Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Phi Tuyết dường như vẫn không cam lòng, lại lần nữa truy vấn, nhưng Nguyên Mẫu Đơn lại không muốn nhiều lời, thậm chí còn hối hận vì đã nói chuyện này, khiến cho Dương Phi Tuyết rất buồn bực.

Hàn Nghệ đều thấy trong mắt, hắn cảm thấy sở dĩ Dương Phi Tuyết chống đối lệnh của cha mẹ như thế, bản thân mình cũng có trách nhiệm, trong lòng cũng không nỡ để cho Dương Phi Tuyết từ một thiếu nữ sáng sủa biến thành một oán phụ cả ngày rầu rĩ không vui. Tâm niệm vừa động, hắn cười nói: "Dương cô nương, ta nghĩ biện pháp này của cô chỉ là một cách trốn tránh mà thôi, thật sự không phải là khát vọng tình yêu."

Dương Phi Tuyết ngẩn người, kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ cười nói: "Cô đã từng nói, cô cũng mong muốn có sự tương ngộ giống như Hùng Phi và Thôi Tinh Tinh, không biết ta có nhớ lầm không?"

Dương Phi Tuyết liếc mắt nhìn Nguyên Mẫu Đơn, hơi đỏ mặt, nhẹ gật đầu một cái.

Hàn Nghệ nói: "Thật ra dù là tình cờ gặp nhau, hay là cố ý an bài, đây đều là một loại duyên phận. Nam nhân trong thiên hạ chỗ nào cũng có, tại sao nhị thẩm lại cố tình chọn cno cô một nam nhân làm lang quân như ý? Sự trùng hợp này cũng là một loại duyên phận."

Dương Phi Tuyết nói: "Nhưng đó chỉ là người bọn họ thích, chứ không phải là người ta thích."

Hàn Nghệ cười nói: "Nhưng ngay cả người cô còn chưa thấy qua, thì dựa vào cái gì nói đó không phải là người cô thích. Có lẽ nam tử kia chính là người cô thích thì sao, xét đến cùng, cô chỉ là chống lệnh cha mẹ, chứ không phải là tình yêu. Nếu như cô thật sự hướng tới tình yêu chân chính, thì cô nên tôn trọng duyên phận, ít nhất thì cô nên quý trọng mỗi một cái duyên phận không dễ có này. Nói cách khác, cô ít nhất cũng phải thử tiếp xúc với đối phương, nếu thật sự không thích thì bàn lại, chứ không phải là ngay từ đầu đã phản đối, nếu không có thể cô sẽ bỏ qua một mối nhân duyên tốt đẹp. Loại tâm tính này của cô, căn bản sẽ không tìm được tình yêu đích thực của mình."

Dương Phi Tuyết nghe vậy trầm mặc không nói.

Nguyên Mẫu Đơn cũng bất giác gật đầu.

Hàn Nghệ tiếp tục nói: "Kỳ thật nói cho cùng, con cháu quý tộc có tố dưỡng và học thức đều hơn những người dân bình thường bọn ta, bọn họ có thể có tiếng nói chung với cô, có thể duy trì tình yêu. Tình yêu không nhất định là phải oanh oanh liệt liệt, tình yêu có thể nói là giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn. Cho nên cô căn bản không cần phiền não vì điều này, hết thảy tùy duyên là được."

Nguyên Mẫu Đơn cười, nói: "Phi Tuyết, ta cảm thấy lời của Hàn Nghệ rất có lý."

Dương Phi Tuyết trầm tư hồi lâu, bỗng nhiên vụng trộm liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn, lại liếc nhìn Hàn Nghệ, ngượng ngùng cười nói: "Cũng được, hình như ngay từ đầu ta đã sai rồi. Cảm ơn ngươi, Hàn Nghệ, ngươi lại giúp ta."

Hàn Nghệ ha hả nói: "Chỉ là việc nhỏ, không cần phải cảm ơn."

Nguyên Mẫu Đơn hơi hiếu kỳ nói: "Nhìn không ra ngươi tuổi còn nhỏ lại có thể hiểu được như thế."

Tuổi còn nhỏ? Trưởng Tôn Vô Kỵ nói vậy cũng không tính làm gì, còn cô không biết xấu hổ lại nói như thế sao? Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Xin hỏi Mẫu Đơn nương tử bao nhiêu tuổi rồi?"

"Ta á?"

Nguyên Mẫu Đơn tức giận nói: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"

Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Ta chỉ là cảm thấy cô tuổi còn nhỏ, mà nói chuyện giống như đại thẩm vậy, ta tuổi còn nhỏ mắc gì lại không thể hiểu được như thế."

Dương Phi Tuyết cười khúc khích, ngay sau đó lập tức ngậm chặt miệng.

Nguyên Mẫu Đơn vỗ bàn đá, cả giận nói: "Ngươi muốn chết sao?"

"Được được được, ta không nói nữa."

Hàn Nghệ hơi run run, xua tay nói, thầm nghĩ, Tiểu Dã không ở đây, vẫn nên khiêm tốn một chút.

Dương Phi Tuyết cố nén cười, nói: "Hàn Nghệ, ngươi nói hôm nay thật sự có nữ nhân đến sao?"

Hàn Nghệ trêu ghẹo nói: "Cô không phải là nữ nhân à?"

Dương Phi Tuyết hơi đỏ mặt, nói: "Ta nói là trừ chúng ta ra."

Hàn Nghệ cười nói: "Chuyện này cô có thể hỏi Mẫu Đơn nương tử, chắc chắn nàng biết rõ nhất."

Nguyên Mẫu Đơn hừ nói: "Ta không biết."

Dễ tức giận vậy sao, thật là khó ở chung nha! Hàn Nghệ thầm than một tiếng, lại nói: "Các cô yên tâm, bắt đầu từ hôm nay, nữ nhân các cô có thể được xem 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 rồi."

"Còn có cả tiểu phẩm."

Dương Phi Tuyết bổ sung thêm một câu, lại nói: "Ta nghe nói tiểu phẩm này do Tiểu Béo diễn phải không, ta đã sớm muốn đến xem, chỉ tiếc Tiểu Mông đang ôn bài, không có cơ hội dẫn ta tới, đúng rồi, bọn Tiểu Béo, Tiểu Dã đâu?"

"À, bọn chúng đang ở trong lâu tập luyện rồi. Bất quá đợi một lát nữa sẽ lại đây, bởi vì lúc bắt đầu còn lấy máy dệt vải Tinh Tinh làm chủ, buổi chiều mới có thể diễn kịch và tiểu phẩm."

Không mất bao lâu, bọn Hùng Đệ và Tiểu Dã quay trở lại, một đám người vừa nói vừa cười, khiến cho Dương Phi Tuyết rất hâm mộ.

Hùng Đệ, Tiểu Dã vừa nhìn thấy Dương Phi Tuyết thì hết sức vui vẻ, lập tức chạy tới chào hỏi Dương Phi Tuyết, lại giới thiệu các nàng Mộng Nhi, Mộng Đình cho Dương Phi Tuyết. Mấy người bằng tuổi nhau, rất nhanh tán gẫu đến khí thế tận trời.

Còn Hàn Nghệ thì lặng lẽ rời khỏi.

Nguyên Mẫu Đơn có lẽ đang tiến vào giai đoạn tinh thần đại thẩm, nên không tán gẫu cùng các nàng, thấy Hàn Nghệ lặng lẽ rời khỏi, nàng liền đi theo, nói: "Ngươi thật đúng là thông minh, không ngờ có thể nghĩ ra cách khiến phụ nữ quang minh chính đại đến xem kịch."

Hàn Nghệ cười nói: "Có thể lấy được một câu khen ngợi của Mẫu Đơn nương tử, mọi sự nỗ lực quả thật quá đáng giá."

Nguyên Mẫu Đơn hừ nói: "Ngươi bớt vuốt mông ngựa đi, ta không nuốt nổi bộ dạng này của ngươi."

Mông ngựa thì thôi, bất quá nếu là mông cô, ta thật ra không ngại mà vuốt đâu, vấn đề là cô không cho thôi. Ánh mắt Hàn Nghệ rất nhanh thoáng liếc qua bờ mông cong cong đầy đặn của Nguyên Mẫu Đơn, ngoài miệng lại thở dài: "Khen cô, cô lại nói ta vuốt mông ngựa, mắng cô, cô lại muốn giết ta, rõ ràng là cô nhìn ta không vừa mắt."

Nguyên Mẫu Đơn nói: "Ngươi biết thì tốt rồi."

Hàn Nghệ sửng sốt, lập tức nói: "Dù nói thế nào, ta vẫn muốn cảm ơn cô đã mang Dương cô nương tới đây."

"Không cần cảm ơn. Ta chẳng qua là đánh cuộc thì phải chịu thua thôi."

Nguyên Mẫu Đơn nói xong, đột nhiên duỗi tay ra trước mặt Hàn Nghệ, nói: "Lấy ra đi!"

"Lấy cái gì ra?"

Hàn Nghệ kinh ngạc nói.

Nguyên Mẫu Đơn kinh ngạc nói: "Khăn lụa của ta."

Hàn Nghệ mờ mịt mở to mắt: "Khăn lụa của cô?"

Nguyên Mẫu Đơn tức giận nói: "Ngươi đừng giả vờ ngốc nghếch với ta, nhanh trả cho ta."

Hàn Nghệ nói: "Ta nói này Mẫu Đơn nương tử, cô thật sự đang cố tình gây sự à, khăn lụa của cô quan hệ cái lông gì đến ta?"

Mắt phượng của Nguyên Mẫu Đơn trợn tròn, nói: "Ta cố tình gây sự á, ta thấy là ngươi mới mở to mắt nói lời bịa đặt mới đúng, lần trước rõ ràng chính ngươi trộm... cầm khăn lụa của ta đi."

Nàng vốn muốn nói là trộm, nhưng chợt nhớ chính nàng yêu cầu Hàn Nghệ lấy, tự nhiên không thể gọi là trộm.

Hàn Nghệ nói: "Ồ, cô nói việc này à, nhưng ta nhớ lần trước rõ ràng ta đã từ chối cô rồi, ta từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ đi trộm đồ cả, cô đừng vu oan cho ta được không?"

"Ngươi...!"

Nguyên Mẫu Đơn tuyệt đối không nghĩ Hàn Nghệ sẽ không chịu thừa nhận.

Hàn Nghệ tận tình khuyên bảo nói: "Mẫu Đơn nương tử, ta lần trước đã nói với cô rồi, đồ đạc của mình nhất định phải giữ kỹ, đừng có kiểu không thấy là bảo người khác cầm. Mà cho dù có là người khác cầm, thì cô cũng đừng cứ mãi nhằm vào một mình ta, cô có thể nói người khác mà, đúng rồi, cô mau nhìn xem khăn lụa của mình có còn đó không? Đừng đánh mất lần nữa."

Chẳng lẽ hắn lại... Nguyên Mẫu Đơn thật đúng là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng nha. Sắc mặt nàng căng thẳng, vội vàng đưa tay vào trong tay áo, rất nhanh rút ra một cái khăn lụa, nhẹ nhàng thở ra. Nhưng vừa ngẩng đầu đã không thấy bóng dáng Hàn Nghệ đâu. Nàng tức giận dậm chân, nói: "Thằng nhãi này thực sự quá giảo hoạt, sớm hay muộn cũng có một ngày ta lấy lại cả vốn lẫn lãi."

Đùa gì đấy, ta mà trả lại khăn lụa cho cô, thì chẳng phải là không đánh đã khai, muốn đâm ta sao. Hừ, kiếp sau đi.

Vẻ mặt Hàn Nghệ cười gian đi vào Phượng Phi Lâu, lúc này đám người Tang Mộc đang ở bên trong bận rộn, bởi vì lát nữa tới đều là nữ nhân, nên bọn họ không tiện ở đây, vì vậy phải nhanh chóng làm xong một vài việc nặng.

Hàn Nghệ chào hỏi bọn họ, sau đó đi về phía cửa sổ lầu hai, nhìn xuống dưới, chỉ thấy Lưu Nga đang chỉ huy mấy nữ công nhân tiếp nhận chuyện cửa hàng.

Nhìn ra được, Lưu Nga hôm nay vô cùng cẩn thận. Bởi vì đối với nàng ấy mà nói, đây là trận nhất chiến thành danh nha. Trước kia đều do Hàn Nghệ ra mặt, dù sao khách cũng là đàn ông, nàng gần như bị lu mờ rồi. Hiện giờ vừa nhắc tới Phượng Phi Lâu, người ta sẽ nhắc tới Hàn Nghệ, hôm nay Hàn Nghệ lại giao toàn bộ trách nhiệm cho nàng, nếu nàng có thể tạo mối quan hệ giao hảo với những phu nhân cao quý kia, thì đó chính là được thỏa nguyện mơ ước bấy lâu nha. Cho nên nàng sớm đã ăn mặc trang điểm, lại sớm vào an bài mọi thứ, quả là vô cùng chuyên nghiệp.

"Hẳn là phải tới rồi chứ."

Hàn Nghệ nhìn giờ, thấy đã không sai biệt lắm, tuy rằng hắn rất tự tin, nhưng bất cứ chuyện gì cũng không có tuyệt đối, vạn nhất nữ nhân không tới, vậy thì quá mất mặt rồi, chỉ cần chưa có nữ nhân tới, trong lòng hắn vẫn khó tránh khỏi có chút lo lắng.

Không chỉ có Hàn Nghệ đang nhìn, kà còn có rất nhiều người đang xem.

Chỉ thấy ở một vài góc khuất trên con đường dẫn tới hẻm Bắc, có một vài người đang đứng.

Không chỉ có thế, hẻm Trung và hẻm Nam từ sáng sớm đã chật ních người, bởi vì hôm nay hẻm Bắc dán ra bố cáo, không cho đàn ông vào hẻm. Mà hẻm Trung và hẻm Nam thì gần hẻm Bắc nhất, vì vậy mọi người đều chạy tới hẻm Trung, hẻm Nam chờ tin tức.

Sở dĩ Đường triều được người đời sau nói là một triều đại vô cùng khai sáng, chủ yếu là vì có văn hóa ngoại lai tiếp xúc với văn hóa Hán, ở chợ Tây cũng có không ít nữ nhân nước ngoài làm buôn bán, những người phụ nữ nước ngoài này tuy không hiểu lễ nghĩa Nho giáo, nhưng cũng chỉ là số ít, chung quy mà nói vẫn là người Hán nhiều hơn. Hơn nữa triều đình cũng lấy văn hóa người Hán làm chủ, nhưng cũng không đến trình độ mở cửa, rất nhiều phụ nữ không bước ra khỏi cửa lớn, cửa sau cũng không ra, chỉ có mấy ngày đặc biệt mới ra ngoài. Còn về những người phụ nữ có tư tưởng thoáng hơn thì khi ra ngoài sẽ mặc nam trang, hoặc đội mũ có rèm, không có khả năng để hở ngực lộ eo khi đi trên đường.

Rốt cuộc thì phụ nữ có tới Bình Khang Lý hay không, chuyện này thật đúng là khó nói.

Mà trước cửa một dịch trạm chuyên cung cấp chỗ nghỉ chân cho khách vào thành ở cửa bắc có bốn người đang ngồi, chính là Trịnh Thiện Hành, Thôi Tập Nhận, Vương Huyền Đạo và Nguyên Liệt Hổ.

Bởi vì hẻm Bắc cách cửa bắc không xa lắm, nếu như dân chúng ngoài thành bắc muốn vào thành thì phải đi qua nơi này.

"Ai u, trà này thật đúng là khó uống."

Nguyên Liệt Hổ chậc chậc vài tiếng, buông chén trà xuống, nói với Thôi Tập Nhân: "Ta nói này Thôi huynh, ngươi dẫn chúng ta đến đây làm gì? Đến hẻm Trung có phải tốt hơn không."

Thôi Tập Nhận nói: "Ta không đưa ngươi đến, là ngươi muốn theo ta tới đây."

Trịnh Thiện Hành cười hỏi: "Liệt Hổ, vợ của ngươi có đi xem không?"

Nguyên Liệt Hổ nói: "Bả sớm đã muốn đi xem kịch rồi, sáng sớm nay nàng và tiểu muội của ta, còn có vài tiểu muội khác của nhà mẹ đẻ nàng cùng đi ra ngoài. Nhưng, mẹ ta cũng dặn các nàng... trừ phi có nữ nhân đi, nếu không sẽ không cho phép các nàng vào Bình Khang Lý."

Trịnh Thiện Hành gật gật đầu nói: "Đây là nguyên nhân Thôi huynh đưa chúng ta tới đây, nữ nhân của các gia tộc như chúng ta, gia quy rất nghiêm ngặt, kiêng kị rất nhiều, tuyệt đối sẽ không đồng ý để nữ nhân trong gia tộc đến Bình Khang Lý. Nhưng nếu có nhiều nữ nhân khác đến Bình Khang Lý, như vậy bức tường sẽ tự sụp đổ, lại còn có cái cớ máy dệt vải Tinh Tinh, cho dù muốn quản cũng không quản được. Nhưng những nữ nhân nhà nghèo thì khác, các nàng sẽ không bận tâm quá nhiều, cho nên có thể đánh vỡ cục diện bế tắc này hay không, chính là nhờ những nữ nhân bình thường này, chỉ cần họ đến đây, nữ nhân của các đại gia tộc mới có thể xuất hiện, mà những người nghèo hơn phân nửa là ở ngoài thành, cho nên ngồi ở đây thì sẽ biết được đáp án sớm nhất."

Kỳ thật gia tộc quân phiệt giống như Nguyên gia xem như đã khá thoáng, bọn họ còn tương đối cởi mở, mà sĩ tộc Sơn Đông chú trọng lễ pháp, giống như những sĩ tộc Trịnh gia, Thôi gia, cho dù có nữ nhân khác tới, cũng không cho phép con gái của nhà mình đến.

Nguyên Liệt Hổ gật đầu, nói: "Thì ra là thế."

Vương Huyền Đạo nói: "Chẳng qua ta thấy kết quả đã chú định rồi."

Nguyên Liệt Hổ nói: "Chẳng lẽ ngươi đã bói một quẻ?"

Vương Huyền Đạo liếc mắt nhìn hắn, lập tức nói: "Kỳ thật Hàn Nghệ đã sớm nhìn ra điểm này, dân chúng bình thường, đặc biệt là phụ nữ, đều ham lợi nhỏ, ngày ấy Hàn Nghệ đề xuất kế hoạch giúp đỡ người nghèo, hơn nữa còn nói không rõ ràng, mục đích chính là để dụ dỗ nữ nhân nhà nghèo đến."

Thôi Tập Nhận nói: "Ta cũng đồng ý với lời Huyền Đạo nói, nữ nhân chắc chắn sẽ tới."

"Tiểu tử kia thật đúng là tâm tư cẩn mật nha!"

Nguyên Liệt Hổ cảm thán một câu, lại hả hả cười nói với Thôi Tập Nhận: "Thôi huynh, đối thủ của ngươi cũng không dễ đối phó nhỉ."

Thôi Tập Nhận khẽ cười, không có trả lời.

Trịnh Thiện Hành nói: "Thôi huynh tựa hồ đã định liệu từ trước."

Thôi Tập Nhận nói: "Các ngươi đừng có nhúng tay đấy."

Trịnh Thiện Hành và Vương Huyền Đạo liếc mắt nhìn nhau một cái, không hề lên tiếng.

Bỗng nhiên Thôi Tập Nhận ngẩng đầu lên nhìn, nói: "Đến rồi."

Đám người Trịnh Thiện Hành lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nữ nhân kết thành từng nhóm đi vào trong thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
santiclub
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác. Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
Hieu Le
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK