràng năm vạn năm nay, ở tinh vực Vĩnh Hằng một sự kiện chấn động nhất không ngoài luyện thành Tiến hóa dịch giai đoạn thứ sáu.
Ngày nay, lại có bảo dịch gần như hoàn mỹ xuất thế, đây là loại thần vật nghịch thiên cỡ nào, làm cho mọi người lưỡi khô miệng há hốc.
- Đáng tiếc, thời gian mười vạn năm quá lâu, dược tính đã thoái hóa, không còn như trước, chỉ có thể miễn cưỡng đến gần Tiến hóa dịch giai đoạn thứ bốn.
Một vị Cổ Thánh sau khi nhận thức xác định sự thật, cho ra kết luận như vậy, không khỏi làm cho mọi người thất vọng, nhưng cũng không làm sao được.
- Tuy rằng thật đáng tiếc! Nhưng đây cũng coi như là thu hoạch lớn, phân lượng của bình bảo dịch này không ít, không hổ là bút tích của Đại Thánh, mười hai Vương tộc chúng ta đều có thể có phần.
Trong nửa cái huyết hồ lô đó còn có một số đồ vật quý báu khác bị Cổ Thánh chia đều, ngoại nhân đều không biết là cái gì.
Mà bình bảo dịch tiến hóa mạnh nhất này thì chia đều cho mười hai tộc, mỗi tộc đều chiếm được một phần.
Không ngờ gặp phải thuyền âm hồn thượng cổ, chết đi hai vị Thánh nhân, bị hủy diệt mất mấy chiếc mẫu thuyền, có thể nói tổn thất không nhỏ.
Nhật Bất Lạc Vương tộc là xui xẻo nhất, Thánh nhân của bọn họ hộ tống viễn chinh bị chết, mẫu thuyền cũng chỉ còn lại có một chiếc, hạm đội ngược lại còn nguyên, Tiến hóa dịch chia được ở trong tay Vương hầu của bọn họ.
Giờ khắc này, Diệp Phàm thu lại nỗi lòng, thu hồi ánh mắt không nhìn về chỗ sâu trong tinh không xa xa nữa, mà nhìn thẳng vào Vương hầu trong mẫu thuyền.
Vị Vương hầu này thân phận hiển hách, là một đầu sò trong tộc, đạt tới cảnh giới Bán Thánh, không nhất định là tu vi cao nhất trong mẫu thuyền, nhưng lại là người phát ngôn lớn nhất.
- Thánh nhân nói rồi, những Tiến hóa dịch này nếu như thêm vào một ít khoáng vật thần tính, tiếp tục tinh luyện, có thể sẽ trở thành Tiến hóa dịch giai đoạn thứ bốn cực phẩm. Lần này chinh phạt Bắc Đẩu, để làm phần thưởng luận công, bình bảo dịch này chờ các ngươi thu lấy!
Vị đầu sỏ nói, khích lệ sĩ khí.
Các tộc khác đều có Thánh nhân tọa trấn, bọn họ ngày nay có vẻ đơn bạc nhất, chỉ có thể dựa vào sĩ khí, bằng không ở Bắc Đẩu hơn phân nửa khó có thu hoạch lớn được.
Mâu quang trong mắt Diệp Phàm chớp động, hắn là bị chiêu mộ tới, không có tư cách đi vào mẫu thuyền, hắn hiện đang ở trong một chiếc chiến hạm, xuyên thấu qua màn hình lớn nhìn vị đầu sỏ này.
Hắn đối với bình Tiến hóa dịch này quyết chí nhất định phải lấy!
Xuất hiện tinh môn thật lớn, mấy chục chiếc mẫu thuyền mang theo hạm đội đông nghìn nghịt bắt đầu ra đi, mọi người đều thu thập nỗi lòng, mang theo đi đến Bắc Đẩu Tinh Vực.
- Lần này chúng ta sắp chinh phục viên cổ tinh kia, không ai có thể ngăn cản bước chân chúng ta!
- Ngay cả thuyền âm hồn thượng cổ đều giải thể, không làm gì được chúng ta, đây là một loại báo trước điềm lành, chúng ta sẽ trở thành chủ nhân của phiến tinh không dưới này!
Mười hai vị Vương hầu bắt đầu bơm hơi khích lệ thủ hạ, biển đổi lòng nơm nớp lo sợ không lâu mới rồi, nói thành là một loại dấu hiệu điềm lành báo trước.
Bọn họ bắt đầu xuất phát, không ngừng tiến hành không gian nhảy vượt.
- Tinh không phía dưới, nơi nơi đều là hào quang của chúng ta, Bắc Đẩu thần bí sắp thuộc về chúng ta, hãy mang theo ánh sáng hy vọng, cải tạo nơi đó trở thành thần thổ!
Kể tiếp không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, lại trải qua một tháng lặn lội đường xa, đoàn đại quân viễn chinh này tới gần Bắc Đẩu, đã cảm ứng được sinh khí.
- Tới rồi, ngay ở phía trước, xuyên qua phiến tinh vực tĩnh mịch kia đã tràn ra khí cơ của sinh mệnh tinh, nó sắp bị chúng ta chinh phục!
Mọi người đều hoan hô, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
- Hắc! Trả giá luôn được hồi báo, chúng ta rời xa gia hương, đi tới phiến tinh vực này, rốt cục phải đoạt được.
- Nghe nói, những dân bản xứ kia phí công giữ bảo sơn mà không biết giá trị của nó, tất cả tài nguyên hiếm thế đều phải nở rộ hào quang ở trong tay chúng ta.
Mẫu thuyền tiến quân tới đây, bắt đầu có xu thể tự tách ra, mười hai đại tộc mỗi tộc theo một phương, đây rõ ràng là muốn phân chia Bắc Đẩu.
- Viên cổ tinh kia cũng đủ lớn, có thể so với chủ tinh Vĩnh Hằng chúng ta, nhưng tài nguyên quý báu nhất lại chủ yếu tập trung ở Bắc Vực, chúng ta cần phải bàn bạc làm thế nào chia đều.
- Lan Thác tộc ta chỉ cần ba khu địa phương này như vậy là đủ rồi.
Vương hầu của Lan Thác tộc chỉ trên một bản đồ bí ẩn nói.
- Cái gì? Lan Thác tộc ngươi ham hố cũng quá lớn đi! Trừ muốn Huyết Hoàng Sơn cũng Hỏa Lân Động, bộ tộc ngươi còn muốn độc chiếm Cổ Quáng Thái Sơ sao? Nơi đó là chỗ mệnh thạch quý báu nhất!
Vương hầu của Tào gia lập tức bất mãn.
- Lần này chủ yếu là Lan Thác tộc ta cung cấp tư liệu cũng bí mật của viên cổ tinh này, bằng không chư vị sao có thể tìm được tới đây, tộc của ta lấy Cổ Quáng Thái Sơ là hợp tình hợp lý.
Vương hầu của Lan Thác tộc nói.
- Không được!
Các đại tộc cũng nhau phản đối.
Vương hầu của Thủy Ma Hải tộc lên tiếng:
- Chư vị! Các ngươi có thể tranh nhau Cổ Quáng Thái Sơ, tộc của ta chỉ cần Bất Tử Sơn cũng Thánh Nhai là được rồi, địa phương này cách xa Bắc Vực, không tranh cũng các ngươi.
- Triệu gia ta chọn Thần Khư, mặt khác phải thêm Vạn Long Sào ở Bắc Vực cùng với Nguyên Thủy Hồ.
Các Đại vương hầu đều lên tiếng, lựa chọn mục tiêu của chính mình, mỗi phương đều không thoái nhượng, tranh chấp nhau ầm lên.
Trên mặt Diệp Phàm xuất hiện một tia dị sắc, tuy nhiên cũng không có nói gì, thờ ơ lạnh nhạt, tĩnh lặng xem bọn họ lựa chọn.
Đúng lúc này Vương hầu của Tử Vân tộc thực bình tĩnh nói:
- Chư vị không cần tranh cãi, hết thảy chỗ này đều là từ thức hải của Yêu Thần sưu ra, đến tột cũng như thế nào tốt hơn là đợi chúng ta đi chính mắt chứng kiến, rồi hãy quyết định chia đều địa vực như thế nào đi!
- Không sai! sắp buông xuống Bắc Đẩu tinh vực, chúng ta trước đổ bộ một chuyến, dò xét một phen, mắt thấy đúng thực, đến lúc đó hãy quyết định!
- Có một điểm nhất định phải ước định trước, chúng ta tuyệt đối không được công phạt lẫn nhau. Mặc dù Cổ Quáng Thái Sơ, Bất Tử Sơn, Thần Khư, Hỏa Lân Động, Vạn Long Sào cùng với các địa vực lớn phụ thuộc thực sự có tiên dược, bất luận kẻ nào cũng không được sinh lòng khó lường tính kế người khác, không được nảy sinh ý niệm không tốt trong đầu.