• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yên Lạc đã để ý thấy thái độ của bạn mình không tốt khi nghe việc có kết hôn với Bạch Doãn Nghiêm qua điện thoại. Lúc đó cô chỉ nghĩ là do bạn mình quá bất ngờ nên vậy, nhưng giờ thì cô không còn nghĩ như vậy nữa nó chắc chắn có chuyện. Cô nhìn thái độ của bạn mình, hơi nhíu mày hỏi: 

* Tại sao lại hỏi vậy?" 

" Cậu đừng hỏi lại mình, trả lời mình đi.”_ Thiệu Vị Yên gấp gặp hỏi 

Lúc này Yên Lạc lại một lần nữa khẳng định có chút. Cô cúi người đưa tay nâng ly trà lên nhấp một ngụm nhìn thẳng vào xa xăm: 

“Thích nên kết hôn." 

Thiệu Vị Yên nhìn thái độ của bạn mình, cô khoanh tay trước ngực. 

“ Cậu nói dối." 

"Tại sao mình phải nói dối?”_ Yên Lạc quay đầu mình cô bạn thân 

" Ngụy Yên Lạc, Bạch Doãn Nghiêm là bạn thân của anh trai mình, bạn thân của Thiệu Vi Đình cậu nghe rõ không? Nếu như anh trai mình nguy hiểm một thì Bạch Doãn Nghiêm sẽ nguy hiểm mười, cậu có hiểu không hả?”_ Thiệu Vị Yên đưa hai tay lên nắm lấy bả vai của Ngụy Yên Lạc, bắt cô xoay người mắt đối mặt với mình. 

Ngụy Yên Lạc thấy hành động này của Thiệu Vị Yên, gương mặt xinh xắn của cô vẫn một khoảng lạnh như vậy. Cô đề nhẹ ly trà xuống nhìn thẳng vào mắt Thiệu Vị Yên nói: 

“ Vậy thì sao?” – giọng cô thờ ơ.

“ Lạc Lạc, Bạch Doãn Nghiêm không như những gì cậu nhìn thấy đâu, anh ta rất nguy hiểm, anh ta sẽ gây hại cho cậu.", ánh mắt của Thiệu Vị Yên nhìn Ngụy Yên Lạc không còn kiên định nữa thay vào đó là sự nơm nớp lo sợ. 

Yên Lạc cảm nhận được cánh tay bạn mình có hơi run lên, cô đang sợ, cô sợ cái gì? Ánh mắt kia là sao? Tại sao lại là ánh mắt đó? Yên Lạc dang hai tay ôm lấy bạn mình vào lòng. Thiệu Vị Yên cũng đưa tay ôm lấy Yên Lạc, cô đưa cả mặt chân vào hốc cổ của Yên Lạc. 

Thời gian trôi qua một lúc Yên Lạc liên nhẹ vỗ lưng Thiệu Vị Yên, cô buông tay trước, Vị Yên cũng hiểu ý mà buông tay. Hai người ngồi thẳng nhau, mặt đối mặt, mặt đối mặt: 

“ Yên Yên, mình nói thật, vì thích mà kết hôn với anh ấy. Anh ấy đối với mình rất tốt, không hề tổn thương mình, vì vậy Yên Yên đừng lo lắng có được không? Vui vẻ chúc phúc cho mình có được không? Mình sẽ không sao thật đấy?” 

Thiệu Vị Yên nhìn thấy ánh mắt kiên định của Ngụy Yên Lạc, cô bỏ sự lo lắng xuống mà gật đầu, không nói. 

Yên Lạc thấy vậy thì cười nhẹ một cái, vỗ nhẹ lên tay bạn thân như muốn nói “không sao cả”. Sau đó cô dùng giọng giễu cợt nhìn bạn mình nói: 

“ Cậu biết bạn mình kết hôn mà vẫn đến tay không sao? Diễn viên nổi tiếng gì mà keo kiệt thế? Bạn thân với nhau bao nhiêu năm." 

Thiệu Vị Yên đang tâm trạng dạt dào bị câu nói của bạn thân làm tụt mood, nhìn bạn mình “ hừ một tiếng, lây trong ví ra một tấm thẻ: 

" Chiều nay, bồn tiểu thư dẫn cậu đi mua sắm, muốn gì mua đấy, coi như đó là một phần nhỏ của quà cưới, còn khi nào đến đám cưới mới tặng quà cưới lớn hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK