Hàn Nghệ khẽ cau mày, nói: "Nghĩa là sao?"
Tiêu Vô Y cười nói: "Hiện tại chàng đã cuốn vào chuyện trong triều, muốn thoát thân đã là không thể, như vậy biện pháp duy nhất của chàng chính là trèo lên cao hơn. Võ Chiêu Nghi kia ta cũng không quen thuộc lắm, thế nhưng ta nghĩ nàng ta cũng không phải loại hiền lành gì. Nàng ta vốn là nữ nhân của ông ngoại ta, hiện giờ lại theo cậu ta. Hơn nữa còn muốn cướp đoạt ngôi Hậu, có thể thấy được nữ nhân này có dã tâm không nhỏ, quyết không thể quá ỷ lại vào nàng.
Mặc dù chàng có thể dựa vào Võ Chiêu Nghi mà bò lên trên, nhưng bởi vì chàng xuất thân nông gia, tuỳ thời đều có thể ngã xuống, cho nên chàng nhất định phải tìm được đồng minh đáng tin cậy của mình, mà 7 tên tiểu quỷ kia đều vô cùng đáng tin cậy."
Hàn Nghệ nói: "Thế nhưng 7 người bọn họ đều là con cháu sĩ tộc, cho dù ta đồng ý, bọn họ cũng chưa chắc nguyện ý nha."
Tiêu Vô Y cười nói: "Chàng nghĩ thế thì sai rồi, 7 người bọn họ không hề câu nệ những thứ này đâu."
Hàn Nghệ nói: "Không phải chứ, ta thấy thằng Thôi Tập Nhận kia rất cao ngạo, căn bản xem thường những người như ta. Hơn nữa, ta nghe nói gã từng vì 《 Thị Tộc Chí 》, mà chạy tới chỉ trích Thái Tông Thánh Thượng. Có thể thấy được sĩ tộc trong lòng gã có địa vị vô cùng trọng yếu."
Tiêu Vô Y lắc lắc đầu nói: "Chuyện liên quan tới Thôi tiểu quỷ, trước đó ta đã nói rồi. Nó sở dĩ biến thành như vậy, có một phần là do chuyện của Thôi đại tỷ và Hồng Lăng. Mà chuyện nó chỉ trích ông ngoại ta, căn bản không phải là vì muốn tranh cái gì đệ nhất sĩ tộc, đây đều lời đồn do Trưởng Tôn lão tặc phát tán ra, chỉ là Thôi tiểu quỷ không thích giải thích, vì vậy người biết chân tướng cũng không nhiều, dù có biết cũng không dám nói lung tung.
Kỳ thực ngày đó Thôi tiểu quỷ chỉ trích việc ông ngoại ta chỉnh sửa 《 Thị Tộc Chí 》, cũng là vì không công bằng. Thứ này cũng không phải là vì muốn đề bạt ngươi hữu dụng chân chính, mà là vì củng cố hoàng quyền, chèn ép sĩ tộc Sơn Đông, thiên vị Trưởng Tôn gia và môn phiệt Quan Trung. Nếu Thôi tiểu quỷ thật sự đi tranh cái danh hiệu đệ nhất sĩ tộc kia, ông ngoại ta có khi lại chẳng trừng phạt nó làm gì. Có thể thấy được nó chỉ trích cũng có mấy phần đạo lý, ông ngoại ta lại không bỏ xuống được mặt mũi, nên mới long nhan đại nộ như thế."
Hàn Nghệ nghe vậy liền suy tư.
Tiêu Vô Y tiếp tục nói: "Chàng chớ thấy 7 người bọn họ bây giờ đều ăn không ngồi rồi, kỳ thực 7 người bọn họ đều là loại người vô cùng thông minh tài cán, hơn nữa đều là quân tử, rất trọng tình cảm và chữ tín, lại có thể phân rõ phải trái. Nếu không phải vậy, bọn họ cũng sẽ không tuân thủ phần khế ước kia. Bởi vì kể cả bọn họ đổi ý, ta cũng không có biện pháp gì để ép họ. Không thăng tiến, là vì từ nhỏ bọn họ đã quen biết cậu của ta, cũng chính là đương kim bệ hạ, vì vậy cậu của ta cũng rõ ràng năng lực của họ. Chỉ là bọn họ đều không chịu làm quan, vì vậy vẫn không có vào triều."
Hàn Nghệ nói: "Vậy tại sao 7 người bọn họ đều không muốn làm quan?"
Tiêu Vô Y khẽ thở dài, nói: "Thôi tiểu quỷ thành danh sớm nhất, thiên tư thông minh, hơn nữa am hiểu sâu đạo quan trường. Ông ngoại ta từng hạ mệnh lệnh, vĩnh viễn không bao giờ cho nó vào triều làm quan. Nhưng mà cậu của ta vừa mới thượng vị, liền chuẩn bị để nó vào triều. Thế nhưng bởi vì chuyện của Thôi đại tỷ, Thôi tiểu quỷ liền nản lòng thoái chí, vì vậy đã từ chối. Ừm, lại nói về Trịnh Thiện Hành đi. Nó tính cách hào sảng, trọng tình cảm, lại không bám vào khuôn mẫu, hơn nữa tâm địa thiện lương. Trong 7 tên tiểu quỷ bọn họ, người ta kính nể nhất chính là nó. Có điều nó cũng biết quan trường hiểm ác, không muốn làm bạn với những người kia, vì vậy cũng không muốn làm quan.
Lư Sư Quái thì lại có tính cách quá mức cương liệt, cũng giống bà của nó vậy. À, bà của nó chính là thê tử của Phòng tướng, hơn nữa sư phụ của nó chính là thần y Tôn Tư Mạc. Lúc trước khi ông ngoại ta mê muội luyện đan, nó đã không tiếc liều chết khuyên can ông ngoại ta, chớ bị mê hoặc bởi những thứ này, nên lấy dược vật để điều trị bệnh tật bản thân. Đáng tiếc ông ngoại ta không nghe theo, sự thật cũng chứng minh lúc trước nó khuyên can là đúng.
Không chỉ có vậy, bởi vì sĩ tộc Sơn Đông coi trọng hôn nhân dòng dõi. Thế nhưng Sĩ tộc lớn cũng chỉ có mấy nhà như vậy, chỉ có thể thông hôn lẫn nhau, kéo dài từ xưa tới nay, liền diễn biến thành họ hàng gần kết hôn với nhau. Nhưng Sư Quái cho rằng họ hàng gần kết hôn với nhau sẽ dẫn đến đời sau tàn khuyết, do đó đã nhiều lần khuyên can phụ thân nó không nên thông gia với sĩ tộc, có thể chọn thông gia với tài tử xuất thân hàn môn, nếu không sẽ huỷ hoại gia tộc của chính mình. Thế nhưng phụ thân nó căn bản không nghe theo. Cũng bởi vì chuyện này, hai cha con hầu như đều cãi nhau mỗi ngày. Về sau Sư Quái muốn kết hôn với sư muội của mình, từ trên xuống dưới nhà họ Lư đều nhất trí phản đối. Sư Quái dưới cơn nóng giận, liền triệt để quyết liệt với gia tộc. Kết quả là nó bị đuổi ra khỏi nhà, phải dẫn theo sư muội rời khỏi Trường An."
Hàn Nghệ chưa từng tiếp xúc Lư Sư Quái, thế nhưng ở phương diện này, hắn tuyệt đối đứng về phía Lư Sư Quái. Thôi, Lư, Trịnh, Vương, tứ đại gia tộc thông hôn lẫn nhau, lúc ban đầu còn tốt, nhưng về sau sẽ chính là họ hàng gần thành hôn, sẽ càng ngày càng cận huyết. Không cần nghĩ cũng biết, một khi gần đến một mức nhất định, vậy thì đời sau không phải tàn phế thì chính là ngu si, liền hừ lạnh, nói: "Đúng là một đám bảo thủ."
Tiêu Vô Y nghe thấy thế nở nụ cười, nói: "Ta biết chàng sẽ đứng về phía bọn họ mà. Ừm, lại nói đến Vương Huyền Đạo. Người này tuy rằng trầm mặc ít nói, tính cách tương đối hướng nội. Thế nhưng đây cũng không phải thiên tính của nó, thật ra nó cũng muốn làm quan, nhưng đáng tiếc thiên ý trêu người, sư phụ của nó lại là đại danh đỉnh đỉnh quốc sư Viên Thiên Cương. Cái tên Huyền Đạo chính là do sư phụ của nó đặt. Chỉ có điều sư phụ của nó lại khuyên người Vương gia rằng, nếu Vương Huyền Đạo không vào quan trường, vậy thì sẽ sống đến tuổi cổ lai hi. Nhưng một khi tiến vào quan trường, thì sẽ lập tức dẫn tới họa sát thân, vì vậy người Vương gia vẫn không dám cho Huyền Đạo vào triều làm quan."
Hóa ra là có chuyện như vậy.
Hàn Nghệ đột nhiên nhớ tới ngày ấy Vương Huyền Đạo nói chuyện cùng mình, nói mình là một biến số gì đó. Hoá ra chính là hi vọng có thể mượn mình để đánh vỡ số mệnh của chính gã.
Tiêu Vô Y lại nói: "Vấn đề của Tiểu Hổ thật ra lại làm người ta đau đầu nhất. Nó có thể nói là đã làm quan, cũng có thể nói chưa. Nó mới 14 tuổi đã theo dượng của nó nhập ngũ, cũng chính là lần đầu tiên xuất chinh. Cũng bởi vì nó tuổi trẻ khí thịnh, kết quả hại chết dượng của nó. Có người nói lúc đó nó liều lĩnh suất binh truy kích đào binh của kẻ địch, kết quả trúng phải mai phục, cũng nhờ dượng của nó bỏ mình mới có thể cứu nó ra."
Dượng? Lẽ nào là trượng phu của Nguyên Mẫu Đơn? Xem ra rất có khả năng nha. Hàn Nghệ âm thầm cả kinh.
Tiêu Vô Y nói: "Cũng kể từ đó, Tiểu Hổ có chiến là sẽ đi, đã chiến là sẽ tiên phong. Kỳ thực chúng ta đều biết, nó là muốn đem cái mạng này trả lại cho dượng của nó. Trưởng bối của Nguyên gia cũng đã nhiều lần khuyên nhủ, thế nhưng Tiểu Hổ vẫn cứ mặc kệ, căn bản không nghe khuyên bảo, Nguyên gia cũng chỉ có thể đành vậy, thế nên rất ít khi quản nó, nó muốn làm gì thì làm. Kỳ thực nó có thể sống đến bây giờ, cũng đã coi như là may mắn. Bởi vì mỗi lần xuất chinh, nó vĩnh viễn là người vọt tới phía trước đầu tiên."
Hàn Nghệ gật gật đầu, điều này thật ra làm hắn thay đổi cái nhìn với Nguyên Liệt Hổ rất nhiều, thậm chí còn có một tia kính nể.
Tiêu Vô Y lại nói: "Còn Trưởng Tôn mập mạp thì lúc nãy ta nói rồi, nó sở dĩ không có chức vị, thứ nhất là vì tuổi còn nhỏ, thứ hai là vì nó không quá tán đồng cách làm của gia gia mình, vì vậy nó không quá nguyện ý làm quan. Bởi vì một khi vào triều làm quan, như vậy tất yếu phải lấy lợi ích của Trưởng Tôn gia làm chủ. Còn Vô Nguyệt nhà ta, quả thật là soái tài trời sinh, văn võ song toàn, trung nghĩa làm đầu, hơn nữa còn nghe mấy vị trưởng bối nói, nó cực kỳ giống ông cố Độc Cô Lang. Chỉ tiếc nó sinh ra lại quá xinh đẹp, mà nam nhân của Độc Cô gia lại hầu như đều không thoát khỏi số mệnh chết trận, cũng không còn lại được mấy người, Độc Cô bá bá cũng không muốn cho nó nhập ngũ."
Hàn Nghệ nói: "Một khi đã vậy, bọn họ đều không muốn làm quan, như vậy cũng rất khó để trợ giúp ta nha."
"Đây chỉ là hiện tại, ai biết được về sau bọn họ có làm quan hay không?"
Tiêu Vô Y nói: "Hàn Nghệ à, ta là thân nữ nhi, không giúp được chàng quá nhiều. Thế nhưng chàng nhất định phải đạt được sự ủng hộ của quý tộc, bởi vì bản thân chàng không hề có gia tộc chống lưng, ngay cả hàn môn cũng không được tính. Nếu muốn vào triều làm quan, như vậy chính là một mình phấn khởi chiến đấu. Chàng chỉ có thể không ngừng tìm người để dựa, một khi mất hết chỗ dựa, tình huống sẽ không khác gì mấy ngày trước. Ta cũng không muốn chàng trở thành đao để người khác sai khiến, nếu như chàng có thể đạt được sự ủng hộ của 7 người bọn họ, thì một khi bọn họ vào triều làm quan, chàng liền có thể nhanh chóng xây dựng nên thế lực của chính mình, đồng thời còn có thể đạt được sự duy trì của gia tộc bọn họ.
Chỉ có như vậy, tài hoa của chàng mới có thể triển khai. Nếu không, chàng chỉ có thể không ngừng làm việc dựa theo lợi ích của người khác. Hơi bất cẩn một chút là tính mạng khó giữ. Ngay cả những danh thần như Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối đều phải có sĩ tộc Sơn Đông ở phía sau chống lưng, mới có thể bảo đảm cho bọn họ kéo dài không suy. Ta không phải khuyên chàng theo họ làm việc, mà là hi vọng chàng bao trùm cả 7 người bọn họ."
Hàn Nghệ nghe vậy cả kinh, nói: "Nàng cũng quá coi trọng ta rồi."
Khóe miệng của Tiêu Vô Y nhoẻn cười, nói: "Nam nhân mà Tiêu Vô Y ta chọn sao có thể là hạng người tầm thường. Lúc ở Dương Châu, chàng vốn không xu dính túi, lại nợ một khoản tiền khổng lồ. Thế nhưng chỉ mấy tháng ngắn ngủi, chàng không chỉ có thể trả hết sạch nợ nần, lại còn có thể kiếm được rất nhiều tiền. Hơn nữa còn đoạt lại Kim Bồ Tát, tiêu diệt phản quân của Trần Thạc Chân. Lúc ấy khó khăn như thế, chàng vẫn có thể thành công, hiện tại chàng đồng dạng cũng có thể làm được. Nếu chàng quyết định phải đi lên con đường này, như vậy đương nhiên không thể chỉ làm chân chạy vặt giúp người khác. Nếu không thì thà về nhà làm ruộng còn hơn, chí ít còn được sống tiêu dao tự tại. Hoặc là không làm, hoặc đã làm thì phải làm cho triệt để, đánh bại tất cả bọn họ. Lúc đó ta muốn nhìn xem còn ai dám xem thường nam nhân của ta."
Nói đến đoạn sau, nàng vô cùng hăng hái. Đây chính là Tiêu Vô Y, bất cứ chuyện gì đều muốn làm đến triệt để, mặc kệ là lúc không biết làm việc nhà trước đây, hay là hiện tại đã đem thân giao phó cho Hàn Nghệ, nàng đều làm vô cùng triệt để. Nếu đã quyết định làm thê tử của Hàn Nghệ, vậy còn băn khoăn cái gì, chỉ cần Hàn Nghệ thừa nhận mình, vậy thì cứ triệt để giao cho hắn đi.
Hàn Nghệ đương nhiên cũng nghĩ vậy, mặc kệ là Võ Tắc Thiên, hay là Trưởng Tôn Vô Kỵ, đối với hắn mà nói, đều chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi. Hiện tại hắn chỉ là một con hổ nhỏ, hắn còn cần thời gian trưởng thành. Ở giai đoạn này, hắn nhất định phải ngủ đông. Một khi con hổ đã lớn, vậy bọn họ sẽ hiểu được cái gì gọi là nuôi hổ thành hoạ. Càng ngắm Tiêu Vô Y, trong lòng lại càng thêm yêu thích, phảng phất thời khắc này, tất cả khuyết điểm của Tiêu Vô Y đều trở thành ưu điểm, chỉ muốn hảo hảo thương yêu nàng một phen. Thế nhưng hắn cũng biết, Tiêu Vô Y mới trải qua lần đầu, không thể chịu nổi dày vò nữa, đành khẽ hôn môi nàng mấy cái, tự tin cười nói: "Nàng cứ chờ xem, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu."
Tiêu Vô Y xấu hổ liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: "Hàn Nghệ, ta đói bụng."
Một giây trước cảm xúc còn dâng trào mãnh liệt, lúc này lại lập tức nói đến chuyện nhỏ này.
Hàn Nghệ hoàn toàn không đoán ra ý nàng, sửng sốt một chút, ngay sau đó nói: "Nàng muốn ăn cái gì, hiện tại ta đi làm cho nàng."
Tiêu Vô Y cười hì hì nói: "Bánh trứng hành thái, nguyên liệu ta đều chuẩn bị giúp chàng rồi."
"Mấy ngày nay nàng vẫn không có khổ luyện trù nghệ sao?" Hàn Nghệ buồn bực nói.
Tiêu Vô Y gật đầu cái rụp, nói: "Ta thật ra cũng có luyện, chàng có muốn ăn không?"
"Thôi để ta đi làm."
Hàn Nghệ run run, liền lăn xuống giường, sau lưng truyền đến tiếng cười réo rắt như chuông bạc.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK