Dịch giả: Thiendi9
Sau khi kể xong những chuyện thú vị và những chuyện xấu xa trong giới quý tộc, Audrey dừng bút, dáng vẻ chăm chú hồi tưởng.
Dựa vào trí nhớ ưu việt của Khán Giả, cô ngẫm lại những lời dạy bảo bất chợt và những câu chuyện ngắn của người cha Bá tước Hall, cùng với một số tin tức nghe được trong các bữa tiệc, vũ hội và salon, rồi sắp xếp chúng thành đoạn.
Sau khi nghĩ sẵn xong xuôi, Audrey mới đặt bút viết:
“Về cục diện chính trị của Backlund mà anh hỏi, em không có hứng thú với những chuyện này. Em chỉ có thể dựa vào ấn tượng của mình để miêu tả tỉ mỉ cho anh những điều em tình cờ biết.
Thời gian trước, cha nói với em rằng, sau khi “Dự luật Ngũ cốc” bị hủy bỏ, giá lương thực rớt thẳng xuống, mức tiền thuê ruộng đồng và nông trường cũng đang trượt dốc. Em không rõ mức độ cụ thể ra sao, em chỉ có thể lấy một ví dụ để anh hiểu rõ.
Anh biết đấy, trừ Hoàng gia thì Công tước Negan là quý tộc có nhiều đất đai nhất, được xưng là có trên 1200 vạn bảng ruộng đồng, nông trường và rừng núi. Năm ngoái, địa tô của ông ấy đạt mức cao nhất từ trước tới nay, khoảng 130 vạn bảng. Còn năm nay, dự tính toàn bộ thu nhập từ địa tô là 85 vạn bảng, ước chừng giảm mất 45 vạn bảng. Con số này đã vượt quá toàn bộ tài sản mà em có thể được chia rồi.
Không cần em phải giải thích nhiều, anh trai thân mến của em chắc chắn cũng hiểu rõ đặc điểm của phần lớn những quý tộc lạc hậu. Họ coi việc sở hữu ruộng đất là vẻ vang, thu thập chính là từ địa tô. Mà với họ, thể diện quan trọng hơn tất cả mọi thứ, cho dù nợ nần, cũng phải duy trì mức sống xứng với địa vị của mình. Hàng năm, chi phí sửa chữa pháo đài tính bằng vạn bảng. Hàng năm, chi hơn mấy ngàn vạn bảng cho quần áo, trang sức, và những hoạt động thường xuyên như đi săn bắn, các bữa tiệc xã giao, thỉnh thoảng là hôn lễ long trọng, tang lễ xa hoa, vân vân và vân vân.
Bởi vì thu nhập từ địa tô trượt dốc nghiêm trọng, theo em được biết, có một bộ phận quý tộc xuất hiện tình trạng tài chính khó khăn. Cũng vì thế mà Bá tước Wolf bán 84 vạn mét vuông đất nông thôn, thu về 29 vạn bảng. Tử tước Conrad bán 55000 bảng đồ sưu tập cho Viện Bảo tàng Mỹ thuật Quốc gia.
Ngoại trừ một số ít quý tộc quyết đoán, sớm chuyển trọng tâm lên các ngành nghề sắt thép, than đá, ngân hàng, cao su; đa số những người khác đều chịu tổn thất nghiêm trọng trong cơn sóng gió Dự luật Ngũ cốc này. Nhân đây, chúng ta hãy ca ngợi Bá tước Hall thân yêu của chúng ta một chút!
Cha nói với em, túng thiếu tiền bạc khiến các quý tộc bị mất quyền kiểm soát đối với các đảng phái chính trị và ghế nghị sĩ hạ viện. Có thể tưởng tượng được, trong nhiệm kỳ mới sang năm, số nghị sĩ xuất thân từ quý tộc địa chủ sẽ giảm rất nhiều.
Còn Đảng Bảo thủ và Tân Đảng, vì xoay sở tiền bạc, đều hứa hẹn bất kể là ai, chỉ cần không có biên bản phạm tội, sau khi quyên góp đủ tiền của, họ sẽ tìm cách giúp người đó được phong tước vị. Đương nhiên, điều kiện là người đó sở hữu số đất đai tương xứng với tiêu chuẩn thấp nhất của tước vị.
Một ví dụ là, ngài phú ông Sindras mua tước vị Nam tước, cần có ít nhất 60 vạn mét vuông đất đai, sau đó quyên tặng câu lạc bộ Carlton 10 vạn bảng, lại quyên tặng 40 vạn bảng cho Đảng Bảo thủ, quyên tặng từ thiện tổng cộng 30 vạn bảng. Cuối cùng ngài ấy đã được như ý, được Quốc vương bệ hạ sắc phong, trở thành ngài Nam tước tôn quý. Về mặt này, em nghe nói có một bảng giá, từ Nam tước là 30 vạn bảng, Nam tước kế thừa cha truyền con nối là 70 đến 100 vạn bảng, Tử tước và Bá tước không có đáp án rõ ràng, nhưng em nghĩ chắc chắn sẽ rất đáng ngạc nhiên.
…
Một năm nay, không ít quý tộc có vấn đề tài chính bắt đầu nghiêm túc cân nhắc khả năng bắt tay hợp tác với các thương nhân giàu có. Chỉ vẻn vẹn hai tháng, có tới ba cuộc hôn nhân như thế. Của hồi môn bên nhà gái khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Mặt khác, với những công nhân diễu hành phản đối “Dự luật Ngũ cốc” trước kia, đúng là giá cả thức ăn đã giảm xuống, nhưng chất lượng cuộc sống của họ cũng không được cải thiện, thậm chí còn thấp hơn. Bởi vì những người nông dân bị phá sản đã tràn vào thành phố, hạ thấp tiền công để tranh cướp công việc. Thế là tiền lương của giai cấp lao động trượt dốc không phanh.
Em còn nhớ ngày đó, sau khi nói xong chuyện này, cha đã hỏi, em cảm thấy ai là người chiến thắng trong sự kiện “Dự luật Ngũ cốc” này?
Anh Alfred yêu quý, chắc anh đã biết đáp án. Chắc chắn anh cũng có thể lấy được một tước vị cha truyền con nối bằng chính nỗ lực của bản thân.”
…
Sau khi nhận được hồi âm của Audrey, Hugh Dirchard và Filth Wall ngồi xe ngựa trở về khu vực cầu Backlund.
Hugh tóc vàng rối tung nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt sáng rực như có hai ngọn lửa đang cháy.
Cô không ngừng lẩm nhẩm “450 bảng”, giống như đang đọc câu chú. Cứ như thể mỗi lần nói ra, dũng khí và sức mạnh lại tăng thêm một chút.
“Hôm nay, Dakholm còn chưa tới tìm chúng ta để báo lại tình hình điều tra gần đây nhất. Chúng ta tới thẳng nhà hắn một chuyến đi!” Hugh bỗng quay đầu nhìn Filth.
Dakholm là ông trùm một băng đảng ở khu Đông Backlund, kiểm soát rất nhiều người ăn xin và kẻ trộm cắp.
Mặc dù hắn luôn tỏ vẻ hiền lành, trên gương mặt tròn trịa luôn luôn đeo một nụ cười thân thiện, nhưng Hugh biết, đây là một kẻ tàn nhẫn và độc ác. Hắn đã từng đạp gãy tay một tên trộm khoảng 13, 14 tuổi, chỉ vì tên nhóc dám giấu riêng thu hoạch.
Nếu không phải tình huống bất đắc dĩ, thậm chí Hugh chẳng muốn thấy mặt Dakholm chút nào. Nhưng hắn lại là kẻ hiểu rõ nhất từng người lang thang một trong thành phố này.
Filth hất lọn tóc nâu xoăn nhẹ ra sau tai, nói:
“Chỉ cần không chậm trễ bữa trưa của tớ là được.”
“Không hề gì! Có khi hết tuần này, tớ sẽ mời cậu đi ăn một bữa tiệc Entis đấy!” Hugh vô cùng lạc quan hứa hẹn.
“Tớ có nên cảm tạ thần vì điều đó không nhỉ?” Filth buồn cười hỏi lại.
Cô khác với Hugh. Cô là tín đồ hời hợt của thần Hơi Nước và Máy Móc.
Vừa nói chuyện, hai cô gái vừa vẫy một cỗ xe ngựa công cộng khác, đi tới khu Đông Backlund, tìm được nhà Dakholm.
Đây là một căn nhà thuộc dãy nhà liền kề ở trong con ngõ nhỏ chật hẹp, trên tường mọc đầy rêu và dây leo xanh rì, nhìn bên ngoài có vẻ hơi bừa bộn.
Hugh đi tới cửa, vươn tay phải gõ cửa theo một tiết tấu đặc biệt.
Kẹt một tiếng, cánh cửa không được đóng cẩn thận mở ra theo nhịp gõ của cô.
Hugh hơi ngơ ngác một chút, rồi trở nên nghiêm túc trong nháy mắt, tựa như một con sư tử xù lông.
Cô rút con dao ba cạnh mang theo bên người ra, cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa nhà, từ từ đi vào.
Filth cũng thay đổi trạng thái hững hờ, không biết lấy đâu ra một con dao găm.
Các cô đều không ngửi thấy mùi gì lạ, nhưng kinh nghiệm phong phú khiến các cô nhạy cảm phát hiện ra có gì đó không đúng.
Một bước, hai bước, ba bước, Hugh và Filth đi vào nhà Dakholm.
Sau đó các cô nhìn thấy trên đèn khí gas treo một cánh tay trắng bệch, nhìn thấy trên bàn trà bày tim, gan, lách, phổi, thận, nhìn thấy từng vũng máu loang lổ trên nền nhà và trên kệ treo mũ áo!
Từng khúc xương bị róc sạch sẽ, chất đống lộn xộn phía đối diện cửa ra vào.
Ở giữa đống xương trắng, có một cái đầu đang trợn to hai con mắt vô hồn, chính là Dakholm.
Trên khuôn mặt tròn trịa của hắn vẫn giữ nụ cười hiền hòa, tựa như tất cả mọi chuyện vẫn bình thường. Còn trong phòng không hề có mảy may một chút mùi vị máu tanh nào.
Là một bác sĩ đã từng làm trong phòng khám, về sau lại trở thành một tác giả nổi tiếng, người phi phàm danh sách 9, Filth đã từng gặp những cảnh tượng chết chóc còn buồn nôn hơn ở đây. Cô vừa vỗ về trấn an Hugh đang căng thẳng và buồn nôn, vừa dò xét bốn phía, trầm giọng nói:
“Zilingus? Là Trung tướng Gió Lốc Zilingus?
Gã phát hiện Dakholm đang điều tra những kẻ lang thang bị mất tích, thế là theo dõi ngược lại, tìm thẳng tới cửa sao?
Hoặc là Dakholm đã tra ra được tung tích của gã, nhưng bị gã phát hiện?”
Hugh nhịn cơn buồn nôn xuống, nghiêm nghị gật đầu nói:
“Không hổ là Tướng quân Hải tặc nổi tiếng hung ác và xảo trá… Mà sự quỷ quái này cũng phù hợp với biểu hiện của món vật phẩm thần kỳ kia.”
“Xảo trá…” Filth bỗng giật bắn mình, bật thốt lên: “Có khi nào gã còn chờ ở quanh đây, ý đồ mai phục kẻ chủ mưu điều tra gã không?”
Hugh sửng sốt, rồi chợt hốt hoảng trả lời:
“Rất có thể!”
Đây chính là một tên hải tặc khét tiếng danh sách 6 Phong Quyến Giả, là kẻ sở hữu một món vật phẩm thần kỳ, còn hai người họ chỉ có danh sách 9!
So sánh này thật quá đơn giản và dễ dàng!
…
Trong một căn phòng đối diện nhà Dakholm, một gã đàn ông chừng ba mươi tuổi có cái cằm bạnh rất lớn và đôi mắt màu xanh sẫm đang đứng bên cửa sổ. Gã lạnh lùng, chăm chú nhìn Hugh và Filth mở cửa nhà, từ từ đi vào.
Đây chính là Trung tướng Gió Lốc Zilingus!
Chiếc găng tay màu đen trên bàn tay trái của gã bỗng ngọ nguậy như đang sống lại, trên bề mặt nó hiện lên một lớp vảy mịn màu vàng sáng.
Trên mặt Zilingus hiện lên sự vui vẻ tàn nhẫn, đôi mắt màu xanh sẫm biến thành màu vàng nhạt, đôi đồng tử lạnh lẽo dựng thẳng.
…
Filth vừa suy nghĩ, vừa bận rộn kéo Hugh chạy tới một góc phòng, tránh khỏi khu vực đối diện cửa.
Ngay sau đó, cô khẽ cắn hàm răng trắng tinh, lấy một chiếc vòng tay giấu trong tay áo viền lá sen.
Trên chiếc vòng tay màu bạc này có ba viên đá màu xanh đen thô ráp. Bề mặt viên đá chằng chịt những vết cháy xém, gồ ghề.
Filth giật một viên đá xuống, thấp giọng đọc bằng tiếng Hermes cổ:
“Cửa!”
Cô túm chặt Hugh Dirchard, nhìn viên đá kia phát ra ánh hào quang hư ảo màu lam nhạt.
Hình dáng hai người bỗng trở nên nhạt nhòa đi, gần như vô hình.
Các cô bỗng gặp những sự vật có hình dạng khó mà miêu tả, thậm chí trong suốt đến mức gần như không tồn tại; nhìn thấy từng luồng ánh sáng màu sắc khác nhau, dường như ẩn chứa nguồn tri thức vô cùng vô tận. Các cô đã đi vào Linh giới thần bí.
Trong thế giới kỳ lạ cao hơn hiện thực đó, Filth kéo Hugh đi theo một phương hướng.
Sau ba nhịp thở, các cô thoát khỏi trạng thái trong suốt hư ảo, trở về hiện thực, trở về Backlund.
Nhưng, các cô đã không còn ở trong nhà Dakholm nữa, mà ở một nghĩa trang không người.
…
Zilingus đeo chiếc găng tay có vảy mịn lặng yên xuất hiện ở cửa nhà Dakholm, ánh mắt lạnh băng liếc vào trong.
Gã hơi sửng sốt, nhíu mày, tự nhủ:
“Nhà Lữ Hành?”
…
Trong nghĩa trang.
“Bây giờ phải làm gì tiếp đây?” Filth vừa đau lòng vừa sợ hãi, thở hổn hển nói.
Chuỗi vòng này là vật phẩm thần kỳ cô thu được trong một dịp bất ngờ. Đó cũng là lần cô lấy được công thức và vật liệu điều chế “Người Học Việc”. Chuỗi vòng này không có tai họa ngầm nào khác, ngoài việc mỗi lúc trăng tròn hàng tháng, cô sẽ nghe thấy những tiếng lẩm bẩm quỷ quái, mơ hồ.
Ban đầu, chiếc vòng tay có năm viên đá, có tác dụng giúp cô đi xuyên qua Linh giới, giống như dịch chuyển tức thời. Nhưng bây giờ, nó chỉ còn lại hai viên đá.
Hugh bình tĩnh lại, nghiêm túc gật đầu, nói:
“Thông báo cho tiểu thư Audrey trước. Sau đó, sau đó, báo cảnh sát!”