Quỷ Càn và Quỷ Chấn không thuộc về nhà họ Nguy, hai người này đều là người của Quỷ Vân Tông, hiện tại sở dĩ ở lại nhà họ Ngụy là do nghe lệnh của Tông Chủ Quỷ Vân Tông đến đây giúp võ giả nhà họ Ngụy tăng cường thực lực.
Người đàn ông trung niên kia tiếp tục nói: 'Có người của Quỷ Vân Tông ra mặt giết Diệp Phong, tôi nghĩ người nhà họ Giang nhất định không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu nhà họ Giang dám đánh trả thì chiến hỏa sẽ trực tiếp cháy tới chỗ Quỷ Vân Tông, đến lúc đó càng không cần nhà họ Ngụy chúng ta ra tay."
"Ý kiến hay." Ngụy Hạc nghe xong thì mừng rỡ, Quỷ Càn và Quỷ Chấn có thực lực rất mạnh, áp đảo tất cả võ giả của nhà họ Ngụy, có hai người này ra mặt thì Diệp Phong chắc chắn phải chết.
"Chẳng qua..."
Cười được một nửa thì Ngụy Hạc lại nhíu mày: "Hai vị đại nhân Quỷ Càn và Quỷ Chấn tính tình cổ quái, nếu không phải nể mặt Âu Dương gia thì Quỷ Vân Tông căn bản không phái hai người họ đến hỗ trợ nhà họ Ngụy, bây giờ vì chút chuyện
nhỏ này mà chúng ta sai khiến được hai người sao?”
Người đàn ông trung niên hèn mọn kia cười nói: "Gia chủ có điều không biết, tuy tính tình hai vị đại nhân này cổ quái, nhưng họ có cùng một sở thích."
"Sở thích gì?" Ngụy Hạc vội vàng hỏi. Người kia cười dâm tà trả lời: "Chơi gái, nhất là phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi. Giang Nhân có tới hai đứa con gái song sinh rất xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành,
Quỷ Càn và Quỷ Chấn đại nhân nhất định sẽ thích, hắc hắc hắc..."
Ngụy Hạc nghe thế thì mừng rỡ: "Được, làm theo ý ông đi, tôi lập tức đi tìm hai vị đại nhân."
Một bên khác, nhà họ Giang.
Diệp Phong còn đang uống trà với Giang Nhân.
Hai người trò chuyện rất nhiều, cũng nói đến tình cảnh năm đó định ra hôn ước.
Thì ra Giang Nhân quen biết Nhị sư nương của hẳn.
Nhị sư nương từng giúp Giang Nhân giải quyết một phiền toái lớn, đồng thời coi trọng con gái của Giang Nhân.
Đó đã là chuyện của mười mấy năm trước, khi đó Giang Ly mới có bảy tuổi.
Diệp Phong không khỏi cười khổ, lúc ấy Nhị sư nương đang đánh cược với Đại sư nương, cược xem cô gái mà ai coi trọng được Diệp Phong thích hơn.
Cược đi cược lại cũng tạo thành hậu quả từ nhỏ Diệp Phong đã có bảy vị hôn
thê. Chậc chậc chậc...
"Gia chủ, việc lớn không tốt." Đúng lúc này, quản gia Giang An của nhà họ Giang vội vàng hấp tấp chạy vào.
Giang Nhân nhíu mày hỏi: "Chuyện gì?"
"Tôi vừa nhận được tin tức, Quỷ Càn và Quỷ Chấn của Quỷ Vân Tông đang đi về hướng nhà họ Giang chúng ta."
"Quỷ Vân Tông?"
Nghe Giang An nói vậy, sắc mặt Giang Nhân lập tức trở nên nặng nề: "Người của Quỷ Vân Tông đến nhà họ Giang làm gì?"
Quỷ Vân Tông là một trong những môn phái đỉnh cao của Đông Hải, đệ tử trong tông lên đến mấy trăm, có bốn vị Huyền Cấp Tông Sư, Tông Chủ Quỷ Minh là Địa cấp đỉnh phong, chỉ kém một bước là rảo bước vào lĩnh vực Thiên cấp.
Giang An cau mày nói: "Kẻ đến không hiền lành, gia chủ."
"Ừm." Giang Nhân khẽ gật đầu: "Hẳn là nhà họ Ngụy, Quỷ Vân Tông và Âu Dương gia có giao tình rất tốt, Âu Dương gia là thế gia, đồng thời lại là chỗ dựa của nhà họ Ngụy, tám phần là họ giở trò quỷ."
"Khặc khặc... Khà khà kkhà....
"Diệp Phong là thằng nào, cút ngay ra đây cho tao."
Vừa dứt lời, ngoài cửa nhà họ Giang bỗng truyền đến một tiếng cười quái dị làm người ta rùng mình.
"Đến nhanh như vậy?!" Giang Nhân lộ ra đanh mặt lại rồi nói với Giang An: "Lão An, ông lập tức đi triệu tập người."
"Vâng gia chủ." "Chú Giang, không cần gọi người." Chỉ thấy lúc này Diệp Phong vẫy vẫy tay, hắn uống cạn nước trà rồi chậm rãi buông ly xuống, nhìn thẳng ra ngoài cửa mà nói: "Hai tên Huyền Cấp Tông Sư mà thôi, còn không đáng làm phiền nhà họ Giang."
Người đàn ông trung niên kia tiếp tục nói: 'Có người của Quỷ Vân Tông ra mặt giết Diệp Phong, tôi nghĩ người nhà họ Giang nhất định không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu nhà họ Giang dám đánh trả thì chiến hỏa sẽ trực tiếp cháy tới chỗ Quỷ Vân Tông, đến lúc đó càng không cần nhà họ Ngụy chúng ta ra tay."
"Ý kiến hay." Ngụy Hạc nghe xong thì mừng rỡ, Quỷ Càn và Quỷ Chấn có thực lực rất mạnh, áp đảo tất cả võ giả của nhà họ Ngụy, có hai người này ra mặt thì Diệp Phong chắc chắn phải chết.
"Chẳng qua..."
Cười được một nửa thì Ngụy Hạc lại nhíu mày: "Hai vị đại nhân Quỷ Càn và Quỷ Chấn tính tình cổ quái, nếu không phải nể mặt Âu Dương gia thì Quỷ Vân Tông căn bản không phái hai người họ đến hỗ trợ nhà họ Ngụy, bây giờ vì chút chuyện
nhỏ này mà chúng ta sai khiến được hai người sao?”
Người đàn ông trung niên hèn mọn kia cười nói: "Gia chủ có điều không biết, tuy tính tình hai vị đại nhân này cổ quái, nhưng họ có cùng một sở thích."
"Sở thích gì?" Ngụy Hạc vội vàng hỏi. Người kia cười dâm tà trả lời: "Chơi gái, nhất là phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi. Giang Nhân có tới hai đứa con gái song sinh rất xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành,
Quỷ Càn và Quỷ Chấn đại nhân nhất định sẽ thích, hắc hắc hắc..."
Ngụy Hạc nghe thế thì mừng rỡ: "Được, làm theo ý ông đi, tôi lập tức đi tìm hai vị đại nhân."
Một bên khác, nhà họ Giang.
Diệp Phong còn đang uống trà với Giang Nhân.
Hai người trò chuyện rất nhiều, cũng nói đến tình cảnh năm đó định ra hôn ước.
Thì ra Giang Nhân quen biết Nhị sư nương của hẳn.
Nhị sư nương từng giúp Giang Nhân giải quyết một phiền toái lớn, đồng thời coi trọng con gái của Giang Nhân.
Đó đã là chuyện của mười mấy năm trước, khi đó Giang Ly mới có bảy tuổi.
Diệp Phong không khỏi cười khổ, lúc ấy Nhị sư nương đang đánh cược với Đại sư nương, cược xem cô gái mà ai coi trọng được Diệp Phong thích hơn.
Cược đi cược lại cũng tạo thành hậu quả từ nhỏ Diệp Phong đã có bảy vị hôn
thê. Chậc chậc chậc...
"Gia chủ, việc lớn không tốt." Đúng lúc này, quản gia Giang An của nhà họ Giang vội vàng hấp tấp chạy vào.
Giang Nhân nhíu mày hỏi: "Chuyện gì?"
"Tôi vừa nhận được tin tức, Quỷ Càn và Quỷ Chấn của Quỷ Vân Tông đang đi về hướng nhà họ Giang chúng ta."
"Quỷ Vân Tông?"
Nghe Giang An nói vậy, sắc mặt Giang Nhân lập tức trở nên nặng nề: "Người của Quỷ Vân Tông đến nhà họ Giang làm gì?"
Quỷ Vân Tông là một trong những môn phái đỉnh cao của Đông Hải, đệ tử trong tông lên đến mấy trăm, có bốn vị Huyền Cấp Tông Sư, Tông Chủ Quỷ Minh là Địa cấp đỉnh phong, chỉ kém một bước là rảo bước vào lĩnh vực Thiên cấp.
Giang An cau mày nói: "Kẻ đến không hiền lành, gia chủ."
"Ừm." Giang Nhân khẽ gật đầu: "Hẳn là nhà họ Ngụy, Quỷ Vân Tông và Âu Dương gia có giao tình rất tốt, Âu Dương gia là thế gia, đồng thời lại là chỗ dựa của nhà họ Ngụy, tám phần là họ giở trò quỷ."
"Khặc khặc... Khà khà kkhà....
"Diệp Phong là thằng nào, cút ngay ra đây cho tao."
Vừa dứt lời, ngoài cửa nhà họ Giang bỗng truyền đến một tiếng cười quái dị làm người ta rùng mình.
"Đến nhanh như vậy?!" Giang Nhân lộ ra đanh mặt lại rồi nói với Giang An: "Lão An, ông lập tức đi triệu tập người."
"Vâng gia chủ." "Chú Giang, không cần gọi người." Chỉ thấy lúc này Diệp Phong vẫy vẫy tay, hắn uống cạn nước trà rồi chậm rãi buông ly xuống, nhìn thẳng ra ngoài cửa mà nói: "Hai tên Huyền Cấp Tông Sư mà thôi, còn không đáng làm phiền nhà họ Giang."