• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là hắn hiện tại, bất luận hình thể hay khí chất đều có thay đổi cực kì rõ rệ. Đôi mắt vốn là một mảnh tối đen như mực thì nay đã trở lại bình thường đen trắng phân minh, toát ra một vẻ trầm tĩnh mà trí tuệ. Mái tóc bạc trắng vì mất đi sức sống khi sử dụng Sinh Tử Chú thì giờ đã trở lại đen nhánh, kéo dài đến tận gót chân hắn, phiêu phiêu trong gió. Mà làn da Lý Phàm cũng không còn là màu khỏe mạnh rắn rỏi như trước mà lại biến thành trắng bóc như ngọc, mơ hồ còn có cảm giác trong suốt.

Hắn đứng tại đó, vẫn là dáng người cao lớn mà uy nghiêm, vẫn là bộ hắc bào u ám mà tịch mịch, nhưng Lý Phàm hiện giờ lại thiếu đi một chút sát khí lăng lệ, thiếu đi khí chất hoang dã bá đạo giống như man hoang cổ thú trước kia. Thay vào đó ở hắn lại toát ra sự trầm tĩnh mà phiêu dật, thâm sâu mà thanh thoát, giống như núi cao sông dài, lại giống như gió nhẹ mơn trớn thoáng qua.

Hai cỗ khí chất bất đồng này cùng lúc xuất hiện trên người Lý Phàm làm hắn nhìn qua toát lên một cỗ cảm giác khó tả mà thần bí.

"Sức mạnh này, thật là tốt."

Khẽ siết chặt nắm tay, cảm giác không gian bên trong dường như bị mình bóp nát phát ra từng tiếng rạn nứt nho nhỏ, Lý Phàm không khỏi cười cười haì lòng nói. Đột phá Phi Nhân Cảnh, thực lực của hắn hiện giờ đã tới một cảnh giới vô cùng đáng sợ. Nếu nói những Phi Nhân cao thủ khác có thể bách bộ thần quyền, hư không đạp bộ thì hắn hiện tại một quyền đấm ra có thể xuyên qua tới hai ba trăm bước, một bước đi ra có thể vượt hơn mười trượng trên không. Loại thực lực này, đừng nói là Phi Nhân Cảnh mà dù là Thần Kết cao thủ cũng chưa chắc có thể chống lại. Như Huyết Mao Viên Vương ngày đó, nếu cùng Lý Phàm tái đấu lúc này thì chỉ cần ba quyền, Lý Phàm cũng có thể đem nó đánh bại.

"Chúc mừng Lý huynh tu vi tăng tiến, thần công đại thành."

Vũ Vũ do dự một chút, rồi chợt nghĩ tới điều gì đó bèn bế tiểu Bạch bước qua, nhìn Lý Phàm nhẹ nhàng cười nói.

"Chỉ là đột phá một tiểu cảnh giơí mà thôi, làm Vũ cô nương chê cười rồi."

Lý Phàm hơi ngạc nhiên một chút, dường như không nghĩ ra cô nương nhìn qua vô cùng bình thường trước mặt lại có thể hiểu biết về phương diện tu đạo này, nhưng hắn thu liễm tâm tình rất nhanh, khẽ mỉm cười gật đầu đáp lễ.

"Hi hi, Phàm huynh cũng không nên khiêm tốn. Ta tuy chưa bao giờ học qua võ công công pháp các loại nhưng tiên phụ trước kia cũng là một vị cao thủ Thần Kết, mà Phàm huynh hiện tại nhìn qua so với tiên phụ trước kia còn phải mạnh hơn vài phần a."

"Không dám, Vũ cô nương quá lời rồi."

Lý Phàm lắc đầu xua tay nói. Tuy kinh ngạc vì phụ thân của vị Vũ cô nương này lại là một Thần Kết cao thủ nhưng hắn cũng không dây dưa thêm ở vấn đề này, hai người trò truyện vài câu Lý Phàm liền mượn cớ đi về phòng.

Ngồi trong phòng, sau khi vận chuyển linh lực lưu động trong cơ thể một vòng, sắc mặt Lý Phàm hiện lên vẻ vui mừng. Đột phá Phi Nhân Cảnh đúc lại thân hình, không những trình độ nhục thể so với trước kia phải cứng rắn hơn gấp mấy lần mà dù là kinh mạch trong người cũng càng trở nên thô to, dẻo dai hơn. Hiện tại hắn vận hành một vòng chu thiên, thời gian tiêu tốn so với lúc trước chỉ bằng một phần ba. Noí như vậy, tương lai khi mình tu luyện sẽ là làm ít mà hưởng nhiều, tốc độ so với trước chắc chắn phải nhanh hơn nhiều.

Lại nói Lý Phàm nguyên bản định sau khi đột phá thành công sẽ rời khỏi sơn động, lên đường luôn trở về Hải Biên thành, sau đó tìm đường về Thiên Ngân học viện, lấy thực lực hiện tại của hắn thì ra khỏi sơn động này đã không thành vấn đề nữa. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ, hắn lại bỏ đi ý định này. Thứ nhất thời gian tu luyện thành Phi Nhân Cảnh so với hắn dự đoán còn dài hơn đôi chút, hiện tại đã cách khi đại chiến hơn ba tháng, dù có trở về bây giờ thì mọi chuyện cũng đã rồi, bất kể yêu thú rút lui hay nhân loại thất thủ đều đã trở thành chuyện trong quá khứ, hắn cũng không thể nào thay đổi được. Thứ hai, nếu đã không phải về Hải Biên thành gấp thì hắn cũng không muốn trở về Thiên Ngân học viện ngay. Tuy nói nơi đó tài nguyên phong phú, lại có đạo sư chỉ dẫn hàng tháng, đối với tu luyện chắc chắn rất hữu ích nhưng đừng quên tại đó hắn có có hai kẻ thù. Thứ nhất tự nhiên không cần phải nói chính là nữ tử hắn vừa yêu vừa hận Băng gia thiên tài Băng Mi kia. Nàng đến học viện so với mình còn sớm hơn một năm, với thiên phú xuất sắc của nàng thực không biết bây giờ đã đạt tới cảnh giơí nào rồi. Tuy Lý Phàm hiện tại là Phi Nhân Cảnh nhưng nếu muốn đánh bại Băng Mi báo thù, hắn vẫn chưa thể nắm chắc. Mà nữ tử này tâm ngoan thủ lạt, nếu chẳng may để nàng tìm được thân phận của mình chắc chắn sẽ thi triển đủ loại quỷ kế dồn mình vào chỗ chết, đến lúc đó thì còn đâu thời gian mà an tâm tu luyện.

Thứ hai, cũng là nguyên nhân chính Lý Phàm chưa muốn về Thiên Ngân học viện ngay tại vì nơi đó còn tồn tại một kẻ địch đáng sợ nhất của hắn: Đồng Thánh.

Kẻ này là trung tâm đệ tử xuất sắc nhất của học viện, là cả học viện đại sư huynh. Tu vi hiện tại đã đạt tới cảnh giới cao nhất của Tinh Thần Biến: Thiên Địa Chưởng Khống. Được thế nhân tôn vinh thánh danh hào, là một tồn tại cực mạnh.

Kẻ như vậy nếu để hắn gặp phải bây giờ, thì dù là một ngón tay của đối phương mình cũng không chống lại. Lý Phàm không sợ chết, nhưng càng không muốn phải chết một cách ngu xuẩn. Mà lấy thân phận ngoại viện đệ tử của mình hiện tại và thân phận đại sư huynh của đối phương, nếu phát hiện ra tung tích mình thì đối phương chỉ cần một câu nói cũng đủ dồn mình vào chỗ chết.

Dù sao Thiên Ngân học viện tuy trên danh nghĩa là nơi truyền thụ đạo thuật, nhưng nói chung vẫn chỉ là một môn phái biến tướng đi mà thôi, đạo lý mạnh được yếu thua của tu đạo giới vẫn không hề thay đổi.

Nhưng đấy là do thân phận mình quá thấp kém, nếu bản thân đột phá Thần Kết Cảnh, trở thành nội viện đệ tử thì lúc đó Đồng Thánh dù muốn đối phó hắn cũng sẽ không hề dễ dàng như vậy, bản thân cũng sẽ an toàn hơn.

Vì tất cả những lý do trên mà Lý Phàm quyết định tạm thời không cần gấp trở lại học viện, thà ở lại sơn động này khiến thực lực tăng lên mới là chính đạo.

Mà hiện nay muốn đề thăng thực lực nhanh chóng, cũng chỉ có một phương pháp: luyện thể.

Đúng vậy, là luyện thể.

Bình thường, khi một người đột phá Phi Nhân Cảnh, thì trong công pháp tu luyện sẽ có các bí thuật dùng để tu luyện thân thể mới này tới cực hạn. Ví dụ như Long Ngâm Thiết Bố Sam, Đại Lực Bì Ngưu Quyết... hay nổi tiếng nhất chính là bí pháp Hổ Khiếu Lôi Âm của Thần Châu Tịnh Thổ. Dựa vào những bí thuật này mà khiến người tu luyện có thể thông qua thời gian khác nhau mà rèn đúc thân thể càng rắn chắc hơn, tiến tới cực hạn nhục thể. Mà bí thuật càng cao siêu thì thời gian rèn đúc lại càng ngắn, mười năm, năm năm, một năm... nghe đồn Hổ Khiếu Lôi Âm trong truyền thuyết giúp người tu luyện chỉ mất nửa năm đã đạt tới cực hạn thân thể.

Mà trong Táng Thiên Thánh Pháp cũng đồng dạng có bí thuật luyện thể như vậy, hơn nữa so với Hổ Khiếu Lôi Âm kia càng thần diệu hơn nhiều, chính là tinh hoa ngàn đời của tiền bối Cổ Việt Tộc lưu lại: Long Tượng Thiên Âm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK