Dịch: Thanh Phan
Biên: alreii
***
Sharon mặc chiếc váy hoàng gia màu đen, mím đôi môi không hề có huyết sắc, nghiêng đầu nhìn Marik, khẽ gật đầu.
Marik đan hai tay vào nhau, ẩn giấu vẻ điên cuồng, nói:
“Chắc cậu biết đường tắt “Tù Nhân” chứ nhỉ?”
“Có, tôi đã nghe về nó trong mấy nhóm người phi phàm.” Klein bình tĩnh trả lời.
Tất nhiên, mấy nhóm người phi phàm này là Kẻ Gác Đêm và hội Tarot… Hắn thầm than thở bổ sung một câu.
Marik không biết đang nhớ tới điều gì, im lặng phải chừng mười mấy giây. Tiếng bánh xe nghiền qua con đường bê tông bên ngoài cửa sổ vang lên tiết tấu nhịp nhàng.
Anh ta xoa mái tóc nâu rối bù, khuôn mặt có hơi vặn vẹo, nói:
“Tù nhân là chỉ những người đang bị nhốt trong tù, nhưng cũng đại diện cho những người đang kiềm nén có linh lính và dục vọng bị trói buộc bởi lý trí, thân thể và thế giới. Người phi phàm của đường tắt này có thân thể khỏe mạnh, cảm giác nhạy bén, thường cùng lúc có vẻ ngoài trầm tĩnh và nội tâm điên cuồng. Họ nắm giữ rất nhiều kỹ xảo phạm tội, rất giỏi giết người bằng bất cứ vật phẩm nào có thể lấy được.”
“Danh sách 8 của nó được gọi là “Kẻ Điên”. Tôi nghĩ cậu sẽ không biết rõ, bởi vì ngay cả với cơ cấu người phi phàm chính thống của 7 giáo hội lớn cũng không biết nhiều về những điều này. Sự kiểm soát thành viên của tổ chức bí mật đó hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của cậu. Cái đám gần như có tính cách vặn vẹo đó, mặc kệ là thể xác hay tâm hồn đều đã bị trói buộc. Vậy nên, cậu rất khó lấy được bất cứ thông tin hữu ích nào từ họ chỉ bằng cách thông linh và bói toán.”
“Sharon và tôi cũng đã chịu đựng và chờ đợi trong suốt một thời gian dài mới tìm ra cách thoát khỏi “Trói buộc”, thành công chạy trốn được.”
“Bởi vì những người phi phàm của đường tắt này đều bị nguyền rủa, đặc trưng của nó là dễ điên cuồng. Bọn tôi cũng không hề muốn đầu nhập vào 7 giáo hội lớn, làm vậy sẽ hoàn toàn mất đi tự do, sẽ chẳng còn lại gì cả.”
Thì ra là vậy… Không có gì lạ khi nội dung được ghi chép trong tài liệu nội bộ của Kẻ Gác Đêm không nhiều, thậm chí danh sách 8 và danh sách 7 của đường tắt “Tù Nhân” cũng không có. Một phần cũng là vì cấp bậc của mình lúc đó chỉ có thể biết chừng ấy… Klein như chợt hiểu ra, trả lời:
“Tôi thực sự không biết những danh sách sau của “Tù Nhân”.”
Marik không gật đầu, nhìn Klein với đôi mắt nâu, tiếp tục nói:
“So sánh với “Tù Nhân”, đặc điểm lớn nhất của “Kẻ Điên” là có thể tự mình chủ động hy sinh lý trí, bùng nổ dục vọng, đổi lấy sức mạnh, tất cả các phương diện đều được nâng cao. Ngoại trừ đầu óc sẽ trở nên không quá tỉnh táo trong khoảng thời gian đó thì không còn vấn đề nào quá lớn nữa. Thậm chí còn nhờ đó đạt được sự đề kháng mạnh mẽ với một vài năng lực phi phàm có khả năng quấy nhiễu tâm trí và ảnh hưởng tới tinh thần.”
Nói một cách đơn giản là, tôi tự xử mình trước, anh không thể giết tôi được nữa… Klein nhịn không được oán thầm một câu.
“Bắt đầu từ danh sách này, lời nguyền dần xuất hiện, “Kẻ Điên” rất dễ mất khống chế.” Cơ mặt của Marik co rúm một cái.
Điều này không phải quá rõ ràng rồi sao? Nếu tinh thần của một người nào đó thường nằm ở trạng thái khá thấp, hoặc là thường xuất hiện dị thường, xác suất mất khống chế không cao hơn người phi phàm khác mới là bất bình thường đó! Klein có lý giải của riêng mình với chuyện này. Hắn nghiêng đầu nhìn tiểu thư Sharon, thấy mình thật khó mà tưởng tượng được dáng vẻ lúc đối phương còn ở danh sách “Tù Nhân” và “Kẻ Điên”, mà Sharon vẫn giữ được trạng thái tĩnh mịch trôi lơ lửng như nữ quỷ nữa.
Marik thấy hắn không nói gì, chậm rãi thở hắt ra một hơi, nói:
“Danh sách 7 tiếp nữa là “Người Sói”.”
Bắt đầu dị chủng rồi sao? Có điều, ở trong mắt người bình thường thì “Tù Nhân” có nội tâm điên cuồng và “Kẻ Điên” dễ mất đi lý trí, thực ra cũng chả khác dị loại mấy… Ừ, “Người Sói” chỉ mới là danh sách 7, còn thấp hơn so với tưởng tượng của mình… Mạch suy nghĩ của Klein trôi đi.
Marik không hề phát hiện hắn đang ngẩn ngơ, nói tiếp:
“Người Sói đã là kẻ bị nguyền rủa hoàn chỉnh. Vào mỗi lúc trăng tròn thì sẽ dễ mất đi lý trí, lông đen sẽ mọc khắp người, dục vọng khát máu và giết chóc theo đó sẽ đạt đến đỉnh điểm…”
Giọng anh ta dần trở có chút lửng lờ, như thể nhớ lại đoạn trải nghiệm đã phải khổ sở kiềm nén, áp chế bản thân.
“Người Sói có khả năng tự phục hồi mạnh mẽ, cùng với sức mạnh, sự nhanh nhẹn và tốc độ khá đáng sợ. Móng vuốt và răng nanh của gã không thua kém những vũ khí phi phàm cùng danh sách, đồng thời còn mang theo cả độc tính. Gã còn am hiểm một vài pháp thuật hệ Hắc Ám, ví dụ: bị độc tính của Người Sói tiêm vào cơ thể, sẽ biến thành thuộc hạ của đối phương, biến thành quái vật như là người sói. Mà sinh mệnh của loại quái vật đó thường rất ngắn…”
Nghe Marik kể xong, Klein cho ra đánh giá đúng trọng tâm:
Ở danh sách 7, xét về khả năng chiến đấu thực tế, “Người Sói” được xếp vào cấp độ trung bình.
“Tóm lại “Người Sói” không thể kìm nén ham muốn giết chóc và khát máu của mình vào đêm trăng tròn được, gã sẽ ngày càng vặn vẹo, dần đánh mất đi tình cảm mà một người bình thường nên có.” Marik nói bổ sung. Trong giọng nói của anh ta có chút tự hào khó mà che giấu được.
Nó phù hợp với mô tả của thầy Azcot về Dị Chủng… Klein vô thức liếc nhìn tiểu thư Sharon, theo bản năng tưởng tượng trạng thái “hóa sói” của đối phương. Kết quả bị đôi mắt lạnh như băng của cô nàng làm cho rùng mình, hắn vội cưỡng ép quay đầu đi.
Marik vô thức liếm môi. Nó không phải là cái loại cám dỗ của phụ nữ, mà là kiểu mang lại cho người khác cảm giác rất nguy hiểm.
Tầm mắt của anh ta dường như mất đi tiêu điểm trong một khoảnh khắc, không biết đang nghĩ tới điều gì nữa.
Chờ đợi mấy giây, anh ta mới lần nữa lên tiếng:
“Tôi là danh sách 6, “Xác Sống”.”
Xác sống… vẻ ngoài rất giống đó… Hèn gì thường bu một đống chơi bài với nhau… Thì ra đây cũng được xem là Dị Chủng. Một xác chết đang sống thật sự… Klein thoáng suy nghĩ, nói:
“Tôi nghe Kaspars bảo, anh không sợ đạn?”
Marik gật đầu, nói: “Thân thể của tôi có thể cứng rắn như sắt thép, dù cậu dùng súng lục ổ quay bắn vào đầu tôi, tôi nhiều nhất chỉ bị choáng váng. Ít nhất phải bắn 5 lần vào cùng một vị trí, mới có thể phá vỡ phòng ngự của tôi được.”
“Mà cho dù có phá vỡ phòng ngự được, nhưng với “Xác Sống”, miễn là đầu không bị vỡ, những tổn thương khác không chết được.”
“Sức mạnh của tôi lúc còn ở danh sách “Người Sói” đã được đề cao, đồng thời nắm giữ được một số phép thuật hệ Tử Vong. Tôi có thể dễ dàng đánh thức xác chết, khống chế linh hồn, sai khiến chúng nó, đồng thời vận dụng thành thạo các năng lực siêu phàm về giá rét và thối rữa.”
Đặc điểm mỗi một danh sách của đường tắt Dị Chủng cũng khác nhau nhỉ, biến hóa khi tiến dần lên rất ít… Klein suy ngẫm, nói:
“Vậy lời nguyền của “Xác Sống” là gì?”
Marik cắn răng rất khẽ, nói:
“Tôi sẽ khao khát máu ấm và thịt tươi của con người. Vào lúc trăng tròn, trạng thái này sẽ đặc biệt nghiêm trọng. Điều duy nhất đáng mừng là lời nguyền của ‘Xác Sống” đã thay thế lời nguyền của “Người Sói” và lời nguyền của “Kẻ Điên”. Chúng không tồn tại cùng lúc, sau này cũng sẽ như vậy.”
“Vào mỗi khi trăng tròn, tôi sẽ cực kỳ đau đớn. Nếu tôi không từ bỏ từ kiềm chế, sẽ đau đớn đến mức mất khả năng chiến đấu. Nhưng nếu tôi phóng túng bản thân, tôi sẽ dần dần mất đi bản chất con người, nguy cơ mất mất khống chế là rất cao.”
“Ngay cả lúc bình thường, tôi vẫn phải luôn chiến đấu chống lại những ham muốn trong lòng, chống lại những ác ý mạnh mẽ đó.”
Huh, so với người phi phàm ở đường tắt này, những đường tắt khác vẫn còn tốt chán. Ờ, ngoại trừ đường tắt “Vực Sâu” và “Ma Nữ”.
Marik dừng lại, liếc mắt nhìn Sharon đội chiếc mũ mềm tinh xảo màu đen.
Sharon mở miệng, nói bằng chất giọng hư ảo:
“Danh sách 5, “Oan Hồn”.”
Oan Hồn? Còn có cả loại danh sách này? Quả nhiên là đường tắt của Dị Chủng… Klein mới đầu là hơi giật mình, nhưng lại lập tức cảm thấy đặc điểm này phù hợp với năng lực chuyển hóa dễ dàng giữa xác thịt và linh thể.
Marik nhận được nhắc nhở, nói bổ sung:
“Sau khi trở thành “Oan Hồn”, có thể chuyển hóa trạng thái của bản thân thành u linh chân chính, đồng thời sẽ nhận được năng lực tương ứng. Ví dụ, xuyên qua vật cản, giấu mình vào trong gương, trực tiếp công kích vào linh hồn của đối phương, dịch chuyển vào những nơi có thể phản chiếu ra hình ảnh.”
“Không giống như các oan hồn bình thường, ngay cả khi có linh thị, cậu cũng không thể phát hiện được u linh này khi không phải là danh sách cao.”
“Ừm, “Oan Hồn” còn biết rất nhiều phép thuật hệ Tử Vong, có khá nhiều kỹ xảo quỷ dị, chẳng hạn như chiếm đoạt thân thể và khống chế kẻ địch…”
“Lời nguyền của cô ấy là vào đêm trăng tròn, hoặc là chọn hút lấy một vài linh hồn của con người, hoặc là sẽ trở nên cực kỳ suy yếu. Nếu lựa chọn cái trước, đồng nghĩa với lựa chọn đi giữa ranh giới của sự mất khống chế.”
Không chờ Klein mở miệng, Sharon cũng có khuôn mặt tái nhợt đã nói với giọng lửng lờ:
“Mục tiêu của bọn tôi cũng là “Oan Hồn”.”
“Những năng lực phi phàm của “Xác Sống”, “Người Sói”, “Kẻ Điên” và “Tù Nhân” sẽ không vì danh sách tăng lên mà mất đi.” Marik nhấn mạnh.
Nhìn có vẻ như là loại hình cực kỳ khắc chế tôi đó. Tôi sợ nhất là mấy loại hình đạn súng lục không có hiệu quả, lửa bình thường lại rất khó gây nên tổn thương quá lớn… Nói một cách đơn giản là, tôi sợ “Quỷ”… Klein nghe mà thấy nội tâm bồn chồn không thôi.
Hắn suy tư mấy giây, nói:
“Hiệu quả của vật phong ấn kia là gì? Tại sao lại khắc chế hai người?”
Nó thậm chí còn khiến hai người bằng lòng nói cho tôi biết lời nguyền và điểm yếu của hai người luôn… Klein đã đoán được đại khái rồi.
Marik vẻ mặt hơi âm trầm trả lời:
“Vật phẩm bị nguyền rủa cần được phong ấn đó tên là “Nguyệt Miện đỏ thẫm”.”
“Nó có thể tạo ra hiệu quả tượng tự như trăng tròn trong phạm vi nhất định. Đối với mấy tên lãnh khốc và vặn vẹo đó, nó là trợ giúp để bùng phát sức mạnh. Nhưng nó sẽ khiến bọn tôi trở nên suy yếu, mất đi khả năng chiến đấu. Nếu phải từ bỏ chính mình, tôi thà lựa chọn cái chết!” Marik giọng khàn khàn gầm khẽ.
Không ngờ nhìn anh trông có vẻ biến thái có chút kinh khủng lại là người kiên trì như vậy. Ừ, có thể kiên trì đến được tận “Xác Sống”, đúng là rất giỏi… Klein không chen lời, lắng nghe đối phương nói tiếp.
“Người đội “Nguyệt Miện đỏ thẫm” sẽ miễn nhiễm với hiệu ứng trăng tròn, đồng thời đạt được tốc độ khủng khiếp, khả năng tự phục hồi khó mà tưởng tượng nổi, cùng với phép thuật hệ Hắc Ám mạnh mẽ. Nhưng nó sẽ khiến máu huyết của người đội dần trở nên lạnh lẽo, đóng băng từng chút một. Nếu không thể dừng kịp thời hoặc là hút máu tươi của người sống, sau cùng sẽ chết vì máu huyết toàn thân đóng băng.” Marik có vẻ khá sợ vật phong ấn đó.
Đợi đến khi anh ta nói xong, đôi mắt xanh thẳm của Sharon bình tĩnh nhìn về phía Klein, nói:
“Đi cùng Steve còn có “Xác Sống” Jason và “Người sói” Tyre. Nhưng chỉ cần có thể giải quyết Steve, bọn họ cũng không phải là vấn đề.”
Maric bổ sung: “Nếu thành công, đặc tính phi phàm của Steve thuộc về tôi, “Nguyệt Miện đỏ thẫm” thuộc về Sharon, tất cả các chiến lợi phẩm còn lại và “Quyển sách bí mật” sẽ thuộc về cậu xem như là thù lao.”