Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai nữ nhân thành tiên, tiến vào Tiên giới, điều này làm cho chí tôn hận muốn điên lên. Tại sao có thể như vậy, người chưa từng thành Đế liền dễ dàng đi qua như vậy?

Dĩ nhiên bọn họ không cam lòng, điên cuồng ra tay, muốn đánh đi vào, thậm chí muốn xuyên qua Thiên môn đánh chết hai mẹ con.

Đáng tiếc vô ích, tất cả pháp tắc đều không thể xuyên qua Thiên môn, đều bị “thanh tẩy”, phân giải và trọng tổ.

- Diệp tử...

Cơ Tử Nguyệt kêu to, muốn quay trở lại, nàng không muốn thành tiên chỉ muốn ở cùng một chỗ với Diệp Phàm, nàng biết Diệp Phàm khó có thể tiến vào, mạnh mẽ vượt qua sẽ có nguy hiểm tới tánh mạng.

Vì cái gì người tu vi yếu kém lại có thể thông qua, mà người cường đại thì gặp phải nhiều đau khổ như vậy, ai cũng không hiểu rõ.

- Phụ thân!

Tiểu Tử cũng kêu to, với Cơ Tử Nguyệt cùng nhau quay ngược lại, nhưng bị từng mảng màn ánh sáng ngãn cản. Từ đầu đến chân họ bắt đầu phát sáng, nhanh chóng hoàn thành một lần thanh tẩy, thần thánh mà cao thượng, không thể trở lại đây.

“Ầm!”

Thiên môn không ổn định, lại có dấu hiệu sụp đổ, điều này làm cho mọi người lo lắng: một đời chỉ có hai ba người thành tiên, đây như là một đạo ma chú vang vọng ở trong lòng mọi người, làm cho mấy vị chí tôn thấp thỏm không yên mà lo âu, phi thường bất an.

Mặc cho bọn họ công tới phía trước, chính là không thể thông qua, muốn thành tiên, muốn vượt qua Thiên môn cần phải nhận thanh tẩy.

Đại chiến bùng phát không thể tránh khỏi! Diệp Phàm muốn nhìn thấy Tử Nguyệt và con gái một lần cuối cùng, hắn đột nhiên thương cảm một trận, lần này... rồi lại phải vĩnh biệt!

Quá đột ngột, hết thảy chuyện hôm nay không phải do hắn làm chủ, mà bị bức tới từng bước này.

Thành tiên vốn là một nguyện vọng tốt đẹp, hiện tại trở thành sự thật, lại phải ở hai giới, chia cách với vợ con, không có một chút xinh đẹp và tường hòa, mà chỉ làm cho hắn cảm nhận được một cơn lạnh giá, tâm thần không xong, một nỗi bi ai khó có thể tự kiềm chế trào ra.

- Phụ thân! Chúng ta muốn ở cùng một chỗ với người!

Tiểu Tử kêu to, nhưng lại không qua được Thiên môn kia, bị một màn ánh sáng ngăn chặn, họ lột xác hoàn thành.

- Diệp Phàm...

Cơ Tử Nguyệt vươn ra hai tay. Trong mắt đầy nước mắt, chia ly như thế nào lại đột ngột như vậy, họ chỉ là đến trợ chiến mà thôi, sao lại thành tiên như vậy.

Nếu có lựa chọn, họ dứt khoát không muốn thành tiên. Đây là một loại đau thương! Sau này không bao giờ... có thể gặp lại Diệp Phàm nữa.

- A...

Mấy đại chí tôn rống to, bọn họ còn đau lòng hơn, chờ đợi muôn đời, lại là một kết quả như thế này sao? Chí tôn Hoàng Đạo cũng không thể thành tiên. Lại để hai phàm nhân trong mắt bọn họ kia thành công bước ra một bước đó.

Thiên môn không ổn định bị đánh lay động, nhưng vẫn khó có thể mở ra, chí tôn bi thương mà bất đắc dĩ, tính kế cả đời, không từ thủ đoạn sống đến bây giờ. Nhưng chỉ lưu lại tiếc nuối, xem một hồi pháo hoa thịnh thế, cuối cùng uổng công.

- Sát!

Mấy người liều chết tấn công, mà Diệp Phàm cũng muốn nhìn thấy vợ con một lần cuối cùng, không ngờ bốn chí tôn ngãn cản, một trận chiến này không thể tránh né, rồi lai so với trước kia càng kich liệt hơn.

Đáng tiếc, chung quy là không có kết quả. Mắt thấy Thiên môn không xong, bọn họ càng ngày càng nóng vội.

- Còn có một danh naạch!

Bốn người Bạch Hổ đạo nhân, Thú Hoàng bọn họ cùng nhau tấn công tới phía trước, muốn đánh đi vào, cùng nhau chặn ở phía trước Thiên môn, chận ở nơi đó không lên không xuống, đạo quang vô cùng tận vọt tới.

Diệp Phàm lạnh lùng ra tay, cầm trong tay Thành Tiên Đỉnh bổ tới phía trước, kết quả bốn người kêu to, lại đều bị đánh văng ra, bọn họ hận, bi, cuồng. Tới thời điểm cuối cùng rồi, nếu không xông vào được thật sự không có một chút cơ hội.

Nhưng. Diệp Phàm thủ ở bên ngoài, bọn họ không có một chút biện pháp, trừ phi trong số bốn người bọn họ đó, ba người chịu thành toàn cho một người, thủ hộ Thiên môn này cho hắn.

- Hai vị đạo hữu! Các người nếu đã đến đây, nếu không muốn tranh Thiên môn này, có thể kiềm chế người khác cho ta không? Nếu ta thành tiên, tương lai ắt sẽ tiếp dẫn các ngươi vào Tiên vực!

Bốn người rốt cuộc không kiềm nổi, gần như cùng thời điểm đó truyền âm, về

phía sau cầu viện hai đại chí tôn vừa chạy tới. Tới hiện tại, lo âu lan tràn nội tâm, mỗi người đều là mồ hôi lạnh nhỏ giọt, thật sự cấp bách tới mức khó có thể chịu được.

Hai người thở dài, bọn họ biết, kiếp này bất kể như thế nào cũng không vào được, Thiên môn đã không ổn định, thời gian không đủ!

Mà bọn họ còn không có thăng hoa cực hạn, không nghĩ lúc này lãng phí mệnh nguyên, rất lạnh lùng xoay người bước đi, trong nháy mắt liền biến mất. Họ quyết đoán rời đi.

- A...

- Thánh thể ngươi đến tột cùng muốn như thế nào?!

Thần Thú rống to.

Ai cũng không nghĩ tới, thời điểm cuối cùng, Thánh thể ngược lại trở thành chướng ngại lớn nhất không để bọn họ tiến quân vào Tiên vực.

- Cho dù ta không ra tay, trong các ngươi cũng chỉ có một người có thể đi vào thôi, ba người khác như thế nào đối mặt, sẽ trơ mắt nhìn sao?

Diệp Phàm hỏi lại.

Trong lúc nói những lời này, hắn thủy chung nhìn vào một giới khác trong Thiên môn, nơi đó có hai cặp bàn tay cố gắng vươn ra phía ngoài, nhưng lại không sao ra được.

- Thí chủ! Ngươi vào đi thôi, chúng ta ngăn chặn cho ngươi một lát!

Thích Ca Mâu Ni và Lão Tử đi tới, rồi lại muốn ra tay.

Mấy trăm năm trôi qua, hai người này sớm đã CÔNG tham tạo hóa, thành đạo theo loại khác, so với năm đó khủng bố hơn rất nhiều lần, có tư cách đại chiến với chí tôn.

- Phụ thân!

Tiểu Tử mong chờ kêu to, trên mặt tràn ngập khát vọng.

Diệp Phàm chấn động trong lòng, hắn nhìn vợ con, rất muốn cứ như vậy bước một bước đi vào, nhưng nghĩ tới những lời hứa hẹn kia, muốn phải dẫn bộ chúng Thiên Đình chỉnh chiến. Nếu như hắn đi vào, ngày sau những người đó làm sao bây giờ?

Không cần nghĩ cũng biết, nếu lúc này hắn thành tiên, bốn đại chí tôn tất nhiên sẽ phát động hắc ám náo động đáng sợ nhất, bộ chúng Thiên Đình một người đều đừng nghĩ sống sót, đều sẽ bị bọn họ tìm ra đánh chết.

Lui một bước mà nói, mặc dù bốn người này sinh mệnh không còn nhiều, có thể không kiên trì được đến lúc tìm được bộ chúng Thiên Đình, nhưng trong cấm địa Sinh Mệnh còn có cường giả Hoàng Đạo vô thượng, có đại cừu với hắn, nếu hắn không còn, bộ chúng Thiên Đình vẫn không sống được.

- Diệp Phàm...

Trên gương mặt trong sáng của Cơ Tử Nguyệt tràn ngập tuyệt vọng và thương cảm! Nàng biết, nàng rất hiểu biết Diệp Phàm, hiểu rõ tâm ý của hắn, lúc này còn có thể nói cái gì, chỉ có một tiếng kêu làm cho lòng người xót xa.

- Ta sẽ thành tiên! Ngày khác gặp lại!

Cuối cùng, hắn chỉ nói ra tám chữ như vậy, trong cổ họng như là có thứ gì đó ngãn chận, ánh mắt có chút mơ hồ.

Tám chữ này quyết định những năm cuối đời của hắn, đây chính là sinh ly tử biệt, ý nghĩa tiên trần vĩnh viễn cách biệt, hoặc giả có thể nói sẽ không còn được gặp lại.

Con đường thành tiên không có khả năng lúc nào củng mở ra, tiếp theo có thể chính là gần cả trăm vạn năm sau. Tám chữ đó trầm trọng như núi, đè ép Diệp Phàm phải hít thở không thông, thân thể đều run run.

- Phụ thân! Con thật không muốn rời xa người!

Tiểu Tử khóc lớn.

Cơ Tử Nguyệt nước mắt sớm đã che mờ hai mắt, nàng tràn ngập bất đắc dĩ và thương cảm, khẽ nói:

- Ở cùng một chỗ với huynh mấy năm nay, muội rất hạnh phúc, muội... chờ huynh!

- A...

Diệp Phàm rít sào một tiếng, đầy đầu tóc đen dựng thật thẳng, bi cuồng mà bất đắc dĩ, hắn hận không thể tung một quyền dập nát bầu trời, đánh vỡ Thiên môn, trực tiếp đánh đi vào, nhưng hắn không thể.

- Hai vị tiền bối mời thành tiên, thay ta chăm sóc bọn họ!

Cuối cùng, Diệp Phàm sào lên một câu như vậy, đẩy Thích Ca Mâu Ni và Lão Tử đi vào, chính mình thì thoắt xoay người, một mình ngăn chận bốn đại chí tôn.

- Phụ thân!

Trên mặt Tiểu Tử đầy nước mắt, giãy giụa, kêu to.

- Phụ thân con có lựa chọn của mình, hắn không rời bỏ huynh đệ tỷ muội Thiên Đình, hắn phải thực hiện lời hứa hẹn của mình, tương lai... chúng ta sẽ gặp lại!

Cơ Tử Nguyệt an ủi, nhưng chính mình lại tim như bị đao cắt, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

Họ si ngốc nhìn, chịu đựng bi ai thống khổ.

Thích Ca Mâu Ni và Lão Tử không muốn thành tiên như vậy, nhưng lại bị Diệp Phàm dùng Thành Tiên Đỉnh đụng phải đi vào, vướng ở trong Thiên môn nhận thanh tẩy, tiến hành lột xác.

Mấy người Thần Thú. Vạn Long Hoàng. Bạch Hổ đạo nhân... dĩ nhiên vô cùng phẫn nộ, trong tuyệt vọng phát huy ra chiến lực mạnh nhất, đại chiến với hắn.

Diệp Phàm toàn thân đẫm máu, vài lần vỡ nát, nhưng chính là không chịu lùi bước, dùng Thành Tiên Đỉnh chống lai.

“Ầm!”

Trong Thiên môn, một dòng thác lũ cuốn tới, đó là do màn ánh sáng hội tụ mà thành, lập tức cuốn đi Cơ Tử Nguyệt và Tiểu Tử, chìm sâu vào biển cả màu vàng mênh mỏng kia.

Đó là hai tiếng kêu gọi cuối cùng, họ dùng sức phất tay, bi ai mà bất lực, nước mắt rơi như mưa.

Trong mắt Diệp Phàm nước mắt tuôn ra, gào lớn:

- Ta yêu các ngươi!

Hắn không phải một người giỏi về biểu đạt tình cảm của chính mình, bốn chữ này chưa bao giờ nói ra, mãi đến giờ phút này mới gian nan phun ra, mặt hướng vào thế giới trong Thiên môn.

Cơ Tử Nguyệt nở nụ cười, vui vẻ cười, thê thương cười, ở chung gần ngàn năm cùng chưa từng nghe nói mấy chữ này, nhưng vẫn hiểu được tâm ý của hắn. Ngay lúc này nàng muốn hô lên gì đó, kết quả một màn ánh sáng màu vàng bao phù bọn họ.

“Ầm!”

Thiên môn tan rã, Thích Ca Mâu Ni và Lão Tử nửa phần thân thể dưới bị cắt đứt ở lại bên này, nửa phần thân trên thì tiến vào Tiên vực, hiếm mà lại hiếm qua được một cửa này.

- Một đời cũng chỉ thành tiên có hai ba người!

- Ta không cam lòng!

- Âm mưu thiên cổ!

Bốn đại chí tôn rống giận, điên cuồng công kích Diệp Phàm.

Lúc này, con đường thành tiên bắt đầu hòng mất, cái khe lớn vô tận kia lan tràn. Thiên môn ctóng cửa, hết thảy đều không còn tồn tại nữa, kiếp này đã kết thúc.

“Ầm!”

Cuối cùng vang lên một tiếng nổ, khắp Tiên lộ nổ tung, màn ánh sáng bay vãi ra như một hồi mộng ảo, cái gì cũng không còn lại.

Bốn đại chí tôn vọt lên, điên cuồng đuổi giết Diệp Phàm, muốn quyết một trận tử chiến với hắn, bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng, cuộc đời này không còn có hy vọng.

Cố gắng cả đời, phấn đấu ngàn đời, nhưng kết quả lại là một kết cục mất mát như thế này, không còn có thể bước trên Tiên lộ, bọn họ làm sao có thể không bi ai kinh sợ.

- Ta muốn giải thoát, không muốn tiếp tục làm binh khí hồ đồ, thà làm một người phàm bình thường, cũng muốn vượt thoát đi ra!

Thành Tiên Đỉnh lên tiếng với Diệp Phàm, chấp niệm quá sâu.

- Được rồi! Ta thành toàn cho ngươi!

Diệp Phàm nói, mắt nhìn thẳng vào bốn đại chí tôn, phải mượn tay bọn họ để đánh nứt ra cái đỉnh, hy vọng dựa vào lần này tiêu diệt bốn người.

- Trời ạ! Thật sư có người thành tiên rồi!

- Cử hà phi thẳng, phi tiên ban ngày a!

Giờ khắc này, màn ánh sáng trên con đường thành tiên bay vãi ra, nhằm ra các nơi vũ trụ, vô cùng sáng lạn, thoạt nhìn như là có tiên đang múa lượn, như Tiên giới mở rộng ra, nối tiếp với thế giới này.

Nhìn thấy hết thảy, Diệp Phàm chỉ có bi thương thở dài, trên mặt tràn ngập thương cảm. Quá đột ngột! Cứ như vậy chia cách với vợ con, cuộc đời này còn có thể sập lại được sao?

- Thời gian con đường thành tiên mở ra lần sau, chính là trăm vạn năm sau!

Trong cấm địa Sinh Mệnh có người thở dài, có hối tiếc, cũng có thê lương và bất đắc dĩ. Lần này bọn họ thôi diễn sai làm, đời này thật sự có thể thành tiên, mà bọn họ lại bỏ lỡ!

- Xây dựng con đường thành tiên trăm vạn năm... Ha ha ha...

Diệp Phàm cười to, nước mắt đều chảy ra. Lần này, dĩ nhiên là vĩnh biệt!

- Sát!

Bốn đại chí tôn vô cùng điên cuồng, phóng tới gần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK