Hồng Di nói: "Ta cũng muốn thử một chút."
Thiên Vũ nhắc nhở nói: "Bộ khô lâu này không dễ chọc đâu, ta khuyên nàng không nên thử làm gì!"
Hồng Di nói: "Không sao, ta sẽ cẩn thận."
Nói xong, Hồng Di liền phi thân nhảy lên đài, thi triển ra thân pháp quỷ dị huyễn hóa thành vô số thân ảnh.
Trên đài băng, bộ khô lâu thoáng một cái biến mất, kiếm khí như mây, vô số kiếm quang xuyên toa qua lại đan thành một tấm kiếm võng (lưới kiếm) bao phủ toàn bộ đài băng.
Bạch quang chợt lóe, Hồng Di bắn nhanh về sau, khăn che mặt theo gió rớt xuống, y phục trước ngực bị chém rách một lỗ, lộ ra da thịt tuyết trắng bên trong cùng với khe sâu xuân sắc động lòng người.
Thân hình Thiên Vũ chợt lóe lao tới đỡ lấy Hồng Di, ánh mắt vừa lúc rơi vào trước ngực Hồng Di, hai mỏm núi tuyết trắng cao ngất lộ ra hơn phân nửa, Thiên Vũ thấy vậy tâm thần chấn động, sâu trong nội tâm dâng lên một tia cảm giác khác thường.
Hồng Di đang rất khiếp sợ, mở miệng la lên: "Kiếm khí thật đáng sợ, quả thực không thể đối phó được. Tên này khi còn sống tuyệt đối là đại nhân vật danh chấn một phương."
Thiên Vũ cũng không vội vã thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng nói: "Y phục của nàng rách rồi, hay là đi ra ngoài sửa sang lại một chút cái đã, ta sẽ nghĩ cách thử thêm một lần."
Hồng Di nghe vậy liền cúi đầu nhìn xuống, gương mặt xinh đẹp nhất thời đỏ ửng, bỗng dưng phẫn nộ quay đầu trừng mắt với Thiên Vũ, thần sắc quyến rũ không nên lời, Thiên Vũ thấy vậy hai mắt lập tức tập trung nhìn đăm đăm sâu xa san sát hơn nữa, trong ánh mắt tỏa ra một cỗ hỏa nhiệt hừng hực.
Hồng Di nửa giận nửa buồn cười, mắng to: "Tiểu gia hỏa không nghe lời kia, đợi đó, ta sẽ nhanh chóng quay lại giáo huấn ngươi."
Hồng Di đột ngột biến mất, nháy mắt đã tới bên cạnh Hoa Thanh, kéo tay nàng trực tiếp đi ra ngoài động.
Thiên Vũ đưa mắt nhìn hai nàng rời đi, thu hồi vẻ không nỡ rời xa trên mặt, ánh mắt dừng ở trên băng đài, trong lòng lại bắt đầu suy nghĩ phương pháp khống chế khôi lỗi rốt cuộc dấu ở chỗ nào?
Băng Lộ Động Thiên lớn như vậy, Thiên Vũ đã tìm qua hai lần nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Thiên Vũ chậm rãi phân tích, Băng Lộ này dị thường trân quý, nếu không cũng sẽ không cần Huyền Băng khôi lỗi mạnh như vậy thủ hộ.
Chủ nhân lúc đầu tòa động thiên này nếu đã lưu lại Huyền Băng khôi lỗi, ngoài dụng ý không hy vọng người khác lấy đi Băng Lộ, lưu lại phương pháp khống chế khôi lỗi có lẽ chỉ là để nguỵ trang, trên thực tế căn bản không có tồn tại loại đồ vật này.
Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng động chủ cố ý lưu lại cho người hữu duyên, chỉ là tình huống cụ thể Thiên Vũ phải tìm hiểu cặn kẽ mới được.
Thiên Vũ đang trầm tư thì bị gốc thực vật làm cho bừng tỉnh, cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy gốc thực vật đang từ dưới da thịt bò ra ngoài, hai mảnh lá cây khi mở khi khép, đường vân màu đỏ nhạt trên lá vẫn đang lóe quang mang.
Thiên Vũ khó hiểu, âm thầm nghĩ xem rốt cuộc gốc thực vật này đang muốn biểu đạt điều gì?
Thiên Vũ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn sang đài băng, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn lần, không biết từ lúc nào trong đầu bỗng dưng hiện ra một đạo linh quang, làm cho hắn hưng phấn đứng lên.
Bước nhanh đi tới trước, Thiên Vũ chậm rãi dùng tay phải áp trên băng đài, Hàn Băng chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành Đại Nhật chân khí, hai phiến lá cây trong lòng bàn tay càng lúc càng phát ra màu đỏ rực sáng chói.
Đồng thời, lòng bàn tay Thiên Vũ phát ra một cỗ chân khí nóng bỏng, xuyên thấu qua hai mảnh lá cây bắn tới đài băng, theo sau luồng chân khí của Thiên Vũ không ngừng xâm nhập, đường vân đỏ nhạt bắt đầu lan tràn bên trong băng đài, nhanh chóng lan rộng rộng ra khắp băng đài, tiếp xúc với Băng Lộ ở bên trong.
Lần đầu tiên chạm vào Đại Nhật chân khí trong nháy mắt hóa thành hư vô, nó bị một cỗ lực lượng không thể kháng cự nháy mắt đánh nát, một đòn đánh bay Thiên Vũ ra ngoài.
Thiên Vũ lắc đầu cười khổ, máu tươi trong miệng không ngừng trào ra, hắn vội vã thúc dục Cửu Chuyển Vô Cực thu nạp hàn khí bốn phía, sau đó vận hành Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết chữa thương, vừa khôi phục vừa tự hỏi, phân tích quá trình phát sinh mới vừa rồi.
Chỉ qua chốc lát, thương thế Thiên Vũ đã khỏi hẳn, đây cũng nhờ Huyền Dương Nghịch Thiên Quyết thần kỳ, cùng với thể chất hắn mấy bữa nay đã tăng lên vài phần.
Trải qua phân tích, Thiên Vũ rõ ràng nguyên nhân thất bại lúc nãy, Băng Lộ là tinh túy của ngọc bích, tinh hồn của băng phách, là vật chí âm chí hàn, bản thân hắn lại tuyển Đại Nhật chân khí xâm nhập, tự nhiên là tự mình chuốc khổ vào thân.
Nghĩ thông suốt điểm này, Thiên Vũ đổi lại thành Hàn Băng Chân khí, thế nhưng hai mảnh lá cây lại không có ý định đi vào trong băng đài, điều này làm cho Thiên Vũ ngỡ ngàng trong phút chốc.
Suy nghĩ thêm một trận, Thiên Vũ sửa lại thành Mậu Thổ chân khí, chân khí bừng bừng sinh cơ từ hai mảnh lá cây phát ra, sau khi tiến vào băng đài lực lượng vô hạn sinh cơ vẽ ra một vài rãnh nhỏ màu vàng nhạt, bện thành một cái đồ án kỳ dị, ở trên có một luồng ánh sáng di động rất nhanh, quỹ tích hết sức kỳ dị.
Thiên Vũ cẩn thận quan sát, ánh mắt trầm tư suy nghĩ một hồi, vận dụng Cửu Chuyển Vô Cực chuyển hóa Mậu Thổ chân khí ra một ít Hàn Băng chân khí.
Đây là một hành động phi thường nguy hiểm, Thiên Vũ trước kia cũng vì đồng thời vận hành bốn loại công pháp mà bị chân khí cắn trả, đương trường trọng thương.
Hôm nay, mặc dù chỉ là đồng thời vận chuyển Mậu Thổ Quyết và Hàn Băng Quyết, nhưng mà tỷ lệ cắn trả vẫn cao hơn chín chín phần trăm.
Cũng may lúc này Thiên Vũ đã khống chế ổn định dung lượng Hàn Băng chân khí, chỉ dung nhập vào rất ít, mặc dù có bài xích với Mậu Thổ chân khí, nhưng bởi vì số lượng không nhiều lắm cho nên không đến mức làm cho chân khí phát sinh cắn trả.
Cứ như thế, Hàn Băng chân khí dung nhập vào con đường mà Mậu Thổ chân khí vận hành, cuối cùng đi tới trung tâm băng đài, từ từ chạm vào Băng Lộ ở bên trong.
Mới đầu, Hàn Băng chân khí luôn bị Băng Lộ đẩy văng ra, hai bên có tính bài xích rất lớn.
Sau đó Thiên Vũ duy trì liên tục phát lực, Mậu Thổ chân khí ẩn chứa đại lượng sinh cơ kèm theo khí tức Ngưng Hồn Thảo, cuối cùng hấp dẫn được Băng Lộ, chậm rãi hút nó từ trong băng đài di chuyển ra ngoài.
Một khắc kia, bộ khô lâu đứng trên băng đài hình như có cảm ứng, xoay người qua hướng Thiên Vũ, không biết nó đang muốn nói gì nữa
Thiên Vũ giờ phút này bất chấp tất cả, từ từ gia tăng số lượng Hàn Băng chân khí, vững vàng hấp dẫn Băng Lộ, bắt đầu thử hút nó vào trong cơ thể.
Tựa hồ cảm thấy được khí tức Thiên Vũ, Băng Lộ có vẻ bài xích, không chịu đi vào. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lúc này, Tâm Hỏa của Thiên Vũ đột nhiên bạo phát, bắn ra một đạo hỏa diễm xuyên qua lòng bàn tay.
Đến lúc đó, gốc thực vật đột nhiên chợt lóe, phát ra một luồng khí tức cổ quái, dung hợp với Thiên cấp Tâm Hỏa của Thiên Vũ. Gốc thực vật kỳ lạ, Ngưng Hồn Thảo, Cửu Chuyển Vô Cực cùng lúc liên thông với Băng Lộ.
Một khắc đó, toàn thân Băng Lộ phát ra ánh sáng xanh lục, trong nháy mắt tiến nhập vào trong thân thể Thiên Vũ, trú ở vị trí mi tâm hắn, hình thành một cái ấn ký giống như giọt nước.
Một màn này giằng co chỉ trong chốc lát, lát sau ấn ký biến mất, băng đài to lớn kia nháy mắt hóa thành một cỗ hàn khí dũng mãnh dung nhập vào trong cơ thể Thiên Vũ, luồng hàn khí không có tiến vào kinh mạch hắn, mà trực tiếp bị Băng Lộ hấp thụ.
Đồng thời khô lâu đột nhiên ôm quyền, cung kính hành lễ với Thiên Vũ, tựa hồ là do Băng Lộ nên trực tiếp nhận thức hắn.
Thiên Vũ thần thái kinh hỉ, mở miệng thử dò xét: "Tới đây."
Nói xong một câu, ấn ký giọt nước trên mi tâm Thiên Vũ bắn ra một đạo quang mang về phía khô lâu, sau đó khô lâu trực tiếp đi đến cạnh Thiên Vũ