Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Vương một thân một mình ngồi ở phía trước nhưng dường như có thể ngăn chặn thiên quân vạn mà, một người giữ cửa ải, một đoàn vương không ra được, chấn nhiếp hai mươi mấy vị Tổ Vương thái cổ.

Bạch Y Thần Vương không nhúc nhích, mặc cho cánh hoa bay tán loạn, hào quang trong mắt lão sáng quắc nhìn chằm chằm tất cả Tổ Vương phía trước, cả thiên địa thực im lặng, chỉ tiếng có hoa rơi xào xạc.

Thần Khúc xuất thế!

Không riêng gì Nhân tộc kinh hoàng, ngay cả các bộ thái cổ cũng đều sợ run, rồi sau đó vô cùng e ngại.

Thần Khúc không được đầy đủ này có liên quan với tu vi, là một loại thể hiện về tâm cảnh, có lĩnh ngộ về đạo lý, cũng có thể ngộ về bách thái ở cõi trần.

Cảnh giới tâm linh thăng hoa, tuy rằng không thể đại biểu cho toàn bộ chiến lực, nhưng là thể hiện của một loại tiềm năng mạnh nhất của tu sĩ. Một ngày kia thăng hoa đến tận cùng, có lẽ có thể chiếu rọi nhân gian.

Bạch Y Thần Vương, có thể nói là vận mệnh nhiều ngang trái, nửa đời cơ khổ, một đời thê lương, hồng nhan mất đi, lão có quá nhiều tiếc nuối, có lẽ chính vì vậy, lão mới ngộ ra Thần Khúc mà từ xưa đến nay gần như không người nào có thể chạm tới.

Tịch mịch một lúc lâu sau, Đằng Thanh trong tứ đại Tổ Vương thở dài lên tiếng:

- Hay lắm! Thần Khúc thái cổ trước kia từng hiện ra một lần chấn nhiếp cổ kim. Khi đó không nghe dược, ngày nay lại được hân hạnh thưởng thức, mặc dù mới là khúc khởi đầu, nhưng cũng thật kinh thiên địa khiếp quỷ thần!

Khúc âm vừa vang lên lập tức giết chết bốn vị Tổ Vương, ai không sợ hãi. Đây xem như là sát khúc kinh thế, nhưng lại tường hòa như thế, làm cho người ta không biết nên hưởng thụ, hay là nơm nớp lo sợ.

- Hắn rất cường đại, nhưng dù sao chỉ có một mình, thỉnh Đằng Thanh cổ Vương ra tay giết người này!

Phía sau, một vị cổ Vương nói.

Những người khác cũng cảm nhận được một loại áp lực, thỉnh tứ đại cổ Vương cùng ra tay, đánh gục Thánh giả Nhân tộc.

- Ta thực chờ mong! Các ngươi đều lui ra phía sau đi!

Đằng Thanh cổ Vương tiến lên, trên người chiến y màu đồng thau lóe ra tia sáng lành liệt, đây là chân chính Thánh binh truyền lại đời sau khiến người ta kính sợ.

Hắn bước từng bước một bức tới phía trước, đi rất chậm, sắc mặt hờ hững, nhìn không ra dao động cảm xúc gì, chỉ có trong mắt ngẫu nhiên sẽ hiện lên một tia nóng bòng, như là mành hổ nhìn thẳng vào con mồi.

- Đằng Thanh thấy cái mình thích là thèm, muốn tấn công cảnh giới cao hơn, chẳng lẽ muốn dùng Thần Khúc không hoàn chỉnh này độ kiếp, thành tựu bản thân hay sao?

Thái Minh cổ Vương trầm giọng nói.

- Hắn đây là chơi với lửa!

Huyết Điện cổ Vương là nữ tính duy nhất, tay cầm Long Thương đỏ trong suốt, lành lạnh nói, sát khí của nàng là nồng đậm nhất.

“Keng!”

Ở trong tay Đằng Thanh cổ Vương xuất hiện một chùm tia sáng, dài đến một trượng, rất nhanh hóa thành một cây Long Thương, hình dạng xấp xỉ cùng Huyết Điện Nữ Vương cũng chấn nhiếp tâm hồn người ta.

“Hừ!”

Huyết Điện Tổ Vương thấy hắn bắt chước binh khí của mình, hừ lạnh một tiếng, không nói thêm nữa, ở phía sau yên lặng chờ xem.

- Trăm ngàn thế khó gặp người tài, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng, rất nhiều năm rồi không có hứng thú như vậy, cho dù là tạo cho ta một chút áp lực cũng tốt.

Đằng Thanh cổ Vương tiến lên, trên mặt xuất hiện một loại tia sáng yêu dị, nóng bòng mà khát vọng gần như bệnh hoạn, làm như thấy cái mình thích là thèm.

“Ông!”

Long Thương như một luồng tia chớp màu máu xuyên thấu qua hư không, phóng tới phía trước. Động tác của hắn quá nhanh, như một vòng quang đoàn bắn nhanh tới, tay cầm Long Thương mà vào.

Âm thanh “leng keng” không dứt bên tai, đốm lửa văng khắp nơi, đạo ngân lộ ra, trên Thông Thiên Thai lóe ra các loại hào quang, vô số thần tắc lao ra, hai người giao phong kịch liệt.

Thần Vương hai tay phất động, cổ cầm bắn ra ngàn vạn tia âm thanh, hóa thành một từng sợi từng sợi đạo quang va chạm vào cây Long Thương kia, phát ra tiếng vang rung trời, truyền ra mấy vạn dặm.

- Thần Khúc thật mạnh!

Đằng Thanh cổ Vương ngạc nhiên thán phục, hai tay nắm Long Thương, thân thể hóa thành một luồng sáng xanh, dùng sức xỏ xuyên qua phía trước chỉ thẳng vào cái trán của Thần Vương, muốn ghim vào đó.

Mọi người đều cả kinh kêu lên, một thương này quá bá đạo, ánh sáng chiếu rọi cả vòm trời, không ai có thể mở to mắt, dường như là bị ánh sáng chói chang của vầng thái dương đâm vào. Quả là thần năng cái thế.

Vượt qua trói buộc không gian, mở ra gông xiềng, khoảnh khắc tỏa sáng, kinh diễm một cái chớp mắt, chiếu rọi thiên cổ, ngay cả quầng sáng tiếng đàn của Bạch

Y Thần Vương cũng không ngăn chặn được.

Long Thương vô song, xuyên thấu hết thảy ngăn cản, ngay mi tâm Bạch Y Thần Vương xuất hiện một dòng máu tươi chảy ròng xuống, nhìn thấy mà ghê người.

- A...

Khoảnh khắc Long Thương thu liễm hào quang, mọi người đều cả kinh kêu lên thành tiếng. Nhìn thấy một màn này mỗi một vị tu sĩ Nhân tộc đều toàn thân lạnh ngắt, Thần Vương bị giết rồi sao?

Còn Cổ tộc thì rung động, Đằng Thanh cổ Vương danh chấn thái cổ quả nhiên khủng bố, oai lực của một thương thiên hạ có một không hai, quả nhiên không hổ là Vương của Thánh nhân, hùng thị ở thời thái cổ.

“Xoạt!”

Một tiếng vang nhỏ truyền đến, Thần Vương giơ lên hai ngón tay, kẹp lấy Long Thương, mũi mâu còn cách mi tâm lão không tới một tấc, thần tắc tấn công về phía trước, nhưng không thể tiến tới gần.

“Đông!”

Tay trái của Bạch Y Thần Vương nhấn một cái lên trên cổ cầm, ngàn vạn đạo hào quang bắn ra chém về phía Đằng Thanh cổ Vương, làm cho hắn nhanh như tia chớp thối lui, tránh được một kích này.

- Thật cường đại, không có làm ta thất vọng! Thật đáng giá ra tay!

Đằng Thanh Tổ Vương nói như vậy.

Các bộ thái cổ kinh hãi, còn tu sĩ Nhân tộc đều gần như hư thoát, ai nấy thở phào một cái, sinh tử an nguy của Bạch Y Thần Vương vừa rồi quả thực làm cho mỗi người đều thấp thòm lo lắng.

Hôm nay, chỉ có một vị thánh giả Nhân tộc ở đây, Khương Thần Vương trở thành cây trụ tinh thần chống đỡ cho bọn họ, là Thánh nhân duy nhất có thể dựa vào.

Trận chiến đấu thuộc loại Thánh nhân viễn cổ bắt đầu rồi, bọn họ giao chiến ở trên hư không. Đây là vận dụng về đạo, hiểu được đạo lý về thiên địa, dưới một kích có thể hủy diệt mấy vạn dặm sông núi.

Nếu Thông Thiên Thai không phải là Tây Hoàng dựng thành, có khắc trận văn của Đại đế cổ, đã sớm tan vỡ trở thành bụi bậm từ lâu rồi. Chỉ có Diễn Võ Trường như vậy mới có thể chịu đựng trận quyết đấu của họ.

- Đại Địa Đằng Vương!

Trong nháy mắt, đã qua năm trăm hiệp, Đằng Thanh cổ Vương chợt rống to một tiếng, ở bốn phương tám hướng ước chừng xuất hiện bốn mươi chín cây Long Thương, so với vừa rồi còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần.

Thương ảnh đầy trời, nơi nơi đều là thần mang, như tinh tú đầy trời đang rung chuyển, thế giới tràn ngập hỗn độn khí sắp sụp đổ này, cũng không còn tồn tại, phía trước quay về thời thiên địa sơ khai.

- Đằng Thanh cổ Vương quả nhiên đáng sợ, không hổ là Vương của Thánh nhân, thiên hạ ít có địch thủ.

Mặt sau, có Cổ Vương đều ngạc nhiên thán phục như vậy.

Một kích kinh thế như vậy, ngoại trừ Hạo Dương Tổ Vương, Huyết Điện Tổ Vương, Thái Minh Tổ Vương, những người khác đều tự nhận không tiếp nổi, nếu cố gượng chống lại hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

“Đông!”

Một tiếng đàn phá tan hỗn độn, Thông Thiên Thai lần nữa hiện ra, Bạch Y Thần Vương vẫn như cũ ngồi ở đó, tiếng đàn vẫn ngân vang, từng đạo từng đạo thần tắc phát ra, ngoại trừ một vết máu nơi mi tâm, lão vẫn như cũ không tổn hao gì-

- Hắn không việc gì!

Mọi người đều kinh dị.

- Sự cường đại của ngươi ra ngoài ý liệu của ta.

Đằng Thanh cổ Vương bình thản nói, nhưng lại càng đáng sợ, ở trong tay hắn xuất hiện một cây Phượng Sí Lưu Kim Đảng, giống như nắm trong tay một con phượng hoàng, tuy rằng không phải Thánh binh truyền lại đời sau, nhưng cũng đủ gây khiếp người.

Sát!

Giờ khắc này, trận chiến bắt đầu kịch liệt hơn, trong nháy mắt đã qua tám trăm hiệp, hai người thế lực ngang nhau, khó phân thắng thua.

- Chiến đấu nên kết thúc rồi!

Đằng Thanh cổ Vương rống to, Phượng Sí Lưu Kim Đảng đánh ra ngân lên “ô ô”, rồi sáng lập ra một cái lại một cái tiểu thế giới, đè ép xuống dưới.

Đây là lực lượng của thế giới!

Từ xưa đến nay, Tổ Vương biết bao người, nhưng người có thể đạt tới cảnh giới này lại rất hiếm thấy như lông phượng và sừng lân. Lúc này hỗn độn mênh mông mãnh liệt ập tới phía trước.

“Coong, Coong, Coong...”

Bạch Y Thần Vương khảy đàn, không hề còn tường hòa, tiếng “boong boong...” ngân vang. Mỗi một lần khảy dây đàn đều như kiếm ngân vang vọng vòm trời, bắn ra từng đạo hào quang khiếp người, chém ra vô lượng đạo tắc.

Có thể nhìn thấy, thần âm hóa thành ánh sáng Thái Sơ, lực công phạt nghịch thiên tung hoành ngang dọc.

- A...

Đằng Thanh cổ Vương kêu to, bay tung ra ngoài, Phượng Sí Lưu Kim Đảng trong tay hắn bị chém gãy mấy chục đoạn, giống như phế liệu rơi xuống trên mặt đất.

- Đằng Thanh cổ Vương bị đánh bại sao, nhân hùng này lợi hại như thế ư?

Không chi nói các tộc thái cổ, chính là những cổ Vương kia cũng đều lộ vẻ sợ hãi, Đằng Thanh chấn nhiếp ở thời thái cổ, giậm chân một cái chấn động bốn phương, mà lúc này ngay cả binh khí đều bị hủy diệt.

“Keng!”

Đằng Thanh nhảy bật lên, sắc mặt lạnh lùng, nhưng không có một chút vết thương, chiến y màu đồng thau trên người lóe ra hào quang lành liệt, chấn nhiếp tâm hồn mọi người.

- Ta có Thánh y truyền lại đời sau, thiên kiếp không phá hòng, ngươi vĩnh viễn không thể công phá, để ta xem ngươi như thế nào tiếp tục chiến đấu!

Đằng Thanh quát lớn, cả người đều phát sáng xuyên thấu thiên địa, rồi sau đó hắn vung lên nắm tay, đánh ra thần tắc vô lượng công tới phía trước.

Thánh binh truyền lại đời sau, nhân gian không có nhiều lắm, phàm nhân nắm ở trong tay đều có thể phát huy ra lực lượng hủy thiên diệt địa, huống chi là ở trên người một vị Vương của Thánh nhân chân chính.

Có chiến y màu đồng thau này, lực phòng ngự của hắn có thể nói là vô địch, ngoại nhân khó có thể công phá, có thể không thèm quan tâm tới mọi công kích.

Phía sau, trọng lòng Diệp Phàm trầm xuống, gọi Lệ Thiên định tế ra Thần Nữ Lô đưa cho Thần Vương, nhưng bị lão mù không biết tới bên cạnh từ khi nào cản- lại.

- Ném ra ngoài như vậy, không nhất định có thể tới tay Thần Vương!

- Sự cường đại của ngươi một lần lại một lần ra ngoài ý liệu của ta, nhưng hết thảy đều nên chung kết đi!

Thanh âm của Đằng Thanh như tiếng sấm, tế ra thần thuật mạnh nhất, hóa thành một luồng hào quang vọt tới, tung một quyền mở ra quầng sáng, đánh thẳng vào trán Thần Vương.

Mọi người đều cả kinh kêu lên, một hồi đại chiến sắp hạ xuống màn che sao?

Phần đông tu sĩ Nhân tộc không đành lòng nhìn thấy, tất cả đều tràn ngập vẻ không cam lòng, lại có một loại cảm giác bất lực, phẫn nộ mà lại không có biện pháp nào khác.

“Coong!”

Cuối cùng một tiếng tiếng đàn vang lên, như một đạo thiên kiếm chém lên trời cao, tiếp theo nhẹ nhàng cắt qua, vang lên trong nội tâm của mỗi người, rồi sau đó từ đó yên tĩnh lại.

Mọi người nhìn thấy, Bạch Y Thần Vương hiện ra vẫn ngồi ở đó bao phủ trong màn cánh hoa bay, ngoại trừ nơi mi tâm có một vết máu, ngoài ra vẫn như cũ phiêu dật xuất trần, còn Đằng Thanh thì lại ngà xuống ngửa mặt lên trời.

- Ngươi làm thế nào... công phá...

Hắn mang theo vẻ không cam lòng và sắc mặt kinh hoàng, “phốc” một tiếng vỡ tan, sau đó hóa thành tro bụi, lưu lại trên không trung bộ Thánh y truyền lại đời sau hoàn hảo không tổn hao gì.

Huyết Điện, Thái Minh, Hạo Dương ba đại Tổ Vương đồng loạt nhích động, trong nháy mắt chống đỡ được Bạch Y Thần Vương, còn lại hơn mười người cổ Vương cũng lập tức tiến lên vây quanh Thần Vương ở trung tâm.

Không có máu chảy, không có mảnh xương vỡ, có chăng chỉ là một kiện Thánh y truyền lại đời sau lạnh như băng, lặng lẽ phát sáng rạng rỡ, Đằng Thanh chết trận, hình thể hóa thành bụi, trừ chiến y cũng không còn chút gì lưu lại.

- Kết quả lại như vậy, đó là một kích như thế nào?

Đây là nghi vấn của mọi người, tất cả cổ Vương đều nảy sinh cảnh báo trong lòng, nhìn chằm chằm vào Bạch Y Thần Vương ở trung tâm, giữa những cánh hoa trong suốt bay múa, không ngừng rơi xuống, lão giống như một Thần minh siêu thoát vượt ra ngoài trần thế.

- Tiếng thở dài của Thần Linh!

Thái Minh cổ Vương lẩm bẩm, cánh dơi sau lưng vỗ vỗ, ma khí ngập trời, hắn cao lớn hùng vĩ giống như một Minh Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK