"Tạo phản!"
Hàn Nghệ hít mạnh một hơi, vẻ mặt buồn bực nói: "Dương cô nương, cô không đùa đấy chứ."
Dương Phi Tuyết nói: "Ta sao có thể đem chuyện này ra đùa được, chẳng lẽ ngươi không biết."
"Cái này...Không biết."
Hàn Nghệ lau mồ hôi lạnh, người ta hễ nhắc đến tạo phản, là giật mình biến sắc, còn Dương Phi Tuyết nói đến tạo phản thì ngữ khí bình thản kiểu như nói "Ngươi ăn cơm chưa" vậy. Làm cho Hàn Nghệ khó mà tin được Dương Phi Tuyết, Hàn nghệ hỏi: "Vậy phụ cận Dương Châu có người tạo phản không?"
Dương Phi Tuyết tinh nghịch, khinh khỉnh nói: "Nếu như phụ cận Dương Châu có người tạo phản, vậy ta còn có thể dễ dàng đến tìm người như vầy sao, hơn nữa, cha ta còn có thể mang binh xuất chinh sao?"
Thì ra Dương Phi Tuyết tính tình hiếu động, không thích chơi cùng những người con gái khác, suốt ngày chỉ ở nhà, thêu hoa, chơi đàn, nàng thích đi săn như cánh đàn ông, thích du ngoạn khắp nơi. Nếu như Dương Tư Nột ở nhà..., nàng sẽ không dễ dàng ra ngoài, thường thì đều là Dương Triển Phi dẫn nàng đi chơi, lần trước là vì Dương Tư Nột bận đi tìm Bồ tát vàng, nên nàng mới có thể trốn ra ngoài, lần này Dương Tư Nột đi rồi nên nàng càng dễ ra ngoài hơn.
Không phải Dương Châu thì tốt. Không đúng, nếu là ở nơi rất xa thì đã không phái Dương Tư Nột đi rồi, vậy nên chỉ ở vùng phụ cận thôi. Hàn Nghệ lại hỏi: "Vậy nơi nào có người tạo phản, người tạo phản là ai?"
Dương Phi Tuyết nói: "Là ở Mục Châu, nhưng mà ngươi biết không? Ta nghe nói người tạo phản là một nữ nhân."
"Nữ nhân?"
Hàn Nghệ nghe thế thì kinh ngạc, hắn không có đọc qua sách, nên không có ấn tượng gì về việc nữ nhân tạo phản.
Dương Phi Tuyết gật đầu nói: "Ta còn nghe nói, ả là đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, tự xưng giáo chủ Thánh giáo, có thể hô phong hoán vũ, triệu tập âm binh, có vẻ rất lợi hại."
"Giáo chủ Thánh giáo?"
Hàn Nghệ nhướng lên hai hàng lông mày, ánh mắt tỏ vẻ kinh ngạc.
Dương Phi Tuyết nói: "Không chỉ có thế, gần đây ả còn tự xưng đế, tự xưng Văn Giai hoàng đế, làm cha ta tức giận lắm, tự cổ chí kim, chưa bao giờ có nữ nhân xưng đế, ả là người đầu tiên."
"Xưng đế?"
Hàn Nghệ lau mồ hôi, không phải chứ, trong lịch sử không phải chỉ có một vị nữ hoàng đế sao, đó là Võ Tắc Thiên của mấy chục năm nữa, sao ở đây lại xuất hiện một vị nữ hoàng đế? Hắn nói: "Vậy tình hình bây giờ thế nào?"
Dương Phi Tuyết nói: "Cái này ta cũng không rõ, có điều cha ta nhận được cầu cứu của Thứ sử Mục Châu mới đem binh đi, ta nghĩ tình hình cũng không mấy khả quan."
Hàn Nghệ có vẻ kinh ngạc nhìn Dương Phi Tuyết nói: "Xảy ra chuyện lớn như vậy, Dương cô nương hình như không có chút sợ hãi nào?"
Dương Phi Tuyết tự tin nói: "Ta sao phải sợ hãi, cha ta nói rồi, một nữ nhân như ả thì có thể lật trời sao? Một đám quân ô hợp mà thôi, cha ta chỉ cần đi một chuyến, là có thể bình định bọn chúng."
Cái Dương gia này từ thời triều Tùy đến nay, đại tướng xuất hiện lớp lớp, dưới sự hun đúc của một gia tộc thế này, Dương Phi Tuyết dĩ nhiên phi thường sùng bái cha nàng. Chỉ là đám tiểu tặc, có gì phải sợ, nàng lại nói tiếp: "Bất quá nữ nhân này cũng thật sự lợi hại, còn dám xưng đế, nếu như có thể...ta rất muốn được gặp ả, nhìn xem bản lĩnh của ả."
Hàn Nghệ trầm ngâm hỏi: "Cô nói cũng đúng, ả là một nữ nhân, dựa vào cái gì mà tạo phản, bách tính sao lại ủng hộ ả được?"
Dương Phi Tuyết nói: "Cụ thể ta cũng không rõ lắm, ta nghe nhị ca nói, bởi vì trong thời kỳ đầu huyện Thanh Khê Mục Châu xảy ra thiên tai, ả ta lợi dụng việc đó tuyên truyền tà giáo, lung lạc ra một đám tín đồ."
"Thì ra là thế."
Hàn Nghệ gật gật đầu, nếu là thái bình thịnh thế thì ai lại đi làm chuyện mạo hiểm đó, tự cổ chí kim, đại đa số người tạo phản đều là bắt nguồn từ dân nghèo tị nạn.
Dương Phi Tuyết nói: "Hàn Nghệ, ngươi nói ả có thật là đệ tử của Thái Thượng Lão Quân không, hay chỉ là giả thần giả quỷ?"
Hàn Nghệ hừ một tiếng nói: "Cái này sao có thể, nếu như có Thái Thượng Lão Quân bảo vệ, ả cần gì phải tạo phản, trực tiếp bay đến Trường An là được rồi, ta đoán tám chín phần mười là giả thần giả quỷ."
"Đúng là chí lớn gặp nhau."
Dương Phi Tuyết cười hì hì nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, nếu như trước đây thì có lẽ ta còn tin chút ít, nhưng từ sau vụ án Thiên Tế Tự, ta không còn tin là có thần có quỷ nữa rồi. Hàn Nghệ, ta thấy ngươi giả thần giả quỷ cũng không kém ả đâu, nói không chừng ngươi cũng có thể tạo phản."
Đúng là người như thế nào nói ra lời thế ấy, những lời này chỉ có tiểu cô nương ngây thơ chất phác như cô mới có thể nói ra được.
Hàn Nghệ sợ toát mồ hôi lạnh, vội nói: "Dương cô nương, những lời này cô chớ nói nữa, nếu có người nghe thấy, e rằng gặp họa sát thân. Hơn nữa, ta chỉ làm có một lần, kỳ thật ta cũng không hiểu giả thần giả quỷ là cái gì, ta chỉ là một người nông dân biết thân biết phận thôi."
Dương Phi Tuyết "Phốc" một tiếng, nở nụ cười khanh khách.
Hàn nghệ buồn bực nói: "Cô cười cái gì?"
Dương Phi Tuyết lườm Hàn Nghệ nói: "Nếu như ngươi mà trung hậu hiền lành, thì thế gian này còn có người trung thực nữa sao? Nhắc đến bản lĩnh lừa người, ta không dám nói ngươi là đệ nhất, nhưng mà nếu ngươi xưng đệ nhị, chỉ sợ cũng không có ai dám nhận đệ nhất."
Vậy có khác gì với đệ nhất hả??
Không ngờ nàng nhìn thấu ta như vậy, còn giả bộ rất tin tưởng ta, thiếu chút bị nàng lừa rồi. Sau này vẫn là không nên nói thật với nàng nhiều, Hàn Nghệ ôm đầu, trầm mặc không nói.
Dương Phi Tuyết dường như cũng thấy băn khoăn, tranh thủ chuyển chủ đề nói: "Hàn Nghệ, ngươi muốn cả đời làm nông phu sao?"
Hàn Nghệ đáp: "Không thì ta còn có thể làm gì?"
Dương Phi Tuyết nói: "Cha ta rất coi trọng ngươi, nếu ngươi nguyện ý, thì có thể tới Dương phủ làm việc, như thế cũng tốt hơn là làm nông phu a."
Hàn Nghệ đáp: "Để xem đã, ta bây giờ còn quá trẻ, học nghệ không tinh, nếu như làm hỏng việc của Dương công thì hỏng bét. Đúng rồi, con lừa trọc Cửu Đăng còn ở Dương Châu không?"
Dương Phi Tuyết sửng sốt, sau đó lắc đầu: "Ta không biết, có thể vẫn còn, cha ta nói con lừa trọc đó hại người rất nặng, nên phán tử hình, lúc đó đã tâu với hoàng thượng, nhưng đợi có phê chuẩn, có lẽ phải tới sang năm, cho nên có lẽ vẫn còn đang trong ngục. Ngươi hỏi làm gì?"
Thời Đường Cao Tông vẫn tiếp diễn chế độ Trinh Quán, tử hình bắt buộc phải tâu hoàng thượng, phải có hoàng thượng ngự bút phê chuẩn mới được xử trảm. Nếu như hoàng thượng phủ quyết thì không được xử tử hình. Dĩ nhiên, Dương Tư Nạp muốn xử Cửu Đăng tử hình không thể nói là không có tư lợi, Bởi vì lão lừa trọc đó đã gạt mẫu thân của ông ta. Chuyện này làm ông ta không nhẫn nhịn được.
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Ồ, không có gì, cô vừa nhắc đến Thiên Tế Tự, làm ta nhớ đến hắn thôi."
Dương Phi Tuyết gật gật đầu, bỗng nhiên vỗ ngực nói: "Thật đúng là sai lầm."
Hàn Nghệ hỏi: "Cái gì sai lầm?"
Dương Phi Tuyết đáp: "Lúc đó ta nên bảo cha ta mang ta theo cùng."
"Hả?"
Hàn Nghệ hỏi: "Vì sao?"
Dương Phi Tuyết đáp: "Bởi vì ngươi có thể vạch trần nữ nhân kia đang giả thần giả quỷ, nếu vậy, sĩ khí của đối phương nhất định sẽ bị đả kích nặng nề."
"Ặc"
Hàn Nghệ câm lặng một hồi, nếu như khi đó nàng nói như vậy với Dương Tư Nột thật, thì Dương Tư Nột sẽ ép buộc Hàn Nghệ nhập ngũ, cái này chẳng phải là đi chơi lầu xanh đâu, mà là đi đánh trận đó, có chuyện tốt thì chẳng nghĩ đến ta, mấy cái chuyện này thì cứ gán cho ta làm gì. Cái hảo hữu thế này làm sao làm đây hả? Nghĩ xong Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: "Dương cô nương, cô xem trọng Hàn Nghệ quá."
Hai người nói chuyện câu được câu chăng một hồi, nói đến miệng khô thì Dương Phi Tuyết mới đi về.
Tiễn Dương Phi Tuyết về xong, Hàn Nghệ vừa đi về nhà vừa nghĩ đến giáo chủ Thánh giáo?! Hôm đó lão lừa trọc Cửu Đăng nhắc đến giáo chủ, không nhẽ là giáo chủ Thánh giáo, nếu mà như vậy, mấy ngày trước, những người đó không lẽ là người do giáo chủ Thánh giáo phái đến? Nếu quả thật vậy thì phiền phức to. Nhưng mà, mẹ nó! Đã xưng đế rồi, mà vẫn quan tâm đến chỗ vàng đó là sao? Như vậy thì cũng không phóng khoáng cho lắm.
Nghĩ tới đây, Hàn Nghệ lại lắc đầu, không đúng, không đúng, số vàng đó không nhiều lắm, tại sao lão lừa Cửu Đăng đó lại phải giấu giếm như vậy, còn có những châu báu kia, chẳng lẽ...chẳng lẽ là chuẩn bị dùng để cho giáo chủ làm vương miện sao?
Hắn lại nghĩ đến số châu báu kia, những tơ lụa thượng đẳng kia, càng nghĩ càng thấy có lý. vàng và châu báu làm vương miện, tơ lụa làm long bào. Trời ơi, đùa cái gì thế này, người ta phận nữ nhi tạo phản cũng không dễ dàng, bây giờ lại còn xưng đế. Ngươi thì hay rồi, làm cho vị nữ hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc không có vương miện để đội, nếu là ta, ta thế nào cũng phải xé ngươi thành tám mảnh. Ta phải thật cẩn thận thôi, không thể để đám người kia tìm thấy được.
Nghĩ đi nghĩ lại, trên trán hắn xuất hiện lấm tấm mồ hôi. Trong lòng cầu nguyện Dương Tư Nột có thể sớm tiêu diệt được đám loạn tặc này, không thì quá nguy hiểm, ngày sau có khi không còn vui vẻ mà ra ngoài nữa ấy chứ.
"Hừ"
Chợt nghe phía trước có người hừ một tiếng.
Hàn Nghệ chợt ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy Tiêu Vân đứng trước mặt, đang nghiêng mắt nhìn hắn: "Ồ, sao cô lại tới đây?" Trong ấn tượng của hắn, Tiêu Vân chưa từng ra khỏi Mai thôn, nếu cần mua thứ gì, đều là nhờ Dương nhị thẩm bọn họ đi."
Tiêu Vân nói: "Nữ nhân kia là ai thế?"
Hàn Nghệ nhìn quanh: "Nữ nhân nào?"
Tiêu Vân hừ một tiếng rồi nói: "Ngươi còn muốn gạt ta, ta nhìn thấy hết rồi."
Ồ, nàng ta đang nói đến Dương Phi Tuyết á, Hàn Nghệ cười nói: "Vậy thì sao, không bình thường à?"
"Bình thường?"
Tiêu Vân phẫn nộ: "Ngươi đừng quên ngươi là người đã có vợ, sao ngươi có thể ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt."
Hàn Nghệ kinh ngạc: "Thời này nam nhân tam thê tứ thiếp không phải là rất bình thường sao?"
"Tam thê tứ thiếp? Ai nói có thể lấy ba thê chứ, hoàng thượng cũng chỉ có một hoàng hậu."
"Vậy thiếp thì sao?"
Tiêu Vân tức giận, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn nạp thiếp?"
Hàn Nghệ đáp: "Không được sao?"
"Vậy ngươi cứ thử xem." Tiêu Vân hừ một tiếng: "Ngươi tốt nhất là trung thực với ta, nữ nhân kia là ai? Nếu không, ta sẽ... ta sẽ liều mạng với ngươi."
Oa, không ngờ bệnh cọp mẹ của nữ nhân này lại nghiêm trọng như vậy. Nếu nàng biết mình từng đi phố Trì Liễu thì chắc là giết mình mất. Hàn Nghệ nói: "Ta nói cho cô rồi, thì cô định làm gì?"
Tiêu Vân nói: "Dĩ nhiên là đi tìm ả tính sổ rồi."
Quá bạo lực, Hàn Nghệ dường như nhìn thấy vở kịch máu chó sắp diễn ra, bèn cười nói: "Được, ta nói cho cô biết, đó là con gái nhà họ Dương, cô đi tìm đi."
"Con gái nhà họ Dương?"
Tiêu Vân sửng sốt: "Ngươi nói nàng là con gái của Dương Tư Nột?"
Hàn Nghệ kinh ngạc: "Oa, cô dám gọi thẳng danh tự của Thứ Sử."
"Thì làm sao, dù sao ông ta cũng không nghe thấy."
Tiêu Vân tỏ vẻ thản nhiên nói: "Nói cứ như lợi hại lắm, cũng không phải là cháu gái Dương Cung Nhân sao?"
Hàn Nghệ càng kinh ngạc: "Cô cũng biết Dương Cung Nhân?"
Tiêu Vân khẽ giật mình, nói: "Từng là Phó Xạ, phụ thân thứ sử Dương Châu, Dương Châu ai mà không biết, có điều nếu đúng là con gái nhà họ Dương thì ta yên tâm rồi."
Hàn Nghệ hiếu kỳ hỏi: "Ý cô là sao?"
Tiêu Vân khẽ nói: "Người ta là Quan Lũng Dương Gia, sao có thể để ý đến tiểu tử nhà nông ngươi, còn nói cái gì nạp thiếp, cho dù ngươi có muốn nàng làm thiếp, chưa chắc nàng đã bằng lòng, đúng là không biết lượng sức."
Hàn Nghệ nói: "Cô đã nói vậy, nếu có một ngày, đối phương bằng lòng làm thê tử của ta, cô có thoái vị nhường chức không?"
"Ta..."
Tiêu Vân giận hờn: "Ngươi đừng có mơ tưởng, nói cho ngươi biết, Hàn Nghệ ngươi bất kể kiếm được bao nhiêu tiền, chuyện nạp thiếp cũng đừng có nghĩ tới. Nếu không...nếu không ta chết cho ngươi xem."
"Thật sao?"
"Tiêu Vân ta nói được làm được."
"Nếu đã như vậy thì ta phải tranh thủ nạp thiếp thôi, không biết mấy cô bé ngoài chợ bao nhiêu tiền một người, nhân tiện có muốn ta mua cho cô sợi dây thừng không?"
"Có...có ý gì? Á à, ngươi muốn ta chết sớm? Hàn nghệ, có gan thì đừng có chạy!"
"Cô có ngon thì đừng đuổi theo!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK