Chương 43: Đứng thứ năm bảng sát thủ
Giết người xong, Thanh Loan nhìn Hồng Yên, cười đắc ý: “Xong!”
Hồng Yên cười nói: “Thanh Loan, không tệ nha!”
Thanh Loan ưỡn ngực kiêu ngạo nó: “Đương nhiên rồi, không thể để thiếu chủ mất mặt được đúng không-!”
Thấy cảnh tượng này, Trần Hà sợ ngây người.
Hai ngày nay bà đã chứng kiến sự lợi hại của Diệp Phong, nhưng không ngờ Diệp Phong lại lợi hại đến mức này!
Lúc này bà đã xác định Diệp Phong chính là con rể mà bà đang tìm kiếm, con gái bà nhất định phải gả cho Diệp Phong!
Nhị trưởng lão của Thất Tinh Hội lúc này đã hoàn toàn bị dọa sợ.
Ông ta hoảng sợ nhìn Diệp Phong như nhìn thấy ma thần!
Đầu gối nhị trưởng lão mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong.
“Diệp thiếu gia, tiểu nhân có mắt như mù, mạo phạm Diệp thiếu gia, mong cậu tha cho cái mạng chó này của tiểu nhân, chỉ cần Diệp thiếu gia không giết ta, tiểu nhân bằng lòng làm trâu
làm ngựa cho cậu!”
Diệp Phong lạnh lùng liếc nhìn nhị trưởng lão: “Xin lỗi, tôi không cần trâu ngựa như ông.”
“Cho nên, ông chết đi thì hơn.”
Nghe vậy, nhị trưởng lão biến sắc, vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Hay cho Diệp Phong, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, tôi liều mạng với cậu!”
Dứt lời, nhị trưởng lão tức giận bỏ một viên thuốc màu đen vào miệng, vừa nuốt viên thuốc vào bụng, trán nhị trưởng lão lập tức nối gân xanh, khí tức tăng gấp đôi!
“Tiếu tử thối, tôi đã ăn Phệ Tâm Đan, đồng quy vu tận đ!”
Ông ta vô cùng điên cuồng, lao về phía Diệp Phong!
Phệ Tâm Đan!
Nó có thể kích thích tiềm lực của cơ thể con người đến mức tối đa trong khoảng thời gian ngắn, kéo dài tù ba đến năm phút, sau khi nhị trưởng lão ăn vào, thực lực của ông ta tương đương với Khí Kình Tông Sư!
Nhưng tác dụng phụ của nó cũng rất mạnh, sau khi hết tác dụng, người ăn nó sẽ chết!
“Chết đi!”
vẻ mặt nhị trưởng lão vô cùng dữ tợn, tốc độ tăng mạnh, lao về phía Diệp Phong như tia chớp.
Diệp Phong cong môi, không hề để đối phương vào mắt.
Ầm!
Khoảnh khắc nhị trưởng lão tới trước mặt, Diệp Phong giơ tay, trực tiếp đánh tan đòn công kích của nhị trưởng lão!
“Cái gì?Ị”
“Chẳng lẽ cậu còn mạnh hơn cả Khí Kình Tông Sư sao!?”
Nhị trưởng lão trừng to mắt, không tin Diệp Phong lại mạnh như vậy!
Ông ta không cam lòng, lại ra tay lần nữa, kết quả vẫn bị Diệp Phong dê dàng hóa giải như trước.
“Sao có thể?”
Ông ta lấm bấm, vẻ mặt hoảng sợ và không dám tin!
Diệp Phong vô cùng đáng sợ, vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của ông ta!
“Không gì là không thể.”
Diệp Phong cười lạnh, trên người hắn có thận Kỳ Lân, còn có cửu chuyển Huyền Công, không gì là Diệp Phong không làm được!
Dứt lời, Diệp Phong bước tới lấy mạng nhị trưởng lão.
Máu tươi bắn tung tóe, cổ họng nhị trưởng lão xuất hiện một vết thương vô cùng đáng sợ.
Sau đó, ông ta trợn to mắt, sinh mệnh kết thúc, hoàn toàn mất mạng!
Diệp Phong vừa giải quyết nhị trưởng lão xong, còn chưa phản ứng lại đã cảm thấy trước mắt tối sầm, Tô Khuynh Thành kích động nhảy lên ôm chầm lấy Diệp Phong.
“Anh Phong, anh thật lợi hại!”
“Làm tôi sợ chết được!”
Diệp Phong không khỏi lẩm bấm, Tô Khuynh Thành này xuất quỷ nhập thần như vậy, sau này nhất định có tư chất trở thành cao thủ võ lâm!
“Hi hì, người ta vui quá mà!”
“Được rồi được rồi, mau đi xem cha mẹ em đi, tôi và Thanh Loan, Hồng Yên đi trước đây!”
Vừa nghe thấy Diệp Phong muốn đi, Trần Hà vội vàng đi tới ngăn lại: “Con rể đừng đi, hôm nay ở nhà ăn cơm đi, mẹ sẽ hầm giò heo cho con!”
“Lần sau đi, ai là con rể bà chứ, kêu thân thiết như vậy?”
Diệp Phong nhíu mày, Trần Hà đế lại cho hắn ấn tượng vô cùng xấu.
Trần Hà xấu hố cười: “Được rồi con rể, con đừng chấp nhặt với mẹ, mẹ không hiểu chuyện, con đừng giận mà!”
Diệp Phong nhún vai, cũng không để ý đến Trần Hà, chỉ nói với Thanh Loan và Hồng Yên:
“Được rồi, chúng ta về Hồ Tâm Cư đi!”
Giết nhiều người như vậy, trên người Diệp Phong toàn là mùi máu tươi, hăn muốn tắm rửa thật sạch!
“Vâng, thiếu chủ!”
Thanh Loan và Hồng Yên gật đầu, ba người xoay người rời khỏi nhà họ Tô.
Trần Hà thấy vậy vội vàng đẩy Tô Khuynh Thành nói: “Khuynh Thành, mau đi tiễn Diệp Phong đi, con là vị hôn thê mà không hiểu chuyện gì cả!”
Tô Khuynh Thành bĩu môi: “Mẹ, mẹ cũng thật là, hôm trước mẹ còn chướng mắt Diệp Phong đó!”
“Con nhỏ này nói gì vậy! Diệp Phong tài giỏi như vậy, mẹ chướng mắt nó lúc nào chứ?”
“Rõ ràng là có, mẹ còn không chịu thừa nhận!”
Trong lúc Tô Khuynh Thành và Trần Hà ồn ào, mấy người Diệp Phong cũng đã đi xa!
Chiều hôm đó, thành phố Kim Lăng, trong đại sảnh của Bang Long Hố.
Thi thế của Hồng Phi Vũ được đưa về.
Hồng Phi Vũ là đứa con được Kim Lăng Vương yêu thương nhất, hắn ta bị giết, Kim Lăng Vương đương nhiên rất tức giận, cả tỉnh Giang Nam khó mà chịu nối lửa giận này!
Cho nên thi thế của hắn ta mới được đưa về Bang Long Hổ trước, chứ không phải đưa về Phủ Kim Lăng Vương.
“Tôi chỉ mới đi có mấy ngày thôi mà Bang Long Hổ lại xảy ra chuyện như vậy?”
Một người đàn ông đầu trọc, mặt dài, mũi ưng ngồi ở ghế giữa, giọng nói vô cùng trầm.
Người này chính là bang chủ của Bang Long Hố, Long Nhập Hải!
Long Nhị Gia thở dài nói: “Đều do Diệp Phong, nếu không phải vì hắn, tam công tử sẽ không chết!”
“Đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao? Diệp Phong kia căn bản không để Bang Long Hổ và Kim Lăng Vương vào mắt!”
“Làm sao…”
Long Nhập Hải nhíu mày trầm tư: “Ba ngày sau chính là ngày đại thọ sáu mươi tuối của Kim Lăng Vương, vào thời điểm quan trọng này mà lại xảy r chuyện như vậy…”
“Trước mắt đừng báo chuyện tam thiếu gia bị giết cho Vương gia, nếu không Bang Long Hổ chúng ta cũng không được yên!”
“Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất là tiêu diệt Diệp Phong, không lấy đầu Diệp Phong ra tế thì không thế làm nguôi lửa giận của Vương gia!”
“Còn có Tiêu Y Nhân, dù thế nào cũng phải bắt được cô ta!”
“Ngoài ra còn một chuyện nữa… Người vợ mà Vương gia thích nhất ngoài Tiêu Y Nhân thì vẩn còn ba tuyệt thế mỹ nhân bên cạnh Diệp Phong, bắt cả ba cô ta về đây, cùng dâng lên cho Vương gia vui!”
“Ý kiến hay!”
Mấy phó bang chủ và trưởng lão của Bang Long Hổ vỗ tay tán dương, cảm thấy kế sách này rất hay!
Long Nhập Hải nói tiếp: “Nếu nói vậy, Diệp Phong còn chưa thể chết được, phải đế Vương gia trêu đùa phụ nữ của hắn trước mặt hắn thì mới xoa dịu được nỗi đau mất con của Vương gia!”
Mọi người cũng phụ họa theo: “Bang chủ
cao minh!”
Lúc này, Long Nhị Gia nhíu mày nói: “Nhưng mà Diệp Phong đó thực lực cao cường, đến cả tam công tử Đan Kình đỉnh cũng bị đánh bại, võ giả mạnh nhất của Bang Long Hổ cũng chỉ là Đan Kình, sợ là không đổi phó được hắn!”
“Không sao!”
Long Nhập Hải giơ tay: “Núi cao còn có núi khác cao hơn, Bang Long Hố không đối phó được hắn, chúng ta không thể tìm người khác sao?”
Long Nhị Gia vộ hỏi: “Trong lòng đại ca đã tìm được người thích hợp rồi?”
Long Nhập Hải đầy tự tin gật đầu: “Đứng thứ năm bảng sát thủ! Đứng thứ ba bảng thiên tài, Ngọc công tử Mộ Dung Bạch!
Có hắn ở đây, Diêp Phonq khônq là qì cả!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK