Mục lục
Thánh Thể Bất Phàm - Diệp Phong (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Không được vô lễ với thiếu chủ!
“Cha, cha đã trở lại!”
Tô Khuynh Thành nhìn thấy Tô Kiến Nghiệp bình an trở về, lập tức kích động bước tới.
Trằn Hà không khỏi sửng sốt: “Trở về sớm như vậy sao?”
Một trong hai người lính cảnh vệ nói: “ông Tô, trước đây là lổi của chúng tôi, mong ông hãy tha thứ cho chúng tôi.”
“Tỏi không trách các người, không cần để trong lòng.” Tô Kiến Nghiệp cười nói.
Người lính cảnh vệ nghe vậy rất vui mừng, gật đầu kính cấn nói: “Cảm ơn ông Tô, vậy hôm nay chúng tôi chỉ tiễn đến đây thôi, hy vọng sau này ông Tô có thể nói những lời tốt đẹp trước mặt cấp trên giúp chúng tôi.”
“Được, được rồi, được rồi, nên làm như vậy.”
Tô Kiến Nghiệp nói vài câu khách sáo, nhưng bây giờ ông ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng hoàn toàn không biết vì sao lại đột nhiên được thả ra, vậy sao ông ta biết cấp trên bọn họ đang nói tới là ai.
Sau khi hai người lính cảnh vệ rời khỏi nhà họ Tò, Trần Hà bước tới trước mặt Tô Kiến Nghiệp và hỏi:
“Chồng, có chuyện gì vậy? Tại sao hai người lính cảnh vệ này lại tôn trọng ông như vậy?”
“Còn nữa, ai đã thả ông ra vậy?”
Trần Hà cau mày, cảm thấy có gì đó kỳ quặc.
Tô Kiến Nghiệp lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết, lãnh đạo của họ đích thân đến tìm đến tôi, vừa mời trà vừa xin lỗi, cực kỳ khách sáo, sau đó liền thả tôi về.”
Trần Hà lấm bấm: “Hừm, thật là kỳ quái, sáng nay khi bọn họ mang ông đi, sắc mặt bọn họ trông rất dữ tợn.”
Trằn Hà đột nhiên nói: “Tôi biết rồi, nhất định là nhà họ Vương, nhà họ Vương đã xóa bỏ mọi hiềm khích lúc trước với nhà họ Tô chúng ta, cho nên ông mới được thả ra nhanh như vậy.”
Nghe vậy, Tô Khuynh Thành không vui.
“Mẹ, nhà họ Vương gì chứ? Chính là nhà họ Vương đã tố cáo cha con, nên họ mới bắt cha con đi, nhà họ Vương sao có thể tốt bụng như vậy, tự dưng chịu thả cha con ra?”
“Chắc chắn Diệp Phong làm, anh Phong nói trong vòng nửa tiếng là cha con sẽ trở về, bây giờ chính xác là nửa tiếng!”
Tô Khuynh Thành vô cùng kích động.
“Diệp Phong?”
Trần Hà nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét: “Thôi đi, làm sao cậu ta có bản lĩnh lớn như vậy được?”
“Mẹ không tin thì thôi, con cũng lười phải giải thích với mẹ.”
Tô Khuynh Thành không muốn nói nhiều vô ích, nhưng trong lòng cô biết chắc chắn là Diệp Phong đã dùng mổi quan hệ của mình nhờ người ta nên đối phương mới có thể thả Tô Kiến Nghiệp ra khỏi tù.
“Con bé này, sao con có thế nói chuyện với mẹ như vậy được?”
Vẻ mặt Trần Hà không vui: “Không phải Diệp Phong đi đến nhà họ Vương sao, đế mẹ xem cậu ta còn có thể sống sót trở về hay không.”
Đúng lúc này, Tô Phúc, quản gia nhà họ Tô vội vàng bước vào.
“Ông chủ, bà chủ, nhà họ Vương đã bị diệt môn!”
“Cái gì? Nhà họ Vương đã bị diệt môn?”
Nghe vậy, Tô Kiến Nghiệp và Trần Hà đồng thời lộ ra vẻ kinh hãi, không thế tin được!
“Thật hay giả?”
“Là thật!”
Tô Phúc lau mồ hôi nói: “Mới mười phút trước, gia chủ của nhà họ Vương là Vương Thiên Bá và Vương Dương đã bị giết chết!”
Trần Hà sợ hãi: “Đáy là tin tức lớn!”
Nhà họ Vương là một trong năm gia tộc lớn nhất ở Giang thành, không ai có thế lung lay được địa vị của bọn họ ở Giang thành này, chứ đừng nói đến việc tiêu diệt nhà họ Vương!
Trần Hà hồi lâu không thể bình tĩnh lại, ngày hôm qua bà ta còn muốn gả con gái mình qua đó, ai ngờ hôm nay nhà họ Vương đã không còn nữa!
Tô Kiến Nghiệp vội vàng hỏi: “Việc này là ai làm?”
Tô Phúc đáp: “vẫn chưa điều tra rõ ràng, nghe nói là một người trẻ tuổi đã một mình tiêu diệt nhà họ Vương!”
“Người trẻ tuối? Rốt cuộc là ai có năng lực lớn như vậy?”
Trên mặt Trân Hà tràn đầy nghi hoặc, nhưng đúng lúc này, Tô Kiến Nghiệp như nhớ tới điều gì đó, nói: “Bà nói xem có phải là do Diệp Phong làm không, không phải vừa rồi hai người kia nói cậu ta đến nhà họ Vương sao?”
“Ông điên rồi à, sao Diệp Phong có thể lợi hại như vậy được?”
Trần Hà lập tức phủ định, cho rằng việc này chắc chắn là trùng hợp chứ không phải Diệp
Phong làm!
Bà ta thực sự không thế tin Diệp Phong lại có thực lực đáng sợ như vậy, có thể một tay tiêu diệt một gã khổng lồ như nhà họ Vương.
Nhưng Tô Kiến Nghiệp lại không nghĩ như vậy, tuy rằng ông ta chỉ gặp Diệp Phong một lần, nhưng Diệp Phong đế lại cho ông ta một ấn tượng vô cùng sâu sắc, ông ta luôn cảm thấy Diệp Phong không hề đơn giản như bề ngoài, hơn nữa trong tay Diệp Phong còn giữ tờ hôn thư đã ký tên mà ông cụ tự tay viết.
Người này có địa vị rất cao…
“Là tôi làm.”
Đúng lúc này, ngoài cửa nhà họ Tô truyền đến một giọng nói lớn.
Mọi người nhìn theo tiếng động thì thấy Diệp Phong dẫn theo hai cô gái xinh đẹp đi về phía phòng khách nhà họ Tô.
“Anh Phong!”
Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Phong tới, đôi mắt Tô Khuynh Thành lập tức sáng lên.
“Thật sự là Diệp Phong làm sao?”
Tô Kiến Nghiệp trợn to mắt nhìn thẳng vào Diệp Phong, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Anh Phong, anh không bị thương chứ?”
Tô Khuynh Thành vui vẻ nhảy vào trong lòng Diệp Phong, cấn thận kiếm tra.
“Không, chỉ là một nhà họ Vương nhỏ bé, không thể làm tôi bị thương được.”
Diệp Phong cười nhạt, sải bước đi tới trước mặt Tô Kiến Nghiệp, hỏi: “Bác trai, bên phía nhà giam không làm khó bác chứ?”
“Không, không có.” Tô Kiến Nghiệp vội vàng xua tay.
“Vậy thì tốt rồi.” Diệp Phong hài lòng gật đầu.
Lúc này Trần Hà hỏi Diệp Phong: “Diệp Phong, là cậu đã giết toàn bộ nhà họ Vương sao?”
“Là tôi, nhà họ Vương đã làm rất nhiều chuyện xấu xa, cho nên tôi tiện tay giết chết bọn họ.” Diệp Phong liếc nhìn Trần Hà rồi lại gật đầu.
“Mạnh như vậy…”
Trong lòng Trần Hà cũng có chút chấn động, nhưng bà ta nghĩ đến đây, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy một cơn ớn lạnh!
Sắc mặt Trần Hà đột nhiên thay đổi, nói: “Diệp Phong, cậu đúng là tai họa, cậu mau cút ra khỏi nhà họ Tô chúng tôi, tránh xa con gái của tôi ra!”
“Bà có ý gì vậy?” Tô Kiến Nghiệp nghe vậy tỏ vẻ khó hiểu nhìn Trần Hà.
Trần Hà vô cùng lo lắng nói: “Chồng, ông quên mất nhà họ Vương còn có một đứa con trai rất lợi hại, biết nhà họ Vương bị diệt, cậu ta nhất định sẽ trở về, đến lúc đó Diệp Phong cũng sẽ xong đời, nhà họ Tô chúng ta cũng xong đời theo!”
Tô Kiến Nghiệp lập tức hít một hơi, ông ta đã nghe được tin đồn về Vương Hạo, lúc còn trẻ Vương Hạo đã ra ngoài tìm thầy học võ, từ đó đến giờ có trở về hai lần, cả hai lần đều là trở về để giết người!
Tất cả những người bị giết đều là đối thủ cạnh tranh của nhà họ Vương, thực lực và cách làm người của hắn ta khá đáng sợ!
“Diệp Phong, cậu là tai hoạ, tôi xin cậu nhanh chóng rời khỏi nhà họ Tô chúng tôi đi!”
Trần Hà vừa nói vừa đẩy Diệp Phong.
Thanh Loan ở phía sau Diệp Phong nhìn thấy cảnh này, thì thay đối sắc mặt!
“Không được vô lề với thiếu chủ!”
Cô ta bước tới nắm lấy cánh tay của Trần Hà, giơ tay lên định tát vào mặt Trần Hà.
Trần Hà hoảng sợ, cũng may là Diệp Phong ngăn cản kịp thời.
“Dừng lại đi Thanh Loan.”
Mặc dù Trần Hà vô lễ, nhưng dù sao bà ta
cũng là mẹ của Tô Khuynh Thành.
Tô Kiến Nghiệp ngơ ngác nhìn hai người hầu xinh đẹp phía sau Diệp Phong, không khỏi sửng sốt, bọn họ gọi Diệp Phong là ‘Thiếu chủ’?
Tên Diệp Phong này rốt cuộc có lai lịch gì?
“Các người nói đứa con trai rất lợi hại của nhà họ Vương tên là Vương Hạo phải không?” Diệp Phong nhìn Trần Hà hỏi.
“Đúng vậy, cậu ta tên Vương Hạo, chính là cậu ta!”
Trần Hà gật đầu.
Khóe miệng Diệp Phong hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: “Các người cứ yên tâm đi, hắn cũng đã bị tôi giết, sẽ không quay lại trả thù các người đâu.”
“Cái gì? Vương Hạo cũng bị cậu giết?!”
Trên mặt Trần Hà lại hiên lên vẻ kinh nqạc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK