• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao vậy tiếu Lạc Nhi? Không để vào nhà rồi nói.”, bà thắc mắc nhìn cháu gái. 

Cô kéo bà vào một góc rồi kể cho bà chuyện cô được mời đi dự đám cưới bạn trai cũ, sau đó nhờ bà thiết kế cho cô một bộ trang phục, không quên nói thêm thiết kế cho anh. 

Ngụy An Di nghe xong “hư” một cái, lũ đấy còn mặt mũi mời cháu bà sao? Chờ mà xem, giọng bà chắc nịch đáp: 

“ Cháu yên tâm đi, ta sẽ cho cháu và cháu rể sáng nhất cái lẽ cưới đó." 

Nói xong hai người mới vui vẻ dắt tay nhau vào nhà. Vậy là mọi chuyện ổn thỏa chỉ chờ đến ngày đó thôi. 

Đúng như đã hẹn, cuối tuần hai gia đình cùng nhau ăn cơm trưa bàn chuyện kết hôn của Nguy Yên Lạc và Bạch Doãn Nghiêm. 

Tại nhà hàng Thiên Tú, một nhà hàng Trung nổi tiếng thành phố. 

Nhà họ Ngụy theo địa chỉ mà nhà họ Bạch gửi, mà tới nhà hàng. 

Khi tới thì tới nhà ba người nhà họ Bạch đã có mặt sẵn tại đây rồi. Bạch Khang cùng Bạch Doãn Nghiêm mặc vest đen, Đàm Giả Vi mặc bộ sườn xám 

màu xanh đen trên thêu hoa mẫu đơn màu đỏ. Sở dĩ có ba người là vì Bạch lão gia chủ sống ở Hà Lan lâu không quen khí hậu ở đây mà đã bay về Hà Lan, ông hứa khi đám cưới nhất định sẽ về, còn Bạch Vân do vướng lịch diễn mà không tới được. 

Nhà họ Ngụy cũng chỉ có ba người, cô nhỏ cô lại đi xa chơi vài hôm nữa mới về. Đào Thanh cũng mặc một bộ sườn xám cách tân do chính tay Ngụy An Di thiết kế phối cùng bộ vest của Ngụy Cung không chỗ nào chê được. Ngụy Yên Lạc mặc một chiếc đầm màu xanh lam, toát lên vẻ thanh thoát không kém phần sang trọng. 

Ngụy Cung cười, đưa tay ra nói: 

"Ông bà Bạch lâu ngày không gặp." 

Bạch Khang thay thế cũng đưa tay ra bắt tay với Ngụy Cung. 

“Ông bà Ngụy lâu ngày không gặp." 

Anh và cô nhìn nhau sau đó đều cúi đầu chào đồng thanh " Ba, mẹ." 

Bốn vị phụ huynh nhìn hai đứa trẻ rồi lại nhìn nhau cười. Đàm Giả Vi cởi mở nhất liên nói: 

“ Ông bà Ngụy đừng đứng nữa ngôi, chúng ta gọi món lên trước, rồi cùng nói chuyện." 

Sáu người ngồi xuống, cô và anh ngồi cạnh nhau. Sau khi người lớn chọn một lượt thì anh quay sang nhìn cô nói: 

“Lạc Nhi, em có đặc biệt thích món nào không?” 

Nghe câu này của anh, bốn vị phụ huynh đều nhìn cô. Cô cười nói: 

“ Không có, món em muốn ăn mẹ đều gọi cả rồi." 

Gọi xong món phục vụ đi ra khỏi phòng thì các vị phụ huynh bắt đầu nói chuyện. 

Đàm Giả Vi nhìn chồng mình, sau đó nhìn vợ chồng ông bà Ngụy lên tiếng: 

“ Ông bà Ngụy, tôi mới thấy xem qua cho hai đứa nhỏ một chút chọn được hai ngày tốt, một ngày thì vào đầu đông một ngày thì vào giữa xuân, ông bà xem nên chọn ngày nào?” 

Đào Thanh nghe thấy lời của Đàm Giả Vi thì nhìn chông một cái rồi suy nghĩ một chút. Bà nhìn con gái đang cười nói với mọi người, rồi nhẹ giọng nói: 

“Tôi nghĩ vãn là để giữa xuân đi thì hơn. Lạc Nhi khá yếu ớt vào mùa đông tôi lo cho sức khỏe con bé." 

Đàm Giả Vi thu được lời liền nhìn con trai vẫn đang bình thản ngồi uống nước, cười gian nói: 

"Ấy lâu vậy tôi sợ con trai mình đợi không nổi." 

Lời này vừa nói ra thì tất cả ánh mắt trong phòng đều hướng về phía anh. Đón nhận những ánh mắt kia anh nhẹ nhàng đặt ly nước xuống, bình tĩnh nói: 

“ Ba, mẹ đám cưới thì cứ đề giữa xuân. Con cùng Lạc Nhi đi đăng ký kết hôn là được." 

Bạch Khang suy nghĩ chút rồi nói: - Sau khi đăng ký hai đứa ở đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK