• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ đại điện trở ra, đoàn người Lý Phàm lại một lần nữa trèo lên thuyền lớn, đi theo sự dẫn đường của vị trung niên Lã giáo sư lúc đầu hướng tới nơi ở của ngoại viện đệ tử đi tới.

Trên đường đi, Lã giáo sư từ từ giảng giải một số thường thức bên trong học viện cho bọn họ.

Trong Thiên Ngân học viện, đẳng cấp phân chia vô cùng nghiêm ngặt, cùng với đó là đãi ngộ giữa mỗi cấp học viên cũng hoàn toàn khác nhau. Thấp nhất là ngoại viện đệ tử, chính là như đám Lý Phàm lúc này, chỉ là những võ giả bình thường, tu vi dưới tầng thứ mười của Huyền Võ Biến - Thần Kết Cảnh.

Những ngoại viện đệ tử như họ ở tại phía ngoài rìa của Thiên Ngân Học Viện, gọi là Ngoại Viện Đường. Ngoại viện đệ tử không có phòng riêng mà phải ở chung kí túc với những học viên khác, mỗi tháng sẽ được học viện cấp cho tâm mười viên Địa Nguyên Thạch. Bình thường ngoài thời gian lên lớp được giáo sư chỉ dạy một số vấn đề về tu luyện, ngoại viện đệ tử còn phải thực hiện một số tạp vụ và nhiệm vụ linh tinh, qua đó có thể kiếm thêm một số nguyên thạch.

Lại nói nguyên thạch vô cùng quan trọng, không chỉ với ngoài thế tục giới mà dù tại bất kì nơi nào cũng vậy.

Tu luyện cần tới nguyên thạch, mua bán trao đổi vật phẩm cũng cần tới nguyên thạch. Thậm chí là luyện khí hay luyện đan đôi khi cũng cần dùng nguyên thạch. Vì vậy nguyên thạch là một thứ không thể thiếu trong bước đường tu đạo.

Mặt khác, mỗi khi trong số ngoại viện đệ tử có người tu vi đạt tới Thần Kết Cảnh, cảnh giới cuối cùng của Huyền Võ Biến thì sẽ được trực tiếp tấn thăng thành nội viện đệ tử, theo sau sẽ được thuyên chuyển tới bên trong học viện, Nội Viện Đường.

Trở thành nội viện đệ tử, không những địa vị tăng cao, không cần làm bất cứ tạp vụ gì mà ngoài ra mỗi tháng số nguyên thạch được phát còn tăng lên tới một trăm viên địa nguyên thạch, hơn nữa còn có cơ hội nhận được sự chỉ điểm của một vị nguyên lão trong học viện mỗi tháng một lần. Ngoài ra nội viện đệ tử còn được học viện cấp cho một kiện trung cấp nguyên bảo.

Chỉ là đồng dạng một khi trở thành nội viện đệ tử, những nhiệm vụ phải chấp hành cũng sẽ nguy hiểm hơn nhiều. Tại ngoại viện đường, học viên chấp hành nhiệm vụ hầu như đều là hoàn thành mà không có chút chắc trở nào, nhưng trong nội viện đường thì những nhiệm vụ phát ra đã bắt đầu có thể uy hiếp tới tính mạng học viên, nếu không cẩn thận hoàn toàn có thể mất mạng bình thường.

Đối với điểm này, không phải do Thiên Ngân học viện có ác tâm gì mà là một cách đúng đắn nhất để trợ giúp những học viên này tấn thăng lên Tinh Thần Biến. Vì trên con đường tu đạo, chỉ có trong những tình cảnh sinh tử quan đầu mới có thể trợ giúp con người ta đột phá dễ dàng nhất.

Nghe đến đoạn này, Lý Phàm không nhịn được phải gật đầu khen phải. Bản thân hắn hoàn toàn hiểu rõ tính hiệu quả của cách làm này. Tu vi hắn có ngày hôm nay, tuy nói có một phần lớn công sức là do Táng Thiên Thánh Pháp Lý Phàm tu luyện quá mức nghịch thiên, nhưng nếu không có những lần sinh tử khiêu vũ trong quá khứ, một kẻ tư chất bình thường như hắn làm sao có thể trước khi hai mươi tuổi mà đạt tới Thần Lực Cảnh đây?

Lại nói trên nội viện đệ tử chính là trung tâm đệ tử. Tên như ý nghĩa, trung tâm đệ tử này chính là những học viên nòng cốt, cấu thành nên toàn bộ Thiên Ngân học viện.

Muốn trở thành trung tâm đệ tử, vậy chỉ có một điều kiện, đột phá Tinh Thần Biến.

Trên con đường tu đạo được chia ra làm bốn giai đoạn lớn, Huyền Võ Biến luyện thể, Tinh Thần Biến luyện thần, Hóa Thiên Biến luyện pháp, Tiên Nhân Biến chứng đạo.

Trong bốn bước này, những võ giả Huyền Võ Biến nhiều vô số kể, nhưng có thể vượt qua mà bước tới Tinh Thần Biến lại ít ỏi không có mấy người. Vì vậy mới nói Tinh Thần Biến là một bước ngoặt vô cùng quan trọng.

Đạt tới Tinh Thần Biến, chính là một bước lên trời, không còn là phàm nhân nữa, không còn là võ giả nữa mà sẽ được gọi bằng một cái tên khác: Tu Đạo Giả.

Tu Đạo Giả, chính là tu chân cầu đạo, hy vọng thành tiên.

Người đạt tới Tinh Thần Biến dù đi bất cứ nơi nào trong Nam Hoang Đại Lục nãy cũng được coi trọng vô cùng, không khác gì thần phật trong mắt người phàm.

Vì lẽ đó mà trong Thiên Ngân học viện này trung tâm đệ tử được coi trọng đến mức nào cũng nghĩ được.

Hàng tháng được học viện phát cho mười viên Thiên Nguyên Thạch, cao cấp linh bảo một món, có giáo sư chuyên môn dẫn dắt và chỉ điểm. Ngoài ra trung tâm đệ tử hoàn toàn không phải chấp hành nhiệm vụ, mà sẽ thỉnh thoảng rời học viện đi tìm tòi những vùng đất kì bí khác nhau trên đại lục, săn giết yêu thú, khai quật bảo tàng, qua đó mà tự mình kiếm lấy cơ duyên cho bản thân.

Đạt tới trung tâm đệ tử học viện cũng không còn quá mức để ý bọn họ nữa. Vì một khi đã tới bước này, tất cả sự trợ giúp từ bên ngoài đều rất nhỏ nhặt, chỉ có tự dấn thân vào con đường tu đạo này mới có thể có hy vọng đắc đạo thành tiên.

Cuối cùng, tầng lớp cao nhất trong học viện chính là tinh anh đệ tử.

Tinh anh đệ tử, vô cùng thần bí. Không ai biết họ có tu vi ra sao, không ai biết họ có bao nhiêu người và làm cách nào trở thành tinh anh đệ tử. Chỉ biết một điều, mỗi một tinh anh đệ tử đều là những bậc tuyệt cường cao thủ. Tuy chưa tới mức đại năng xoay trời chuyển đất nhưng bọn họ hoàn toàn có thể bạt núi ngăn sông.

Lã giáo sư nói tới đây trong mắt không khỏi toát lên một tia ao ước. Hắn trước đây cũng chỉ là trung tâm đệ tử, sau này khi tốt nghiệp tình nguyện ở lại học viện trở thành một vị giáo sư. Đối với tinh anh đệ tử cái tầng lớp này, hắn cũng chưa từng được chạm tới.

Mặt khác, Lý Phàm nghe thấy lời nói của Lã giáo sư lại khẽ nhăn mày trầm tư suy nghĩ.

Đồng Thánh kia lợi hại như vậy, chắc chắn phải là tinh anh đệ tử không nghi ngờ gì. Hơn nữa chỉ sợ không phải là một tinh anh đệ tử bình thường. Mà còn thiếu nữ xinh đến phi nhân loại Lý Dĩ Uyên kia, nàng chắc cũng là một tinh anh đệ tử chứ.

Nhắc tới Lý Dĩ Uyên, khóe miệng Lý Phàm không khỏi nở một nụ cười nhàn nhạt, trong mắt lóe lên một tia kiên định lẩm bẩm tự nói:

"Tinh anh đệ tử sao? Ta nhất định sẽ đạt tới mức này!"

Đoàn người bay hơn nữa ngày nữa rốt cuộc cũng tới được điểm đến. Đây là một khu vực núi non trập trùng, tối thiểu phải có hơn một nghìn ngọn núi.

Lã giáo sư đem bọn Lý Phàm hạ xuống đất, khoát tay thu hồi nguyên bảo hình thuyền theo sau chỉ vào một ngọn núi có đỉnh giống như một đóa sen không xa, thản nhiên nói:

"Nhìn thấy chưa? Đó chính là Hoàng Liên Sơn, là nơi sắp tới bọn ngươi sẽ ở đó. Trên Hoàng Liên Sơn có tám trăm chín mươi bảy động, hiện tại còn thừa hai trăm năm mươi sáu động, cũng dư chỗ cho các ngươi ở rồi."

Nói đến đây, Lã giáo sư lại vung tay lên, từ trong giới chỉ lấy ra mười ba viên châu màu xanh ngọc, nhìn bọn Lý Phàm cười cười nói:

"Các ngươi lên Hoàng Liên Sơn, sẽ xếp vào hai người một động. Vào trong động, hãy dùng tới viên châu này. Đây là Như Ý Châu, là một vật rất hay ho. Các ngươi khi vào động chỉ cần cầm nó, sau đó tưởng tượng một căn phong theo ý thích của mình, theo sau tung Như Ý Châu vào vách động, lập tức một căn phòng sẽ hiện ra theo ý nghĩ của các ngươi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK