Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cái sinh linh sinh trưởng ra từ cây mẹ Mộng Huyễn Thần Tủy.

Đây là tiên trân vô giá, hóa thạch sống nhìn thấỵ đều sẽ thèm thuồng. Ngày đó ở Tần Lĩnh không biết bao nhiêu người liều mạng, tổng cộng có mười mấy cái sinh linh, Bàng Bác chiếm được một con.

- Ôi, cây mẹ Mộng Huyễn Thần Tủy rốt cục vẫn chạy thoát, không ai bắt được. Đó nhưng là kỳ trân nghịch thiên có thể so với Bất Tử Thần Dược thành thục.

- Ngươi biết đủ đi. Nếu thật sự để ngươi lấy được sẽ dẫn tới họa lớn. Ở chỗ ta đây có ba miếng mảnh nhò tiên đan, cũng đủ dùng đột phá cửa ải, con rắn tím nhỏ này để lại cho ngươi.

Trong lòng bàn tay Diệp Phàm chợt lóe hào quang, xuất hiện ba miếng mảnh nhò rất nhò, màu sắc đều không giống nhau, mùi thơm thấm vào ruột gan.

Trong đó một miếng màu vàng, một miếng màu xanh biếc, một miếng còn lại màu tím, lóe lên hào quang giống như mộng ảo. Đây chính là ba trong hơn một trăm miếng mảnh nhò.

- Đáng tiếc, nếu như là một viên tiên đan không sứt mẻ, tương lai có thể trợ giúp người chứng đạo, lại vỡ thành như thế này.

Bàng Bác cảm thấy tiếc hận.

- Một viên Bất Tử Tiên Đan hoàn mỹ nếu bị một người đoạt được khẳng định sẽ bị trời ghét, có thể được đến một phần trăm đã là rất may mắn rồi.

Diệp Phàm cũng không tiếc nuối.

- Cũng đúng. Một viên tiên đan như vậy quá nghịch thiên, hiện tại chỉ sợ không ai có thể hưởng thụ nổi.

Bàng Bác đồng ý.

- Đại đế cổ đều có một gốc Bất Tử Thần Dược, chỉ có bọn họ mới có thể có được loại nghịch thiên này, mới trồng ở bên cạnh.

Diệp Phàm nói.

- Không sao, tương lai chúng ta mỗi người cũng trồng một gốc, ta không tin chúng nó thật sự tuyệt chủng.

Bàng Bác rất hướng tới, một gốc Bất Tử Thần Dược nghịch thiên có thể kéo dài tuổi thọ một đời, đoạt thiên địa tạo hóa.

Hai người trò chuyện với nhau thật lâu, rồi sau đó rời khỏi vùng dãy núi này.

- Ngươi chém thúc thúc và đệ đệ của Vương Đằng, có lẽ sẽ khiến làm hắn điên cuồng.

Bàng Bác nói.

- Ta thật ra không lo, chỉ là sợ hắn ra tay với ngươi cùng đám người Lý Hắc Thủy.

Diệp Phàm nhíu mày, nói:

- Nếu không trước rời khôi Kỳ Sĩ Phủ?

- Ngươi không cần lo lắng. Lão mù cùng Xích Long đạo nhân đã tới vài lần, sớm đã có lời: ai dám giết hậu bối của bọn họ liền dùng Đế binh Cực Đạo đi tiêu diệt tất cả hậu đại của đối phương. Bề ngoài xem ra, chúng ta chỉ là đi cùng ngươi mà không phải cùng một tộc, cũng không phải nguyên từ một cái truyền thừa. Vương Đằng dù giận chó đánh mèo cũng sẽ không đắc tội một cái rồi lại một cái thế lực.

- Cẩn thận là hơn, không nên rời xa Kỳ Sĩ Phủ, chớ đi một mình đến chỗ không người.

Diệp Phàm dặn dò.

- Ngươi có muốn đi gặp bọn Lý Hắc Thủy cùng Cơ Tử Nguyệt hay không?

- Ta đi vào không quá thích hợp. Lại nói tiếp, Vương gia đang tìm ta khắp thiên hạ đây.

Diệp Phàm có chút băn khoăn.

- Không sạo. Trong Kỳ Sĩ Phủ nghiêm cấm chém giết, không ai có thể ở đó giương oai. Nếu tiểu hữu muốn vào Kỳ Sĩ Phủ, hiện tại cũng có thể mở cửa lớn ra cho ngươi.

Một thanh âm già nua đột nhiên truyền lại.

Diệp Phàm cùng Bàng Bác đột nhiên cả kinh. Thần niệm của bọn họ đều rất cường đại, nhưng lại không có ai phát hiện ra người tới.

- Ai ?

Bàng Bác vô cùng kinh ngạc, nhìn hướng một ngọn núi ở xa, dao động từ đó truyền đến.

Diệp Phàm một lời không nói, vận chuyển Nguyên Thiên Thần Nhãn chăm chú nhìn.

Đây là một vùng tiên mạch, ngày thường trời quang mây tạnh, tử khí bừng bừng. Từ xa nhìn lại, có thể thấy được hơn vạn con rồng lớn xoay quanh. Là một nơi Thần thổ thông thiên.

Địa phương này vách đá dựng đứng, không một cọng cỏ dại, chi lan phun ra nuốt vào ráng trời, thường xuyên có thể thấy được lão dược niên đại rất cổ.

Nhưng ngọn núi phía trước rất đặc biệt, không có linh dược chỉ có một số bụi gai vả cây cỏ, trên đỉnh núi có một tảng đá chuyển động, có bụi đất tuôn rơi xuống.

- Đó là một người.

Bàng Bác giật mình.

Một người bị đất vàng bao phủ, trên người đều mọc đầy cỏ dại, trên đầu thậm chí có một cái ổ chim, hơi chút cử động, bụi bặm tuôn rơi xuống.

Phải ngồi bao nhiêu lâu mới có thể thành như vậy?

Hai người đều kinh hãi. Người này ở đây bế quan, vẫn không nhúc nhích, tối thiếu đã có mấy chục năm, thật là có đại nghị lực.

- Các ngươi không cần lo lắng, ta không có ác ý.

Đây là một lão nhân, đem ổ chim trên đầu xuống rồi sau đó đứng lên, cây cỏ và bùn đất rơi vãi đầy đất.

Đây là một lão nhân rất bình thường, không có chỗ gì thần kỳ, ném vào trong đám người sẽ bị quên lãng, không có điểm gì đặc biệt.

- Ta là một trong những Phó phủ chủ của Kỳ Sĩ Phủ, tuy rằng ngồi ở nơi này nhưng đối với chuyện bên ngoài cũng không phải không biết...

Lão mời Diệp Phàm tiến vào phủ.

- Ta nghĩ, trong Kỳ Sĩ Phủ thật sự có cổ lộ thông hướng Vực ngoại sao?

Diệp Phàm hòi. Đây là đáp án mà hắn muốn biết nhất.

- Có, có một cái tinh không cổ lộ đi thông Vực ngoại cổ xưa.

Lâm Đạo Trần đáp.

- Thực sự có một cổ lộ như vậy?

Diệp Phàm cùng Bàng Bác nhìn nhau một cái, trong lòng chấn động, thoáng cái bắt nắm được hy vọng về nhà.

- Một vạn năm qua chỉ có ba danh ngạch đi ra Vực ngoại, không phải người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi không thể. Ngươi là Thánh thể, tương lai có thể tranh một chuyến.

Lâm Đạo Trần mỉm cười.

- Vực ngoại rốt cục là viên cổ tinh nào, một đầu khác rốt cục như thế nào?

Bàng Bác không kìm nổi hòi.

- Ta nói cho ngươi những thứ này đã là phá lệ rồi. Là bí mật to lớn, muốn hiểu biết chỉ có lực áp cùng thế hệ, được xếp vào ba người mạnh nhất mới có tư cách.

- Tiểu Diệp Tử có thể cân nhắc tiến vào Kỳ Sĩ Phủ. Tuy rằng rất có khả năng gặp phải tên khốn Vương Đằng kia nhưng hắn cũng không dám động thủ ở bên trong phủ.

Bàng Bác nói.

- Người trẻ tuổi ngươi không muốn biết quá trình tu luyện của chín vị Thánh thể đại thành ngày xưa trong thời thái cổ sao? Ngươi không muốn biết bọn họ có tu thánh pháp cái thế nào sao? Ngươi không muốn thu được truyền thừa của bọn họ sao?

Lâm Đạo Trần mang theo ý cườỉ.

Diệp Phàm tim đập thình thịch, nhưng tịếp đó lại là một trận oán thầm: “Con bà nó, lão già này nháy mắt liền như một lão hồ ly? Tuy rằng nhìn rất giản dị nhưng thế nào khiến người ta cảm thấy không chân thực”.

Hắn dùng lực lắc đầu nói:

- Ta không đi!

- Người trẻ tuổi, lòng đề phòng của ngươi quá nặng, ngươi sợ ta lừa ngươi? Nếu muốn cướp của ngươi, vừa rồi nếu ta đánh lén một chưởng liền có thể đập chết các ngươi.

Diệp Phàm sờ sờ cằm nói:

- Nếu không trước để ta đi tham quan một chút, tỷ như nhìn xem cái tinh không cổ lộ kia, xem một chút pháp môn tu luyện của chín vị Thánh thể đại thành trước thời thái cổ ?

Lâm Đạo Trần bật cười, nói:

- Yêu cầu của ngươi hơi quá đáng, tuy nhiên có thể để ngươi đi lại khắp nơi kiến thức một chút.

Kỳ Sĩ Phủ - ở trung tâm của vùng tiên mạch này, tử khí bừng bừng, quý giá không thể nói. Diệp Phàm nghiên cứu Nguyên Thiên Thư càng sâu càng cảm thấy được nơi này thần diệu không thể tả.

- Đây hẳn là địa thế Tiên giới mới có thể hình thành, tại sao ở đây lại có thể làm ra ?

Trước sơn môn cổ xưa, quái thạch chất đống, trên vách đá ngàn trượng Linh Chi mấy vạn năm lưu quang tỏa khắp, cổ dược hơn vạn năm như tỏa hương bay theo gió.

Lâm Đạo Trần hoảng sợ nói:

- Tiểu tử. Ta biết ngươi học Nguyên Thuật, nhưng đừng loạn có ý đồ với nơi này. Nếu ngươi dám đào loạn, coi chừng bị người rút gân róc xương.

Diệp Phàm ngượng ngùng sờ sờ cằm nói:

- Thuận miệng nói mà thôi.

Tiến vào Kỳ Sĩ Phủ không lâu, Lâm Đạo Trần đã bị một vị đại năng tuyệt đỉnh mời đi, có chuyện quan trọng thương lượng, rất nhanh rời đi.

- Ta nhìn tiểu tử kia rất quen mắt a?

- Đây không phải là vị lĩnh chủ cực phẩm kia sao, không ngờ chạy tới Kỳ Sĩ Phủ!

- Lĩnh chủ, hắn chính là Thánh thể Diệp Phàm?

- Không phải chứ? Chính là Thánh thể Diệp Phàm mới vừa làm thịt thúc thúc, một chỉ điểm chết đệ đệ của Bắc Đế?

- Không sai, chính là hắn!

- Trời ạ, lá gan của hắn cũng quá lớn, dám chạy đến nơi đây. Đây thật sự là khiêu khích Bắc Đế sao?

Diệp Phàm mới vừa tiến vào liền gây ra chấn động, khiến cho người vây quanh, tất cả mọi người đều không nghĩ tới hắn lại dám tới đây.

- Ôi chao, kia không phải cô bé Tề sao?

Diệp Phàm mới vừa tiến tới liền nhìn thấy một người quen, chính là Tề Họa Thủy.

Tề Quận chúa phong hoa tuyệt đại khuynh quốc khuynh thành, có thể nói dung mạo tuyệt thế. Mái tóc đen có thể soi gương tự nhiên buông xuống, da thịt như dương chi mỹ ngọc, mắt như thu thủy câu hồn đoạt phách, thắt lưng mềm mại, đang yểu điệu đi ngang qua.

Nàng có thể được xưng là mỹ nữ họa thủy, điên đảo chúng sinh, ngẫu nhiên đi qua nơi này vừa khéo nghe được lời của Diệp Phàm, quay đầu vừa nhìn lập tức mày liễu dựng thẳng.

Nàng xoay người bước đi, chạy rất là nhanh, nhưng cũng lắc lư như dương liễu, dáng người thướt tha động lòng người.

- Cô bé Tề, ngươi trốn?

Diệp Phàm ở phía sau kêu lên.

- Nàng không phải là chạy trốn.

Bàng Bác cảm thấy không ổn.

- Nguyệt Linh Công chúa, người của Cửu Lê Thần triều...

Diệp Phàm nhìn thấy mỹ nữ thứ hai Trung Châu, ánh mắt cứng đờ. Cửu Lê Thần triều ra tay với hắn ở Tần Lĩnh tự nhiên hắn sẽ không quên.

Kỳ Sĩ Phủ tàng long ngọa hổ, tất cả đều là anh tài trẻ tuổi đến từ các nơi. Công chúa một nước, truyền nhân Thánh địa, Thánh nữ của đại giáo, Thần tử của thần điện, Thiên yêu của Yêu Hoàng Điện... nhìn thấy ở nơi này cũng chẳng có gì lạ.

- Nguyệt Linh Công chúa, người kia đang nhìn ngươi.

Bên cạnh có một nữ nhân nhắc nhở.

Nguyệt Linh Công chúa đẹp kinh thiên hạ, lần này cũng không dịch dung, vẻ đẹp khiến người ta hít thở không thông. Nàng nhìn sang bên này, liếc mắt liền thấy Diệp Phàm, thần sắc cứng đờ nói:

- Là hắn, lại dám tới Kỳ Sĩ Phủ này? Hắn muốn làm gì?

Bỗng nhiên, xa xa tiếng người ồn ào, một đám người chạy tới, Tề Họa Thủy ở trước nhất, eo thon vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi, môi đỏ mọng ướt át lóe lên sắc thái động lòng người.

- Chính là hắn. Vây quanh cho ta, bắt lấy hắn!

Nàng điêu ngoa ra lệnh.

- Ta nói hỏng rồi. Cô bé Tề này là một viên minh châu rực rỡ nhất Nam Lĩnh, bản thân tu luyện rất cường đại, hộ hoa sứ giả vô số, còn có một ca ca yêu nghiệt, quen biết rất nhiều người. Lần này là tới tìm ngươi phiền toái đây.

Bàng Bác lẩm bẩm.

Diệp Phàm vừa tiến vào Kỳ Sĩ Phủ đã bị người vây quanh, Tề Họa Thủy nghênh cái cằm tuyết trắng nói:

- Ngươi dám tới nơi này...

- Cô bé Tề, ta tới nơi này quan hệ gì tới ngươi, đừng nhiệt tình như vậy được không?

Diệp Phàm nói.

Tề Quận chúa kéo tới bốn năm mươi người, cộng thêm một đám người vây xem, chật kín nơi này.

Diệp Phàm vừa mới vào Kỳ Sĩ Phủ đã bị người phát hiện, Tề Họa Thủy đưa tới mấy chục người chặn hắn ở trước sơn môn, khiến cho mọi người vây xem.

- Yêu nghiệt của Đông Hoang tới, chân thân tiến vào trong phủ.

Tin tức này rất nhanh truyền ra ngoài, rất nhiều người chạy tới, đều muốn nhìn chân dung hắn. Gần đây thanh danh hắn quá vang dội, rất nhiều người đều muốn nhìn một lần.

Đương nhiên không thiếu anh tài tự phụ, trong lòng không phục chạy tới nơi này, mà những kẻ cấp bậc yêu nghiệt lại càng bị kinh động, trước sau xuất quan.

- Ác ôn họ Diệp, hôm nay ngươi không thể đi được!

Tề Họa Thủy nghiến chặt răng, vẻ đẹp của nàng không thể hoài nghi, là một viên minh châu của Nam Lĩnh, tuyệt đại giai nhân khiến trăm hoa ảm đạm.

- Ngươi kêu đi, kêu vỡ cổ họng cũng vô dụng. Diệp Phàm lại không làm gì ngươi!

Bàng Bác phi thường đáng khinh nói.

Tề Họa Thủy tức giận suýt nữa bể phổi, sắc mặt đỏ lên, lời nói nghẹn trong lòng sắp không nói ra được, dùng sức thở mạnh một hơi mới kêu lên:

- Con bà nó!

Lời này vừa nói ra, một đám người kinh ngạc rớt cằm. Tề Họa Thủy tuyệt đại khuynh thành, ngày thường lời nói cử chỉ phi thường tao nhã, đây hiển nhiên là bị giận quá mức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK