• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 6: Hợp đồng hôn nhân?

Trong khi hai người nói chuyện, đồ ăn lần lượt được lên hết. Nhân viên rót rượu xong, cô gật đầu, cười nhẹ một cái với anh ta, nhưng vẫn không quên nghe câu trả lời của người đối diện.

“ Tôi đây là lần đầu đi xem mắt, thật ra hôm nay là sinh nhật của tôi, mẹ tôi nói bà ấy chuẩn bị quà cho tôi ở đây. Không ngờ món quà lại là cùng Bạch tổng xem mắt."

Nghe cô nói vậy, anh nhướn mày, thì ra cô nhóc này không tình nguyện tới. Các cô gái khác mong cùng anh xem mắt còn không được, cô thì hay coi buổi xem mắt với anh là buổi ăn uống xã giao.

“ Ngụy tiểu thư còn trẻ. Sao không nói trước với gia đình?"

“ Tôi đã nói rồi nhưng năm trước chỉ bị giục, năm nay liền đi xem mắt luôn, mẹ tôi là muốn đuổi tôi ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt."_ nói xong cô không quên thở dài một cái thể hiện sự bất lực của mình trước mẹ yêu quý.

Bạch Doãn Nghiêm thấy cô gái trước mặt một chút cũng không hề tỏ ra ngượng ngịu khi nói chuyện với anh, ngược lại rất thoải mái. Anh âm thầm nghĩ “ Nếu kết hôn với cô cũng không phải không tốt”. Anh chính là cần một người như cô, không gò bó, không cố ra vẻ trước mặt anh. Gia đình cô cũng rất danh giá, rất thích hợp.

Anh đưa tay nâng ly rượu lên, xoay cổ tay khiến rượu trong ly sóng sánh. Nhẹ nhàng đưa lên nhấp một ngụm ánh mắt chậm rãi đưa lên nhìn cô.

Cô thấy anh không muốn nói tiếp, Ngụy Yên Lạc cũng im lặng ăn phần ăn của mình. Có rất nhiều món ngon được đưa lên. Yên Lạc không ăn nhiều, nhưng vẫn là con gái, vẫn rất co tâm hồn ăn uống.Không ai nói nữa, nghiêm túc ăn uống, không khí hòa hợp.

Sau khi ăn xong anh ngỏ ý muốn đưa cô về. Dù gì cũng phải cho anh mặt mũi, biết đâu sau này còn phải nhờ sự giúp đỡ của Bạch Gia, không thể đắc tội lúc này, cô liền đồng ý.

Anh đưa chìa khóa xe của cô cho tài xế, còn anh thì lái xe của mình đưa cô về. Đi qua tiệm bánh anh dừng lại, đi vào trong, sau đó đi ra với một cái bánh trong tay. Vào ghế lái đưa bánh cho cô:

“ Chúc mừng sinh nhật."

Thấy hành động của anh, Ngụy Yên Lạc không khỏi khen anh trong lòng, người gì mà chu đáo quá đi mất. Tính lên tiếng cảm ơn anh thì bị anh cướp lời trước:

“ Ngụy tiểu thư, cô có muốn cùng tôi lập hợp đồng hôn nhân không?”

Mày cô nhướn cao bất ngờ vì câu hỏi của anh. Cô là muốn kết hôn thật sự, chứ không phải kết hôn thương mại, rồi về nhà làm một bình hoa di dộng. Cô không cần người tài hoa đầy mình, yêu cô hết lòng, nhưng ít ra phải có sự nghiệp, không có ý định lăng nhăng. sau đó mi tâm cô nhíu chặt lời cảm ơn nuốt ngược vào trong, đặt hộp bánh lên đùi, mắt nhìn thẳng đường, giọng nói cô lạnh đi mấy phần:

“ Xin lỗi Bạch tổng, tôi là muốn kết hôn sinh con, chứ không phải cho có."

Thấy mình đã chọc giận cô, Bạch Doãn Nghiêm không nói gì,quay người thẳng vô lăng, khởi động xe đưa cô trở về Ngụy Gia.

Về đến Ngụy Gia xuống xe Yên Lạc cúi đầu cảm ơn nhưng vẫn không nói, tay cầm bánh định đi vào thì anh lại nói:

“ Ngụy tiểu thư nếu suy nghĩ lại có thể liên lạc với tôi, xe của em cũng đã đưa về Ngụy Gia rồi.”

Nghe hết lời của anh cô cũng không nói gì đi thẳng vào trong nhà. Anh đứng lại nhìn bóng lưng cô khuất dần rồi cũng lên xe rời đi.

Vào tới nhà, cô đem bánh anh tặng xuống bếp, tính ném vô tủ lạnh nhưng lại không đành lòng, dù gì cũng là bánh sinh nhật tặng cô. Yên Lạc mở chiếc bánh ra, lại còn là vị dâu cô ưa thích nữa chứ, thật là… Ăn vài miếng rồi cô cũng cất nó đi.

Trở về phòng mở điện thoại ra thì thấy một đống tin nhắn của Thiệu Vị Yên. Cô vào tắm rửa một lượt rồi mới ra trả lời tin nhắn của cô bạn thân.

Thiệu Vị Yên nói sớm nhất phải hai ngày nữa mới có thể về, lúc đó sẽ đi sinh nhật bù với cô. Cô cũng không nhắn gì nhiều chỉ trả lời “ Được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK