Mục lục
Truyện Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại, Lệ Bạo Tuyết lại đang đảm nhiệm chức vụ ở Trấn Bắc quân.

Trong đây, Lưu Vân Bạch hẳn không thoát khỏi liên quan.

Còn về vấn đề làm sao Lưu Vân Bạch thuyết phục được sư đồ Lệ Bạo Tuyết, đã cùng họ có hiệp nghị gì, Vân Trân không muốn hỏi nhiều.

Hiện tại nàng chỉ muốn biết, Lưu Vân Bạch bảo nàng tới tìm Lệ Bạo Tuyết rốt cuộc là vì cái gì? Hắn bảo Lệ Bạo Tuyết tới Trấn Bắc quân là có mục đích gì?

Chẳng lẽ hắn thật sự muốn ra tay với Trấn Bắc quân?


Là muốn mượn sức hoặc khống chế Trấn Bắc quân, để Trấn Bắc quân làm việc cho hắn sao?

Hay là hoàng đế muốn xuống tay với Trấn Bắc quân.

Hoặc là còn nguyên nhân nào khác?

Nhưng dù nguyên nhân là gì, mục đích của Lưu Vân Bạch chắc chắn không đơn giản.

Vân Trân nhíu mày.

Lệ Bạo Tuyết thấy Vân Trân không muốn nói nhiều, liền duỗi tay làm thế mời. Lần này Vân Trân cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống đối diện Lệ Bạo Tuyết.

Thấy nàng ngồi xuống, Lệ Bạo Tuyết nâng chung trà, uống một ngụm, dường như đang suy xét nên mở miệng thế nào.

Vân Trân cũng không nóng vội dò hỏi.

"Nghe nói Vân cô nương là đệ tử của Độc Thủ Y Tiên, y thuật cao minh." Lệ Bạo Tuyết nói.

"Y thuật của ta, thời điểm chữa bệnh cho lệnh sư, chẳng phải ngươi sớm đã nhìn thấy à?" Vân Trân lạnh lùng hỏi lại.

"Nói vậy, kiến thức của cô nương vô cùng rộng rãi. Vậy thuốc khống chế người ta, chắc cô nương có tìm hiểu đúng không?"

Vân Trân nhíu mày.

Thuốc khống chế người khác?

"Ngươi muốn ta điều phối cho các ngươi loại thuốc đó? Nếu các ngươi thật sự muốn, cần gì phải tới tìm ta? Bên cạnh chủ tử của các ngươi có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, bọn họ đều có thể điều phối ra được."

Không nhất thiết phải bỏ gần tìm xa kéo nàng vào!

Lệ Bạo Tuyết lắc đầu: "Thật ra chúng ta chỉ cần một loại thuốc, chính là Hoa Tử Vong ngày trước cô nương đưa cho Thái Tử!"

Cái gì?

Vân Trân mở to hai mắt.

Hoa Tử Vong gây ảo giác?

Ngày đó, nàng vì trả "nhân tình" của Lưu Vân Bạch, quả thật đã đưa cho hắn Hoa Tử Vong. Nhưng nàng không ngờ, Lưu Vân Bạch thế mà dùng nó trên người hoàng đế khi còn là Ninh Vương, cũng trong tối hôm ấy, hại nàng hạ độc lầm hoàng đế, thiếu chút lấy mạng ông, để hắn bắt lấy nhược điểm.

Vân Trân đã nói, nàng không thích bị người ta uy hiếp, đặc biệt là uy hiếp đến từ Lưu Vân Bạch.

Bởi vì người khác tính kế, Vân Trân có thể ứng phó.

Nhưng Lưu Vân Bạch tính kế lại khiến người ta khó lòng phòng bị.

Bởi vì hắn là tên điên, tư duy không giống người thường. Ngươi mãi mãi sẽ không biết sau hành động của hắn rốt cuộc có âm mưu gì?

Thường thường, ngươi chỉ cần bước ra một bước, ngươi cho rằng mình có thể thoát thân, nhưng không biết ngươi sớm đã rơi vào cái bẫy của hắn, mỗi bước đi đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Cho nên Vân Trân thầm thế, không bao giờ trêu chọc Lưu Vân Bạch, không bị hắn điều khiển.

Lần này là ngoài ý muốn, là bất đắc dĩ.


Nhưng nàng không ngờ Lưu Vân Bạch lại đòi nàng Hoa Tử Vong!


Hắn lấy loại thuốc đó để làm gì?


Muốn dùng với ai?


Cố ý dùng loại thuốc đó là muốn nhắc nhở nàng bọn họ đã từng "hợp tác" sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK