Chương 16: Bạch đại thiếu gia có muốn cùng tôi kết hôn, sinh con không?
Vào đến nhà vệ sinh việc đầu tiên cô làm đó là té nước lên mặt cho tỉnh táo, hình như uống hơi nhiều nên không được bình tĩnh cho lắm. Cô thở dài, uống rượu hại thân mà. Lau qua trước váy, tô lại chút son, cô âm thần lấy lại bình tĩnh để không gây ra chuyện gì ngu ngốc.
Ra lại đại sảnh, Yên Lạc nhìn quanh tìm chỗ của ba mẹ, xác định điểm đến cô nhanh chân tới chỗ ba mẹ mình.
Ba mẹ cô vẫn đang nói chuyện vui vẻ với Bạch lão gia chủ cùng hai vợ chồng Bạch Gia chủ. Đi lại gần cô nghe thấy được câu chuyện họ nói.
Đào Thanh vẫn vui vẻ nói đến chuyện của con gái và Bạch thiếu gia:
“ Bạch phu nhân thật là người dịu dàng, nếu mà Lạc Nhi nhà tôi mà có thể gả vào nhà họ Bạch thì chính là phúc của nó rồi.”
“ Ngụy phu nhân nói quá rồi, nếu mà Yên Lạc mà chịu gả cho con trai tôi thì là phúc của nhà tôi mới đúng.”_ Đàm Giả Vi cũng rất vui vẻ mà hùa theo chủ đề này.
Bạch Doãn Nghiêm sau khi xử lý xong việc thì xuống lầu chưa kịp tìm Yên Lạc thì đã bị mời rượu tới tấp. Lúc này vừa nhìn thấy cô có ý tới chỗ ba mẹ hai nhà thì anh cũng bước nhanh tới, tai anh rất thính nên cũng đã nghe được đoạn hội thoại vừa rồi.
Ngụy Yên Lạc vừa thấy anh liền cười rạng rỡ, tiến gần chỗ mẹ mình hơn cô hỏi:
“ Mẹ rất muốn con kết hôn, sinh con sao?”
Bà Ngụy thấy con gái tiến đến cũng vui vẻ hơn, lại nghe câu hỏi của cô quay sang nhìn thẳng vào gương mặt hơi đỏ kia của cô:
“ Đúng vậy, con cũng 24 rồi, sinh vào thời điểm này mới không ảnh hưởng sức khỏe."
Cô nhìn bà, rồi sau đó nhìn ba mình đang thản nhiên uống rượu, cô cười gian một cái:
“ Nếu mẹ kêu cha quản lý công ty con liền kết hôn, sinh con."
Ánh mắt của các vị phụ huynh nhìn chằm chằm vào cô, anh cũng không khỏi ngạc nhiên vì câu nói này của cô, chẳng nhẽ cô có đối tượng rồi?
Đào Thanh nghe con gái nói vậy, bà bất ngờ hỏi lại:
“ Con nói thật?”
Cô mỉm cười với bà, cho bà một cái gật đầu chắc nịch, sau đó nhanh chóng đi lướt qua bà.
Ngụy Yên Lạc bây giờ đang đứng trước mắt Bạch Doãn Nghiêm, mắt đối mắt, nụ cười cô ngọt ngào, cô đưa tay nắm lấy cà vạt của anh kéo, anh bị hành động của cô làm bất ngờ mà hơi cúi. Khuôn mặt của hai người quá gần đi. Không phải do cô lùn mà do anh quá cao thôi.
“ Bạch đại thiếu gia có muốn cùng tôi kết hôn, sinh con không?”_ giọng cô không quá lớn cũng không quá nhỏ đủ để mọi người đều trố mắt nhìn theo.
Thiệu Vị Yên, La Thiên, Bạch Vân trừng lớn mắt nhìn Ngụy Yên Lạc, còn Thiệu Vị Đình chỉ đứng nhấp rượu anh đã đoán được cô có gan làm vậy.
Thiệu Vị Yên biết bạn thân mình là một kẻ hám sắc ngầm nhưng không ngờ hôm nay lại dám chiếm tiện nghi của người ta luôn thế kia.
La Thiên và Bạch Vân cùng một suy nghĩ không ngờ có ngày Bạch Doãn Nghiêm bị chiếm tiện nghi một cách trắng trợn như vậy. Bạch Vân lại có thêm phần thích Ngụy Yên Lạc.
Còn về phía Bạch Doãn Nghiêm, sau khi nghe xong câu nói của cô, anh bất ngờ nhướng mày. Anh vừa nghĩ đến chuyện cô sẽ lấy người khác xong thì cô lại đến trước mặt anh nói muốn anh cùng cô kết hôn sinh con, mọi hành động của anh đều chậm lại vài giây. Sau đó anh đứng thẳng dậy đưa tay ôm lấy vai cô, hướng bố mẹ mình và ông bà Ngụy xin phép:
“ Cô ấy uống hơi nhiều, con xin phép đưa cô ấy ra ngoài hóng gió chút."
Ông bà Ngụy cùng ông bà Bạch còn đang bị bất ngờ bởi hành động của cô, thấy anh nói vậy, ông Ngụy lên tiếng trước:
“ Được, hai đứa đi đi."
Bạch Doãn Nghiêm đưa cô ra phía sau vườn nhà mình hóng gió, để lại hàng trăm người đang bất ngờ, ngơ ngác.
Lúc mọi người xung quanh bình thường lại thì hai người họ đã biến mất, tiếng ồn ào lại tiếp tục, bây giờ mọi thứ đều xoay quanh Bạch Gia, Ngụy Gia liên hôn:
“ Ngụy tiểu thư thật bạo a, dám cầu hôn Bạch thiếu gia theo cách đó."
“ Tôi thấy Bạch thiếu gia cũng không từ chối, chẳng nhẽ thật sự Bạch Gia Ngụy Gia sẽ liên hôn."
“ Ôi, tin tức lớn đây."
Mọi người cứ bàn tán sôi nổi còn về phần phụ huynh bên này thì …
Đào Thanh vẫn còn đang không ngờ con gái mình lại chủ động như vậy. Thấy Đào Thanh vẫn đang thất thần, Đàm Giả Vi lúc này tiến đến nắm lấy tay bà cười nói:
“ Bà Ngụy à, chúng ta sắp thành thông gia rồi."
Đào Thanh thấy Đàm Giả Vi đổi cách xưng hô thân thiết hơn, thì cũng vui vẻ mà tiếp nhận, quay sang nắm tay Đàm Giả Vi:
“ Đúng vậy, chúng ta có nên chọn ngày luôn không? Cuối tuần này hai gia đình chúng ta cùng đi ăn để bàn, bà Bạch thấy sao?”
“ Được, Được cuối tuần này, nhà tôi sẽ đặt chỗ rồi nhắn cho bên đó địa chỉ.”_ Đàm Giả Vi liền vui vẻ đồng ý
Hai ông chồng lại bắt đầu ngậm ngùi uống rượu. Ông Ngụy trong lòng thì có bão lớn, lần này thì không được ở nhà ôm vợ nữa rồi, con gái thật xấu xa.
Còn về phía anh và cô, anh đưa cô ra ngoài vườn thì nhanh chóng đưa cô tới cái xích đu để ngồi xuống.
Bước sang tháng 8 gió thổi bắt đầu lạnh hơn. Cô bị cơn gió lạnh thổi qua khiến cả người co lại, anh thấy vậy liền cởi áo vest khoác lên cho cô.
Cô thấy hành động này của anh thì vô tư nhận lấy, nghĩ lại từ lúc trong kia tới bây giờ anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của cô, cô tức giận gọi thẳng tên anh:
“ Bạch Doãn Nghiêm, anh đồng ý hay là không đồng ý vậy?”
Bị cô gọi thẳng tên, anh cúi đầu, mày nhíu lại nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt hơi đỏ đỏ vì rượu cùng đôi mắt giận dữ đáng yêu kia của cô, thì anh cười nhẹ một cái:
“ Em còn đang say, lúc nữa tỉnh táo lại nói."
“ Em không hề say, em đang rất nghiêm túc đó.”_ cô vẫn nhìn chằm chằm vào anh
Thấy anh chỉ cười nhẹ rồi lại không nói gì, cô nhìn mình từ trên xuống dưới:
“ Em cũng rất được mà, có nhan sắc, có ngoại hình, có tri thức, lại biết sinh con, tại sao anh lại không đồng ý chứ?”_ giọng cô ấm ức, đôi mắt chứa nước như sắp khóc
Một màn này thu vào đôi mắt phượng dài màu hổ phách kia của anh, khiến anh không nhịn được tiến lại ngồi cạnh cô, đưa tay vòng qua vai, để cô vào lòng mà ôm lấy. Giọng anh nhẹ nhàng, trầm ấm lại mang theo chút cưng chiều:
“ Anh đâu có nói là không đồng ý, ngoan.”_ anh đưa tay xoa đầu cô
Cùng anh ở ngoài hóng gió thì cô bị ba giục về, tạm biệt anh rồi ngậm ngùi cùng ba trở về Ngụy Gia.