Mục lục
Truyện Yêu một người nợ một đời - Tác giả: Lạc Xoong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1027:

 

Khoảng thời gian trước khi xảy ra chuyện, Thịnh Dịch Hàn chưa từng xuất hiện, thế nhưng anh ta biết rõ tất cả mọi chuyện đã xảy ra.

 

Tại sao anh ta lại không ra mặt?

 

Có lẽ vì người mà Hạ Mộng Nhiên nhằm vào chính là Hạ Mộc Ngôn, là người duy nhất mà anh ta nhớ nhung từ rất lâu, người mà trước giờ anh ta chỉ có thể nhìn từ xa mà không dám tới gần.

 

Dù đã nhiều năm trôi qua, bóng ma thời trẻ vẫn còn, những cố chấp tuổi trẻ vẫn cứ chôn sâu trong lòng.

 

Đêm nay Hạ Mộc Ngôn mặc một bộ lễ phục hở vai nhạt màu với thiết kế mang lại cảm giác vô cùng đơn giản, gọn gàng mà lại có khí chất. Cô trang điểm nhạt, khuôn mặt xinh đẹp vẫn luôn ám ảnh trong thế giới của anh ta nhiều năm trước dường như không hề thay đổi sau bao nhiêu năm. Ngoại trừ sự từng trải thì cô vẫn cứ là cô như trước.

 

Thậm chí, trong một khoảnh khắc, anh ta còn hi vọng lại gặp được Hạ Mộc Ngôn trốn ra khỏi đoàn người, lặng lẽ nâng ly rượu để uống, cuối cùng say ngất trong góc phòng, để anh ta có cơ hội cõng cô ra ngoài. Sau đó, khi cô mơ mơ màng màng ở trên lưng anh ta, nhẹ nhàng đánh vào mặt anh ta, hỏi anh ta là ai, thì anh ta sẽ không cần phải nói về sau anh ta sẽ là anh trai ở cùng mái nhà với cô, mà sẽ nói cho cô biết, anh ta là Thịnh Dịch Hàn.

 

Có lẽ ý nghĩ đột ngột đó nảy sinh làm bụng dưới anh ta chợt cảm thấy nóng rực. Trong cơ thể có một luồng xao động không tên làm anh ta cảm thấy khó chịu. Nhưng không ngờ, khi vào nhà tắm anh ta mới phát hiện ra, cảm giác khác thường trong cơ thể mình là gì.

 

Thế mà anh ta, lại bị bỏ thuốc.

 

Là lúc nào?

 

Trong bữa tiệc tối anh ta chỉ uống hai ly rượu vang đỏ, lẽ nào hai ly rượu đó có vấn đề?

 

Thịnh Dịch Hàn mở mắt ra, chợt thấy choáng váng nên lại nhắm mắt lại. Trước mắt là hình ảnh đầy nóng bỏng, ướt át của Hạ Mộc Ngôn.

 

Anh ta hơi ngẩng mặt lên, hầu kết không ngừng trượt lên trượt xuống. Tiếng thở dốc khó có thể đè nén được. Khuôn mặt của Hạ Mộc Ngôn không ngừng lóe lên trước mắt. Thậm chí, trong cơn ảo tưởng, Hạ Mộc Ngôn còn không hề mặc quần áo…

 

Nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao, hình ảnh trong đầu cũng càng thêm nóng bỏng, kịch liệt. Thứ nóng rực bên dưới đang dần dần tích tụ lại như sắp bùng nổ, anh ta phải đổi nước nóng trong phòng tắm thành nước lạnh.

 

Gần như cùng lúc đó, bên ngoài chợt truyền đến tiếng cửa phòng bị người mở ra. Thịnh Dịch Hàn đứng trong phòng tắm, một tay chống tường, làn nước lạnh lẽo khiến anh ta dần tìm lại được bình tĩnh và lý trí. Đôi mắt tĩnh lặng gần như tối đen, anh ta cẩn thận nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Chỉ chốc lát sau, cánh cửa phòng mở ra rồi đóng lại, tất cả lại trở về im lặng.

 

Là ai đã đi vào?

 

Tấm thẻ phòng còn lại đang nằm trong tay thư ký.

 

Thịnh Dịch Hàn cố gắng kiềm chế thân dưới như sắp bùng nổ, gương mặt tuấn tú âm trầm tới mức sắp nhỏ ra nước. Anh ta tắt vòi hoa sen, khoác áo choàng tắm lên người, mở cửa, lạnh mặt đi ra ngoài.

 

Trong phòng vẫn giống hệt như trước khi anh ta vào nhà vệ sinh, ánh đèn mờ mờ, rèm cửa sổ khép kín. Anh ta lạnh lùng nhìn về phía cửa phòng rồi xoay người định cầm điện thoại di động đặt ở cạnh giường. Nhưng vừa nhìn trên giường thì đột nhiên anh ta thấy một khối chăn phồng lên ở giữa. Hiển nhiên là có người đang nằm trong chăn.

 

Anh ta nhìn chằm chằm, mặt lạnh tanh đi tới cạnh giường rồi giật phắt chiếc chăn lên.

 

Ngay khoảnh khắc chăn bị xốc lên, ngoài cửa sổ bỗng nổi lên tiếng sấm vang rền. Tia chớp giật lạnh lùng lóe qua ngoài cửa sổ làm cho đầu óc mới được xối nước lạnh, tỉnh táo được một chút suýt chút đã nổ tung.

 

Trên chiếc giường lớn trắng phau, người phụ nữ mặc bộ lễ phục đang nằm trên đó, mái tóc dài tán loạn, gò má trắng trẻo ửng hồng một cách bất thường. Hai mắt cô vẫn nhắm nghiền, giống như đang ngủ, hay nói đúng hơn là đang bị hôn mê.

 

Cảnh tượng liên tục xuất hiện trong đầu vừa rồi dần dần trùng khớp với cô gái đang nằm yên trên giường.

 

Thịnh Dịch Hàn nhìn chằm chằm Hạ Mộc Ngôn hồi lâu, rồi từ từ thả chăn xuống, ném tới cạnh giường bên kia.

 

Là ai đã thực hiện hàng loạt âm mưu này trong bóng tối? Là ai biết anh ta có tình ý với Hạ Mộc Ngôn nhiều năm nhưng vẫn luôn kiềm chế không bộc phát? Là ai đã nghĩ trăm phương nghìn kế để đưa Hạ Mộc Ngôn bị hôn mê lên giường của anh ta? Câu trả lời không cần đoán cũng biết.

 

Hai ngày này, Hạ Mộng Nhiên đã bị ép tới không thể khống chế được.

 

Cô ta muốn hủy hoại Hạ Mộc Ngôn.

 

Cô ta muốn mượn tay anh ta hủy hoại Hạ Mộc Ngôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK