Thiên Vũ nhìn Kiếm phổ trên tay Hoa Thanh:
- Lạc Vân Kiếm Pháp này rất khó học hay sao?
Hoa Thanh ngần ngừ:
- Khó thì cũng không phải. Chỉ là lâu nay chúng ta đã quen dùng Đao, nay đột nhiên lại chuyển sang trường kiếm, chỉ sợ nhất thời không kịp thích ứng.
Thiên Vũ hỏi:
- Vậy cô có định học nó hay không?
Hoa Thanh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Để chuẩn bị cho sau này, tốt nhất là chúng ta nên học. Nào, lấy trường kiếm ra đi, chúng ta cùng học Lạc Vân Kiếm Pháp.
Thiên Vũ nghe vậy, không hỏi nữa, lấy ra hai thanh trường kiếm, cùng với Hoa Thanh lật Kiếm phổ ra, bắt đầu nghiên tập Lạc Vân Kiếm Pháp.
Quả nhiên, lần đầu dùng kiếm, bọn họ liền có chút lóng ngóng.
Nhưng kiên trì cộng với khích lệ lẫn nhau mãi rồi hai người cũng dần dần thích ứng, bắt đầu chậm rãi tiếp nhập kỹ xảo sử dụng trường kiếm.
Lạc Vân Kiếm Pháp tổng cộng một trăm lẻ tám chiêu, chiêu chiêu biến hóa kỳ ảo xảo diệu. Hoa Thanh và Thiên Vũ tuy thực lực không kém, nhưng Kiếm pháp này dù gì cũng là bí cấp Hoàng cấp thượng giai, độ khó khá lớn, hai người họ mất cả một ngày một đêm, mới tạm thời ghi nhớ sơ bộ một trăm lẻ tám chiêu này!
Sau đó, bọn họ còn phải tốn thêm nửa ngày để củng cố hoàn thiện kiếm chiêu, mãi đến hoàng hôn ngày thứ ba, mới gọi là tiểu thành Lạc Vân Kiếm Pháp.
Ba ngày khổ luyện, đối với thực lực bọn họ cũng có sự trợ giúp không nhỏ.
Lúc này, Tâm Hỏa của Hoa Thanh đã đạt cấp hai mươi sáu, nếu chuyển qua Tam Dương Chân Khí thì Tâm Hỏa đề thăng lên hai trăm sáu mươi cấp, đã bước vào hàng ngũ Võ Giả rồi.
Thiên Vũ so với Hoa Thanh còn cao hơn, chủ yếu là do gã thôn phệ không ít chân khí của người khác, dù rằng một nửa trong số đó tiêu tán đi, nhưng lượng chân khí còn lại sau khi gã rèn luyện cẩn thận cũng khiến Tâm Hỏa đạt tới năm mươi hai, gấp đôi so với Hoa Thanh.
Đêm hôm đó, sau khi dùng Ích Cốc Đan, Hoa Thanh và Thiên Vũ lặng im ngồi một chỗ, toàn thân chìm trong ánh trăng. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Gió đêm mát lạnh, khiến Thiên Vũ sảng khoái vô cùng, gã trầm ngâm hỏi:
- Cô từng nói, mình đã đắc tội với một đệ tử Ngoại môn, là ai vậy?
Hoa Thanh lắc đầu:
- Với thực lực chúng ta bây giờ, vẫn không thể đụng vào hắn được đâu, ta không muốn nhắc đến hắn nữa!
Thiên Vũ khá là kinh ngạc, nhưng thấy Hoa Thanh tỏ vẻ không muốn bàn đến chuyện này, gã cũng không tiếp tục hỏi nữa, mới chuyển đề tài:
- Ấu linh của Hỏa Phượng trong cơ thể cô thế nào rồi?
Hoa Thanh tỏ ra không quan tâm: Truyện "Thiên Địa Quyết "
- Vẫn yếu ớt lắm, nó cần phải hấp thu đại lượng Liệt Hỏa Chân Khí mới có thể chậm rãi trưởng thành. Giờ nó và trẻ sơ sinh không khác gì nhau, không thể trợ giúp gì cho ta mà còn hấp thụ đi rất nhiều chân khí trên người nữa!
Thiên Vũ suy tư:
- Chúng ta có không ít đan dược, có thể dùng để trợ giúp nó trưởng thành không?
Hoa Thanh ngần ngừ:
- Ta cũng chưa có thử qua, nên không biết nữa. Có điều, quan sát mấy ngày nay, khi ta sử dụng các loại đan như Ngưng Hỏa, Kết Khí, thì nó tỏ ra không thèm quan tâm, một chút hấp dẫn cũng không có.
Thiên Vũ trầm ngâm:
- Hay là lấy Hỏa Linh Đan, Quy Nguyên Đan ra dùng thử xem, nói không chừng sẽ có hiệu nghiệm!
Hoa Thanh chợt hỏi:
- Huynh định khi nào thì rời khỏi nơi đây?
Thiên Vũ đáp:
- Chúng ta ở đây đã ba ngày rồi, nhiều nhất là thêm hai ngày nữa sẽ rời đi.
Hoa Thanh suy nghĩ một chút, gật đầu:
- Được, đã như thế, ta sẽ dùng thử một viên Hỏa Linh Đan, xem nó có phản ứng gì không!
Thiên Vũ liền nghiêm mặt:
- Ta sẽ hộ pháp cho cô, nếu có gì bất ổn, ta sẽ hút bớt chân khí đi, tránh cho có gì đó không hay xảy ra.
Hoa Thanh thở ra:
- Được, để ta thử xem!
Lấy ra một viên đan, Hoa Thanh thoáng chần chừ một chút rồi nuốt chửng nó.
Hỏa Linh Đan là Hoàng Cấp thượng phẩm đan. Tâm Hỏa phải trên cấp tám trăm mới được dùng, dược lực thập phần bá đạo.
Hoa Thanh hiện nay, tổng Tâm Hỏa cũng mới cấp hai trăm sáu mươi, còn cách cấp tám trăm một khoảng quá lớn, tùy tiện dùng Hỏa Linh Đan, có thể nói thập phần nguy hiểm.
May mà thể chất của nàng vượt trội Thiên Vũ, trong người lại có Ấu linh Hỏa Phượng, đối với loại đan dược thuộc tính Hỏa này, khả năng hấp thụ dược lực của nó, người bình thường không thể nào so sánh.
Nhưng dù như vậy, đây cũng là lần đầu tiên Hoa Thanh dùng loại đan này, ngay lập tức thân thể xuất hiện dị tượng, khắp người đỏ ửng, da thịt hừng hực nóng bỏng.
Thiên Vũ ngồi kế bên quan sát, tỏ ra khẩn trương, nhìn mặt mũi Hoa Thanh đỏ bừng, biết là tình huống cũng không được tốt cho lắm.
Nhưng gã cũng không vội vàng hấp tấp, nén lo lắng xuống, cẩn thận quan sát từng biến hóa nhỏ nhất của Hoa Thanh, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng xuất thủ.
Tình huống của Hoa Thanh lúc này quả thật không ổn chút nào. Dược lực của Hỏa Linh Đan quá sức mạnh mẽ, tuy nàng đã tận sức hấp thụ thế nhưng lại không cách nào hóa giải được dược hiệu của nó, chân khí toàn thân bắt đầu bành trướng.
Tình huống cứ thế gia tăng, mắt thấy Hoa Thanh sắp chịu không nổi, Thiên Vũ đã chuẩn bị ra tay hấp thu chân khí, thì Ấu linh Hỏa Phượng tựa hồ bắt đầu bị Liệt Hỏa Chân Khí hấp dẫn, từ trong giấc ngủ choàng tỉnh dậy. Nó sử ra một phương thức hấp thu mà Hoa Thanh không tài nào lý giải được, thoáng một cái đã nuốt sạch dược lực của Hỏa Linh Đan. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lúc này, khí tức của Ấu linh Hỏa Phượng dường như có chút gia tăng, nhưng cực kỳ mờ nhạt.
Nhưng với sự nhạy cảm của mình, Hoa Thanh lập tức thấy được biến hóa rất nhỏ này, liền lấy ra một viên Hỏa Linh Đan nữa ăn vào, cấp cho Hỏa Phượng.
Ấu linh Hỏa Phượng dường như xem đây là kẹo ngọt vậy, một giọt cũng không chừa, há mồm nuốt sạch toàn bộ dược lực của Hỏa Linh Đan, chuyển thành năng lượng của nó.
Quá trình này tốn thời gian không ít, thế nhưng so với việc Hoa Thanh hấp thụ Kết Khí Đan mà nói, thì nhanh hơn rất nhiều.
Nắm bắt được rồi, Hoa Thanh cứ thế từng viên từng viênn Hỏa Linh Đan nuốt xuống, không ngừng cung cấp nuôi dưỡng Ấu linh Hỏa Phượng.
Thiên Vũ thấy vậy, mặt mày hớn hở, thả lỏng toàn thân, rồi quay đầu nhìn tứ phía. Cả sơn cốc chìm ngập trong ánh trăng bàng bạc, đầy vẻ tĩnh mịch mà tịch liêu.
Gã có chút buồn chán rảnh rỗi, không khỏi liên tưởng lại những việc đã xảy ra trong mấy ngày gần đây. Vô số hình ảnh bất chợt hiện lên trong đầu Thiên Vũ, còn có một ít kinh văn quanh quẩn chập chờn.
Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết, Khí Luyện Thuật, Cửu Chuyển Vô Cực, Cự Linh Chưởng...
Ngay khi gã vừa lướt đến Cự Linh Chưởng, thì sáu mươi tư chiêu Cự Linh Chưởng trong công pháp Huyền Cấp thượng giai lại một lần nữa khiến gã chú ý.
Trong đầu gã lúc này, vô số chưởng ấn tự động vận hành. Đó cũng là một đoạn ký ức mà ý thức thần bí kia lưu lại cho Thiên Vũ, để cho gã nắm bắt được hàm nghĩa tinh túy của Cự Linh Chưởng. Đáng tiếc thân thể của gã quá mực yếu đuối, thực lực thấp kém vô cùng, căn bản không thể khống chế được một chiêu thức này!
Thiên Vũ nhăn nhó cười, gã khá là thất vọng. Bởi nhìn thấy cả núi vàng trước mắt, thế nhưng không cách nào mang đi, làm sao không tiếc nuối cho được.
Nén nỗi muộn phiền trong lòng lại, Thiên Vũ mới trầm tư hồi tưởng kỹ càng. Sở học của gã đến giờ, trừ hai loại công pháp siêu cấp Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết và Cửu Chuyển Vô Cực ra, những kỹ năng và công pháp khác đều là Hoàng Cấp, đối phó với địch nhân ngang tài thì chả sao, chứ đụng phải cao thủ thì ô hô ai tai!