Nhiếp Thành Thắng nghe bà ta nói như vậy cũng cảm thấy có lý, dù sao mình cũng là người lớn, hơn nữa quan hệ huyết thống sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ?
Lúc này, ông ta mới nguôi nguôi giận, lạnh lùng nói: “Tốt nhất là như vậy.”
Tuy xảy ra chuyện của Trần Mậu Hòa nhưng trong quân đội vẫn sống yên biển lặng
Lý Chính Hổ trở lại khiến lớp 6 chẳng có hơi đâu đi hóng hớt chuyện ở bên ngoài
Bọn họ chỉ biết nếu còn tiếp tục huấn luyện thì chắc bọn họ sẽ chết vì mệt
Nhiếp Nhiên bị thương ở tay nên may mắn thoát được mười ngày huấn luyện ma quỷ này
Lại là một ngày huấn luyện ma quỷ, tới giờ ăn tối Lý Chính Hổ mới tha cho bọn họ
Ăn xong cơm, cuối cùng bọn họ cũng có cảm giác sống trở lại.
Đột nhiên, ngoài cửa căng tin có người vội vàng chạy vào trong, không ngừng hét lên: “Xảy ra chuyện lớn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!” Nghiêm Hoài Vũ vừa nhìn đã nhận ra là Ngô Thụ Nhân của lớp mình, vội vàng nói: “Xảy ra chuyện lớn gì vậy?” Ngô Thụ Nhân thở gấp, chỉ lên tivi treo trước căng tin, nói: “Mau, mau mở tivi!”