Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu Dã, Tiểu Dã."

Hùng Đệ ngồi xổm ở trước cửa nhà, nhỏ giọng hô hai câu, hiển nhiên đã xem mình như một tên trộm.

Két.. Một tiếng.

Cửa được mở ra.

Chỉ thấy một bóng dáng nhỏ gầy ở bên trong.

"Tiểu Dã, đệ thật sự là quá lợi hại, đùa cho đám lừa ngốc kia chạy vòng quanh."

Hùng Đệ vừa thấy được Tiểu Dã, lập tức kích động xông tới dùng hai tay ôm lấy Tiểu Dã.

Nó kích động như vậy, là bởi vì nó vốn hết sức thống hận đám hòa thượng Thiên Tế Tự, nhìn thấy Tiểu Dã đùa cho đám hòa thượng đó chạy vòng quanh, trong lòng dĩ nhiên là mười phần vui vẻ, hơn nữa thân thủ nó hơi chậm chạp ngốc nghếch, thấy Tiểu Dã qua lại như gió, cảm thấy Tiểu Dã hết sức lợi hại, trong lòng hâm mộ, cũng vô cùng sùng bái Tiểu Dã, vì vậy biểu hiện hết sức kích động.

Hàn Nghệ cười lắc đầu, đi vào, rót một chén nước, uống một hơi cạn sạch, đợi đến lúc xoay người lại, phát hiện Hùng Đệ còn ôm Tiểu Dã ra sức xoay xoay, cánh tay thô mập sắp ấn thân thể gầy còm kia của Tiểu Dã vào trong cái lớp mỡ thật dày rồi, lại mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Dã cũng biến thành màu gan lợn, dường như có chút dấu hiệu mắt trợn trắng rồi, vội vàng tách hai người bọn họ ra: "Được rồi, được rồi, đệ cũng đừng có siết chết Tiểu Dã."

Tiểu Dã thật đúng là bị một thân thịt béo này của Hùng Đệ ép đến não có chút thiếu oxi, lúc xuống đất vẫn còn lắc lư vài cái, thật đáng buồn chính là cậu ta không biết nói, chỉ có thể lẳng lặng để cho Hùng Đệ giày xéo.

Hùng Đệ rốt cuộc kịp phản ứng lại, khẩn trương hề hề nói: "Thật xin lỗi, Tiểu Dã, ta không phải cố ý, ta chỉ là nhất thời quá cao hứng, đệ ngàn vạn đừng giận ta."

Tiểu Dã cười lắc đầu, ra hiệu không sao cả.

Hùng Đệ ha hả nói: "Ta biết ngay đệ sẽ không giận ta mà."

Hàn Nghệ hỏi Tiểu Dã: "Tiểu Dã, đệ có bị thương không?"

Tiểu Dã lắc đầu, trên mặt là nụ cười dào dạt đầy hưng phấn, tựa hồ còn hơi cảm thấy thú vị.

Đột nhiên, cậu ta vươn bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ cánh tay của Hàn Nghệ, đợi đến khi Hàn Nghệ nhìn về phía cậu ta, cậu ta quơ quơ nắm tay nhỏ vài cái, rồi chỉ chỉ về hướng Thiên Tế Tự.

Hàn Nghệ lúc này không hiểu được, mờ mịt lắc đầu.

Tiểu Dã dường như có chút gấp, lại quơ quơ nắm tay vài cái, còn đưa chân quét một cái.

Ba ba ba!

Hùng Đệ vỗ bàn tay đầy thịt: "Tiểu Dã, hảo công phu!"

Chỉ số thông minh gì thế này! Tiểu Dã dùng sức lắc đầu, trên mặt lại càng có vẻ sốt ruột.

Bất quá Hùng Đệ ồn ào một trận, thật ra lại khiến Hàn Nghệ hiểu ra, nói: "Đệ là muốn nói, trong chùa có người biết võ công."

Tiểu Dã lúc này gật đầu thật mạnh, sau đó lại quơ quơ quyền, khuôn mặt nhỏ nhắn làm ra một bộ dáng khiếp sợ.

"Hơn nữa thân thủ còn rất lợi hại?"

Hàn Nghệ lại không xác định nói.

Tiểu Dã lại dùng sức gật đầu.

Hàn Nghệ gật gật đầu, ngược lại cũng không quá để ý, kinh doanh kiếm tiền loại này, có mời tới mấy cao thủ hộ viện, vậy cũng là chuyện bình thường, nếu không có, thì mới là không bình thường, cười nói: "Không có việc gì, cho dù cao thủ của bọn họ có lợi hại hơn cũng không vấn đề gì, chúng ta cũng không phải dựa vào vũ lực chém giết." Dừng một chút, hắn lại nói: "Thời gian cũng lâu rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút liền lên đường thôi."

"Được."

Ba người lập tức thừa dịp bóng đêm lại lần nữa đi ra cửa.

...

...

Trời rất đẹp, đêm đó, trăng sáng sao thưa, nhưng trăng tròn sáng ngời rất nhanh đã bị một áng mây mỏng như tơ lụa phiêu đãng che mất, chỉ có một chút ánh trăng phiêu đãng xuống dưới.

Ở ngoài thành Dương Châu, trên một con đường nhỏ, ba cái bóng lén lút cùng đẩy một chiếc xe nhỏ, trên đó có một pho tượng đá, không, hẳn là một bóng dáng to béo đẩy cái xe đẩy đó, hai bóng dáng gầy yếu ở một bên nhàn nhã tiêu sái.

"Hùng Đệ, cố lên, Hùng Đệ, cố lên."

Lại nghe thấy một thanh âm đè thấp, không ngừng hô.

"A...!"

Sau khi đẩy qua một vũng bùn, bóng dáng mập mạp có chút thở hổn hển, đột nhiên nói: "Hàn đại ca, không... không đúng nha!"

Thanh âm đè thấp trả lời: "Cái gì không đúng cơ?"

"Vì sao chỉ có một mình ta đẩy, còn các huynh thì ở bên cạnh nhìn."

"Ai da, đệ xem một chút vóc người của đệ này, rồi nhìn lại dáng người của ta cùng Tiểu Dã, đương nhiên là đệ đẩy nha, coi như là để giảm béo."

"Ah."

Bóng dáng mập mạp lại đẩy tiến lên.

Ba người này đúng là Hàn Nghệ, Hùng Đệ và Tiểu Dã.

Hùng Đệ tuy rằng không đủ linh hoạt, nhưng thực sự rất có khí lực, đẩy xe đi cứ gọi là phăng phăng.

Hàn Nghệ vốn chỉ là muốn trêu cợt Hùng Đệ, nào biết nhóc mập này lại thật thà chất phác như thế, ngược lại làm cho hắn có chút áy náy, liếc nhau với Tiểu Dã một cái, lập tức hai người vô cùng ăn ý đi tới bên cạnh Hùng Đệ, vươn tay ra phụ giúp đẩy xe đi lên phía trước.

Thằng nhỏ Hùng Đệ này thành thật, nó cũng không hiểu được cái gì là giảo hoạt, kỳ thật nó cảm thấy bản thân một mình đẩy, thì cũng không sao cả, hơn nữa trong lòng nó cho rằng chỉ cần Hàn Nghệ, Tiểu Dã coi nó là bằng hữu, thì đó chính là phúc khí của nó, đến hiện tại nó vẫn sợ Hàn Nghệ và Tiểu Dã sẽ rời bỏ nó, cho nên nó căn bản sẽ không phản bác ý tứ của Hàn Nghệ, hiện giờ thấy Hàn Nghệ, Tiểu Dã lại tới hỗ trợ, phản ứng đầu tiên của nó thực sự không phải là cảm thấy thoải mái, mà là cảm giác mình cũng không cô độc, vô cùng vui vẻ, ha hả mỉm cười, vẻ mặt hồn nhiên.

Tiểu Dã thấy nó mỉm cười, cũng lộ ra vẻ mặt ngây ngô cười, chỉ tiếc cậu ta cười không thành tiếng.

Hai người này. Hàn Nghệ thấy hai tiểu tử lại bày ra vẻ mặt cười ngây ngô, vừa cảm thấy tiền đồ đáng lo a, lại cảm thấy vô cùng vui vẻ, dường như tìm về sự ngây thơ chất phác có lẽ chưa từng có, đền bù tiếc nuối thời thơ ấu.

"Hàn đại ca, huynh đem tượng đá Bồ Tát này tới nhà đệ làm gì?"

Hùng Đệ vẻ mặt tò mò hỏi.

"Đây không phải là tượng đá bình thường đâu, đây chính là tượng thần Bồ Tát thực sự, chuyên môn dùng để đối phó lão lừa trọc kia đấy, tượng thần của lão lừa trọc kia là tượng thần giả, gặp phải cái thật của ta sẽ mất linh ngay."

Hàn Nghệ nói như kể chuyện lạ.

Hùng Đệ tuy rằng thật thà chất phác, nhưng khi nói đến thần linh, thì căm thù đến tận xương tuỷ, làm sao chịu tin, nói: "Hàn đại ca, huynh đừng gạt ta nữa, trên đời này căn bản không có tượng thần gì cả."

A? Nhóc mập này từ khi nào thì trở nên thông minh như vậy. Hàn Nghệ hơi hơi trầm ngâm, rồi cũng hiểu được, vẫn còn cười nói: "Đệ còn không tin, lát nữa đệ nhìn cho kỹ nhé, tượng thần của ta vừa xuất hiện, lão lừa ngốc kia lập tức lộ ra nguyên hình, trọn đời không thể xoay người."

Hùng Đệ thấy Hàn Nghệ càng nói càng tà dị, lại không khỏi có chút tin tưởng: "Thật vậy sao?"

"Nói miệng thì không tính, đến lúc đó đệ nhìn là được."

Đợi cho Hùng Đệ có chút tin, Hàn Nghệ lại không nói nữa.

Hùng Đệ trừng mắt nhìn, xem ra đã tin thêm vài phần, hung hăng nói: "Chỉ cần có thể khiến lão lừa ngốc kia trọn đời không thể xoay người, đừng nói đẩy tượng đá này, bẳt đệ nằm ở trên đó cũng được."

Hàn Nghệ tức giận nói: "Đệ nằm ở trên, ai còn đẩy nó đi được!"

"Vậy cũng phải." Hùng Đệ cười ha hả vài tiếng, đột nhiên dựa sát vào Hàn Nghệ, nhỏ giọng nói: "Hàn đại ca, đệ phát hiện chuyện này?"

"Chuyện gì?"

"Tiểu Dã hình như chưa bao giờ nói chuyện sao ấy?"

Ngươi hiện tại mới phát hiện à, đây thật sự là sức quan sát của thần a! Hàn Nghệ ừ một tiếng: "Đệ ấy không biết nói."

Khi nói chuyện, hắn không khỏi nhìn Tiểu Dã, thấy thằng nhóc này còn đang phồng má dùng sức đẩy xe, hoàn toàn không biết hắn và Hùng Đệ đang lười biếng, thầm nghĩ trong lòng, tương lai nếu kiếm được tiền, nhất định phải chữa khỏi bệnh này cho Tiểu Dã.

Hùng Đệ thấy Hàn Nghệ mặt sắc mặt ngưng trọng, nghĩ là mình hỏi bậy rồi, sợ tới mức lùi về đầu xe, hết sức chăm chú đẩy xe đi tới.

Ba người đồng tâm hợp lực, đẩy mất một nửa canh giờ, cuối cùng cũng về tới nhà Hùng Đệ.

"Phù!"

Xe dừng lại, ba người liền cùng nhau tê liệt ngã xuống đất, thờ phì phì phò phò, phải biết rằng ba người bọn họ người lớn nhất là Hàn Nghệ còn chưa đầy 18 tuổi, chuyện này đối với bọn họ mà nói thật đúng không phải là một chuyện thoải mái.

Ba người ăn một chút lương khô, Hàn Nghệ liền dặn dò bọn họ ngủ sớm một chút.

Tiểu Dã và Hùng Đệ ngủ ở giường lớn bên trong, mà Hàn Nghệ thì một mình ngủ ở giường bên ngoài.

Nguyên bản vốn đã mệt chết rồi, Hàn Nghệ ở trên giường quay người vài cái, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được.

Chẳng lẽ là không quen giường?

Hắn không khỏi ngồi dậy, điều đó không có khả năng nha, ta ở trên đường cái cũng có thể ngủ, chưa từng có tình huống không quen giường. Lúc miên man suy nghĩ, trong đầu đột nhiên toát ra một bóng hình.

Shit! Bệnh thần kinh à! Nhất định thân thể này đang tác quái.

Hàn Nghệ lắc đầu thật mạnh, lại nằm xuống, qua một hồi lâu, hắn mới đi vào giấc ngủ.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, cũng đã sắp đến giữa trưa, duỗi cái lưng mệt mỏi, thầm nghĩ, cũng không biết hai nhóc kia tỉnh chưa, vừa đi vào buồng trong, phì một tiếng, bật cười, chỉ thấy hai đứa Tiểu Dã và Hùng Đệ ôm nhau, đều ngủ vô cùng say sưa, tối hôm qua thật sự đã làm cho hai người bọn họ mệt quá rồi.

Kỳ thật hai người bọn họ đều là đứa nhỏ vô cùng cô đơn, bên cạnh không có bạn chơi, hiện giờ thật vất vả gặp được lẫn nhau, tất nhiên đều vô cùng vui vẻ, cũng liền tạo ra được tình huống cơ tình ấm áp như vậy.

Vốn là muốn đánh thức bọn họ, Hàn Nghệ nhìn thấy một màn này, rồi lại có chút không đành lòng, cười cười, không quấy rầy bọn họ, rửa mặt một phen, liền một mình đi ra ngoài.

...

"Hàn đại ca."

Đến khi Hàn Nghệ trở về, Hùng Đệ và Tiểu Dã dường như vừa mới tỉnh ngủ, vừa xoa xoa tròng mắt, vừa hô một câu.

Chỉ nghe Hàn Nghệ reo lên: "Đừng đứng ngốc ra nữa, mau tới đây giúp một chút đi!"

Hùng Đệ ra sức trợn mắt, phát hiện Hàn Nghệ đang khiêng một túi vải, mặt đổ mồ hôi, thở hổn hển, cả người đều cong xuống.

Hùng Đệ, Tiểu Dã lập tức đi lên, mỗi người nâng một góc, sợ cũng phải nặng đến mấy chục cân, ba người hợp lực nâng túi vải bố vào phòng trong.

"Má ơi! Mệt chết ta."

Hàn Nghệ nằm ở trên giường thở phì phò, trước kia luôn nói đám chuyển phát viên thế này không được, thế kia không được, la hét bọn họ phải trở về học thêm một ít kiến thức phục vụ phổ thông rồi lại đến, nhưng hiện tại không có người chuyển hàng nữa, liền trở thành hắn thế này cũng không được, thế kia cũng không được, thầm nghĩ, không được, không được, thân thể này thật sự là quá yếu, nhất định phải rèn luyện lại cho tốt, bằng không sớm hay muộn cũng sẽ có ngày vì cái thân thể này mà ăn hành.

Hùng Đệ vỗ vỗ cái túi vải bố phình to này, hiếu kỳ nói: "Hàn đại ca, trong này là cái gì?"

Hàn Nghệ còn thở hổn hển mấy hơi, sau đó mới nói: "Hạt giống đậu tương."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
Hieu Le
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
danghuyanh
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
nguyenduy1k
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
cinela
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
sakurainlove
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
Anh Nguyen
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
Mẫn Trần
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
Fsinra
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
helloemdx
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
VIETHA9X
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
06021219
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
dardia07
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
ndcuongltv
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
slim7i
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
trankhac
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
Linhkaka
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
ColgatePlax
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
Deckout
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
HeavenSoFar
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
mafia777
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
thientonbmt1
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
quangtri1255
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK