Đồng thời, vận khí Thiên Vũ cũng không tệ, cộng thêm hoàn cảnh, đều có quan hệ mật thiết đến chênh lệch thực lực của hai bên. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Trong mắt người đang xem cuộc chiến, Thiên Vũ nhất định thất bại, ngay cả Hoa Thanh cũng cho rằng như thế.
Vì thế, sau khi Thiên Vũ và hắc y nhân xuất hiện trạng thái giằng co, hai gã hắc y nhân còn lại đang xem cuộc chiến mặc dù có phần kinh ngạc, nhưng vẫn không để ý quá mức, bọn họ tuyệt đối tin tưởng thực lực đồng bọn.
Cứ như vậy, Thiên Vũ giết chết hắc y nhân xong lại nhân cơ hội cắn nuốt và tiêu hóa luồng chân khí dũng mãnh của hắc y nhân vào trong cơ thể, cho đến khi thân thể hoàn toàn bình tĩnh trở lại, hắn mới một đẩy thi thể hắc y nhân ra.
Chứng kiến đồng bọn ngã xuống đất, hai gã hắc y nhân kia cảm thấy kinh hãi, cũng ý thức được có chỗ không thích hợp, song song lao tới Thiên Vũ.
Thiên Vũ khẽ cười một tiếng lắc mình tránh né, quay về bên cạnh Hoa Thanh, giữ cánh tay nàng lại, ngăn trở không cho nàng phản kích.
Hoa Thanh khó hiểu, hỏi: "Ngươi đây là..."
Thiên Vũ cười nói: "Không vội, hai đấu hai chúng ta không nhất định thiệt thòi, ta muốn tất cả bọn họ đều chết ở chỗ này."
Hoa Thanh dùng ánh mắt quái dị nhìn Thiên Vũ, giống như đang nhìn một người người xa lạ vậy, tựa hồ kết quả hiện tại đã làm cho quan hệ giữa hai người xa ra hơn một ít.
Thiên Vũ quá thần bí làm cho người ta giật mình, thủ đoạn của hắn làm cho người ta khó thể tin, ngay cả Hoa Thanh là người thân cận nhất cũng không biết được huyền cơ trong đó.
Cảm nhận được Hoa Thanh có sự biến hóa, Thiên Vũ cũng không kinh ngạc, nhẹ nhàng ghé sát bên tai nàng nói nhỏ hai câu, trong ánh mắt bắn ra một cỗ nhuệ khí kinh người.
Khuôn mặt Hoa Thanh không chút đổi sắc, nhưng từ trong đáy mắt lại toát ra vẻ chấn kinh, hiển nhiên Thiên Vũ mới vừa rồi nói nhỏ gì đó làm lộ ra tin tức khiến nàng khiếp sợ.
Dời ánh mắt sang bên, Hoa Thanh nhìn hai người hắc y nhân còn lại, sự bất an và lo lắng trước kia đã không còn thấy nữa, thay thế vào đó là một thái độ đồng tình và thương xót.
Một câu nói làm cho Hoa Thanh trở nên yên tâm, biểu hiện của Thiên Vũ lúc này quả thực làm cho người ta không thể hiểu nổi, đến tột cùng hắn đã tiết lộ cho Hoa Thanh chuyện gì mà lại có mị lực như thế?
Giờ Thìn canh ba, nắng gắt chói chang, ở trong Hắc Tùng Lâm không khí rất quỷ dị.
Trận chiến mở màn thắng lợi, Thiên Vũ dùng một phương thức mà người ngoài không thể hiểu được, một chiêu giết chết địch nhân, để lại một bí ẩn chưa được lý giải.
Đứng dưới ánh mặt trời, Thiên Vũ nhìn như tùy ý nhưng trên thực tế lại đang toàn lực thúc dục Hàn Băng Quyết nhằm tiêu hóa luồng chân khí cường đại ở trong cơ thể.
Trước đó, Thiên Vũ giao thủ với tên áo đen kia mặc dù cố tình tính kế chiếm lợi thế, mượn năng lực Cửu Chuyển Vô Cực thần kỳ hấp thu chân khí toàn thân địch nhân, tếh nhưng ở trong quá trình này hắn cũng bị thương không nhẹ, một bộ phận kinh mạch bị đại lượng chân khí đột nhiên dũng mãnh tràn vào tàn phá tứ tung, hắn phải hao phí ít thời gian mới chữa trị được.
Giờ phút này, Thiên Vũ xem như miễn cưỡng khống chế được luồng chân khí từ bên ngoài tràn vào kia, dùng Hàn Băng chân khí tạm thời trấn áp nó, không cho nó tổn hại đến thân thể mình nữa.
Nếu muốn hoàn toàn luyện hóa luồng thực khí do người khác tân tân khổ khổ tu luyện, hắn cần phải hao phí thời gian dài lắm
Đương nhiên sau khi cắn nuốt xong luồng chân khí khổng lồ này, thực lực Thiên Vũ sẽ đột nhiên tăng vọt lên, chỉ là căn cơ còn chưa kịp củng cố, trạng thái cũng không ổn định, hắn phải khống chế rất cẩn thận. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ rất hiểu rõ điểm này, sau khi trấn áp hết thảy chân khí ngoại lai, hắn bắt đầu dùng một bộ phận Hàn Băng chân khí chuyển hóa thành Tam Dương chân khí để khôi phục thực lực.
Tình hình ở trước mắt, trong cơ thể Thiên Vũ đang có số lượng Hàn Băng chân khí kinh người, nhưng mà hắn không dám chuyển hóa toàn bộ thành Tam Dương chân khí, sợ rằng mình không có cách nào khống chế nó.
Nếu như để Hàn Băng chân khí tồn tại như vậy, lại có thể làm cho thực lực của hắn yếu đi một chút, bởi vậy hắn không thể không chuyển hóa một bộ phận Hàn Băng chân khí thành Tam Dương chân khí, để mà ứng đối tình thế trước mắt.
"Thiên Vũ, ta muốn giết ngươi."
Một tên áo đen khác sau khi kiểm tra xong tình trạng của đồng bọn liền nổi giận gầm lên một tiếng, đột ngột đứng dậy, ánh mắt căm tức nhìn Thiên Vũ.
Vẻ mặt hắn cực kỳ âm lãnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Thiên Vũ: "Ngươi mới vừa rồi dùng thủ đoạn gì mà ta không nhận ra được?"
Thiên Vũ cười lạnh nói: "Một chưởng vô cùng đơn giản đó tất cả các ngươi đều nhìn ở trong mắt, trên người hắn cũng không có bất cứ dấu vết bị ám toán nào, các ngươi vô năng thì thôi còn hỏi ta làm cái gì? Nếu như các ngươi chịu thua không nổi, bây giờ cầu xin tha thứ vẫn còn không trễ, ta có thể suy nghĩ lưu lại cho các ngươi một mạng."
Hai người áo đen nghe vậy liền giận dữ, một người trong đó lạnh lùng nói: "Tiểu tử đừng vội cuồng vọng, xem ta vả ngươi răng rơi đầy đất nè."
Hắn chậm rãi đứng lên, hai tay cong lại như chim ưng săn mồi, lao nhanh về phía Thiên Vũ và Hoa Thanh. Thiên Vũ cười gian trá, đẩy Hoa Thanh ra một bên, chính hắn lại không tránh không né, đợi hắc y nhân tới gần người, tay phải tung ra một quyền với tốc độ nhanh vô cùng.
"Chính là Khai Sơn Quyền cũng dám lấy ra dọa người, xem ta chém đứt tay phải của ngươi."
Chân khí ngưng tụ trong lòng bàn tay chém ra một chưởng, gã áo đen thi triển Cự Linh Chưởng Pháp đã đạt tới rồi cảnh giới Thực ảnh, uy lực vô cùng cường hãn. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ ánh mắt lạnh lẽo, hữu quyền mau lẹ như gió đánh lên chưởng ấn của địch nhân, hai người tạm thời chiến đấu dài dòng một quãng thời gian.
Gã áo đen kia cười lạnh như băng, hai mắt bất chợt lóe ra sát khí, hạ thân thể tiếp tục đi tới, xuất ra một chưởng mạnh mẽ đánh bay Thiên Vũ.
Đến lúc đó, Thiên Vũ la lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra vết máu, thế nhưng trong mắt lại có ý cười khinh miệt.
Hắc y nhân dùng một chưởng đánh bay Thiên Vũ, trong miệng lại phát ra tiếng rống giận rung trời, điên cuồng quát lên: "Tiểu tử thúi, ngươi dám ám toán lão tử."
Gã áo đen còn lại đứng cách đó không xa nghe vậy cả kinh, thân hình chợt lóe đi tới bên người đồng bạn, tiếp được thân thể hắn vốn đang rơi xuống, hỏi thăm: "Thế nào rồi, có nặng lắm không?"
Gã áo đen bị ám toán sắc mặt đen thui, giọng căm hận nói: "Cẩn thận độc châm, hắn giấu ở trong ống tay tay."
Tên kia nghe vậy thì sắc mặt kinh biến, nhanh chóng lấy ra một viên Giải Độc Đan cho đồng bạn ăn vào, thế nhưng tựa hồ đã không kịp nữa.
Ở bên này, Thiên Vũ trực tiếp ngăn cản một chưởng mạnh mẽ của địch nhân, nội phủ thương thế nghiêm trọng, cũng may Hắc Sát Phá Cương Châm cực kỳ ác độc, độc tố bên trong thấy máu là tiêu đời ngay, trong nháy mắt sẽ lập tức mất mạng, cũng không uổng Thiên Vũ mạo hiểm thử nghiệm một lần.
Hoa Thanh nhanh chóng đi tới bên cạnh Thiên Vũ, cơ quan đao trong tay hoành ngang trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng vào tên áo đen thứ ba, đề phòng hắn tùy thời ra tay tập kích.
Chỉ qua chốc lát, gã áo đen bị ám toán rốt cục tắt thở, điều này làm cho người áo đen còn lại kia vừa tức vừa vội, nguyên bổn phe bọn chúng nắm chắc phần thắng. Thế mà hôm nay lại trở nên hung hiểm vô cùng, điều này làm cho hắn có cảm thấy giật mình và khó hiểu.
Buông thi thể đồng bạn xuống, gã áo đen thứ ba kia đứng dậy căm tức nhìn Thiên Vũ, lạnh lùng nói: "Tiểu tử ghê tởm, ta muốn cho ngươi sống không bằng chết."
Thiên Vũ giờ phút này đã đứng thẳng lên được rồi, cái mặt nạ che dấu cho hắn sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra thần thái cực kỳ bình tĩnh, dĩ nhiên hắn đang rất là thoải mái