Mục lục
Thánh Thể Bất Phàm - Diệp Phong (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Mắt đền mắt, răng đền răng
TÔ Khuynh Thành cau mày, hừ lạnh một tiếng: “Rõ ràng lần trước là anh tự nói trước, bây giờ lại bảo em khiêm tốn.”
Diệp Phong bĩu môi nói: “Chuyện nào ra chuyện đó, lần trước là ở trên giường, lần này là ở nơi cồng cộng, tình huống giống nhau sao?”
Tô Khuynh Thành nghe vậy gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, nhéo mạnh vào eo Diệp Phong, nhỏ giọng nói: “Anh Phong, đàn ông các anh đều thích khoe khoang trên giường à?”
Diệp Phong nói: “Sao tôi biết được? ít nhất thì tôi không thích khoe khoang, lời ông đây nói đều là thật.”
“Hừ.” Tô Khuynh Thành trừng mắt khinh thường.
Tiêu Y Nhân nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc hỏi Tô Khuynh Thành: “Bắc Vực gì? Vừa rồi cô nói anh Phong là Bắc Vực gì?”
Tô Khuynh Thành liếc Diệp Phong một cái, sau đó xấu hổ lắc đầu với Tiêu Y Nhân:
“Không có gì! Tôi đùa thôi! Dù sao thì cô cũng đừng lo, chút phiền phức này anh Phong nhất định sẽ giải quyết được!”
Tô Khuynh Thành nghĩthông rồi, không thể nói cho Tiêu Y Nhân biết thân phận thật của Diệp Phong, nếu không cô ấy sẽ càng điên cuồng theo đuổi Diệp Phong hơn!
So với như vậy, chi bằng gạt cô ấy!
Chỉ cần Diệp Phong không nói, vậy sẽ không có ai biết.
“Được ròi.”
Tiêu Y Nhân gật đầu, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nắm chắc được, chỉ có thể đi từng bước từng bước một.
Tiêu Y Nhân trầm ngâm một hồi, lại lên tiếng: “Anh Phong, vừa nãy anh bảo để Kim Lăng Vương quỳ đến Giang Thành xin lỗi anh, ông ta có đến không?”
Diệp Phong lạnh lùng đáp: “ông ta dám không đến, qua ba ngày, tôi nhất định sẽ đích thân đến đó, diệt cả nhà Kim Lăng Vương.”
Nghe vậy, trong mắt Tiêu Y Nhân tràn ngập chấn động.
Bảo Kim Lăng Vương quỳ xuống xin lỗi, đây là chuyện mà người ngoài nghe có vẻ khó tin, nhưng Diệp Phong lại thẳng thừng nói ra không chút kiêng dè!
Cô ấy nhìn Diệp Phong, vẻ mặt vô cùng phức tạp, tuy hai người vừa mới quen biết hai ngày ngắn ngủi, nhưng Diệp Phong lại khiến cô ấy cảm thấy yên tâm và đáng tin cậy đến khó hiểu.
Tô Khuynh Thành bĩu môi, oán giận nói: “Đám người này đúng là làm người ta mất hứng, hại chúng ta không ăn được cơm.”
Diệp Phong nói: “Đi thôi, đối quán khác là được.”
Tô Khuynh Thành đề nghị: “Được, em biết gần đây có một quán ăn rất ngon, chúng ta đến đó ăn đi.”
“Được, không thành vấn đề.” Diệp Phong gật đầu.
“Ngưu Ngưu, em thì sao?”
“Em cũng không thành vấn đề.”
Ba người thống nhất ý kiến, Tô Khuynh Thành nói: “Được rồi, vậy chúng ta xuất phát thôi.”
Vừa định đi thì điện thoại của cô reo lên.
Tô Khuynh Thành nhíu mày nói: “Là mẹ em gọi tới, còn là gọi video.”
Vừa bắt máy liền nhìn thấy Trần Hà hai má sưng đỏ xuất hiện trên màn hình.
Vẻ mặt bà hốt hoảng, trên người bị trói bằng dây thừng, nhìn giống như vừa bị ai đánh, vừa khóc vừa nói:
“Con gái, mau tới cứu mẹ, mẹ sắp bị bọn chúng đánh chết rồi!”
Tô Khuynh Thành sợ hãi, vội hỏi: “Mẹ, mẹ sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi, ai đánh mẹ!”
“Là Thất Tinh Hội, Thất Tinh Hội đến báo thù!”
Trần Hà run rấy nói.
“Thất Tinh Hội?”
Tô Khuynh Thành sửng sốt, còn chưa kịp hỏi chi tiết, điện thoại của Trần Hà đã bị giật lây.
Một người đàn ông tướng mạo nham hiểm xuất hiện trên màn hình, nói với Tô Khuynh Thành:
“Dám giết trưởng lão của Thất Tinh Hội, tôi thấy các người đúng là không muốn sống nữa rồi.”
“Tô Khuynh Thành, tôi cho cô nửa giờ, dẫn tên họ Diệp đó đến gặp tôi, nếu không tôi sẽ giết cha mẹ cô.”
Nói xong đối phương liền cúp máy.
Tô Khuynh Thành sốt ruột nói: “Anh Phong, là Thất Tinh Hội, bọn họ đã bắt cóc cha mẹ em!”
Đúng lúc này, Hồng Yên cũng gọi điện thoại tới.
“Thiếu chủ, hội trưởng Thất Tinh Hội dẫn theo năm trưởng lão đến Giang Thành, còn bắt cóc vợ chồng Tỏ Kiến Nghiệp!”
Diệp Phong gật đầu: “Tôi đã biết rồi, tập hợp ở nhà họ Tô đi, cứu người trước rồi tính sau!”
Hơn mười phút sau, Diệp Phong cùng với Tô Khuynh Thành xuất hiện ở nhà họ Tô.
Trước cửa nhà họ Tô có gần trăm trên mặc đồ đen đứng đó, khí thế hung hãn đáng sợ, cả nhà họ Tô đều bao trùm trong nỗi sợ hãi.
Diệp Phong vừa mới xuất hiện, những người này liền vây lấy hắn, chuẩn bị động thủ!
Diệp Phong cười lạnh: “Đúng là tiếp đón nồng nhiệt quá rồi.”
Một tên dẫn đầu nhe răng cười nói: “Tiểu tử thối, dám giết trưởng lão của Thất Tinh Hội! Mày cho rằng Thất Tinh Hội bọn tao dễ bắt nạt sao!”
Diệp Phong nghe vậy chỉ thấy buồn cười: “Nếu không thì sao? Thất Tinh Hội bọn mày không phải chính là một đám rác rưởi à?”
“Mày muốn chết à!” Người nọ giận tím mặt, muốn ra tay với Diệp Phong.
“Để cậu ta vào đây!”
Bỗng nhiên, tiếng quát lạnh lùng của đại trưởng lão từ đại sảnh nhà họ Tô truyền đến, khiến tên kia phải dừng động tác lại.
Ngay sau đó, mấy người đàn ông trung niên uy nghiêm bước ra từ đại sảnh nhà họ Tô, dẩn đầu là hội trưởng của Thất Tinh Hội, Đặng Huyền!
Tô Kiến Nghiệp và Trần Hà đang bị trói bằng dây thừng, bị dẫn theo phía sau mấy người đàn ông trung niên, vẻ mặt rất khó chịu.
“Cha, mẹ!”
Tô Khuynh Thành vừa thấy cha mẹ bị trói thì lập tức trở nên lo lắng.
Diệp Phong chặn cô lại phía sau, đúng lúc này Thanh Loan và Hồng Yên cũng chạy tới nhà họ Tô.
Hội trưởng Thất Tinh Hội Đặng Huyền nheo mắt nói: “Tên họ Diệp kia, không ngờ cậu lại có gan đến đây! Cậu đã giết tứ trưởng lão Bạch Minh của Thất Tinh Hội, hôm nay tôi phải bắt cậu nợ máu trả bằng máu!”
Hồng Yên hừ lạnh một tiếng: “Đặng Huyền, rõ ràng là Bạch Minh tự tìm đường chết, dám đến Giang Thành gáy phiền phức cho thiếu chủ của tôi, sao các người còn vừa ăn cắp vừa la làng, chạy đến đây trách thiếu chủ nhà tôi chứ? Các người có biết xấu hổ hay không vậy?”
Đặng Huyền tức đến cơ mặt run rẩy, nghiến răng nói: “Hừ, tôi không quan tâm, chỉ cần giết người của Thất Tinh Hội thì sẽ phải trả giá! Nếu không thì mặt mũi của Thất Tinh Hội phải để đâu chứ?!”
“ông!” Hồng Yên tức giận.
Vừa định phản bác thì thấy Diệp Phong xua tay: “Hồng Yên, không cần nhiều lời với loại người này.”
Diệp Phong trầm giọng nói: “Đặng Huyền đúng không? Không sai, Bạch Minh là do tôi giết, ông có thế hiếu là tâm trạng tôi không tốt nên thuận tay giết ông ta.”
“Diệp Phong tôi trước nay đều làm việc như vậy, không vừa mắt ai thì người đó phải chết, nói vậy ông đã hài lòng chưa?”
Ngữ khí của Diệp Phong vô cùng lạnh lùng, hắn thích nhất là mắt đền mắt, răng đền răng.
Nếu đối phương cậy quyền ép người, vậy Diệp Phong trả lại quyền, nếu đối phương cậy thế ép người, vậy Diệp Phong sẽ trả lại thế, đối phương dùng thủ đoạn gì thì Diệp Phong sẽ trả lại thủ đoạn đó.
Sắc mặt mấy người Đặng Huyền u ám, họ không ngờ được Diệp Phong lại mạnh mẽ và ngang ngược như vậy, căn bản không để Thất Tinh Hội trong mắt!
Đặng Huyền ra vẻ bình tĩnh liên tục cười nhạo: “Ha ha, đúng là một tên tiếu tử kiêu ngạo không biết trời cao đất dày! Tôi thật muốn xem thử cậu có năng lực thế nào!”
“Hội trưởng, để tôi lên dạy dỗ tên nhóc này!”
“Đế tôi, tôi đã không thế nhịn được nữa rồi!”
Mấy vị trưởng lão bên cạnh Đặng Huyền vội vàng xin lệnh.
Diệp Phong cười lạnh nói: “Đừng cãi nhau, mấy người cùng lên đi, dù sao cũng chỉ là một đám phế vặt, lên một mình hay lên cùng nhau thì kết quả cũnq qiốnq nhau thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK