Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra Hàn Nghệ đã sớm biết, chế độ xếp hàng nguyên thủy này không thể duy trì lâu dài, bởi vì nó không khoa học.

Từ lâu hắn đã nghĩ đến chế độ bán vé, nhưng vấn đề là trong giai đoạn Phượng Phi Lâu mới bắt đầu, Hàn Nghệ hi vọng có thể tạo ra hiệu quả oanh động, về bản chất chính là makerting. bởi vì thời đại này không có truyền thông, chỉ có thể dựa vào dư luận, hiển nhiên, chế độ bán vé không thể thỏa mãn được điểm này. Mặt khác, chính là văn hóa một văn tiền, nếu dùng chế độ bán vé, thì giá tiền chắc chắn không thể đồng nhất được. Khu vực hàng trước chắc chắc phải mắc hơn một chút. Chứ nếu không thì mọi người đều có vé, dựa vào cái gì mà ngươi ngồi hàng trước, ta ngồi hàng sau, vậy thì chắc chắn sẽ xảy ra tranh cãi.

Chế độ bán vé thay thế chế độ xếp hàng là điều hiển nhiên, chỉ phải xem khi nào thì thời cơ chín muồi.

Bây giờ thời cơ đã chín muồi, bởi vì chế độ xếp hàng đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc buôn bán của các cửa hàng hẻm bắc. Trước khi các cửa hàng ở hẻm bắc chính thức khai trương, Hàn Nghệ nhất định phải áp dụng chế độ bán vé. Chẳng qua chuyện này phải đợi sau khi hắn trở về từ Vạn Niên Cung mới có thể tính toán, dù sao thì bây giờ hắn cũng không có tâm trí để chơi những thứ này.

Thế nhưng, hôm nay đối với những người mê kịch mà nói, thật sự là buồn vui lẫn lộn. Tiểu phẩm vừa rồi coi thật vui vẻ, cười đến méo cả miệng, nhưng 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 hôm nay lại khiến mọi người không thể nào cười ra tiếng được. Bởi vì Thôi gia trong kịch nói đã tìm được Hùng Phi và Thôi Tinh Tinh, một âm mưu sắp diễn ra.

Tim của đám khán giả mê kịch liền thắt lại.

Rốt cuộc lần này Hùng Phi còn có thể thành công trốn thoát hay không, trong lòng mỗi người đều đặt một dấu chấm hỏi.

Điều khiến người ta không thoải mái chính là, bây giờ Phượng Phi lâu áp dụng chế độ cách ngày diễn một lần, hơn nữa còn có ngày phụ nữ, tức là bọn họ phải đợi đến 3 ngày mới có thể được xem.

Cũng như mọi ngày, mọi người đều ôm theo oán hận với Hàn Nghệ mà rời khỏi Phượng Phi Lâu.

Ngày hôm sau, Hàn Nghệ thừa dịp nghỉ ngơi hiếm có này mà đi một chuyến đến xưởng quần áo. Bây giờ các nhân công của xưởng quần áo đang cố gắng chế tác y phục mùa hè, đây đều là những thứ rất đơn giản. Hàn Nghệ đã viết vô cùng chi tiết trên bản thiết kế rồi, nếu như vậy rồi mà còn không làm tốt được thì vụ làm ăn này thật sự không cần phải làm nữa. Thế nhưng do thời đại này chuyện gì cũng phải nhờ vào sức người, tốc độ may cũng như thế, Hàn Nghệ cũng chỉ có thể làm từng bước một, những chuyện này không gấp được.

Sau khi tuần tra một vòng, Hàn Nghệ lại nói với Từ Cửu thúc rằng, trước khi mở bán, phàm là nữ nhân công ở đây thì đều tặng cho mỗi người một bộ.

Từ Cửu thúc nghe mà không hiểu, y phục đã đủ rẻ rồi, gần như chỉ bán vải thôi, ngươi còn tặng nữa à?

Hàn Nghệ lại giải thích với ông ta một phen rằng đây gọi là làm tuyên truyền. Sau khi những phụ nữ này cầm y phục về, chắc chắn sẽ khuyến khích trượng phu của mình mặc vào. Bởi vì nó là do bọn họ làm ra nha, việc này liên quan đến sự nghiệp của bọn họ đấy, nhất định phải mặc vào nha! Một khi mặc vào, những nông phu kia sẽ lập tức cảm nhận được chỗ tiện lợi của y phục kiểu mới này, một đồn mười, mười đồn trăm, rất nhanh sẽ được lan truyền, đến lúc đó lại bán ra ngoài, vậy thì đỡ được nhiều việc rồi.

Từ Cửu giờ mới hiểu ra, liên tục khen hay, sau đó lại hỏi chuyện Thỏ Khuê Mật.

Về phần Thỏ Khuê Mật, Hàn Nghệ nhất định phải hảo hảo lợi dụng. Bởi vì đây là thương phẩm nóng bỏng tay, do vậy cũng không gấp lắm nói cho Từ Cửu biết chuyện này, đợi sau khi hắn từ Vạn Niên Cung về rồi lại nói, nhưng nhất định không thể ngừng lại, nhất định cũng phải làm gấp.

Nói trắng ra là, bây giờ Hàn Nghệ có đánh rắm ra cũng không đủ nha, bởi vì sói nhiều thịt ít, sức sản xuất cũng chỉ có như vậy, chỉ có thể dựa vào thời gian và nhân lực để tích luỹ, đây là chuyện Hàn Nghệ vô cùng ảo não.

Sau khi từ xưởng quần áo về, Hàn Nghệ lại chạy vào phòng bếp. Bởi vì ngày mai không chỉ là ngày phụ nữ, hơn nữa còn có đại hội giao lưu mỹ thực, hắn làm chủ nhà, chắc chắn phải thả tép bắt tôm, đương nhiên cũng phải lấy một số thứ đặc sắc ra chứ, thế là dẫn theo Tiểu Béo đến nhà bếp loay hoay cả buổi trưa.

Ngày hôm sau, từ sáng tinh mơ, Lưu Nga đã dẫn theo hạ nhân bắc đầu bận rộn ở hẻm bắc. Chỉ thấy từng chiếc từng chiếc bàn dài được bày ngay ngắn chỉnh tề hai bên đường phố, một biểu ngữ viết mấy chữ "Đại hội giao lưu mỹ thực" được treo ở đầu hẻm.

Chưa qua giờ Thìn, thì từng chiếc xe ngựa, từng chiếc kiệu đã lục tục đến hẻm Bắc.

Bởi vì là đại hội giao lưu mỹ thực, nên nhất định phải có thời gian quy định, bằng không thì người tới sớm cứ tới sớm, người tới muộn cứ tới muộn, rất khó làm xong.

Từng tiểu nương tử xinh đẹp, từng thiếu phụ phong tình vạn chủng, từng quý phụ duyên dáng sang trọng lần lượt bước xuống xe ngựa, ai ai cũng vô cùng hưng phấn. Vốn dĩ đại hội này nên cử hành từ sớm rồi, nhưng vì chuyện của Hàn Nghệ nên cứ kéo rồi lại kéo, bọn họ từng cho rằng chuyện này coi như bỏ, nào biết lại xuất hiện phong hồi lộ chuyển, do vậy đều vô cùng quý trọng cơ hội này.

Bên cạnh các nàng thường còn có hai nữ tỳ đi theo, hoặc là bưng mâm nhỏ, hoặc là ôm nồi đất, đủ loại dụng cụ.

Lưu Nga dẫn một đám tùy tùng nhanh chóng tiến lên đón, các nàng Hương Nhi, Uyển Nhi cũng chỉ dẫn những nữ tỳ kia bày mỹ thực của các nhà lên bàn, từng món từng món ăn tinh tế thật sự là mỹ ngọc lấp lánh, rực rỡ chói mắt.

Còn những nữ tử quý tộc này lại túm năm tụm ba lại, hỏi thăm lẫn nhau xem đối phương mang theo món ngon nào đến, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

Chỉ một thoáng, hẻm bắc ngập tràn hương thơm.

Cho dù là những ca kỹ hẻm Trung ngửi được mùi thơm truyền đến từ hẻm bắc, đều không khỏi dừng việc mình làm, đi đến trước cửa sổ gần hẻm bắc, ra sức hít hà, trong mắt ngập tràn vẻ hâm mộ.

Xã hội quý tộc vô cùng khao khát mỹ thực. Mỹ thực hiện nay cực kỳ ít xuất phát từ tay dân chúng, mà họ cũng không có điều kiện để làm. Dù sao thì những nguyên liệu quý hiếm này đều bị quý tộc lũng đoạn cả rồi, hơn phân nửa đều đến từ xã hội quý tộc. Những món ngon này, dân chúng bình thường căn bản không ăn được, hơn nữa những quý tộc này cmn đều quá khôn khéo, phần lớn đều giữ kỹ phương pháp nấu, do vậy giữa quý tộc với nhau cũng rất khó ăn được món ngon trong nhà đối phương.

Cho nên đừng thấy những người tham gia đều là quý tộc, nhưng các nàng cũng vô cùng chờ mong đại hội giao lưu mỹ thực lần này.

Bởi vì thời tiết hiện tại đã ấm áp, đa số mọi người đều mang theo những món như rau trộn, hoặc là các loại điểm tâm linh tinh, chỉ có số ít là mang theo món nóng, nhưng đều mang theo cả lò nhỏ tới theo.

Qua hết nửa ngày, thời gian cũng không xê xích nhiều, mọi người đều đã đợi không được nữa rồi, chỉ thấy hai hạ nhân của Phượng Phi Lâu bưng một cái mâm lớn ra, trên đó còn đậy một cái chụp, còn có một nhóc mập đi theo, không phải Hùng Đệ thì là ai.

Ánh mắt của chúng nữ đều nhìn sang bên đó, một người hỏi Tiểu Béo: "Đó là gì vậy?"

Hùng Đệ xoa xoa tay, cười hắc hắc nói: "Các vị tỷ tỷ, Hàn đại ca của ta nói, đại hội giao lưu mỹ thực hôm nay do Phượng Phi Lâu của chúng ta làm chủ, đương nhiên phải do Phượng Phi Lâu chúng ta khai mạc trước. Món ăn kia là do Hàn đại ca của ta đích thân nghiên cứu ra, do chính tay Tiểu Béo ta làm, Tôm Hấp Muối."

"Tôm Hấp Muối?"

Chúng nữ không khỏi sửng sốt.

Hùng Đệ mở cái chụp ra, chỉ thấy từng con từng con tôm nhỏ óng ánh trong suốt, trắng đỏ đan xen nhau, thân hình cuộn lại, tựa sát vào nhau, được xếp ngay ngắn chỉnh tề thành một vòng, ngoài ra bên cạnh còn có một dĩa nước tương, ha ha nói: "Đây chính là Tôm Hấp Muối, chấm vào nước tương rồi ăn, rất ngon."

Còn cần ngươi nói sao, nhìn thôi đã mê người nha!

"Hàn tiểu ca còn biết nấu ăn sao?"

Một tiểu nương tử kinh ngạc nói.

Hùng đệ lập tức nói: "Đương nhiên, Hàn đại ca nấu ăn rất ngon."

Tiểu nương tử lại hỏi: "Hàn tiểu ca sao lại không đến?"

Lưu Nga cũng không biết những nữ nhân này rốt cuộc đã ăn phải cái gì, cứ luôn nhớ đến Hàn Nghệ, cười nói: "Hàn tiểu ca còn chút việc phải xử lý, e rằng không có thời gian rảnh."

Chúng nữ nghe vậy không khỏi có chút thất vọng.

Theo sự xuất hiện món Tôm Hấp Muối của Phượng Phi Lâu, đại hội giao lưu mỹ thực chính thức bắt đầu. Các nhà lần lượt công bố món ăn bí mật mà mình mang đến, tuyệt đối không trùng lặp, bởi vì đây đều là món ăn bí mật của riêng nhà họ.

Có điểm tâm bảy màu, có "Cơm Thanh Phong" dùng gạo nếp, bột long tình và bơ trộn chung với nhau, có "Bánh Thấu Hoa" trong suốt óng ánh, trong đó thu hút ánh mắt nhất vẫn là "Bướu Lạc Đà Nướng" mỏng như tờ giấy của Độc Cô gia, hương thơm ngào ngạt, thật sự là muốn cắn một miếng.

Hùng Đệ nhìn thấy mà nước miếng chảy ào ạt ra, toàn trường chỉ có một mình nó là nam. Việc này đương nhiên là do Hàn Nghệ cố ý sắp xếp như thế. Hắn biết Hùng Đệ thích ăn, thế là mượn món "Tôm Hấp Muối" để Hùng Đệ hòa lẫn vào trong này. Bởi vì nhóc mập Hùng Đệ đáng yêu vô cùng, hơn nữa nói chuyện cũng thiên chân vô tà, miệng lại ngọt, tuổi cũng nhỏ, cho nên nó tham dự vào trong đó, không có bất kỳ nữ nhân nào cảm thấy không ổn, ngược lại còn được hoan nghênh.

Hôm nay thật sự là ngày hội của nữ nhân ăn hàng, một khi bắt đầu thì căn bản không ngừng lại được, ai cũng lần lượt tìm kiếm món ngon mà mình ngưỡng mộ, chơi thật vui vẻ.

"Hàn đại ca, huynh đang làm gì vậy?"

Hai tay Tiểu Dã chống cằm, vẻ mặt hoang mang nhìn Hàn Nghệ.

Chỉ thấy Hàn Nghệ ngồi trước bàn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tay trái cầm thước gỗ, tay phải cầm một cây kéo đặc chế, còn trước mặt lại là một tờ giấy vàng cứng.

Tờ giấy này là để cho Hàn Nghệ chùi đít, hồi trước Hàn Nghệ còn chê nó cứng nữa, nhưng nghề giấy bây giờ không phải phát triển lắm, giấy vàng cứng này là tờ giấy tốt nhất hiện nay rồi. Đương nhiên, chắc chắn cũng là do triều đình lũng đoạn, đắt muốn chết.

Tuy hắn cũng có nghiên cứu về chuyện ăn uống, nhưng không đến mức giống như Tiểu Béo, có ăn là được. Hắn từng ăn rất nhiều món ngon, đi khắp các nơi trên thế giới, có gì mà chưa từng thấy, cũng không thấy gì hiếm lạ. Hắn tổ chức đại hội giao lưu mỹ thực này, chỉ là để tăng thêm sức sống cho ngày nữ nhân, chứ không phải để thỏa mãn con trùng tham ăn trong bụng mình. Hắn đã giao toàn quyền cho Lưu Nga rồi, vốn dĩ hắn còn muốn kêu Tiểu Dã đi ăn chung với Hùng Đệ, nhưng Tiểu Dã cũng không có hứng thú gì với những thứ này, quan trọng là nó cũng không quen giao tiếp với người lạ, thế là ngồi trong phòng chung với Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ cắt một cách vô cùng cẩn thận, nói: "Ta đang làm một loại bài mới. Ta nghe nói đi Vạn Niên Cung cũng đi mất vài ngày, vậy thì rất chán nha, có loại bài này rồi, chúng ta sẽ không buồn chán nữa."

Cái hắn nói đương nhiên là bài tú lơ khơ. Là một tên lừa gạt thâm niên, thế giới không có bài khiến hắn cảm thấy vô cùng xa lạ, tuy rằng hắn cũng không dựa vào bài để kiếm ăn, nhưng các hoạt động tiêu khiển thường vẫn không rời được trò chơi này.

Dù sao cũng là tay của kẻ lừa gạt, linh hoạt vô cùng, rất nhanh đã cắt tấm giấy vàng lớn thành từng mảnh giấy hình chữ nhật nhỏ.

Tiểu Dã nói: "Cứ vậy là được sao?"

Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Vẫn chưa được, ta còn phải vẽ hình lên trên mới là đại công cáo thành."

Đúng lúc này, bỗng nghe thấy bên ngoài có người nói: "Hai vị tôn khách xin chờ một lát, tiểu nhân đi xem Hàn tiểu ca có ở trong phòng không."

"Ai tới vậy?"

Hàn Nghệ tò mò hỏi.

Lại nghe được tiếng gõ cửa: "Hàn tiểu ca, huynh có ở trong phòng không?"

Hàn Nghệ nói: "Có."

"À, Dương bát nương và Mẫu Đơn nương tử đến đó."

Hàn Nghệ 'Ồ' một tiếng, nói: "Lát nữa ta sẽ ra."

Hắn trước tiên thu dọn xong mảnh giấy, sau đó liền ra ngoài với Tiểu Dã.

Chỉ thấy bên ngoài có một đại mỹ nhân và một tiểu mỹ nhân đứng đó. Đại mỹ nhân lạnh lùng cao quý, đặc biệt là thân hình cao kia, đủ để khiến vô số nam nhân chùn bước, còn tiểu mỹ nhân lại ngây thơ hồn nhiên, thuần mỹ thiện lương.

Đúng là Nguyên Mẫu Đơn và Dương Phi Tuyết.

Nếu là xử nam thì nhất định sẽ thích Dương Phi Tuyết, bởi vì xử nam đều hướng về tình yêu thuần mỹ, còn tay chơi lão luyện chắc chắn sẽ hướng về Nguyên Mẫu Đơn, bởi vì là hàng khó chinh phục mà.

Nhưng đối với Hàn Nghệ mà nói, hoàn toàn không có vấn đề lựa chọn. Hắn có một trái tim lãng tử hộp đêm, nhưng lại có thân thể vừa mới phá thân, lớn nhỏ đều ăn, cười nói: "Dương cô nương, ta đã đoán hôm nay cô sẽ đến tìm ta mà."

Dương Phi Tuyết kinh ngạc nói: "Ngươi... ngươi làm sao biết?"

Hàn Nghệ nói: "Ta đã xảy ra chuyện lớn như vậy, cô là bằng hữu tốt, kiểu gì cũng sẽ đến thăm ta thôi."

Dương Phi Tuyết nghe xong, lập tức áy náy trong lòng, nói: "Thật xin lỗi, thật ra ta đã muốn đến thăm ngươi từ sớm, nhưng nhị bá ta không cho ta xuất môn, không giúp được ngươi."

Hàn Nghệ cười ha ha nói: "Ta nói đùa thôi, nhị bá cô không cho cô đến là đúng, ngược lại cô còn giúp ta một đại ân nữa, ta còn phải nói một tiếng đa tạ cô nữa. Ta nghĩ chắc là do lời cầu nguyện của cô cảm động được trời xanh, ông trời mới cho ta cơ hội một lần, để ta ở lại Trường An."

Dương Phi Tuyết cả kinh, nói: "Làm sao ngươi biết?"

Hàn Nghệ cười nói: "Thiếu công tử nói cho ta biết. Lần sau nếu ta xảy ra chuyện gì, cô cứ ở nhà giúp ta cầu nguyện là được, hiểu chưa?"

Dương Phi Tuyết sửng sốt, sau đó trợn mắt nhìn Hàn Nghệ, thở phì nói: "Cái gì mà cầu nguyện, rõ ràng là ngươi sợ ta liên lụy đến ngươi. Thằng Tiểu Mông này, thật là nhiều chuyện." Tuy rằng nàng đơn thuần, nhưng không có ngốc, ngược lại rất khôn khéo, nhanh chóng chọc thủng lời nói dối của Hàn Nghệ.

Toát mồ hôi! Bị nhìn thấu rồi, Hàn Nghệ mặt không đổi sắc nói: "Làm gì có chứ, bằng không cô làm sao giải thích chuyện này đây. Nếu không phải có thánh dụ của Thánh thượng, sợ rằng ta đã phải về Dương Châu rồi. Lần này hoàn toàn là ông trời giúp đỡ nha, mà ai lại nói chuyện này cho ông trời biết? Ta nghĩ ngoài trừ cô ra thì không còn ai khác, cho nên ta vẫn luôn muốn cám ơn cô."

Dương Phi Tuyết chớp chớp mắt, cảm thấy có chút có lý.

Hàn Nghệ thấy lừa được rồi, vội vàng chuyển đề tài, lại nói với Nguyên Mẫu Đơn lạnh lùng: "Mẫu Đơn nương tử, chuyến này cô thật không phúc hậu mà. Ta vừa mới đi, cô đã lập tức chạy đến ném đá xuống giếng, muốn mua Phượng Phi Lâu của ta. Bây giờ ta về rồi, cô cũng không đến thăm ta, cô làm thế là qua cầu rút ván nha, thật sự là khiến ta thất vọng buồn lòng mà."

Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên nói: "Ta với ngươi ngay cả sơ giao còn chưa tới, tại sao phải đến thăm ngươi? Huống hồ ngay cả cầu còn không có, làm sao ta rút ván?"

Kiêu ngạo như vậy à! Hàn Nghệ tò mò nói: "Vậy hôm nay cô đến làm gì?"

Dương Phi Tuyết vội vàng nói: "Là ta gọi Mẫu Đơn tỷ đến cùng." Nói rồi, nàng đột nhiên nhấc một cái giỏ nhỏ trong tay trái lên, cười nói: "Ngươi xem, đây là món ngon mà Mẫu Đơn tỷ tặng cho ngươi đó."

Nguyên Mẫu Đơn lập tức nói: "Đây rõ ràng là muội muốn cho hắn ăn mà."

Hàn Nghệ đương nhiên biết Nguyên Mẫu Đơn cũng không có hảo tâm như vậy, nhưng hắn làm ra vẻ không nghe thấy, nhận lấy cái giỏ, cười nói với Nguyên Mẫu Đơn: "Coi như cô còn chút lương tâm."

Giọng điệu thật là mờ ám nha!

"Ta đã nói là..."

Nguyên Mẫu Đơn vừa mới mở miệng, Dương Phi Tuyết liền khoác tay lên cánh tay nàng, cười hì hì nói: "Mẫu Đơn tỷ, hắn cố ý chọc giận tỷ đó, tỷ càng giận thì hắn càng vui, tỷ đừng so đo với hắn."

Hàn Nghệ cười ha hả, vươn tay nói: "Hai vị mời ngồi, mời ngồi."

Bốn người ngồi xuống, Hàn Nghệ đặt giỏ lên bàn đá, có chút mong chờ nói:" Để xem Mẫu Đơn nương tử tặng gì cho ta."

Trên đời này còn có ai mặt dày hơn thằng này không. Nguyên Mẫu Đơn biết rõ tiểu tử này cố ý, nhưng kiềm nén cơn giận trong lòng, nói: "Độc dược đấy!"

Hàn Nghệ hắc hắc vài tiếng: "Đúng là sinh ta ra là cha mẹ, hiểu ta là Mẫu Đơn nương tử. Cái gì ta cũng đều ăn qua rồi, nhưng lại chưa từng ăn độc dược, vậy ta phải hảo hảo nếm thử mới được."

Vừa mở nắp ra, chỉ thấy trong đó là từng quả anh đào đỏ rực, hơi trong suốt, nhìn vô cùng tươi ngon, bên cạnh còn có hai cái bình nhỏ, nhưng không biết trong hai bình đó chứa cái gì.

Dương Phi Tuyết nói: "Đây là Sữa anh đào bí chế của Nguyên gia, trong này còn có nước mía và sữa, hơn nữa còn được ướp lạnh, rưới chúng lên anh đào rồi ăn rất ngon."

Cách ăn này lại có chút giống như salad, nhìn anh đào đỏ tươi thắm, con sâu thèm ăn của Hàn Nghệ đã bị hấp dẫn, cười nói: "Vậy ta phải nếm thử xem."

Nói rồi hắn liền cầm một cái bình lên, chỉ thấy còn có chút nước đá, hiển nhiên đã được ướp lạnh qua. Đối với Nguyên gia mà nói, hầm băng quả thật không đáng nhắc đến, rưới lên trên anh đào, chỉ thấy một chất lỏng màu hổ phách từ từ chảy ra từ trong bình, vô cùng sệt, nhưng cũng vô cùng đẹp, mùi mía thanh u mang theo cảm giác mát mẻ nhè nhẹ, lặng lẽ chui vào trong mũi Hàn Nghệ.

Hóa ra kỹ thuật làm đường hiện nay vẫn có, quý tộc dùng nước cốt mía nêm nếm, lại lấy nước mía phơi nắng, cô đọng lại thành mật ngọt sền sệt, bảo quản trong những vật dụng như vại, bình, sau đó đặt trong hầm băng ướp lạnh.

Mà Nguyên gia lại có vườn mía lớn nhất hiện nay, chỉ riêng thu hoạch mía một năm đã vô cùng khả quan rồi.

Chỉ e đây là nước mía tốt nhất đương thời rồi.

Sau khi rưới nước mía xong, Hàn Nghệ lại nhấc bình khác lên, ngửi thấy vị chua trong đó, giống như sữa chua đời sau. Thật ra là chế phẩm của sữa, cũng từng được ướp lạnh qua, tưới lên anh đào đỏ tươi, anh đào đỏ tươi được nước mía và sữa chua bao phủ, như ẩn như hiện, càng thêm mê người.

Bởi vì Hàn Nghệ cũng chưa từng ăn anh đào chế theo kiểu này, có chút không chờ được nữa, liền gọi Tiểu Dã: "Tiểu Dã, nếm thử xem."

Tiểu Dã gật đầu.

Hai người cầm lấy một quả anh đào cho vào miệng, khẽ cắn một cái, nước văng khắp nơi, vị béo nồng của sữa chua phối với chất lỏng tươi ngọt của anh đào mới chín, lại thêm nước mía mát lạnh màu hổ phách, vị ngon khắp miệng, thật sự là không nói nên lời, không tả hết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
16 Tháng tám, 2024 23:31
Dịch giae có tâm thật, giải thích rất nhiều cho độc giả
Hieu Le
03 Tháng tám, 2024 01:29
Came ơn dịch giả rất nhiều
danghuyanh
11 Tháng tư, 2024 09:23
truyện này có full ở các trang khác rồi mà
nguyenduy1k
19 Tháng hai, 2024 12:31
Đọc cũng được, nhưng đôi khi cứ thấy thằng main ngu đột xuất, nhất là trước mặt vợ cả. Mà diễn biến tình cảm nhà này ko thấy thuyết phục lắm
cinela
03 Tháng hai, 2024 10:43
omg 1 tháng 1 chương, hanh cmn phúc
sakurainlove
24 Tháng một, 2024 10:15
cvt drop truyện rồi hở các huynh đê?. Uukanshu ra tới 2k chương rồi
Anh Nguyen
12 Tháng mười hai, 2023 02:34
Đang hay hết mịa. Có convter k ae
Mẫn Trần
11 Tháng mười hai, 2023 17:44
lúc đầu đang hay sau dính vô chính trị là thấy chán hẳn
Fsinra
01 Tháng mười hai, 2023 11:03
lâu ra quá
helloemdx
01 Tháng mười hai, 2023 09:22
truyện hay lắm, ad dịch chắc tay đọc rất thích. Cảm ơn ad nhiều
VIETHA9X
26 Tháng chín, 2023 23:52
truyền giờ hãy nhỉ xuyên việt không trộm cắp thì lừa đảo ma bệnh
06021219
22 Tháng bảy, 2023 08:34
mới đọc chương 1 thấy tân nương 25-26 tuổi là tái giá hay tác giả ghi nhầm thế nhờ , đường triều thì thường 15 16 là đã sút ra khỏi nhà r
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:34
À trên app mất chương
JackDaniels
20 Tháng bảy, 2023 19:30
Mới đọc mà mất chương 70 đến 81 rồi :( đọc đoạn thiếu ở đâu các bác nhỉ
dardia07
17 Tháng bảy, 2023 13:35
truyện này khá hay nhưng đoạn cuối có nhắc đến châu Giao Chỉ, cẩn thận lại vào cấm thư
ndcuongltv
04 Tháng bảy, 2023 06:43
bạn nào có file cv full cho mình với
slim7i
02 Tháng bảy, 2023 20:27
truyện đã hay còn dịch nữa, đọc phê x2
trankhac
24 Tháng sáu, 2023 20:58
Đã đọc xong gần 2100 chương truyện, truyện hay, lôi cuốn, xứng danh danh tác. Mong cvt có thể theo hết bản dịch truyện này để được đọc lại.
Linhkaka
14 Tháng sáu, 2023 10:04
Có lịch ra chương ko lão bản?
ColgatePlax
02 Tháng sáu, 2023 00:49
Ngon
Deckout
01 Tháng sáu, 2023 13:29
tới cảnh nóng rồi@@
HeavenSoFar
24 Tháng năm, 2023 10:43
Truyện viết tình tiết chậm và rất kỹ, có điều chương ra thì cũng rất lâu, chờ trong vô vọng
mafia777
19 Tháng năm, 2023 17:25
tác viết vậy á, chứ ta không chế gì thêm đâu bạn
thientonbmt1
12 Tháng năm, 2023 09:40
không biết do bản dịch hay do tác mà ta nghe câu thoại khá dài dòng, kiểu câu chữ giải thích dài,nên để main hay nvp muốn nói gì thì thoại vừa ý thôi hoặc nhìn mặt ngầm hiểu vì đều là người thông minh, việc giải thích nên để ở người dẫn truyện. cũng có lẽ là do người dịch cố tình viết dài ra
quangtri1255
30 Tháng tư, 2023 03:04
Con tác Nam Hi Bắc Khánh cũng là Đại thần mà sao không ai nhận cv cho đầy đủ nhỉ (ý là tất cả các truyện chứ không phải mỗi truyện dịch này)? Truyện dính chi tiết cấm cho vào cấm thư à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK