Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhiều người quen biết chua xót trong lòng! Hơn ba ừăm năm sau qua đi, ngay cả vết máu tàn văn của chí tôn cũng không thể ngăn cản bước chân của Diệp Phàm, hắn không chỉ còn sống, mà còn thành tựu Chuẩn đế, bóng dáng hắn càng ngày càng xa, còn làm thế nào đuổi kịp?

Chẳng bao lâu trước đây, bọn họ là đối thủ của Thánh thể Diệp Phàm, từng tranh hùng với hắn, thậm chí ở một giai đoạn nào đó cảnh giới tu vi còn cao hơn hắn, ở tinh không cổ lộ phía trước nhìn xuống kẻ đến sau.

Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, hết thảy đều dần dần thay đổi, Thánh thể quật khởi, không thể ngăn cản!

- Phát triển của Diệp huynh có thể nói là một thần tích! Đại chiến với Thạch Hoàng, chí tôn Luân Hồi đều có thể sống sót, mà còn nâng cao một bước, thật khiến người ta khâm phục!

Diêu Quang lên tiếng, lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy, có chút bất đồng so với vẻ ôn hòa ngày thường.

Đây là một nam nhân tư chất ngút trời, đường tu đạo của hắn vẫn luôn rất bằng phẳng, một đường đi tới ít có người có thể tranh phong cùng. Tới hiện tại cũng không có người nào biết Diêu Quang mạnh đến mức nào.

Mọi người đều theo dõi hắn cùng với Doãn Thiên Đức và Thần Tôn, bởi vì trong lời nói cuối cùng của Diệp Phàm chính là nhằm vào ba người bọn họ. Mà trong mơ hồ mọi người tại hiện trường cũng đồng ý với thực lực vi tôn của bọn họ.

Mọi người tĩnh lặng chờ xem bọn họ tỏ thái độ, hiện trường lập tức yên tĩnh tới cực điểm.

Thần Tôn vẫn thần sắc hờ hững, không nói gì thêm, mà Doãn Thiên Đức cũng trầm mặc không tỏ vẻ gì; chỉ có một mình Diêu Quang Vương đi tới phía trước.

Mỗi một tấc cơ thể trên toàn thân Diêu Quang đều tản ra hào quang tràn đầy màu sắc, hắn giống như một Thiên thần đang từ trong vầng thái dương chói mắt đi ra, tràn ngập hào quang kinh người.

Bất kể là ở nơi nào, người như hắn tất nhiên đều là tiêu điếm chú mục của vạn chúng, mặc dù không có nói gì, không có động tác gì, cũng khiến người ta không thể xem nhẹ, cũng trở thành trung tâm của khắp thế giới.

Bởi vì, hắn chính là phong thái xuất chúng như vậy, đây là trời sinh vượt ra ngoài trần thế, như là diễn viên trong thiên địa của thời đại này, mặt trời trăng sao đều phải chuyển động quay chung quanh hắn.

- Nói đến cùng, giữa chúng ta dường như cũng không có đại cừu!

Diêu Quang nói, mỉm cười dịu như gió xuân, làm cho mọi người cảm nhận được một loại sáng lạn ấm áp như sưởi dưới ánh mặt trời.

- Đích xác không có đại cừu, nhưng tính ra ngươi giết người không ít. Cũng vẫn nhớ mãi không quên đối với ta!

Diệp Phàm bình tĩnh nói. Đối với người này không có đại cừu đại hận gì, chỉ là hắn muốn làm cái kết thúc mà thôi.

Trong mắt Diêu Quang bắn ra hai chùm tia sáng thần bí, như là có thể nhìn thấu căn nguyên của Diệp Phàm, khí thế kéo lên:

- Ta luôn luôn khát vọng một trận chiến này, nhưng ngươi thăng cấp quá nhanh một ít, có chút ra ngoài dự liệu của ta!

Ở chung quanh hắn xuất hiện từng đạo Thần liên trật tự, một cái bảo bình đại đạo màu đen trôi nổi trên đỉnh đầu của hắn, phụ trợ cho hắn càng thêm phi phàm.

Thần liên trật tự là bảo y lông vũ phượng hoàng, bảo bình là binh khí, so với vừa rồi Diêu Quang nhiều hơn một loại sát khí, đây là hắn muốn động thủ.

Mọi người đều ngẩn ngơ, tất cả đều lộ vẻ mặt kích động, Diêu Quang rốt cuộc cường đại đến mức nào, mà lại muốn động thủ với một vị Chuẩn đế. Hắn cũng đạt tới cảnh giới này rồi sao?

- Từ sau hôm nay, thế gian có thể sẽ không còn Diêu Quang, nhưng không thể không chỉến!

Hắn bình tĩnh nói. Trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa.

Không thể không nói, Diêu Quang là một nam nhân rất có lực thu hút người ta, mặc dù trước loại sinh tử quyết chiến này, cũng làm cho người ta có một loại cảm giác như gió xuân mát dịu.

Hắn gần như bước vào cảnh giới Chuẩn đế, một chân đã bước vào, nhiều lắm chỉ vài năm, thậm chí mấy tháng là hắn sẽ hoàn toàn thành công!

Mọi người hít ngược một hơi khí lạnh, lúc này ai cũng cảm giác được sự cường đại của Diêu Quang.

- Làm gì phải miễn cưỡng thế! Bỏ qua hôm nay đi, ta sẽ cho ngươi cơ hội chiến một trận!

Diệp Phàm nói.

- Ta đã cực lực áp chế, không nghĩ tới hôm nay ngươi đến đây! Tuy nhiên ta cũng không muốn lùi bước, hôm nay phải có một trận chiến!

Diêu Quang lắc đầu nói.

Diệp Phàm không nói gì nữa, nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt này.

Mọi người đều ngẩn người. Diêu Quang này là người nhất định sẽ tiến vào cảnh giới Chuẩn đế, chính là ngày thường quá mức áp chế, hắn muốn một lần đột phá siêu cấp.

Mà hôm nay hắn không chịu né tránh trận chiến, là muốn dựa vào tay Diệp Phàm để một lần lột xác chung cực và thăng hoa hay sao? Hay là vì tâm tính của cường giả làm cho hắn không muốn lùi bước?

Mặc kệ nói như thế nào, giờ phút này Diêu Quang rất sáng chói, làm mọi người kính sợ! Một kẻ chú định sẽ trở thành Chuẩn đế, hiện tại lại phải ở dưới loại nghịch cảnh này quyết chiến, mọi người rất khâm phục hắn.

- Bắt đầu đi!

Diêu Quang nói, trên đầu bảo bình đại đạo màu đen chim nổi, ngàn vạn lũ Thần liên trật tự hạ xuống, giống như vũ y phượng hoàng, phụ trợ cho hắn thoạt nhìn như một con phượng hoàng đen, trong vẻ siêu nhiên đó có một loại khí thế linh hoạt, sắc bén.

Diệp Phàm vừa động trong lòng, đây là Thôn Thiên Ma Công, yô cùng tuyệt thế, là Cổ Kinh chân chính không sứt mẻ, xuất từ Độc Nhân Đại đế vang dội cổ kim!

Tuy nhiên, vì sao hắn vẫn cảm nhận được có một tia dị thường, loại pháp và đạo này cùng so sánh với khí chất siêu nhiên vốn có của Diêu Quang có chút không hợp nhau.

- Ngươi đã nhìn ra, vậy chiến một trận đi! Hoặc mượn lực của ngươi thăng hoa, hoặc mượn tay của ngươi giải thoát!

Hắn nói xong, một chưởng đánh tới phía trước, công chính bình thản, không phải Thôn Thiên Ma Công, mà là một loại pháp do chính mình khai sáng, hào quang bùng nổ sáng lạn loá mắt.

Thiếm Điện Chưởng tương tự với khí chất của hắn, chiếu sáng vũ trụ, chiếu sáng thiên địa, phụ trợ cho hắn giống như một Thiên thần giáng thế.

Sợi tóc trên đầu Diêu Quang đều lây dính thần quang bay múa, siêu nhiên ra ngoài thế gian này. Hắn dùng hết sức ra tay, khí thế kéo lên đến mức tận cùng, thân thể run lên như là đang phá vỡ gông cùm xiềng xích cấm kỵ nào đó, không ngờ lại lần nữa đột phá.

- Khí tức Chuẩn đế, dĩ nhiên là pháp lực cấp Chuẩn đế! Hắn làm thế nào làm được, khó trách dám chiến một trận cùng Thánh thể Diệp Phàm?

- Hắn... Đột phá tới cảnh giới Chuẩn đế rồi, chân chính đứng ở lĩnh vực này, chỉ có điều còn không có độ kiếp mà thôi!

Mọi người khiếp sợ, tất cả đều lộ vẻ mặt hoảng sợ. Biếu hiện của Diêu Quang rất kinh người, muốn với Đại Thánh đỉnh phong đánh Chuẩn đế, kết quả bản thân thăng hoa.

Vầng hào quang vạn đạo bao phủ hắn, một chưởng đó nhanh như tia chớp, tương xứng với cái tên của nó, có được lực lượng chấn nhiếp thế gian, làm cho chúng hùng sợ run một trận.

“Ầm!”

Trời sụp đất nứt, thời không bị mai một, Diêu Quang biếu hiện ra chỗ khủng bố của hắn, không có gì không phá, chiến lực của Chuẩn đế hiển lộ ra hết không thể nghi ngờ!

Rất nhiều người đều không rõ hắn làm thế nào làm được? Vừa rồi vẫn là Đại Thánh, hiện tại như thế nào đột phá tới cảnh giới này rồi?

Ầm!

Diệp Phàm ra tay, đối mặt với Thiếm Điện Chưởng hắn không chút khinh thị, thần sắc bình tĩnh, tay phải đánh tới phía trước, tiến hành cứng chọi cứng.

Thời không hỗn loạn, cả tòa Đế Quan đều sáng ngời lên, đây là bị khí tức của Chuẩn đế kích phát, trận văn sống lại tiến hành thủ hộ, bằng không có thể sẽ làm hư hỏng đến tường thành và Trùng Tiêu Lâu.

- Va chạm cấp Chuẩn đế!

Mọi người sợ ngây người, cứng họng, đây là lần đầu tiên trên Đế lộ phát sinh đối kháng cấp số này, tự nhiên có ý nghĩa vượt qua thời đại!

“Ầm!”

Diêu Quang chấn động mãnh liệt, thối lui ra ngoài, cá biệt có người nhìn thấy có máu tươi bắn ra. Mà đại đa số người thì cũng không nhìn thấy gì.

Tuy nhiên rất nhanh Diêu Quang liền ổn định thân hình, tiếp tục phóng vọt lên, sấm rền chớp giật, vạn đạo kim quang, Thiếm Điện Chưởng của hắn phát ra uy thế vô địch chí cường, chấn nhiếp hoàn vũ.

Diệp Phàm ra tay, tay phải xuất kích, bộc phát ra từng tràng tiếng gầm rú, làm cho linh hồn mỗi vị tu sĩ đều sợ run.

Thiếm Điện Chưởng của Diêu Quang thật sự phải vô địch, đạo âm như sấm, hào quang che lấp mặt trời, dập nát vạn vật, làm cho hắn thoạt nhìn như một Thiên thần.

Đáng tiếc, gặp gỡ Diệp Phàm của ngày nay, chung quy là còn kém một bậc, trong miệng ho ra máu.

Va chạm liên tục, rốt cục rất nhiều người đều thấy được kết quả: khóe miệng Diêu Quang chảy đầy máu, ở dưới khí chất xuất thế siêu nhiên đó, những vết máu kia nhìn thấy mà ghê người.

- Chung quy không phải Chuẩn đế chân chính, không thể chống lại Thánh thể, mặc dù tạm thời dựng thân ở cảnh giới đó cũng không được!

- Đáng tiếc cho Diêu Quang! Hôm nay có lẽ không sống nổi rồi!

Mọi người dường như đã thấy được kết cục, khó có thể thay đổi.

“Ầm!”

Khi một kích tiếp theo hạ xuống, Diệp Phàm thần sắc bình thản, Diêu Quang bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu lớn. Mọi người giật mình nhìn thấy lại có mảnh vỡ của trái tim lẫn lộn trong bọt máu.

- Kết cục xem ra đã chú định, sau hôm nay không còn Diêu Quang rồi sao?

Hắn lau sạch máu nơi khóe miệng, cười cười tự giễu, vẫn như cũ là phong thái xuất chúng như vậy.

Diêu Quang dựng thân ở nơi đó, trên đầu bảo bình đại đạo màu đen bỗng nhiên trào ra vô tận hào quang, rồi sau đó thân thể hắn cũng phát sáng, sinh ra một loại lột xác đáng sợ.

Ở phía sau hắn xuất hiện vô số các loại thân ảnh, vừa thấy chính là hạng người tài giỏi cao chót vót, tất cả đều là anh kiệt của các tộc, khí tức bức người.

- Thần tộc, Thánh Linh, Liệt Thiên Thú, Vũ Hóa Ma tộc... Trời ạ, nhiều quá. Nhiều người như vậy chết ở trong tay hắn sao?

Mọi người giật mình, quá khứ có rất nhiều cường giả đều từng là kỳ tài danh chấn một phương tinh không, biến mất một cách khó hiếu, trở thành công án không đầu mối, không nghĩ tới hôm nay tra ra manh mối, đều là bị Diêu Quang giết chết.

“Ầm!”

Một khí tức đáng sợ bùng nổ, bảo bình đại đạo vỡ nát, chìm sâu vào trong cơ thể Diêu Quang, mà những thân ảnh kia cũng đều nổ tung, hóa thành từng cổ khí tức căn nguyên nhất hòa tan vào trong thân thể hắn.

Giờ khắc này, tuy rằng thần sắc của Diêu Quang coi như bình thường, nhưng thỉnh thoảng nhăn mày, chứng tỏ hắn đang chịu đựng nhiều thống khổ.

Loại biến hóa này thực đáng sợ, vô số căn nguyên anh kiệt nhập thể, dung hợp cùng một chỗ cùng hắn, không ngờ lại làm cho thân thể hắn xảy ra biến hóa thần bí, tràn ra từng đợt từng đợt hỗn độn khí.

- Cái gì? Hỗn Độn thể là do người tạo ra hay sao?

Mọi người động dung, tất cả đều lộ vẻ kinh sợ.

- Cuối cùng chiến một trận, giải thoát hay là siêu nhiên, đều tại một trận chiến cuối cùng này!

Diêu Quang thần sắc bình tĩnh nói, hỗn độn khí càng ngày càng nhiều.

“Ầm!”

Lần này, cả người hắn bạo phát, khí tức còn mạnh hơn hồi nãy nhiều, chiến ý của chân chính Chuẩn đế vọt thẳng lên trời cao, hắn bước ra một bước, Đế Quan đều rung chuyển dữ dội.

- Đánh vỡ gông cùm xiềng xích, phá tan giam cầm của Thôn Thiên Ma Công, bước ra con đường độc nhất vô nhị của ta!

Hắn nói nhỏ trong miệng, trang nghiêm trang trọng bước tới phía trước, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều là khí cơ hỗn độn, chiến lực đáng sợ tới cực hạn.

“Ầm!”

Phát sinh chiến đấu khủng bố nhất từ đầu đến giờ, Diêu Quang giống như Hỗn Độn thể, nâng tay lên có thể hái sao lấy trăng trên trời, dũng chấn thiên hạ, cũng bao phủ trong một vầng hào quang thần thánh, làm cho hắn khác với người thường.

Kích thứ nhất, chùm tia sáng xông thẳng lên trời cao, đột phá tòa lầu, bầu trời có ánh trăng chiếu xuống.

Kích thứ hai, tinh vực chấn động, một mảnh ảm đạm, không đếm được tinh tú hóa thành bột mịn.

Kích thứ ba...

Hai người đánh vào trong tinh không, rời khỏi Đế Quan, tạo thành dao động đáng sợ quá mức kinh người, lực phá hoại làm cho rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm.

Ở trong nhận thức của mọi người, Diêu Quang và Diệp Phàm hơn phân nửa muốn chiến đến tinh vực sụp đổ, hủy thiên diệt địa, có lẽ sẽ đánh tới liên tục mấy ngày mấy đêm, thế nhưng sự tình xảy ra ngoài đoán trước của mọi người.

Loại đại chiến đáng sợ này tới mau, đi cũng mau! Sau khi kích thứ chín kết thúc, hết thảy cũng kết thúc.

Diêu Quang lảo đảo lui về phía sau, trong miệng không ngừng tràn ra máu tươi, một ít mảnh vỡ nội tạng đều theo đó trào ra, thoạt nhìn thực đáng sợ. Qua thời gian rất lâu, hắn mới đứng vững thân hình, lau đi vết máu, trên mặt có một loại sáng rọi đặc biệt.

- Ta cũng có một ngày như vậy, rốt cục đi đến một bước này rồi sao?

Hắn khẽ nói, trên mặt vẫn như cũ mang theo nụ cười, thoạt nhìn vô cùng xuất trần sáng lạn.

- Không đúng! Bất Diệt Thiên Công đâu, như thế nào không có bày ra, hơn nữa Thôn Thiên Ma Công cũng dùng rất ít, Phi Tiên Lực... cũng không thấy thi triển, hắn đang cố gắng giải thoát hay sao?

Hắc Hoàng vô cùng kinh ngạc.

- Khi Diêu Quang mất đi, Thôn Thiên Ma Công này, thân thể ma này, giam cầm nhiều lắm a, cũng chỉ có Diệp huynh mới có thể đánh vỡ nó!

Diêu Quang tựa khóc như không khóc, tựa cười như không cười, có thương cảm cũng có vui mừng, biếu tỉnh rất phức tạp.

Cuối cùng, hắn thu hồi thương cảm, lộ ra nụ cười tươi rạng rỡ như ánh mặt trời, hướng về phía mọi người phất phất tay, rồi sau đó thân thể máu thịt “phù” một tiếng nổ tung.

Loại thần sắc cuối cùng của Diêu Quang này, loại sáng lạn này, ở trong màn huyết quang có vẻ đẹp đẽ đặc biệt phi thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK