Mục lục
Truyện Yêu một người nợ một đời - Tác giả: Lạc Xoong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bây giờ Lục tổng ra mặt, phải chăng là vì cô Hạ đã lâm vào bước đường cùng, phải nhờ anh đến giải thích giúp cô ấy?”

 

Lục Cẩn Phàm vừa mới lên sân khấu, các phóng viên đã bắt đầu nhao nhao hỏi.

 

Nhưng anh chỉ thờ ơ nhìn từng phóng viên trong buổi họp báo, bình thản nghe bọn họ đặt câu hỏi.

 

Những phóng viên truyền thông này đã được xem là khiêm tốn ở đây rồi. Chí ít, tuy đề tài hóc búa, nhưng lại không phải mấy câu hỏi khiêu khích như những chỗ khác, ít nhất họ vẫn còn e dè Tập đoàn Shine và Lục Cẩn Phàm. Nhưng với mấy tin tức sốt dẻo kiểu này, một vài vấn đề mấu chốt nhất định phải hỏi.

 

Đến khi một số câu hỏi liên quan kết thúc, Lục Cẩn Phàm mới nhận lấy micro được phóng viên đưa tới: “Buổi họp báo hôm nay chỉ có hai phần. Phần thứ nhất là nhìn hình ảnh, tôi nghĩ các vị nên yên lặng ngồi tại chỗ để xem qua tài liệu ảnh chụp và video sau đây, rồi chúng ta sẽ tiến hành phần phỏng vấn.”

 

Các phóng viên nghe xong, lúc này liền tức tốc về lại chỗ ngồi của mình.

 

Đến khi cả hội trường yên tĩnh trở lại, Hạ Mộc Ngôn chợt cảm thấy có chút ánh sáng sau lưng mình, lúc này mới chú ý tới màn hình đen sau lưng có chức năng chiếu phim, hơn nữa còn là màn hình HD khổng lồ 300 inches. Cô quay đầu thấy lúc này trên màn hình đen đã phát sáng, tấm ảnh xuất hiện đầu tiên chính là tấm ảnh “Hạ Mộc Ngôn” ngồi trên đùi một đối tác nào đó, miệng đối miệng uống rượu với tư thế mờ ám và khó coi, bị lan truyền trắng trợn trên báo.

 

Vừa thấy tấm hình này xuất hiện, trong hội trường vang lên vài tiếng xì xào. Người trong cuộc là Hạ Mộc Ngôn đang ngồi dưới màn hình nhìn tấm hình kia, mặc dù không rõ rốt cuộc Lục Cẩn Phàm có dự định gì, nhưng ít ra cũng xem mình như người ngoài cuộc, không hề căng thẳng và xấu hổ chút nào, vì người trong hình vốn dĩ cũng không phải là cô.

 

Hình ảnh liên tục được trình chiếu, sau khi tấm đầu tiên dừng lại khoảng năm giây trước mắt mọi người, thì màn hình chuyển sang tấm khác.

 

Tấm ảnh này cũng giống với tấm thứ nhất, cùng cảnh, cùng một người, nhưng lại khác góc độ. Rõ ràng là những tấm ảnh khác nhau được tạo ra bởi sự chuyển động của nhân vật trong trường hợp chụp liên tục. “Hạ Mộc Ngôn” trong tấm ảnh này không còn là bóng lưng nữa, mà là sườn mặt, nhìn vẫn rất giống với Hạ Mộc Ngôn. Tiếp theo là tấm ảnh thứ ba, lại đổi một góc chụp khác, bởi vì “Hạ Mộc Ngôn” trong ảnh vô tình quay mặt lại, trông như đang cười, nhưng lúc này đã có thể trông thấy ít nhất một phần ba khuôn mặt.

 

Hai tấm ảnh sau không nằm trong những tấm được giới truyền thông công khai, các phóng viên ở đây nhất thời không hiểu những tấm ảnh này có ý nghĩa gì, nhưng tiếp theo chính là thời khắc tự vả mặt của bọn họ.

 

Hàng trăm tấm ảnh, đủ mọi góc độ, bóng lưng, góc nghiêng, chính diện, độ nét cao hoặc do chụp gấp mà hơi mờ xuất hiện. Tất cả những tấm ảnh gốc chưa qua xử lý đều được chiếu ra từng tấm một, trong đó có rất nhiều tấm chính diện đủ khiến giới truyền thông trong hội trường mở rộng tầm mắt, bởi vì nhìn chính diện thì thấy hoàn toàn không phải là Hạ Mộc Ngôn, nhưng nhìn góc nghiêng và bóng lưng lại cực kỳ giống.

 

Thậm chí, cả Hạ Mộc Ngôn cũng không ngờ rằng Lục Cẩn Phàm lại có thể tìm ra người đã chụp những tấm ảnh này, thậm chí tìm được cả ảnh gốc.

 

Ban đầu cô cứ tưởng những tấm ảnh đó đều là do Hạ Mộng Nhiên chụp, lúc này mới nhận ra, có lẽ Hạ Mộng Nhiên mời một phóng viên thân thiết, trả tiền để người ta chụp lén từ xa. Phương pháp chụp lén này có thể chụp ra hiệu ứng như kiểu vô tình, khiến người ta không phát hiện được.

 

Vậy ra, đây chính là căn nguyên mà Lục Cẩn Phàm nói tới.

 

Hạ Mộc Ngôn không nói gì, chỉ tiếp tục nhìn từng tấm ảnh từ từ hiện rõ mặt của Hạ Mộng Nhiên trên màn hình, đồng thời lia mắt nhìn về phía sau đám đông. Khuôn mặt giấu sau cặp kính râm của Hạ Mộng Nhiên đã càng lúc càng kém.

 

Gần một trăm tấm ảnh, tất cả những tấm không được truyền thông công khai và được công khai đều có trong đó. Những người hiểu biết chụp ảnh đương nhiên nhìn ra được những tấm hình này là thế nào, đây đều là những tấm ảnh gốc chưa qua chỉnh sửa.

 

Chỉ là những tấm ảnh này được phát trực tiếp trên một số phương tiện truyền thông, điều đó cũng đủ để chứng minh Hạ Mộc Ngôn thật sự bị oan, bóng lưng và góc nghiêng của cô gái này rất giống với Hạ Mộc Ngôn, nhưng hoàn hoàn không phải là cô. Nếu như tách riêng ra và không nhìn bằng cái nhìn mờ ám, thì những tấm ảnh có mặt Hạ Mộc Ngôn đều chỉ là vài buổi xã giao bình thường ở Anh, không hề có hành động nào vượt quá giới hạn.

 

Tuy nhiên, mọi người đều không ngờ rằng sau ảnh chụp lại còn có vài đoạn video. Cô gái trong video cố tình áp sát người vào cơ thể và đùi của từng “đối tác”, thỉnh thoảng còn cọ xát cái mông Lục quần siêu ngắn bó sát vào đũng quần của đối phương. Đồng thời cô gái trong ống kính còn nghiêng đầu hỏi người quay phim đang ở đó: “Quay xong chưa? Nhất định phải có được hiệu quả tôi muốn, không thì mất công!”

 

Cả hội trường bỗng chốc xôn xao.

 

Mặc dù ít người biết đến cái tên Hạ Mộng Nhiên, nhưng dù gì cô ta cũng là cô Hai nhà họ Hạ, chắc chắn sẽ có một vài phóng viên và những phương tiện truyền thông từng phỏng vấn văn phòng của cô ta biết đến.

 

Trong hội trường bỗng có người lên tiếng: “Người này… là cô Hai nhà họ Hạ – Hạ Mộng Nhiên mà? Chính là em gái của Hạ Mộc Ngôn! Dù trên mạng công khai Chủ tịch Hạ không phải cha ruột của Hạ Mộc Ngôn, nhưng dù sao chị em hai người cũng cùng mẹ. Nói vậy, bóng lưng và góc nghiêng hơi giống nhau cũng rất phù hợp! Cô gái này rõ ràng là Hạ Mộng Nhiên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK