Mục lục
[Dịch] Thiên Địa Quyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chậm rãi hạ xuống đất, Tiêu Thiên Bá chưa có chết nhưng lại bị thương rất nặng, tâm mạch tổn thương nghiêm trọng, tất cả là do đao khí của Tà Nguyệt Loan Đao gây ra.

Quay đầu nhìn thoáng qua tình hình của Tiêu Quang Ảnh, lúc này trên mặt Tiêu Thiên Bá toát lên một vẻ tang thương, không nhịn được gào to một tiếng nhắm phía Tiêu Quang Ảnh lao tới, một kiếm chém ra, kiếm khí cường thịnh đẩy lui đầu ưng khổng lồ kia, đúng lúc hoá giải nguy cơ cho Tiêu Quang Ảnh.

“Quang Ảnh chạy mau. Để ta ngăn bọn chúng lại!”

Tiêu Quang Ảnh nghe vậy thì khẽ chấn động, bật thốt lên:”Ông nội, người …. người …”

Tiêu Thiên Bá quát lớn:”Đừng hỏi nhiều, đi mau lên!”

Nói xong hắn múa kiếm như gió, kiếm khí uy lực mạnh mẽ tuyệt luân.

Mặc dù Tiêu Thiên Bá bị nội thương nghiêm trọng, dù sao hắn cũng là cao thủ cấp Võ tướng, ứng phó với hai đầu Cơ quan thú là không thành vấn đề.

Tâm thần Tiêu Quang Ảnh chấn động liên hồi, biết lúc này đại thế đã mất, liền xoay người bỏ chạy, không ngờ rằng Thiên Vũ đã sớm ngăn cản giữa đường

“Muốn đi thì phải được ta đồng ý trước đã!”

Nhìn chằm chằm Tiêu Quang Ảnh, trong mắt Thiên Vũ loé ra quang mang khác thường, bên trong con mắt trái mơ hồ xuất hiện một cái bóng loan đao, nhưng con ngươi bên phải lại rất bình thường.

Tiêu Quang Ảnh giận dữ, cười to quát: “Muốn lưu ta lại cũng không dễ như vậy đâu, ta không thể nào chết trong tay ngươi được!”

Tiêu Quang Ảnh bay ngược trở về, ấy tốc độ cực nhanh thay đổi phương hướng thoát đi.

Thiên Vũ lạnh lùng cười một tiếng, ý niệm vừa động thân thể lướt ngang mấy trượng lại ngăn ở trước mặt Tiêu Quang Ảnh.

Liên tục chuyển đổi phương hướng, Tiêu Quang Ảnh không dám chậm trễ chút nào, hiển nhiên thù hận đang tiếp lực cho hắn, hắn không hề muốn chết trên tay Thiên Vũ.

Bên này, Tiêu Thiên Bá vẫn để ý đến tình huống của cháu mình, thấy Thiên Vũ ra mặt chặn lại, lúc này trong lòng lão vừa gấp vừa hận, bất chấp hai con Cơ quan thú giáp công, trở thân lao tới Thiên Vũ, miệng hét lớn: “Quang Ảnh đi mau, để ta đối phó hắn!”

Thấy Tiêu Thiên Bá vọt tới, Thiên Vũ cười lạnh lùng, phất tay xuất ra Tà Nguyệt Loan Đao.

Giờ khắc này, Tà Nguyệt Loan Đao tựa như đã có linh hồn, có thể tự động khởi xướng tiến công, căn cứ vào tình huống thực tế mà cho ra phản ứng tương xứng

Tiêu Thiên Bá không nghĩ tới binh khí của Thiên Vũ lại thần dị như thế, đợi loan đao đã tới quá gần không thể né tránh kịp, lại bị loan đao đục thêm một lỗ trên thân thể, há miệng giận dữ gầm lên một tiếng thảm thiết. Truyện "Thiên Địa Quyết "

Dưới bóng đêm, tiếng gầm phẫn nộ của Tiêu Thiên Bá vang cực xa.

Năm xưa vị cao thủ cấp Võ tướng này hùng bá một phương, hôm nay lại bị người ta đánh cho vô cùng chật vật, tính mạng như chỉ mành treo chuông.

Tiêu Quang Ảnh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết kia, thân thể chấn động từng đợt, quay đầu hét lớn:” Ông nội ơi… nhớ bảo trọng thân thể, đừng để hắn đục nhiều lỗ quá nhé!”

“Cố gắng cầm cự, con đi mua xi măng về trét lại cho ông nội !” (Bg- ^^”)

Tiêu Thiên Bá quát um lên: “Không cần lo cho ta, cút mau.”

Thiên Vũ cười to nói: “Không có cửa trốn đâu!”

Tay phải vung lên, Cự Linh Chưởng hồng quang cực kỳ chói mắt, một chưởng ấn đỏ ngầu to chừng mười trượng y như Thái Sơn áp đỉnh lao tới Tiêu Quang Ảnh.

Đây là Cự Linh Chưởng Ấn do 64 chiêu Cự Linh chưởng ngưng tụ mà thành.

Ngày xưa thực lực Thiên Vũ không đủ cho nên chưởng ấn chỉ to chừng ba trượng, hôm nay thực lực Thiên Vũ tăng vọt, sau đó lại cắn nuốt đại lượng chân nguyên Đỗ Tinh Vũ và Tiêu Thiên Bá, thực lực đã đạt tới một trình độ mới, Cự Linh Chưởng Ấn theo đó gia tăng uy lực lên gấp bội, mạnh mẽ hơn gấp mười lần trước kia. Truyện "Thiên Địa Quyết "

Dù đang chạy trốn, Tiêu Quang Ảnh vẫn rất cẩn thận, thỉnh thoảng quay đầu lại chú ý tình huống phía sau, lập tức cảm thấy nguy cơ. Truyện "Thiên Địa Quyết "

Nhìn chưởng ấn khổng lồ bay tới, vẻ mặt Tiêu Quang Ảnh xám như tro tàn, khoảng cách của song phương ngày càng gần, điều này làm cho hắn sợ đến vỡ mật, vừa gấp rút chạy đi vừa tức giận gào thét.

Nhìn bộ dạng Tiêu Quang Ảnh không cam lòng, trong lòng Thiên Vũ hưng phấn không nên lời, cười khẩy nói theo: “ Tiêu Quang Ảnh, đời này ngươi nhất định phải thua trong tay ta, mặc kệ ngày xưa ngươi ưu tú cỡ nào, ngày sau ngươi vĩnh viễn không thể so sánh với ta. Dĩ nhiên, đối với ngươi mà nói chuyện tương lai đã không còn là ý nghĩa gì nữa, bởi vì tối nay ngươi đã thành người chết rồi.”

Tiêu Quang Ảnh lạnh lùng nói: “Thiên Vũ, ngươi không nên đắc ý, dù cho biến thành lệ quỷ ta cũng không bỏ qua cho ngươi đâu.”

Oán khí nồng đậm lan tỏa trong bóng đêm, theo thanh âm tức giận không cam lòng kia từ từ biến mất, nguy hiểm đã tới.

Chưởng ấn khổng lồ trấn áp hết thảy, uy lực mạnh mẽ không thể đối nghịch.

Mặc dù Tiêu Quang Ảnh không cam lòng, nhưng vẫn không thể chống lại được vận mệnh.

Đột nhiên ngay lúc Tiêu Quang Ảnh sắp bị Cự Linh Chưởng Ấn đánh trúng, trên bầu trời đêm đột nhiên xuất hiện một thân ảnh màu đen bay tới, vừa lúc đụng vào Cư Linh Chưởng Ấn của Thiên Vũ, nháy mắt đã chấn cho chưởng ấn khổng lồ tan nát.

Một khắc kia, trong lòng Thiên Vũ nổi lên một tia cảm giác không tốt, bật thốt lên: “Người nào dám phá hỏng đại sự của ta.”

Âm thanh chói tai vang lên trong bầu trời đêm, tựa như tiếng cười của ác ma, làm cho người ta toàn thân chợt lạnh.

“Một chính một tà, một nam một nữ, một âm một dương, đồng thể xưng tôn.”

Theo thanh âm tản ra, tia sáng hội tụ trên thân người kia, ánh sáng lan ra trong bầu trời đêm, nháy mắt chiếu sáng cả một vùng.

Thiên Vũ nhìn người mới tới, ánh mắt toát ra cảm giác lo lắng, nói: “Cơ Tinh, ngươi vẫn là không nhịn được muốn cướp đoạt thứ ở trên thân ta hả? Đó không phải là lựa chọn sáng suốt đâu.”

Thì ra ở trong thời khắc quan trọng nhất, Cơ Tinh hai đầu đột nhiên xuất hiện, tạm thời hoá giải nguy cơ cho Tiêu Quang Ảnh.

Nhìn Thiên Vũ, Cơ Tinh âm dương quái khí nói: “Nếu ngươi đã biết ta có ý đồ với thứ ở trên người ngươi, ngươi không nên ở lại chỗ này rồi.”

Thiên Vũ phản bác: “Ta biết rõ ngươi sẽ đến, còn đặc biệt ở lại nơi này chờ đợi, đó là vì ta không sợ ngươi.”

Tiêu Quang Ảnh giờ phút này đứng ở phía sau Cơ Tinh, không có nóng lòng rời đi.

Tiêu Thiên Bá thấy cháu mình không có việc gì, cũng lập tức xoay người đi tới cạnh Cơ Tinh, song phương tạm thời ngừng chiến.

Thiên Vũ trở lại bên cạnh hai cô gái, dặn dò: "Các nàng đi trước đi, ta ở lại đối phó với Cơ Tinh."

Hoa Thanh lắc đầu nói: “Ta không muốn đi, ta muống cùng ngươi đối mặt với kẻ địch.”

Đinh Linh sắc mặt quái dị, trầm ngâm nói:” Tên Cơ Tinh này không phải hạng dễ trêu chọc đâu, lấy thực lực trước mắt của ngươi, ta đoán chừng còn không làm gì được hắn, ta phải ở lại giúp ngươi một tay.”

Thiên Vũ thật sự ngạc nhiên, quay đầu nhìn Đinh Linh, nghiêm mặt nói: “Nàng có mấy thành nắm chắc đối phó với hắn?”

Đinh Linh nói: “Nếu như là một mình ta, ta sẽ không đi chọc hắn. Nếu chúng ta liên thủ, ngươi chủ công ta phụ trợ, muốn đánh lui hắn cũng không phải là việc khó.”

Thiên vũ cười nói: “Như thế thì chúng ta cứ liên thủ đánh một trận, áp chế nhuệ khí của hắn xuống vậy.”

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, ánh mắt phức tạp nói: “Từ lần trước rời khỏi phân đường thi hành nhiệm vụ, người giống như đã thay đổi thành một con người khác, khí thế dần dần trở nên sắc bén hơn, khí phách oai mãnh trấn áp một phương, phảng phất như ngươi đang tiến vào con đường cường giả.”

Thiên Vũ cười nói: “Biến hoá của ta tự có nguyên nhân, sau này ta sẽ nói cho nàng biết. Bây giờ chúng ta thu thập địch nhân trước mắt đã, để cho bọn họ biết được đắc tội với ta là một chuyện ngu xuẩn đến cỡ nào.”

Cơ Tinh lãnh khốc nói: “Ngu xuẩn? Đối nghịch với ta mới chính là ngu xuẩn, tiểu tử ngươi còn chưa có đủ tư cách đâu!”

Thiên Vũ khiêu khích: “Phải không? Vậy thì chúng ta sẽ so thử một chút, nhìn xem cuối cùng ai sẽ xui xẻo đây.”

Cất bước ra, quanh thân Thiên Vũ nhanh chóng ngưng tụ chân khí, khí thế cường đại nối nhau kéo đến, khí lưu bốn phía di động tạo thành năm phong trụ khổng lồ ở phía sau Thiên Vũ làm cho người ta có một loại cảm giác hùng hậu vững chắc.

Cơ Tinh hơi ngạc nhiên, hừ lạnh nói: “Thì ra ngươi còn che dấu thực lực, như thế cũng tốt. Cho dù thế nào ngươi cũng trốn không thoát khỏi bàn tay của ta, bởi vì thực lực giữa ta và ngươi chênh lệch quá lớn. Ta ngoại trừ tinh thông võ thuật ra, còn có Linh thuật và Huyễn thuật, đây là thực lực mà ngươi vĩnh viễn không thể nào đối kháng được.”

Thiên Vũ phản bác: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, ta mặc dù không hiểu rõ ngươi lắm, nhưng ngươi cũng không hề biết gì về ta cả. Đây là phương diện ngươi mà không chiếm chút ưu thế.”

Cơ Tinh cười to nói: “Không cần phải hiểu rõ, Cơ Tinh ta xưa nay giết người đều rất thuận lợi. Thực lực của ngươi căn bản không thể gây ra lực uy hiếp đến ta được.”

Đinh Linh nhìn không ưa bộ dạng lớn lối của Cơ Tinh, lúc này mới nói: “Thiên Vũ, không cần sợ hắn, ngươi chỉ cần làm cho Âm Dương khí trong cơ thể hắn mất đi căn bằng hắn sẽ tự lo không xong thôi, đến lúc đó muốn giết hắn cũng không phải là việc khó.”

Cơ Tinh nghe vậy liền chấn động, lạnh lùng nói: “Tiểu nha đầu, ngươi là ai mà dám hồ ngôn loạn ngữ ở đây hả?”

Đinh Linh hừ lạnh nói: “Bà nội ngươi mất hứng rồi, không muốn nói cho ngươi biết, nếu ngươi thức thời thì lập tức cút đi, nếu không tối nay ngươi sẽ hối hận không kịp đó.”

Cơ Tinh giận cười nói: “Khẩu khí cũng lớn nhỉ, mấy trăm năm qua ngươi là người đầu tiên dám coi thường ta đó. Tiểu nha đầu, hôm nay ta không xé nát ngươi ra thì không thể phát tiết được mối hận trong lòng ta.”

Thiên Vũ lãnh đạm nói:” Muốn động tới nàng, ngươi phải hỏi qua ta trước mới được.”

Cơ Tinh cười lạnh nói: “Ta sẽ chăm sóc kỹ lưỡng cho ngươi, ngươi sẽ sống không bằng chết mà, cứ yên tâm đi.”

Lời nói vẫn còn trong tai, một cỗ lực lượng vô hình trong nháy mắy đã áp tới Thiên Vũ, hoá thành một lực lượng trói buộc bắt giữ Thiên Vũ ở giữa không trung, phong trụ phía sau lưng Thiên Vũ theo đó cũng biến mất.

Thiên Vũ quát một tiếng, chân khí toàn thân lan tràn ra ngoài, mạnh mẽ phá vỡ không gian trói buộc, khôi phục tự do hoạt động của bản thân.

Thế nhưng trong quá trình đó, Thiên Vũ cũng nhận lấy một lực phản chấn cực lớn, thân thể nhất thời bị nội thương.

Rất hiển nhiên, so sánh thực lực giữa Thiên Vũ và Cơ Tinh quả thật tồn tại độ chênh lệch không nhỏ.

Cơ Tinh cười lạnh nói: “Nhìn không ra ngươi còn có chút bản lãnh. Đến đây đi, để ta cho ngươi biết được bản lãnh của ta lợi hại đến mức nào.”

Cơ Tinh sải bước đi ra, quang mang quanh thân đỏ xanh xen kẽ, hai luồng chân khí Âm Dương xen kẽ tạo thành một khu vực riêng biệt bao phủ trên người Cơ Tinh, luồng khí này khiến cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị và bá đạo.

Thiên Vũ híp hai mắt lại, đáy mắt toát lên một tia cảnh giác, thân thể nháy mắt lui về phía sau vài thước, sau đó nhảy lên hư không đối diện với Cơ Tinh.

Tay phải giơ lên cao, Loan Đao Tà Nguyệt tự động hiện ra, thân đao loé lên một luồng ánh sáng đẹp quỷ dị, vô số quang ảnh không ngừng lưu động, cho thấy loan đao đang tích tụ lực lượng khác thường.

Thiên Vũ quát to một tiếng vung đao chém xuống, cương đao đỏ sẫm bổ vào tấm lưới ánh sáng xanh đỏ bên ngoài Cơ Tinh, hai bên giằng co một lúc.

Tấm lưới lập tức thu nhỏ lại, rồi lại bắt đầu bành trướng, chấn văng đao cương Thiên Vũ ra ngoài.

Thiên Vũ lui về phía sau, trên mặt có vẻ kinh ngạc, một kích vừa rồi của bản thân đã phát huy ra bảy tám thành công lực, thế mà lại bị hóa giải dễ dàng, không nghĩ quang giới hộ thể của Cơ Tinh lại vững vàng đến như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK