Dựa theo phân tích tình huống hiện giờ của Thiên Vũ, tốc chiến tốc thắng chính là thượng sách, nhưng đồng dạng hắn cũng cần bộc phát ra thực lực cường đại, mới có khả năng đánh bại hoặc giết chết Đỗ Tinh Vũ trong thời gian ngắn.
Giờ phút này, tổ tôn Tiêu gia không hề chớp mắt nhìn Thiên Vũ, âm thầm phân tích thực lực của hắn.
Nếu như lúc này Thiên Vũ bộc lộ quá nhiều thì có thể dọa chạy hai người tổ tôn Tiêu gia.
Hơn nữa, Đỗ Tinh Vũ chính là cao thủ cấp Võ tướng, mặc dù chỉ là Võ tướng sơ cấp Huyền cấp hạ giai nhưng ít ra kinh nghiệm phong phú, đối với Thiên Vũ mà nói là một đối thủ rất tốt, hắn có thể thông qua việc giao thủ cùng Đỗ Tinh Vũ mà học được rất nhiều thứ, tiến thêm một bước trong việc củng cố thực lực của mình.
Nghĩ tới đây, Thiên Vũ dứt khoát bỏ qua ý niệm tốc chiến tốc thắng trong đầu, chuẩn bị cùng Đỗ Tinh Vũ hảo hảo đánh một trận, tận dụng hết khả năng chiến thắng địch nhân một cách công bình, tạo lập uy thế cho mình.
Quyết định được chủ ý, loan đao trong tay Thiên Vũ tung bay, thi triển ra ngự đao thuật đặc thù của Tàn Ảnh Tây Tà, lấy chân khí tinh thuần khống chế loan đao ở giữa không trung vận hành theo quỹ tích, chiêu thức tinh diệu quỷ dị trong ngự đao thuật Tàn Ảnh Tây Tà, phát động công kích về phía Đỗ Tinh Vũ.
Ánh đao chợt lóe, nhuệ khí đã bức tới người.
Loan đao Tà Nguyệt như bóng với hình, luôn luôn xuất hiện cực kỳ quỷ bí ở bốn phía Đỗ Tinh Vũ, tiếng đao ngâm gào thét chói tai giống như ác quỷ gầm thét, đoạt lấy tâm trí người ta.
Sắc mặt Đỗ Tinh Vũ âm trầm, đối với loan đao phiêu hốt không chừng, vô tung vô tích khó lòng phòng bị, cộng thêm chiêu thức quỷ dị trong Tàn Ảnh Tây Tà, làm cho hắn phải gia tăng phòng ngự, sau đó khởi phát công kích, cố gắng kết thúc hết thảy một cách nhanh chóng.
“Lưu Tinh Vẫn Diệt”
Khi thanh âm điếc tai như tiếng sấm vang lên, cả người Đỗ Tinh Vũ lăng không đảo ngược trong nháy mắt, hai chân thật to mở ra như một chữ hình, thân thể nhanh chóng xoay tròn, hai chân không ngừng búng ra, dấu chân dày đặc liên tiếp gia tăng, tạo thành một dòng khí lưu xoay tròn, thời không vặn vẹo hình thành khu vực tuyệt sát.
Đây là tất sát kỹ thối pháp Thiểm Điện Lưu Tinh, mang danh Diệt Thần Thối, một khi thi triển uy lực tuyệt luân, vô kiên bất tồi, khí thế có thể khiến cho chúng thần vẫn lạc.
Dĩ nhiên, đây cũng không phải là Diệt Thần Thối chân chính, mặc dụ uy lực bất phàm, nhưng vẫn còn chưa đạt tới tầng thứ cỏ thể khiến chúng thần vẫn lạc.
Mặc dù vậy, Lưu Tinh Vẫn Diệt cũng tạo thành nguy hiểm cực lớn đối với Thiên Vũ, dưới tình huống không phòng bị khiến hắn lâm vào khốn cảnh.
Khi nhận thấy nguy hiểm, Thiên Vũ hét lớn một tiếng, loan đao Tà Nguyệt bắn ra khi nãy quay trở về, dưới sự khống chế của hai tay Thiên Vũ, mũi đao bắn ra một đạo đao cương dài hơn mười trượng, xoay tròn bổ về phía Đỗ Tinh Vũ.
Đến lúc đó, đao cương sắc bén xoay tròn nhanh chóng đánh đến người Đỗ Tinh Vũ, tựa như lới kiếm chém vào ngoan thạch, bị chấn văng ra. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Lực xoay tròn cực kỳ mạnh mẽ, một đao này của Thiên Vũ uy lực kinh người nhưng vẫn không thể ngăn cản công kích của Đỗ Tinh Vũ, nguy hiểm càng ngày càng gần.
Thời khắc mấu chốt, Thiên Vũ lại phách ra một đao, lần này đao cương màu xích hồng tản mát ra khí thế cường hãn, tựa như một quang đao khổng lồ, bổ vào thân thể Đổ Tinh Vũ, ngăn cản xu thế xoay tròn của hắn.
Lúc này, cả người Đỗ Tinh Vũ run lên, thân thể đang xoay tròn với tốc độ cao dừng lại trong nháy mắt, lực phản phệ cũng đủ làm cho hắn trọng thương hộc máu.
Bên này, mặc dù một đao mạnh mẽ của Thiên Vũ đã ngăn cản xu thế xoay tròn của địch nhân, nhưng cỗ lực lượng này cũng tác động lên người của hắn, khiến hắn bị chấn bay ra ngoài.
Thiên Vũ kêu lên một tiếng đau đớn, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, vừa vặn bắn lên loan đao Tà Nguyệt, nhất thời dị biến phát sinh.
Khoảnh khắc đó, khi loan đao Tà Nguyệt dính máu tươi của Thiên Vũ, trên thân đao phát ra một đạo hồng quang, vô số quang ảnh giống như vô số ký hiệu tản ra khắp nơi, quay quanh thân thể Thiên Vũ rồi dần dần bị thân thể hắn hấp thu.
Nhìn một màn cực kỳ quái dị này, trên mặt Hoa Thanh cùng Đinh Linh lộ ra vẻ khó hiểu, sắc mặt của người có khả năng quan chiến như Tiêu Thiên Phách cũng kinh biến, bật thốt: “Không tốt, đao này chính là thần binh có lực lượng truyền thừa, đang cùng hắn dung hợp làm một thể.”
Sắc mặt Tiêu Quang Ảnh đại biến: “Lời đồn Thiện Vũ Minh có một kho binh khí, chính là nơi cất giữ binh khí. Số lượng binh khí bên trong không nhiều lắm nhưng mỗi một binh khí đều có lai lịch kinh người, nghe nói Thiện Vũ Minh là dựa vào binh khí truyền thừa mà đạt đến thời đại thịnh vượng, cao thủ nhiều như mây.”
Tiêu Thiên Phách nói: “Võ thuật nhất đạo có hai loại truyền thừa, một là công pháp truyền thừa, hai là binh khí truyền thừa. Công pháp truyền thừa cần tu luyện và phải có thiên phú. Nhưng binh khí truyền thừa thì không giống, một khi binh khí nhận chủ là có thể đem võ học của chủ nhân binh khí đời trước truyền thừa cho đời sau, lưu truyền qua các thời đại. Thiện Vũ Minh chính là dựa vào loại truyền thừa này mà kéo dài không hề suy sụp, lãnh tụ quần luân.”
Ngay khi hai người Tiêu gia tổ tôn nói chuyện với nhau, Thiên Vũ ở giữa không trung cũng lui về sau, trên người xuất hiện quang mang như ánh sáng ngọc, loan đao Tà Nguyệt phát ra quang ảnh giống như từng đạo ấn ký, sau khi bị thân thể Thiên Vũ hấp thu toàn bộ, loan đao Tà Nguyệt đột nhiên chợt lóe rồi biến mất, dung nhập vào bên trong thân thể Thiên Vũ.
Một màn này vẻn vẹn chỉ diễn ra trong thời gian một cái nháy mắt, ngay sau đó loan đao Tà Nguyệt lại xuất hiện bên cạnh Thiên Vũ, có điều dị tượng trên thân đao đã biến mất hoàn toàn.
Một sát na kia, thân thể Thiên Vũ vẫn lùi về phía sau như cũ nhưng trong ánh mắt của hắn lại lộ ra thần thần thái như ánh sáng ngọc, vô số tin tức tràn vào trong đầu, một phần bị hắn hấp thu, một bộ phận khác giống như là bị phong ấn, tạm thời hắn không có cách nào đọc được.
Trong bộ phận tin tức có thể hấp thu, Thiên Vũ phát hiện gần như tất cả đều liên quan đến Tàn Ảnh Tây Tà, chia làm năm tầng lớn.
Tầng thứ nhất chính là quá trình áp súc ba mươi hai chiêu Tàn Ảnh Tây Tà thành mười sáu chiêu.
Tầng thứ hai là toàn bộ chi tiết trong việc áp súc mười sáu chiêu thành tám chiêu.
Tầng thứ ba là tám chiêu áp súc thành bốn chiêu, tầng thứ tư là bốn chiêu áp súc thành hai chiêu, tầng cuối cùng là dung hợp toàn bộ ba mươi sáu chiêu thành một chiêu duy nhất.
Nói ngắn gọn, sau khi dung hợp cùng loan đao Tà Nguyệt, Thiên Vũ đã nắm giữ Tàn Ảnh Tây Tà chân chính, nhưng đây không biểu hiện hắn có thể thi triển ra hoàn toàn, lấy thực lực hiên nay của hắn, có thể thi triển lưu loát mười sáu chiêu, chẳng qua nếu muốn tiến thêm một bước áp súc thành tám chiêu thi triển ra cùng lúc thì vẫn còn quá sức của bản thân.
Về phần những tin tức không cách nào đọc được, rút cục bên trong cất dấu bí mật gì thì Thiên Vũ cũng không biết.
Thiên Vũ xoay người lui về sau, sau khi hắn đọc lướt qua tin tức trong đầu, đã không còn tâm trí dây dưa nữa, thân thể nhanh chóng rơi xuống đất, mũi chân điểm trên mặt đất một cái, cả người bắn ra, phóng về hướng Đỗ Tinh Vũ bay xuống.
Khi đó, Đỗ Tinh Vũ mới vừa rơi xuống đất, còn không kịp ổn định thân hình thì một chưởng của Thiên Vũ đã bổ tới.
Thiểm Điện Lưu Tinh Thối của Đỗ gia vốn được tôn xưng là nhất tuyệt, mà giờ khắc này hai chân hắn còn không có đứng vững, căn bản không cách nào ra chân, chỉ có thể huy chưởng phản kích.
Chưởng lực hai người va chạm mạnh vào nhau, trong nháy mắt thân thể Đỗ Tinh Vũ chấn động, lui về sau hai bước, rồi ổn định thân hình, chân khí trong lòng bàn tay bộc phát, hội tụ lực lượng toàn thân, cố gắng đẩy lui Thiên Vũ.
Khoảnh khắc đó, trên mặt Thiên Vũ lộ ra nụ cười quỷ bí, lực đạo trong lòng bàn tay biến mất trong nháy mắt, chân khí Đỗ Tinh Vũ giống như thạch ngưu nhập hải( trâu đá lao xuống biển), tràn vào trong cơ thể Thiên Vũ.
Một khắc kia, trên mặt Đỗ Tinh Vũ lộ ra vẻ hoảng sợ, hiển nhiên hắn đã ý thức được Thiên Vũ có năng lực cắn nuốt chân khí của người khác.
Bây giờ, tất cả đã không còn kịp nữa.
Ngay khi Đỗ Tinh Vũ hoảng sợ muốn hô lên, loan đao Tà Nguyệt trong cơ thể Thiên Vũ dọc theo cánh tay rồi bắn ra từ lòng bàn tay, hóa thành một đạo đao khí vô hình tiến vào thân thể Đỗ Tinh Vũ, chạy thắng tới trái tim, cắn nuốt tâm hỏa Đỗ Tinh Vũ trong nháy mắt, chân khí còn sót lại thổi quét quanh thân hắn, trở về trong cơ thể Thiên Vũ.
Đến lúc này, quang mang quanh thân Thiên Vũ tăng vọt, tâm hỏa Đỗ Tinh Vũ do loan đao Tà Nguyệt hấp thu lại bị tâm hỏa của Thiên Vũ cắn nuốt, ngọn lửa tâm hỏa nhất thời thiêu đốt hừng hực, xuất hiện dấu hiệu chuyển hóa thành tâm viêm.
Thiên Vũ cười ngạo nghễ, tay phải vừa lộn vừa chuyển, áp sát thân thể Đỗ Tinh Vũ, sau khi cướp lấy túi trữ vật liền bổ ra một chưởng đánh bay thân thể Đỗ Tinh Vũ, trong quá trình thân thể bắn về phía sau đột nhiên nổ tung, huyết vũ bay đầy trời. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Cảnh tượng như thế làm cho người ta khiếp sợ, Tiêu gia tổ tôn còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Đỗ Tinh Vũ đã chết trong tay Thiên Vũ, giao chiến cũng lập tức ngưng lại.
Gió nhẹ khẽ thổi, Thiên Vũ như ảo ảnh, lặng yên trở lại bên cạnh Hoa Thanh cùng Đinh Linh không một tiếng động, trên mặt ẩn chứa nụ cười kỳ dị, có một loại mị lực không nói ra lời, hấp dẫn người bên cạnh.
Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, trên mặt nở nụ cười, nhưng đáy mắt lại hiện lên nỗi sợ hãi khó tả.
Đường đường một gã Võ tướng sơ cấp, cứ như vậy chỉ qua hai ba chiêu liền chết trên tay Thiên Vũ. Mặc dù Hoa Thanh biết Thiên Vũ không giống bình thường nhưng cũng rất khó tiếp nhận sự thật này.
Vẻ mặt Đinh Linh khác xa so với Hoa Thanh về sự bình tĩnh, nàng chẳng qua chỉ kinh ngạc nhìn Thiên Vũ mấy lần, cũng không có khiếp sợ quá nhiều, dù sao nàng cũng không hiểu rõ thực lực Thiên Vũ, không rõ mức nước chênh lệch của lòng song so với mặt biển lớn đến cỡ nào.
Tiêu Quang Ảnh nhìn Thiên Vũ, trong mắt tràn đầy hận ý, trong lòng tràn đầy cảm giác không cam lòng cùng tiếc hận, hiển nhiên Đỗ Tinh Vũ không thể giết chết Thiên Vũ làm hắn rất thất vọng.
Sắc mặt Tiêu Thiên Phách âm trầm, lén truyền âm với Tiêu Quang Ảnh: “Lát nữa hành sự tùy theo hoàn cảnh, ta đi đối phó Thiên Vũ, ngươi đi thu thập hai nha đầu kia, như vậy Thiên Vũ sẽ phân tâm. Nếu như tình hình không ổn, ngươi lập tức rời đi, ta sẽ nghĩ biện pháp thoát thân sau.”
Tiêu Quang Ảnh hơi chần chừ, trong mắt toát ra vẻ âm độc, gật đầu nói: “Ông nội yên tâm, trước khi Thiên Vũ chết cháu sẽ không dễ dàng buông bỏ đâu.”
Tiêu Thiên Phách trầm giọng nói: “Tốt lắm, chúng ta bắt đầu đi.”
Tiêu Thiên Phách cất bước ra không hề do dự, một lòng nghĩ biện pháp đánh chết Thiên Vũ.
Cảm thấy được hành động của Tiêu gia tổ tôn, trên mặt Thiên Vũ lộ ra nụ cười, nói với nhị nữ: “Nhìn bộ dáng bọn họ quả là không thấy Hoàng Hà thì tâm không chết, tính toán xuất thủ cùng lúc, triển khai công kích đối với hai người làm phân tán lực chú ý của ta.”
Hoa Thanh trầm ngâm đáp: “Tiêu Quang Ảnh chính là Võ sĩ cao cấp Huyền cấp hạ giai, lấy thực lực của ta hiện giờ chỉ có thể chống đỡ một lúc mà thôi.”
Đinh Linh cười duyên nói: “Không phải chỉ là Võ sĩ cao cấp Huyền cấp hạ giai thôi ư, có gì đặc biệt hơn người chứ. Ta giúp ngươi đối phó hắn là được.”
Hoa Thanh chất vấn nói: “Ngươi không biết võ kỹ, giúp ta như thế nào đây ?”
Đinh Linh cười cười: “Không cần vũ kỹ cũng có thể đánh bại địch nhân mà.”
Đinh Linh nói như vậy vừa lúc bị Tiêu Quang Ảnh nghe được, điều này làm cho hắn có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng: “Đúng vậy sao, ta đây cũng muốn kiến thức một chút, xem ngươi lấy cái gì để đánh bại ta.”
Đinh Linh nhìn Tiêu Quang Ảnh, yêu kiều nói: “Xem mặt ngươi lớn lên trắng trợt không giống người, không nghĩ tới lại là một kẻ ngu dốt, chẳng trách lại đi trêu chọc Thiên Vũ, khiến cho Tiêu gia của ngươi diệt vong, thật là đáng đời mà.”