Lúc này, Hoa Thanh đã dần dần buông lỏng tâm tình, nàng mơ hồ cảm thấy được cự xà tạm thời không có ác ý, bởi vậy nàng dồn tinh lực đặt ở trên người Thiên Vũ, lo lắng đến cử động của hắn.
Nửa canh giờ, chân khí trong cơ thể Thiên Vũ được Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết khống chế vận chuyển 12 chu thiên, ngoại trừ kinh mạch và máu huyết ra, các nơi khác như gân cốt, cơ quan nội tạng, cơ thể, tế bào…, đều đạt được hiệu quả rèn luyện nhất định, thực lực chỉnh thể tăng lên gấp mười lần.
Về phần kinh mạch và máu huyết muốn rèn luyện tỉ mỉ thì cực kỳ tốn thời gian, Thiên Vũ lo lắng hoàn cảnh trước mắt nên tạm thời bỏ đi ý niệm trong đầu, ngừng quá trình rèn luyện thân thể lại.
Cứ như vậy, Cửu Chuyển Vô Cực vẫn tiếp tục thu nạp hàn khí, Hàn Băng Quyết trong cơ thể Thiên Vũ tự động vận hành, cảnh giới gia tăng một mảng lớn, tốc độ hấp thụ hàn khí cũng tăng vọt theo.
Chỉ qua chốc lát, hàn khí trong cơ thể Thiên Vũ đã tới trạng thái bão hòa, toàn bộ kinh mạch đều bị hàn khí lấp đầy, không thể dung nạp thêm chân khí nữa.
Đến tận đây, thực lực Thiên Vũ đã tăng lên tới cực hạn, giá trị Tâm Hỏa rốt cuộc gia tăng được bao nhiêu, trước khi tự tay kiểm tra chính hắn cũng không biết được.
Bởi vì hàn khí quá nồng đậm, toàn thân Thiên Vũ đều bị băng tuyết bao trùm, điều này làm cho hắn hơi khó chịu, bèn vận dụng Cửu Chuyển Vô Cực chuyển hóa Hàn Băng Chân Khí thành Đại Nhật chân khí.
Bởi vì thực lực đại tăng, Cửu Chuyển Vô Cực vận chuyển cực nhanh, chỉ qua một hồi đã chuyển hóa toàn bộ Hàn Băng Chân Khí trong cơ thể thành Đại Nhật chân khí, làm cho cảnh giới Đại Nhật Quyết thoáng cái tăng lên tới điểm cực hạn.
Lúc này, trên người Thiên Vũ toát ra một luồng khí thế cường đại, khuôn mặt tươi cười bình thản, hắn đang chuẩn bị đứng dậy thần bí ý thức trong đầu đột nhiên mở miệng nói: "Nhìn không ra thực lực ngươi gia tăng nhanh quá nhỉ? Thực khí Hỏa thuộc tính này rất hữu ích đối với ta, có thể giúp cho ta khôi phục một chút thực lực."
Thiên Vũ nghe vậy lặng người suy ngẫm, còn chưa kịp trả lời chân khí Đại Nhật Quyết trong cơ thể nháy mắt bốc cháy lên, tự hành thúc dục Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết, chỉ qua một chu thiên đã tiêu hao hầu như sạch sẽ, toàn bộ thực khí đã bị thần bí ý thức dùng phương pháp đặc thù hấp thu hết rồi.
Thiên Vũ cười khổ thầm nghĩ: "Ngươi thật sự là ở không đi chiếm tiện nghi tốt nhỉ? Ta tân tân khổ khổ tu luyện cả ngày được nhiêu đó chân khí, thoáng cái bị ngươi hấp thu hết ráo."
Thần bí ý thức cười nói: "Dù sao hàn khí trong hồ nước này còn rất nhiều, ngươi lại hấp thụ số khác là được."
Thiên Vũ vừa nghĩ thì thấy cũng đúng, lúc này không ra vẻ khổ sở nữa, vận chuyển Hàn Băng Quyết phối hợp Cửu Chuyển Vô Cực thu nạp hàn khí bên trong hồ nước.
Lúc này, trong quá trình Thiên Vũ thu nạp phát hiện một chuyện lạ, nguyên bản hàn khí tựa như vô cùng vô tận đột nhiên giống như bị khô kiệt vậy, hàn khí mà hắn hấp thụ sử dụng chỉ bằng một phần hai khi nãy.
Thiên Vũ đứng dậy nhìn qua Hoa Thanh, đang định mở miệng hỏi tình thế đã nghe Hoa Thanh cảm khái nói: "Ngươi cuối cùng cũng xong rồi hả, trước tiên nhìn tình hình phía sau một chút đi."
Thiên Vũ nghe khẩu khí Hoa Thanh có vẻ âu sầu, không nhịn được quay đầu nhìn lại, tràng cảnh đập vào mắt khiến cho thân thể hắn run lên, đang định há mồm kinh hô rồi đột nhiên cứng ngắc, hiển nhiên hắn bị cự xà dọa cho sợ hãi ngây người.
Lẳng lặng nhìn cự xà ẩn trong sương mù kia, hồi lâu sau Thiên Vũ mới hồi phục lại tinh thần, cẩn thận nhìn vào hai mắt cự xà, phát hiện nó cũng đang nhìn mình, trong ánh mắt lộ ra một ý nào đó mà Thiên Vũ không hiểu nổi, nhưng hắn khẳng định đó không phải là sát khí.
Thiên Vũ hơi khó hiểu, chậm rãi chuyển hóa thuộc tính chân khí trong cơ thể, Hàn Băng Quyết chuyển hóa thành Đại Nhật Quyết, quanh thân Thiên Vũ tràn đầy vẻ khí phách, sợ hãi trong lòng cũng theo đó giảm bớt. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lúc này, trong hồ đột nhiên truyền đến một trận thanh âm nước chảy ào ào, cự xà dời hai tròng mắt đi qua đó.
Thiên Vũ và Hoa Thanh nghe thanh âm phát ra liền quay đầu lại, chỉ thấy trong hồ nước được sương mù bao phủ, một đầu quái thú hình thể to lớn thân thể lân phiến dày đặc, chậm rãi lộ ra một cái đầu thật lớn đang căm tức nhìn cự xà ở giữa không trung.
Thiên Vũ thở nhẹ một tiếng kinh ngạc nói: "Đây là?"
Hoa Thanh vẻ mặt khổ sở, nhẹ giọng nói: "Có điểm giống như con giao trong truyền thuyết, chính là dị thú từ thời thượng cổ hồng hoang."
Thiên Vũ cả kinh nói: "Giao? Hắc Lân Vương Xà? Rốt cuộc Ngưng Vụ Cốc này là địa phương nào, thậm chí có sự tồn tại của dị thú thượng cổ cường đại như thế?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Hoa Thanh cười khổ nói: "Việc này chưa bao giờ nghe người ta nói qua, nếu không phải nhìn thấy tận mắt ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng."
Con giao trong hồ gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên dựng đứng thân thể, lộ ra nửa người trên và hai cái móng vuốt, trong ánh mắt đen nhánh tỏa ra khí phách muôn phần.
Hắc Lân Vương Xà bị nó khiêu khích, há mồm gầm lên một tiếng điếc tai, âm ba đáng sợ tựa như lưỡi dao sắc bén, chấn cho nước trong hồ rung rinh, Hoa Thanh đương trường hộc máu, thân thể Thiên Vũ lay động không thôi.
Thấy tình thế không ổn, Thiên Vũ một tay ôm lấy Hoa Thanh chạy lùi ra xa xa.
Ngay lúc này, thực lực Thiên Vũ mạnh đến mức độ nào ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng lắm, chỉ cảm thấy quanh thân có lực, chân khí trong cơ thể vận chuyển liên tục, thi triển Ngự Phong Thuật trực tiếp ngự không phi hành, cảm giác vô cùng thoải mái.
Rời xa Hắc Lân Vương Xà và Băng Giao, Thiên Vũ mang Hoa Thanh đi tới một địa phương không có lấy một ngọn cỏ, ở nơi đó phát hiện ra vài thân ảnh, bọn họ không có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Thiên Vũ và Hoa Thanh, thậm chí ngay cả chuyển mắt qua nhìn cũng không có, ánh mắt cả nhóm đều nhất trí quan sát động tĩnh Hắc Lân Vương Xà và Băng Giao.
Thiên Vũ ngần ngại đứng đó, cẩn thận đánh giá năm người bên kia, trong đó có một vị chính là gã nam tử thư sinh tay cầm chiết phiến mà Thiên Vũ từng gặp qua ở trong rừng trúc phụ cận Loạn Thạch Cốc.
Bốn người còn lại là ba nam một nữ, nữ tử một thân bạch y, đầu mang khăn che mặt, bộ dáng thon cao, uyển chuyển mê người.
Ba nam tử tuổi tác không đồng nhất, già nhất là một vị nhìn qua có hơn 70, hai mắt hãm sâu, cả người lộ ra một cỗ tử khí làm cho người ta có cảm giác âm trầm.
Nam tử trẻ tuổi nhất thì khoảng 21 tuổi, y phục rất dễ nhận biết, chính là một vị đệ tử Ngoại môn của Phân Đường Thiết Thạch.
Còn lại là một người trung niên khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo bình thường nhưng ánh mắt lại có nét tự phụ, mặc một bộ áo vải, bên hông cắm một cây sáo ngọc.
Nhìn năm người này Thiên Vũ cảm thấy kinh hãi trong lòng, mặc dù nhận thức không ra lai lịch năm người nhưng trực giác của hắn lại nói cho hắn biết, năm người này cũng không dễ động đến, mặc dù là gã đệ tử Ngoại môn Phân Đường Thiết Thạch kia, trên người hắn cũng có một cỗ phong mang sắc bén.
Hoa Thanh nhìn tới năm người, than nhẹ: "Vị bên hông cắm cây sáo ngọc kia ngươi phải cẩn thận, hắn hẳn là xuất thân từ Hiên Viên Thần Cung, uy lực linh thuật mạnh kinh người."
Thiên Vũ nghi vấn nói: "Người của Hiên Viên Thần Cung sao lại tới chỗ này?"
Hoa Thanh nhìn thoáng qua Hắc Lân Vương Xà và Băng Giao ở xa xa, trầm ngâm nói: "Ta đoán là có quan hệ tới hai đầu thượng cổ dị thú này."
Thiên Vũ cau mày nói: "Trước kia chúng ta chứng kiến giữa hồ có người đánh nhau, có phải là năm người này không nhỉ?"
Hoa Thanh nói: "Việc này rất khó nói."
Thiên Vũ nói: "Không quản mấy chuyện này nữa, trước tiên lo cho mình cái đã." Nói xong, Thiên Vũ xuất ra một cỗ Đại Nhật chân khí tiến vào trong cơ thể Hoa Thanh, trợ giúp nàng đả thông kinh mạch, trị liệu thương thế.
Hoa Thanh cũng tu luyện Đại Nhật Quyết, sau khi nhận được luồng chân khí cường đại của Thiên Vũ hỗ trợ, thương thế lành lặn rất nhanh, thực lực sau khi khôi phục lại gia tăng một ít.