• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19: Ngắm vườn hoa Bạch Gia

Sau bữa ăn này cô biết được khá nhiều chuyện. Bạch lão gia chủ chỉ về nước ở vài ngày rồi sẽ quay trở lại Hà Lan, theo ông nói vì ở Hà Lan không khí tốt nên thoải mái hơn ở đây. Bạch Vân thì đang làm nghệ sĩ dưới trướng Tinh Hoa entertainment, vì hôm nay nghe cô đến mới hủy lịch trình ở nhà một ngày, mai sẽ lại quay về đoàn làm phim.Còn anh vì làm chủ tịch nên nghỉ ở nhà một ngày công ty cũng không phá sản được.

Ăn xong, cô cùng với bà Bạch và Bạch Vân ra ngoài vườn uống trà. Còn ba người đàn ông ở trong nhà nói gì đó.

Ba người ngồi trong phòng khách, mỗi người một ghế. Bạch Khang nhìn con trai nói:

“ Ta nghe được dạo này thành phố H rất loạn.”

Bạch Doãn Nghiêm nhìn cha mình nhíu mày nói:

“ Vâng, Có vài nơi đổi chủ nên thế cục bị đảo lộn.”

“Không ảnh hưởng đến chúng ta chứ?”_ Bạch Khang đăm chiêu nói.

“ Sẽ không.”_ Bạch Doãn Nghiêm nhìn vẻ đăm chiêu của cha mình, nhếch miệng cười.

Bạch lão gia chủ ở bên cạnh điềm nhiên mà uống trà, ông đã rửa tay về ở ẩn đương nhiên sẽ không can thiệp vào chuyện mà hai cha con kia đang nói nhưng chuyện của cháu dâu ông vẫn phải lo. Cầm ly trà trên tay nhấp một ngụm cho nhuận giọng, ông từ từ nhìn con trai và cháu trai nói:

“ Tiểu Nghiêm, ta biết con là người cẩn thận nhưng ta vẫn phải nhắc nhở con. Hiện tại con không phải một mình mà con đã sắp có vợ, sau này còn có con, đừng khiến bọn chúng gặp nguy hiểm. Cha con đã làm tốt, ta mong con cũng vậy."

Bạch Doãn Nghiêm đương nhiên biết ông mình đang nói đến chuyện gì, anh im lặng trầm tư suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

“ Vâng thưa ông, cháu biết mình phải làm gì."

Bỏ qua không khí trong nhà, ngoài vườn lúc này tràn ngập tiếng cười.

Bàn trà được đặt dưới một cây tử đằng cao lớn, nghe bà Bạch nói thì nó cũng đã được hơn 5 năm tuổi,vì bây giờ là giữa thu nên lá cây vàng đi và rụng xuống. Bà Bạch cũng rất thích trồng hoa, đặc biệt là hoa Tulip nhưng giờ hoa đã tàn hết rồi, chỉ còn dàn hoa hồng vàng là đang nở rộ.

Ba người đang nói chuyện vui vẻ thì Bạch Vân đưa tay vẫy vẫy, rồi gọi lớn:

“Anh..."

Yên Lạc cũng nhìn theo hướng của Bạch Vân. Khi cô nhìn thấy bóng dáng của anh thì nở nụ cười dịu dàng.

Bạch Doãn Nghiêm sau khi nói chuyện với cha mình xong thì cũng ra vườn. Nghe được tiếng gọi của Bạch Vân, anh hướng mắt nhìn về hướng họ đang ngồi. Ánh mắt anh đặt trên người cô, cô người dưới gốc cây tử đằng đang rụng lá, thi thoảng còn có vài chiếc lá rơi xuống, hai tay cô để trên đùi. Cô đang nhìn anh cười, bất giác trái tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua, bước chân anh có chút khựng lại để có thể ngắm khung cảnh này lâu hơn.

Bạch Vân thấy anh mình bước đi chậm chạp liền lên tiếng hối thúc:

“ Anh nhanh lên, tới đây, chị Yên Lạc đang chờ anh này.”

Yên Lạc thấy đột nhiên mình bị nhắc tên liền quay đầu nhìn Bạch Vân . Bạch Vân cũng nhìn Yên Lạc cười tinh nghịch rồi nháy mắt một cái.

Bạch Doãn Nghiêm bị tiếng hối thúc của em gái làm bước chân đang khựng lại kia trở nên nhanh hơn. Chân anh dài chỉ cần bước nhanh vài bước là tới nơi, anh kéo ghế bên cạnh cô ngồi xuống, rồi cho em gái một cái nhíu mày.

“ Hô to cái gì?”

Bạch Vân bĩu bôi hậm hực nói “ Em không hô to anh đến được đây chắc”

Bà Bạch nhìn hai đứa con, cười nói với Bạch Doãn Nghiêm:

“ Tiểu Nghiêm, mẹ và hai đứa nó muốn tới trung tâm mua sắm, hôm nay con nghỉ hay là đi cùng chúng ta?”

Anh nghe mẹ nói thì gật đầu đồng ý, dù gì cũng chẳng có việc gì quan trọng.

Bạch Vân thấy anh trai đồng ý đi cùng liền đứng dậy nắm lấy tay Yên Lạc kéo cô dậy:

“ Anh đồng ý rồi, vậy đi thôi, con có rất nhiều thứ muốn mua đó.”

Yên Lạc đột nhiên bị kéo dậy may là cô không đi giày cao gót nếu không là ngã mất rồi. Cô âm thầm tán thưởng bản thân biết nhìn xa trông rộng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK