• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng ngày hôm sau, Lý Phàm một thân hắc y, trên vai mang theo tiểu Bạch rời khỏi khách điếm hướng Trúc Lâm Các đi đến. Hôm qua trước khi ra về hắn đã nghe được đấu giá hội sẽ tổ chức vào trưa nay, vì vậy chuẩn bị đến tham dự, hy vọng sẽ thu mua được một chút thiên tài địa bảo gì đó giúp bản thân tẩm bổ nguyên thai.

Vòng qua một con phố nhỏ, Trúc Lâm Các đã hiện ra trong tầm mắt Lý Phàm. Hiện giờ trước cửa các người người tấp nập, nhộn nhịp vô cùng, dáng vẻ so với hôm qua còn đông hơn gấp mười lần. Mà lúc này đứng trước cửa các kiểm tra mọi người ra vào, là hai đại hán lưng hùm vai gấu, ánh mắt lấp lánh hữu thần, đều là võ sư đỉnh phong cao thủ, chỉ còn thiếu quyền ý là có thể tấn cấp Tông Sư.

Lý Phàm thấy mọi người đã bắt đầu lục tục vào trong, khẽ nhếch miệng cười nhạt, dưới chân cũng không do dự hướng cửa các đi đến.

Sau khi giao nộp một trăm hoàng nguyên thạch phí vào cửa, hắn tương tự như hôm qua được một hoàng sam thiếu nữ dẫn đường, nhưng không phải đi vào phòng giám bảo mà là hướng sâu vào bên trong Trúc Lâm Các đi tới.

Đi qua một hành lang dài, Lý Phàm cuối cùng cũng được dẫn đến một đại sảnh rộng lớn, xung quanh là hàng loạt ghế ngồi, chia làm ba màu sắc phân biệt là vàng, đen, đỏ. Trong đó ghé ngồi màu vàng nhiều nhất, chiếm hai phàn ba tổng số, khoảng ba nghìn chiếc, ghé ngồi màu đen thì ít hơn chỉ có khoảng một nghìn, mà ghế màu đỏ là ít nhất có chưa đến một trăm cái.

Lý Phàm nhìn cảnh này cũng là âm thầm gật đầu, không có cái gì kì quái. Hắn biết số ghế này là tượng trưng cho thân phận tài lực của những người đến đấu giá, như bản thân mình chỉ là một võ giả tầm thường, chắc chắn sẽ được xếp vào chỗ ghế ngồi màu vàng, là hoàng cấp, mà những nhân vật tai to mặt lớn, đương nhiên sẽ ngồi ở những ghế lô màu đen Địa cấp.

Dưới sự dẫn đường của hoàng sam thiếu nữ, Lý Phàm tiến tới một ghế lô màu vàng, yên ổn ngồi xuống. Lúc này hắn mới khẽ thở dài, đưa mắt nhìn ra phía trung tâm đại sảnh.

Nơi đó hiện giờ đang kê một đài cao khá lớn, toàn thân trắng toát. Từ trên đài cao, có thể quan sát hết mọi phương vị trong hội trường, mà những người trong các ghế lô, cũng là nhìn rõ được tất cả mọi thứ trên đài cao, xem ra đây chính là nơi mà người chủ trì đấu giá sẽ đứng lên.

Quan sát một lúc, Lý Phàm cũng là thu hồi ánh mắt, đưa nhẹ tay xoa xoa đầu tiểu Bạch trong lòng, hắn hai mắt khép lại, yên tĩnh dưỡng thần chờ đến lúc khai mạc.

Một lúc lâu sau, khi số người trong hội trường đã đông nghẹt, lúc này đèn trong đại sảnh bất chợt thình lình phụt tắt.

Nhưng chưa đợi cho mọi người la ó điều gì, đài cao làm bằng bạch ngọc ở giữa hội trường chợt sáng lên, chiếu rọi khắp chung quanh, như minh nguyệt trong đêm thắp sáng cả hội trường, theo sau đó, một lão giả toàn thân mặc hoàng sam, đã như quỷ mị hiện ra từ lúc nào. Hoàng sam lão giả hai tay chắp lại làm một thủ thế chào, hướng tới chúng nhân tại trương cười dài nói:

"Các vị bằng hữu, các vị khách quý, lão phu là Bái Vũ Minh, là người chủ trì hội đấu giá lần này, các vị chắc là cũng không xa lạ gì với ta. Những lời thừa các, ta sẽ không nói nữa, mà các vị chắc chắn là cũng không muốn nghe. Vì vậy, ha ha... đấu giá hội chính thức bắt đầu."

Lão giả vừa dứt lời, đèn trong toàn bộ hội trường chợt rực sáng trở lại, mà cùng lúc này, một hoàng sam thiếu nữ tay cầm một chiếc hộp bằng tử vân mộc, cũng là hướng tới đài cao đi tới.

Lý Phàm ngồi phía dưới, hai mắt nheo lại quan sát lão già mặc hoàng sam kia, cảm ứng được những tiếng tim đạp thình thịch đều đều từ đan điền lão giả vang lên, trong lòng cũng không khỏi phải hít vào một hơi. Trúc Lâm các này thật cũng không đơn giản a. Không ngờ chỉ là một người phụ trách đấu giá hội, vậy mà cũng có tu vi Tông Sư cảnh, hơn nữa xem ra, còn không có chút nào yếu hơn cái loại Tông Sư đỉnh phong như Băng Hàn Phong.

Lão giả đợi hoàng y thiếu nữ lên đài, tay tiếp nhận chiếc hộp do thiếu nữ mang tới, sau đó hướng tới chúng chân tủm tỉm cười, khẽ nói:

"Các vị quan khách, vật phẩm đầu tiên mà bổn các muốn giới thiệu hôm nay chắc chắn sẽ không khiến cho các vị thất vọng, đây là một quả Lục Khiếu Xích Sư Tâm, là tim của yêu thú cấp bốn Xích Hỏa Yêu Sư, bên trong ẩn chứa hỏa năng lượng cực kì tinh thuần, rất có ích đối với các vị tiên thiên cường giả tu luyện hỏa thuộc tính công pháp. Giá khởi điểm là mười vạn hoàng nguyên thạch"

Lão giả vừa nói, tay vừa mở chiếc hộp ra, bên trong là một quả tim đỏ máu lớn bằng nắm tay, bên trên có sáu lỗ nhỏ to bằng đầu đũa, toàn thân toát ra xích hồng nhan sắc, giống như bên ngoài có một màng xích hỏa bao phủ, diễm lệ vô cùng. Mà càng quái dị hơn là tuy quả tim này đã bị đào ra, nhưng vẫn mơ hồ phập phồng lên xuống, dường như vẫn đang đập bình thường.

Mà lão giả vừa dứt lời, cũng là làm cho toàn bộ hội trường nổi lên một hồi sóng gió. Tim của yêu thú cấp bốn, đây không phải là chuyện đùa a, là vật phẩm chỉ có tiên thiên cao thủ trở nên mới có thể sử dụng, vô cùng trân quý. Nhân loại dưới tiên thiên, giết được yêu thú thì chỉ có thể lấy được yêu đan, còn lại thân xác mặc dù bên trong chứa rất nhiều năng lượng cũng không thể nào hấp thu được, chỉ có trải qua chế biến mà làm thành thức ăn mà thôi.

Nhưng một khi đột phá tiên thiên cao thủ thì lại khác, có thể hấp thu năng lượng trong cơ thể của yêu thú cấp bốn trở lên. Bởi vì cấp bốn yêu thú, đã là ngang với tiên thiên cao thủ của nhân loại, bên trong cơ thể tuy vẫn còn yêu khí nhưng mặt khác lại chứa rất nhiều tiên thiên chi khí, cùng căn nguyên với tiên thiên chi khí trong cơ thể Tiên Thiên cường giả, vì vậy có thể lợi dụng mà hấp thu.

Nhưng tiên thiên cường giả muốn sát hại yêu thú tiên thiên cùng cấp rất khó, một yêu thú tiên thiên có thể đủ đối đầu với mười tên tiên thiên cường giả bình thường, vì vậy muốn thu hoạch được thân xác yêu thú cấp bốn, nói thì dễ nhưng làm thì rất khó a.

Nhưng mà thứ đồ như Lục Khiếu Xích Sư Tâm này tuy rằng trân quý, lại chỉ có cao thủ tiên thiên trở nên mới có thể sử dụng được, vì vậy mà toàn trương nhất thời cũng không có ai ra giá cả.

Lão giả hoàng sam thấy cảnh này cũng không sốt ruột chút nào, ánh mắt hắn như vô tình quét qua dãy ghế lô địa cấp, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt.

"Mười một vạn nguyên thạch."

Một tiếng nói trầm trầm vang lên phá tan sự tĩnh lặng tại trường, ánh mắt chúng nhân cơ hồ đều theo phía có tiếng nói phát ra, chứng kiến trên một dãy ghế lô địa cấp, một trung niên nam tử gương mặt lạnh lùng mặc tử y hai tay chắp trước ngực, lãnh đạm hô giá.

"Ra là Tử Ưng Môn Hàn Phi trưởng lão. Hàn Phi Trưởng lão ra giá mười một vạn, còn ai ra giá cao hơn nữa không."

Hoàng sam lão giả nhìn về phía tử y trung niên nhân, sau khi khẽ gật đầu mỉm cười liền tiếp tục lên tiếng.

"Ta ra giá mười ba vạn nguyên thạch."

Lần này vẫn như cũ là một tiếng nói vang lên từ khu vực địa cấp, người vừa lên tiếng là một hán tử mày rậm mắt to, đầu đội xích kim quan, uy phong lẫm lẫm.

"Đinh Hoàng Phái thiếu chủ Đinh Trác ra giá mười ba vạn, ha ha, chư vị bằng hữu còn ai ra giá cao hơn nữa không."

Lão giả hoàng sam hai mắt híp lại cười cười, tiếp tục chào hàng.

Lý Phàm đối với cái gọi là Lục Khiếu Xích Sư Tâm kia cũng không có cái gì hứng thú, hắn tùy ý nhắm mắt lại tiếp tục chờ đợi vật phẩm có ích với mình.

Một hồi sau, quả sư tâm kia được vị trung niên mặt lạnh của Tử Ưng môn dùng cái giá mười tám vạn nguyên thạch mua đi, làm hoàng sam lão giả cười không khép miệng lại được.

Tiếp đó các vật phẩm khác được lần lượt mang ra, đan dược, công pháp, binh khí áo giáp, nội đan yêu thú, cũng đều là những thứ vô cùng trân quý.

Cá biệt có một kiện gọi là Ma Viên Truy Mệnh Bổng, toàn thân đúc bằng toái kim thiết thạch nặng tới hơn một nghìn cân, được ba tráng hán võ sư đỉnh cấp khó nhọc mang ra, làm toàn trường ồ lên xôn xao khiếp sợ.

Nghe đồn cái đại bổng này, là binh khí tủy thân của một con Cương Nhu Cảnh yêu thú, bị một vị Phi Nhân cao thủ nhân loại chém giết thu lấy, sau đó mới tình cờ lưu lạc đến đây được mang ra đấu giá.

Binh khí của Cương Nhu cường giả vô cùng trân quý, giá khởi điểm đã lên tới ba mươi vạn nguyên thạch, sau một hồi mặt đỏ tía tai tranh đấu đã bị một lão già mặc hắc y ở ghế lô huyền cấp bình thườn mua lấy với giá tám mươi vạn nguyên thạch, điều này làm toàn trường lâm vào một phen khiếp sợ không nhỏ. Mà cùng lúc đó cũng có một số ánh mắt tỏa ra tham lam và sát khí trần trụi từ khu ghế lô địa cấp bắn phá tới lão giả.

Nhưng vị này hắc y lão giả vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, vẫn là một bộ bình tĩnh thản nhiên ngồi yên tại chỗ.

Mà lúc này, kiện vật phẩm tiếp theo được hoàng sam lão giả giới thiệu cũng là làm cho Lý Phàm đang ngồi ngủ gật phấn chấn tinh thần, ngồi thẳng dậy ngay ngắn lắng nghe.

"Xương cột sống của Thiên Ma Giao, cấp bảy yêu thú Phi Nhân cảnh..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK