Trên đời này khó mua nhất chính là đất đai, bởi vì đất đai là căn bản của con người, của dân tộc. Ở hậu thế khi mà mặt trăng vẫn là ước mơ của con người, thì đất đai chính là một loại tài nguyên hữu hạn. Hậu thế còn như thế, hiện tại cũng chẳng khác gì. Vì vậy, lúc Hàn Nghệ bắt đầu thu đất, cũng đã nghĩ tới tình cảnh này.
Cũng chính vì vậy, hắn đã chuẩn bị tâm lý đủ để đối diện với bất kỳ bất ngờ nào. Hắn không hề vì thế mà cảm thấy lo âu hay tức giận. Bởi vì hắn biết đây chính là điều mà đối phương muốn thấy.
Hết thảy đều như thường.
Hàn Nghệ làm như chưa từng nghe thấy tin tức xấu này. Sáng hôm sau, hắn mặc quan phục màu xanh đi Ngự Sử Đài nhậm chức.
Ngự Sử Đài, cơ cấu giám sát của Đường Triều.
Một quan nha mà văn võ toàn triều đều căm hận. Bởi vì những lời đồn trên triều, có đến tám chín phần mười đều xuất phát từ nơi đây.
Quan viên của Ngự Sử Đài có quyền lực dâng tấu tố cáo, cũng không cần chứng cớ, không cần bất cứ thứ gì, chỉ cần dựa vào cái miệng là được. Nói trực quan hơn một chút, thì đó chính là Hoàng đế cho Ngự Sử Đài cái quyền bịa đặt.
Vì sao hoàng đế lại làm như vậy?
Chính là vì hoàng đế sợ trên triều quá yên tĩnh. Hoàng đế luôn hi vọng các đại thần có thể đấu đá lẫn nhau, chỉ có như vậy hoàng đế mới có thể khống chế tốt triều đình.
Hàn Nghệ đứng ở trước cửa Ngự Sử Đài, ngẩng đầu nhìn cửa chính phủ nha. Qua hết nửa ngày, hắn khẽ mỉm cười nói: "Ngày hôm nay chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách."
Nhấc chân bước vào cửa chính.
Bên trong cực kỳ u tĩnh, tuy không thể nói là hoa thơm chim hót, nhưng có thể xem là xanh um tươi tốt, khác rất nhiều so với loại cơ cấu giám sát mà Hàn Nghệ tưởng tượng. Ở giữa có một thảm cỏ, xung quanh là hành lang. Phía đông bắc hành lang là đại sảnh quan nha. Có điều nô dịch ở nơi này ít đến đáng thương, dù sao thì Hàn Nghệ cũng không nhìn thấy bất kỳ người quét dọn nào. Ngẫm lại thật ra cũng không khó hiểu, bởi vì nơi này đầy sự dối trá, quả thực không thích hợp có quá nhiều người.
Bởi vì chẳng may tiết lộ ra ngoài, rất có thể sẽ dẫn người đến làm thịt bọn họ vì cái tội buộc tội lung tung.
Hàn Nghệ đi dọc theo hành lang đến bên cạnh đại sảnh. Lúc đang chuẩn bị bước vào, thì chợt nghe bên trong có tiếng người đang nói chuyện, thế là bỗng dừng bước lại, khẽ đưa đầu qua nhìn, chỉ thấy bên trong có bốn người đang đứng, nhỏ nhất chắc cũng hơn 30 tuổi.
"Chắc các ngươi cũng nghe nói rồi. Hôm nay chỗ chúng ta có mấy vị Giám Sát Ngự Sử tới, đột nhiên thay đổi nhiều Giám Sát Ngự Sử như vậy, đây là lần đầu tiên nha."
Hàn Nghệ nghe vậy sửng sốt, mấy vị Giám Sát Ngự Sử? Sao ta không nghe nói gì ta?
"Vậy sao? Ta chỉ nghe nói sẽ có một Giám Sát Ngự Sử mới đến, người còn lại là ai vậy?"
"Ta cũng không rõ lắm, sáng nay ta chỉ nghe trung thừa nói, biết đó là một kẻ gần đây khiến dư luận xôn xao, tên là Hàn Nghệ."
"Ta cũng có nghe qua tiểu tử kia, nghe nói là không đến 20 tuổi."
"Còn trẻ như vậy đã làm Giám Sát Ngự Sử, thế này không khỏi quá đáng giận đi. Ngươi xem chúng ta đi, lăn lộn hơn 10 năm, giờ mới được làm Giám Sát Ngự Sử."
"Ài, rốt cuộc tiểu tử này có lai lịch thế nào?"
"Nào có lai lịch gì, chỉ là một nông phu. Ta nghe nói, hắn có thể được làm Giám Sát Ngự Sử, chẳng qua là nhờ nịnh bợ vài câu trước mặt bệ hạ."
"Nịnh bợ vài câu mà có thể mặc được quan phục, vậy thì mọi người đều đi nịnh bợ bệ hạ hết, có quỷ mới muốn làm việc cho triều đình, thật sự là bất công mà."
"Mấy lời này chớ có nói ra, từ xưa tới nay làm quan đều chú ý tới dòng dõi. Ngươi và ta đều phải dựa vào công lao của tổ tiên mới có thể nhập sĩ. Thằng Hàn Nghệ tính là thứ gì, tổ tiên đều là nông phu ti tiện, dựa vào cái gì mà làm quan. Ta khinh thường làm việc chung với tên này."
"Thật đúng là...một khi mở ra tiền lệ này, về sau đám tiểu thương đều có thể tới đây làm quan rồi. Không ngờ Ngự Sử Đài chúng ta lại trở thành nơi thu rác rưởi."
"Đúng vậy nha, cái đáng sợ nhất trên đời này chính là phá vỡ quy củ, quy củ đã mất, tất sẽ sinh loạn."
"Loạn thì đã loạn rồi, Hàn Nghệ này là một tên mở thanh lâu, nhưng lại đến Ngự Sử Đài chúng ta làm quan. Sau này chúng ta ra ngoài còn có thể ngẩng đầu được sao, chỉ sợ sẽ bị người ta cười vào mặt."
"Điều này thì ngươi cứ yên tâm, tiểu tử đó sẽ không thể ở chỗ chúng ta được lâu đâu."
"Ý là sao?"
"Hừ, tiểu tử đó không biết trời cao đất dày, dám đắc tội với Hữu Phó xạ. Trung thừa đã dặn rồi, Ngự Sử Đài chúng ta toàn lực thượng tấu buộc tội tiểu tử kia."
"Như vậy cũng tốt, chỉ là...chỉ là chúng ta buộc tội hắn tội gì?"
"Lúc trước tiểu tử kia lợi dụng mấy nữ nhân điên để lừa mua cả hẻm Bắc, lại còn bá chiếm dân nữ, chiếm đoạt ruộng đất. Đúng là đáng giận đến cực điểm."
Hàn Nghệ nghe tới đây, không khỏi sờ sờ cái mũi của mình. Cmn ta làm nhiều chuyện xấu như vậy khi nào thế, xem ra Ngự Sử Đài đúng thật là danh bất hư truyền.
"Lời này là thật?"
"Đương nhiên là thật, đã có người cáo trạng với Ngự Sử Đài chúng ta."
"Vậy có chứng cớ gì không?"
"Ngươi đúng thật là... Ngự Sử Đài chúng ta làm việc có khi nào cần chứng cứ, chỉ cần điều tra ắt có chứng cứ."
"Ha ha, thế cũng đúng, phải cho tiểu tử đó biết Ngự Sử Đài chúng ta không dễ chọc."
Đậu phộng, ngày đầu tiên đã muốn buộc tội lão tử rồi, các ngươi cũng quá độc ác đi. Ok come on baby, Chử Toại Lương còn đếch làm gì được ta, nếu mà các ngươi làm được, thì ta đổi thành họ các ngươi luôn. Hàn Nghệ nghe một hồi, cuối cùng cũng hiểu ra vì sao đám quý tộc luôn mâu thuẫn với hàn môn. Nếu như đám hàn môn chạy tới làm quan, dĩ nhiên là sẽ làm giảm thế lực trong triều của quý tộc, dù sao thì chức quan trong triều cũng chỉ có nhiêu đó.
Cho nên bọn họ không tiếc bất kỳ giá nào để duy trì thứ chính trị quý tộc này.
Nhưng Hàn Nghệ không quan tâm tới những thứ này. Bất kể là ở kiếp trước hay hiện tại, hắn cũng đã phải chịu quá nhiều cười nhạo, đã sinh ra năng lực miễn dịch luôn rồi. Đương nhiên, hắn càng không sợ những kẻ này buộc tội, cười lạnh trong lòng, đám nhãi ranh các ngươi, tốt nhất đừng có làm mấy chuyện ngu ngốc. Nếu không kẻ chết sẽ chỉ có thể là các ngươi. Hắn khẽ ho một tiếng, bước vào trong.
Bốn người kia quay đầu lại nhìn, không khỏi đánh giá Hàn Nghệ một phen, một người trong đó hỏi: "Ngươi là...?"
Hàn Nghệ chắp tay nói: "Tại hạ là Hàn Nghệ, tới đây để nhậm chức."
"Hàn...Hàn Nghệ."
"Đúng vậy."
Bốn người kia nhìn lẫn nhau, một người trong đó dùng ngữ khí bình đạm nói: "Ngươi chính là Hàn Nghệ?"
Hàn Nghệ khẽ cười nói: "Tại hạ vừa mới nhập quan lộ, có rất nhiều chuyện không rõ, sau này còn phải thỉnh giáo các vị nhiều hơn, mong các vị vui lòng chỉ giáo."
"Không dám, không dám."
Giọng nói hết sức quái dị.
Hàn Nghệ biết, đám này đang dự định dạy mình làm người, nhưng vờ như không hiểu gì, mỉm cười nói: "Xin hỏi quý tính các vị tiền bối?"
Ở xã hội quý tộc, hỏi thăm tên tuổi dòng họ là điều cần thiết, thường thì những người thuộc các dòng họ lớn rất thích được nói dòng họ của mình cho người khác nghe, bởi vì như thế có thể thỏa mãn lòng hư vinh của bọn họ.
Tên trung niên hơi béo, dùng khuôn mặt dữ tợn nói: "Ta là Điện trung thị ngự sử Hoắc Nguyên Đức."
Ngươi chính là Hoắc Nguyên Đức à? Hàn Nghệ mỉm cười nói: "Ta có quen một người tên Hoắc Nguyên Giáp, chẳng lẽ là thân thích của ngươi?"
Hoắc Nguyên Đức sửng sốt, lắc đầu nói: "Ta không quen người này."
"Xin lỗi, xin lỗi." Hàn Nghệ lại nói: "Tại hạ còn quen một người tên là Hoắc Hoa Đức, không biết Hoắc ngự sử có quen không?"
Hoắc Nguyên Đức vẫn lắc đầu, đắc ý nói: "Hoắc thị chúng ta là một họ lớn, trải rộng cả nước, ngươi quen một vài người cũng không có gì là lạ."
"Đúng vậy, đúng vậy."
Hàn Nghệ gật đầu lia lịa.
Một nam nhân khôi ngô cường tráng, da ngăm đen, nói: "Ta là Giám Sát Ngự Sử Tưởng Hiến."
Tưởng Hiến? Hóa ra ngươi là danh nhân bị đội nón xanh đó à. Đôi mắt Hàn Nghệ xuất hiện quang mang quỷ dị, chắp tay, một câu hai nghĩa nói: "Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu."
Hai người còn lại cũng kiêu ngạo bắt đầu 'Gáy' giới thiệu dòng họ của mình. Cái tên cao nhất là Đinh Mão, còn tên tương đối gày còm là La Văn.
Hàn Nghệ đều chắp tay chào, lại hỏi: "Không biết trong các vị, ai là trưởng quan?"
Hoắc Nguyên Đức nói: "Khổng đại phu có bệnh trong người đã lâu, đã rất lâu không tới rồi. Hiện giờ nơi này đều là do Trương trung thừa quản lý."
Trưởng quan của Ngự Sử Đài là Ngự sử đại phu. Ngoài ra còn có hai Ngự sử trung thừa, chính là phó quan của Ngự sử đại phu.
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Lời còn chưa dứt, thì thấy một người vội vã bước vào. Người này khoảng 45 tuổi, để một chòm râu dê, thân mặc áo bào đỏ, nhìn là biết trâu bò hơn so với áo bào xanh một bậc.
"Hạ quan bái kiến Trung thừa."
Đám người Hoắc Nguyên Đức lập tức thi lễ.
Hàn Nghệ cũng vội vàng chắp tay thi lễ.
Người này tên Trương Minh, chính là Ngự sử trung thừa. Bởi vì Ngự sử đại phu bị bệnh nằm giường đã lâu, nên hiện giờ ông ta nắm toàn quyền chưởng quản Ngự Sử Đài.
Trương Minh nhìn Hàn Nghệ một cái, khóe miệng cười nhạt, nói: "Ngươi chính là Hàn Nghệ?"
Hàn Nghệ nói: "Chính là hạ quan."
Trương Minh cũng không thèm giới thiệu bản thân, trực tiếp nói: "Nguyên Đức, ngươi đi lấy một phần danh sách cho Hàn Nghệ."
"Vâng."
Trương Minh lại nhìn Hàn Nghệ nói: "Hàn Nghệ, chức trách của Giám Sát Ngự Sử chính là giám sát bách quan, tuần tra châu huyện. Ngươi mới vào quan lộ, e là đến tên của các quan viên cũng không biết, cho nên đầu tiên ngươi cần ghi nhớ tên của tất cả những quan viên này."
Hàn Nghệ chắp tay nói: "Hạ quan tuân mệnh."
Một lát sau, Hoắc Nguyên Đức cầm một đống danh sách ra.
Trương Minh chỉ vào cái bàn ở trong góc nói: "Ngươi ngồi đó xem đi."
Hoắc Nguyên Đức hiển nhiên là không đưa tận tay cho Hàn Nghệ, trực tiếp ném đống danh sách qua cho Hàn Nghệ.
"Đa tạ!" Hàn Nghệ vẫn giữ nét mặt vui vẻ, bê đống danh sách tới cái bàn ở trong góc ngồi, xem hết sức nghiêm túc. Mặc dù hắn biết đây là do Trương Minh cố ý, nhưng hắn cảm thấy những thứ này đúng là cần phải tìm hiểu.
Trương Minh nhìn Hàn Nghệ một lát, thấy Hàn Nghệ hết sức nhập tâm, thầm nghĩ. Kỳ quái, nghe nói tên tiểu tử này ngay cả Hữu Phó xạ cũng dám đắc tội, nhưng nhìn qua có vẻ rất thành thật nha. Lại nhìn thêm một lúc, trong mắt đầy nghi hoặc, thầm nghĩ, xem ra những người bên trên chuyện bé xé ra to rồi. Thế rồi nhìn sang ra hiệu với đám người Hoắc Nguyên Đức, 4 người lập tức đi vào phòng.
Vừa mới bước vào phòng, Hoắc Nguyên Đức đã vội vàng nói: "Trung thừa, chúng ta nên xử lý tiểu tử này thế nào cho tốt?"
Trương Minh nói: "Tìm chút việc nhàn hạ cho hắn làm."
Hoắc Nguyên Đức kinh ngạc nói: "Trung thừa, trước đây ngài đâu phải nói như vậy, không phải bảo chúng ta cùng nhau buộc tội hắn, đuổi hắn ra khỏi Ngự Sử Đài sao?"
Trương Minh liếc nhìn Hoắc Nguyên Đức, thở dài nói: "Ngươi cho rằng ta không muốn thế sao. Có kẻ xuất thân hèn mọn như vậy ở Ngự Sử Đài, đây chẳng phải là cố ý khiến Ngự Sử Đài chúng ta khó xem à. Nhưng người bên trên vừa mới dặn dò, không được chọc vào hắn, để hắn hắn ở đây là được rồi."
Tên Tưởng Hiến thô kệch hỏi: "Đây là vì sao?"
Trương Minh tức giận nói: "Nếu ta mà biết, thì ta còn ngồi ở đây à?"
Lời này khiến câu chuyện có chút bí ẩn nha!
Mấy người nhìn nhau một cái, không lẽ tên tiểu tử này lợi hại như vậy, được những bề trên chú ý.
La Văn có chút khó chịu, nói: "Vậy chúng ta nên đối xử với tiểu tử này thế nào?"
Trương Minh mất kiên nhẫn nói: "Không phải đã nói rồi sao, cứ để hắn ở đây, các ngươi xem như hắn không tồn tại là được."
Đám người nghe vậy đều không lên tiếng.
Hoắc Nguyên Đức lại nói: "Trung thừa, nghe nói hôm nay chỗ chúng ta còn đến thêm mấy vị Giám Sát Ngự sử, không biết bọn họ là những ai, không phải là đám hèn mọn giống Hàn Nghệ đó chứ? Nếu thực sự là vậy thì rõ ràng là có người đang muốn đối phó với Ngự Sử Đài nha."
"Đương nhiên không phải." Trương Minh vẻ mặt hưng phấn, kích động nói: "Mấy người sắp tới rất khó lường nha, nếu bọn họ vào Ngự Sử Đài chúng ta, thì Hàn Nghệ tính là gì. Có lẽ là sắp tới rồi đó, đi nào, chúng ta ra ngoài thôi."
Đám người Hoắc Nguyên Đức nghe vậy có chút tò mò, là ai sắp tới vậy nhỉ, có thể làm cho Trương Minh kích động như vậy, còn ra cửa nghênh đón nữa.
Mấy người bước ra ngoài, thấy Hàn Nghệ vẫn bất động, cứ ngồi đó xem danh sách, tựa hồ xem đến mê mẩn, đến bọn họ đi qua cũng không biết. Một lát sau thì thấy một người bước vào.
Hàn Nghệ vừa thấy không khỏi giật mình.
Người tới chính là Trịnh Thiện Hành.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK