Điều này, trước đó Tiêu Thư Tài cũng không có dự liệu được. Hắn chẳng qua chỉ kinh ngạc thực lực của Thiên Vũ, nóng lòng muốn tự mình thu thập Thiên Vũ.
Song khi hắn phát hiện được mưu kế của Thiên Vũ thì đao mang đầy trời đã hội tụ thành đao võng, phong kín hết đường đi của hắn.
Dưới tình huống này, thường nhân sẽ hoảng sợ nhưng Tiêu Thư Tài luyện võ thủa nhỏ đến nay đã hơn bốn mươi năm, có thể nói là kinh nghiệm phong phú. Dù cảm thấy ngoài ý muốn nhưng vẫn trầm ổn bất loạn, nhanh chóng lấy ra một thanh trường kiếm. Kiếm quang dày đặc bắn thẳng đến Thiên Vũ, lựa chọn va chạm.
Cười lạnh lùng, Thiên Vũ huy đao đón nhận. Kiếm quang dày đặc cùng đao cương ở giữa hai người va chạm liên tục, giăng khắp nơi. Kéo theo hoa lửa sấm sét tung bay khắp nơi.
Khẽ quát một tiếng, Tiêu Thư Tài cười lạnh nói: “Hảo tiểu tử, nhìn không ra ngươi cũng có chút thực lực, hãy tiếp ta một chiêu.”
Cánh tay phải giơ lên, trường kiếm gào thét, kiếm khí phá không chói tai, mang theo một đạo kiếm trụ màu đỏ dài mười trượng, thẳng ép phía trên đầu Thiên Vũ.
Cười lạnh như băng một tiếng, Thiên Vũ hừ lạnh nói: “Tiếp ngươi một chiều thì có sao!”
Tay phải Loan đao Trường Khiếu vung lên khí thế hội tụ thành sắc đỏ thắm trên thân đao, ngưng tụ thành đạo đao cương hình cung. Trong tích tắc chém xuống, biến thành một đạo quang ảnh huyết sắc, tựa như máu, mang theo tiếng rít gào rung trời, đột nhiên đón nhận một chiêu kia của Tiêu Thư Tài.
Đến lúc đó, kiếm trụ màu đỏ cùng huyết sắc quang báo ở giữa không trung va chạm vào nhau, sóng kích cường đại sinh ra vụ nổ mạnh. Trong nháy mắt làm vỡ nát kiếm trụ của Tiêu Thư Tài, mang theo lực lượng huỷ diệt, phóng về phía Tiêu Thư Tài.
Khoảng khắc đó, ánh mắt Tiêu Thư Tài tràn ngập kinh hãi, cực kỳ tức giận, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Trường kiếm trong tay nhanh chóng bổ ra, kiếm khí liên miên không ngừng, cố gắng chống đỡ cỗ lực lượng huỷ diệt kia. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Bên ngoài tràng, Tiêu Hoà thấy tình thế Tiêu Thư Tài như thế, tiến lên tiếp sức Tiêu Quang Huy, mang theo hắn thối lui vài thước, rồi kiểm tra thương thế Tiêu Quang Huy, phát hiện nội thương không nhẹ.
Song Tiêu Hoà còn chưa kịp chữa thương cho Tiêu Quang Huy, Thiên Vũ cùng Tiêu Thư Tài giao chiến liền hấp dẫn chú ý của hai ngươi, làm cho bọn họ vừa sợ vừa run.
Vốn tâm lý của Tiêu Hoà cùng Tiêu Quang Huy, Thiên Vũ mặc dù lợi hại nhưng chỉ cần Tiêu Thư Tài ra tay, Thiên Vũ nhất định sẽ thua.
Mà nay, tình huống ngoài dự đoán của mọi người, Tiêu Thư Tài không những không chiếm được chút tiện nghi nào mà còn bị Thiên Vũ làm cho cuống quít lui về phía sau, đây quả thực là điều làm cho hai người khó tin.
Làm Hoàng Cấp thượng giai trung cấp võ sĩ, thực lực Tiêu Thư Tài bị vây ở trạng thái trung cấp võ sĩ đỉnh phong, lẽ ra không đến mức bại bởi Thiên Vũ nhưng Tiêu Thư Tài lại đánh giá thấp thực lực của Thiên Vũ. Hắn không biết trước mắt Thiên Vũ cũng bị vây ở thượng gia võ sĩ đỉnh phong. Hai người tu vi cảnh giới mà nói cùng sàn sàn nhau.
Ở Huyền Thiên đại lục, Tâm Hoả là tiêu chuẩn phân chia thực lực cá nhân cao thấp. Loại phương thức phân chia này cùng với công pháp tu luyện cũng không có quan hệ trực tiếp, chỉ là một trị số mà thôi.
Trên Huyền Thiên đại lục, cấp bậc người luyện võ từ thấp đến cao theo thứ tự: Võ Giả, Võ Sĩ, Võ Tướng, Võ Hồn, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Thần trong đó Võ Giả, Võ Sĩ, Võ Tướng, Võ Hồn, Võ Tôn đều lấy trị số Tâm Hoả để phân chia, Võ Thánh, Võ Thần thì dùng cách phân chia khác.
Thiện Vũ Minh làm Huyền Thiên đệ nhất môn phái trên đại lục, là ngọn nguồn võ thuật. Bọn họ phân chiêu theo tiêu chuẩn:
- Tâm Hoả Võ Giả từ 200->900 điểm, trong đó:
+ Sơ cấp Võ Giả: 200-> 400 điểm.
+ Trung Cấp Võ Giả: 400-> 600 điểm.
+ Cao Cấp Võ Giả: 600 -> 900 điểm.
- Tâm Hoả Võ Sĩ từ 900 -> 3600, trong đó:
+ Sơ cấp Võ Sĩ: 900 ->1800 điểm.
+ Trung Cấp Võ Sĩ: 1800 -> 2700 điểm.
+ Cao Cấp Võ Sĩ: 2700 -> 3600 điểm.
- Tâm Hoả Võ Tướng giá trị từ 3600 -> 6600 điểm, trong đó:
+ Sơ cấp Võ Tướng: 3600 -> 4600 điểm.
+ Trung cấp Võ Tướng: 4600-> 5600 điểm.
+ Cao Cấp Võ Tướng: 5600 -> 6600 điểm.
Trên Võ Tướng là Võ Hồn.
+ Sơ cấp Võ Hồn: 6600-> 7700 điểm.
+ Trung cấp Võ Hồn: 7700 -> 8800 điểm.
+ Cao cấp Võ Hồn: 8800 -> 10000 điểm.
Xa hơn là Võ Tôn đã đột phá một vạn điểm (nhầm chăng?)
Giá trị Tâm Hoả phân chia thực lực chỉ là một trị số trực quan. Thực lực chân chánh một người trừ cùng trị giá Tâm Hoả có liên quan bên ngoài, cùng công pháp tu luyện cũng có quan hệ mật thiết.
Lấy võ giả làm ví dụ, trị giá Tâm Hoả phạm vi thuỷ chung là từ 200 -> 900 điểm nhưng bởi vì công pháp bất đồng, chia làm Hoàng Cấp hạ cấp (trung giai, thượng giai) võ giả, Địa cấp hạ cấp (trung giai, thượng giai) võ giả bao gồm nhiều cấp bậc. Giá trị Tâm Hoả cộng thêm công pháp cấp bậc cấu thành một hệ thống phân chia hoàn thiện, biểu hiện trực quan cụ thể thực lực của một người.
Trước mắt, Tiêu Thư Tài thân là Hoàng Cấp thượng gia trung cấp võ sĩ, thực lực đã là đỉnh phong, trị giá Tâm Hoả đại khái từ 2500 -> 2700 điểm, thực lực cực kỳ kinh người.
Song Thiên Vũ trước mắt, giá trị Tâm Hoả 2680 điểm, đã gần đến cực hạn đỉnh phong, vẻn vẹn tu vi mà nói cũng không thấp hơn Tiêu Thư Tài.
Đồng thời trong tay Thiên Vũ là Loan Đao Tà Nguyệt cũng không phải là phàm vật, Tàn Ảnh Tây Tà là huyền cơ hạ cấp kỹ năng, so với trường kiếm trong tay Tiêu Thư Tài, cùng với hắn thi triển kiếm pháp vô luận về phương diện nào Thiên Vũ cũng rõ ràng chiếm ưu thế. Cho nên mới làm cho Tiêu Thư Tài cuống quít lui về phía sau. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Những thứ này, Tiêu Thư Tài tự nhiên cũng không hiểu rõ, cũng không muốn tin tưởng. Hắn đang ra sức phản kích, mấy trăm đạo kiếm quang liên miên không ngừng, mong muốn làm ta rã một kích mạnh mẽ của Thiên Vũ.
Cười âm trầm một tiếng, Thiên Vũ có lợi thế không buông tha. Loan đao bay tung bay quay về trong tay. Cương đao đỏ thẫm tung hoành ngang dọc, ngưng tụ thành từng đạo quang ảnh, giống như vô số thân ảnh loang loáng, đang không ngừng công kích Tiêu Thư Tài.
Lui về sau một bước, Tiêu Thư Tài đột nhiên gầm to một tiếng, thân thể ngay tại chỗ thay đổi, trường kiếm trong tay tung bay huy vũ, vô số kiếm quang tầng tầng hội tụ hình thành một cốt sáng đỏ đậm. Ở trong bầy trời đêm hoá thành một đạo kiếm quang to lớn, hướng phía Thiên Vũ chém tới.
Một kích uy lực kinh người, không thể địch nổi kia, chính là tuyệt học Tiêu Gia – Thiên Ảnh trảm, huyền cấp trung giai kỹ năng. Là tuyệt kỹ thành danh năm đó của Tiêu Thiên Phách, dương danh nhất phương.
Tiêu Thư Tài thân là nhi tử của Tiêu Thiên Phác, tự nhiên là tu luyện tuyệt học này.
Bình thường, Tiêu Thư Tài cũng không thi triển tuyệt kỹ này, bởi vì lấy thực lực của hắn, căn bản không cần vận dùng Thiên Ảnh trảm, là có thể dễ dàng thủ thắng.
Tối này, vì sự khinh thường của Tiêu Thư Tài, bị Thiên Vũ làm cho liên tiếp lui về sau, làm trò trước mặt nhi tử cùng tổng quản Tiêu Hoà. Loại người sĩ diện như Tiêu Thư Tài há có thể nhịn được khẩu khí này, tại chỗ liền thi triển Thiên Ảnh trảm, chỉ muốn chém chết Thiên Vũ.
Thiên Ảnh trảm danh như ý nghĩa, hội tụ ngàn đao kiếm ảnh, uy lực không gì sánh được. Hội tụ thành cột sáng nhuệ khí kinh người, vô kiên bất tồi (=Không gì không phá được), cơ hồ không thể chống đỡ.
Thiên Vũ cảm thấy được nguy cơ, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, loan đao trong tay đột nhiên run lên, lập tức bắn ra như u linh, biến mất trong bóng đêm.
Đồng thời, Thiên Vũ rống lên một tiếng dữ dội, tay phải thay đổi, hội tụ chân khí Đại Nhật Quyết toàn thân, thi triển huyền cấp thượng giai kỹ năng Cự Linh Chưởng Ấn.
Trong bầu trời đêm, một đạo chưởng ấn đỏ ngầu hội tụ, trong nháy mắt bành trướng trong phạm vi năm trượng, mang theo lực lượng cương mãnh, chiếu sáng tại bầu trời đêm đồng thời phát ra một kích mạnh mẽ.
Giờ phút này, sắc mặt ba người đang xem cuộc chiến đều khác nhau.
Tiêu Hoà cùng Tiêu Quang Huy biết rõ uy lực của Thiên Ảnh trảm, đều lộ ra sắc mặt vui mừng.
Nhưng sau khi Thiên Vũ phát ra Cự Linh Chưởng Ấn, sắc mặt vui mừng trên mặt hai người nhất thời biến mất, thay thế chính là một loại cảm giác lo lắng.
Hai mắt Hoa Thanh híp lại, trên khuôn mặt xinh đẹp nhìn không ra phản ứng gì, cũng không có xuất hiện cảm giác lo lắng cho Thiên Vũ.
Giữa sân, sắc mặt Tiêu Thư Tài trở nên âm trầm. Thiên Ảnh trảm hao phí toàn bộ sức lực của hắn. Vốn tưởng rằng tất thắng không thể nghi ngờ nhưng không ai ngờ được thực lực Thiên Vũ vượt quá tưởng tượng. Cự Linh Chưởng Ấn kia khí phách lăng thiên, để cho đáy lòng Tiêu Thư Tài nổi lên một cỗ cảm giác bất tường.
Lúc này, Thiên Ảnh Trảm cùng Cự Linh Chưởng Ấn giữa không trung gặp nhau. Vô kiên bất tồi kiếm trụ gặp gỡ uy nghiêm bá đạo không gì không phá được Cự Linh Chưởng Ấn.
Trong bóng đêm, cột sáng đỏ đậm cùng chưởng ấn huyết sắc đụng vào nhau, lúc này xuất hiện tình trạng giằng co ngắn ngủi. Trong lòng ba người đang xem cuộc chiến trở nên căng thẳng, cũng không khỏi nắm chặt nắm tay, hận không thể đem sức lực cả đời gia nhập vào.
Lúc này, thân thể Thiên Vũ chợt chấn động, khoé miệng tràn ra vết máu. Lấy thực lực lúc này của hắn là thực lực Hoàng Cấp thượng giai trung cấp võ sĩ, miễn cưỡng thi triển Huyền cấp thượng giai kỹ năng Cự Linh Chưởng Ấn đích xác có chút miễn cưỡng.
Bên này, thân thể Tiêu Thư Tài cũng run lên, há miện phun ra một ngụm máu tươi. Huyền cấp thượng giai kỹ năng chống lại Huyền cấp trung gia kỹ năng, bất lợi tự nhiên là Tiêu nhị gia.
Bất quá, Tiêu Thư Tài cũng là người tàn nhân, dưới tình huống như vậy hắn dám thẳng thắn đứng thẳng lên, toàn lực thúc dục kiếm trụ hướng Thiên Vũ dồn nén tới.
Tâm lý Tiêu Thư Tài ràng dưới tình huống như này rõ ràng kiên trì chính là thắng lợi. Thiên Vũ phát ra một kích như vậy tự thân cũng phải chịu áp lực rất lớn. Chỉ cần Tiêu Thư Tài có thể cố gắng qua cửa này, Thiên Vũ nhất định sẽ xong.
Điểm này chính là kinh nghiệm luyện võ nhiều năm của Tiêu Thư Tài, tự nhiên hết sức chính xác.
Nhưng Thiên Vũ cũng không phải kẻ ngốc, đạo lý này trong lòng hắn cũng rõ ràng, đồng dạng lựa chọn cứng rắn chống đỡ.
Vì thế, thân thể hai người một thoáng sau lại tiếp tục triển khai, kéo dài đối kháng, thúc dục cột sáng cùng Cự Linh Chưởng Ấn, một lòng muốn áp đảo địch nhân.
Lúc này đang xem cuộc chiến, Tiêu Hoà đột nhiên lấy lại tinh thần, kinh hô: “Không tốt! Ta phải giúp Nhị gia một tay.”
Những chữ này còn chưa ra khỏi miệng, giữa không trung cột sáng cùng chưởng ấn mạnh liệt đụng nhau, đột nhiên bể tan tành. Điều này làm cho Tiêu Hoà chấn động, theo tiềm thức dừng hành động, ánh mắt lưu ý lấy thế cục trong sân.
Cách nhau xa hai trượng, Thiên Vũ cùng Tiêu Thư Tài đưa mắt nhìn lẫn nhau. Sắc mặt hai người đều tái nhợt nhưng vẻ mặt đều hiện lên vẻ đề phòng.
Giờ phút này, hai người cũng không có ai tái phát động công kích, chỉ đứng chăm chú, trong ánh mắt lộ ra vẻ cổ quái cùng quái dị.
Bên ngoài, ba người đang xem cuộc chiến cũng không hiểu ra sao, không rõ tình huống cụ thể của hai người, cũng không biết ai thua ai thắng, vì vậy không người nào dám vọng động, lẳng lặng chờ đợi.
Một hồi lâu, Thiên Vũ cười cười, thần sắc quái dị nói: “ Nếu biết có ngày hôm nay, người còn muốn đi đến Thiết Thạch Phân đường tìm ta không?