Mục lục
[Dịch]Hắc Đạo Đặc Chủng Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau, cao tầng của Hoa Hưng xã lại một lần nữa mở họp trong biệt thự. 8 giờ tối ngày hôm qua Quan Trí Dũng dẫn 30 tinh anh của Chấp Pháp đường hóa trang thành cảnh sát tiềm phục gần xưởng cơ giới Bắc Đẩu ở ngoại ô phía đông, cho tới tận hơn 11 giờ, có một chiếc xe container đi vào trong xưởng cơ giới Bắc Đẩu, không lâu sau lão đại của Long Chiến Thiên Nhai dẫn theo hơn chục người cũng xuất thiện ở gần xưởng cơ giới.

Trên xe container tổng cộng chỉ có hai người, một người là lái xe, người còn lại chắc là tên quân sư gì đó. Người của Long Chiến Thiên Nhai rất cẩn thận, lưu lại mấy người dò xét gần khu xưởng, những người khác thì tiến vào xưởng.

Quan Trí Dũng cười lạnh một tiếng, hạ lệnh bắt đầu hành động. Còn mấy tên canh chừng đó khiến hắn rất cao hứng, lúc trước còn phát sầu vì không biết làm sao để đề tỉnh Long Chiến Thiên Nhai, xem ra không cần mình phải nhọc lòng rồi. Bọn họ chính là đến để cướp hàng, còn người thì cho dù đưa đến trước cửa thì bọn họ cũng không bắt, nhiệm vụ của họ chính là muốn để đối phương cho rằng đúng là gặp cảnh sát thật, cứ như vậy nội bộ của Long Chiến Thiên Nhai tất sẽ đại loạn, bởi vì tư tàng súng ống chính là tội lớn! Bọn chúng nhất định sẽ sợ bị bắt mà chuẩn bị chạy trốn, mà lúc này chính là lúc Hoa Hưng xã xuất thủ hốt gọn một mẻ.

Đột nhiên từ bốn phương tám phía xông ra 7,8 chiếc xe cảnh sát, thành viên phụ trách canh chừng của Long Chiến Thiên Nhai lo quýnh lên, vội vàng chạy vào báo cáo tình hình. 8 chiếc xe cảnh sát vây kín cổng công xưởng, Quan Trí Dũng cười độc ác, xuống xe rút một cái loa học theo bộ dạng của cảnh sát trong TV, hét lớn: "Người bên trong nghe đây, các anh đã bị bao vây, không được chống cự vô ích, xếp thành hàng đi ra ngoài cho chúng tôi kiểm tra! Tôi nhắc lại một lần. Người bên trong nghe đây, các anh đã bị bao vây, không được chống cự vô ích, xếp thành hàng ra ngoài để chúng tôi kiểm tra!"

Vừa nghe thấy huynh đệ bên dưới hồi báo, Long ca còn chưa hiểu rõ đã nghe thấy tiếng nói từ bên ngoài truyền vào. Long ca đấm một quyền lên container, chửi: "Mẹ nó! Bọn chó đáng chết! Bọn chúng sao mà biết được?"

"Lão đại, làm gì bây giờ?" Chiến Thần nhíu mày nói.

Long ca không nói gì, quân sư nghĩ một lát rồi nói: "Long ca, chúng ta rút đi!"

"Rút? Rút kiểm gì? Còn quân hỏa thì làm sao? Mẹ nó." Long ca trong lòng rất buồn bực, đống súng đạn này là do lão đại thông qua bọn họ bán cho bang phái nào đó của XJ, số lượng không ít, nếu rút thì đống quân hỏa này khẳng định là không mang theo được.

Quân sư nghe thấy bên ngoài không ngừng truyền tới tiếng loa, vội vàng nói: "Long ca, bây giờ là lúc nào rồi mà còn quản tới quân hỏa gì đó? Bị bắt là các huynh đệ đều xong đời đó, mất quân hỏa thì cùng lắm tổn thất một khoản tiền, nhưng người bị bắt thì xong hết đấy!"

Long ca lúc này cũng rất lo lắng, trán đã túa mồ hôi, hắn hậm hực nói: "Bọn cớm đã có thể tới chuẩn như vậy, khẳng định là biết thân phận của chúng ta, nếu như đống quân hỏa này rơi vào trong tay chúng, chúng ta sau này đừng hòng lăn lộn ở XA nữa, các huynh đệ tại XA ẩn nhẫn hơn 3 năm rồi, chẳng lẽ bỏ qua như vậy ư?"

Quân sư thở dài một hơi: "Cũng chẳng còn khách nào khác, ai bảo chúng ta bị bán đứng, có điều Long ca, anh quyết định nhanh lên một chút, hiện tại chuồn vẫn còn kịp, cùng lắm là quay về bị lão đại chửi một trận. Nếu không chuồn vậy thì không có cơ hội nữa đâu!"

"Lần này hàng này chỉ có những người ở đây biết, khẳng định có thằng nào đó bán đứng chúng ta!" Chiến Thần rống lên một tiếng, ánh mắt đầy hận ý lướt nhìn mỗi một người có mặt. Bảo hắn buông bỏ XA như vậy hắn không cam tâm, các huynh đệ vì mảng thiên địa XA này mà phải nhẫn hơn ba năm, nhưng kết quả là không được gì mà còn có thể phải bị truy nã, hắn có thể không hận sao?

"Con mẹ nó, mày có ý gì? Huynh đệ có mặt ở đây năm đó đều cùng nhao tới XA, con mẹ mày nói vậy là có ý gì hả?" Lê Hạo nghe thấy Chiến Thần nói vậy liền có chút không vui. Hắn tuyệt đối không hoài nghi huynh đệ của mình, và hắn càng ghét người khác dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn.

Chiến Thần hung hăng trừng mắt nhìn Lê Hạo: "Tao có ý gì thì ai trong lòng có quỷ thì thằng đó tự biết! Con mẹ nó mày sao phải kích động như thế? Trong lòng mày có quỷ à?"

"DM, mày hôm nay không nói cho rõ ràng thì không xong với ông mày đâu." Lê Hạo xắn tay áo lên, định xông lên sống mái với Chiến Thần, gặp loại chuyện này tâm tình vốn đã không vui, hiện tại không ngờ còn bị người ta hoài nghi, hắn càng không thể chịu nổi!

Chiến Thần không chút sợ hãi, đồng thời cũng bước về phía Lê Hạo, miệng còn nói: "Tao thấy chính mày là kẻ đã bán đứng chúng ta đấy! Lão tử hôm nay đánh chết mày!" Con người vào tình huống cực kỳ tức giận thường mất đi lý trí, Chiến Thần lúc này chính là đang ở trong tình huống đó, hắn thấy mình vừa nói ra Lê Hạo đã chửi mình, khiến cho trong lòng càng hoài nghi Lê Hạo hơn.

"Đủ rồi! Còn chưa đủ phiền phức à? Chiến Thần! Mày điên ròi à? Hoài nghi cả huynh đệ của mình là sao?" Long ca gầm lên một tiếng, tâm tình vốn đã cực kỳ khó chịu, hiện tại mấy huynh đệ của mình còn hục hặc với nhau, thấy Chiến Thần ngon ngoãn lui ra sau, Long ca lại nói với Lê Hạo: "Còn mày nữa, luận về lai lịch thì mày không kém gì chúng tao, mày có phải là không được làm hộ pháp nên trong lòng không bực bội không? Mày cố ý lúc nào cũng đối nghịch với Chiến Thần là thực tâm ra mặt vì huynh đệ à? Mày muốn lên chức ư? Được! Tao cho mày làm lão đại, mày hài lòng chưa? Con mẹ nó điên hết rồi phải không? Hả? Còn muốn động thủ với huynh đệ của mình nữa không?" Long ca dưới tình huống phẫn nộ nói hơi nặng lời, người khác có thể hiểu được hắn bởi vì tức giận nên mới nói vậy, nhưng lọt vào tai Lê Họa thì lại biến vị.

Lê Hạo nhìn Long ca với vẻ không dám tin, hắn vốn bị Chiến Thần hoài nghi nên trong lòng đã bực bội, lúc này Long ca lại nói vậy với hắn, khiến hắn hiểu lầm rằng Long ca cũng đang nghi ngờ mình. Nhìn huynh đệ xung quanh, những ánh mắt vốn rất bình thường nhưng lúc này trong mắt Lê Hạo lại trở thành không còn tin tưởng? Lê Hạo hắn, từ năm mười tuổi được lão đại thu dưỡng cho tới hiện tại chưa từng làm chuyện gì có lỗi với bang phái, nhưng hiện giờ hắn không ngờ lại bị những hảo huynh đệ của mình hoài nghi!

Lê Hạo gật gật đầu, cười lạnh nói: "Được, các người hoài nghi tôi đúng không? Được? Đợi về bang chúng ta sẽ tìm lão đại nói chuyện!" Nói xong Lê Hạo xoay người nhảy qua tường rồi chạy đi.

Quan Trí Dũng ở bên ngoài thông qua tai nghe nghe thấy huynh đệ trốn ở trong xưởng hồi báo mấy người của Long Chiến Thiên Nhai đang tranh chấp nội bộ. Hắn trong lòng rất không vui, con mẹ nó, bọn Long Chiến Thiên Nhai này đúng là điên hết rồi? Vào lúc này không ngờ con rảnh để cãi nhau? Nếu là cớm thật thì nhất định sẽ rất vui khi thấy cảnh này, nhưng mình lại là giả, nếu quá lâu mà vẫn không tiến vào, khẳng định sẽ bị đối phương hoài nghi, hơn nữa quần áo cảnh sát trên người mình và xe cảnh sát đều là đi mượn, vạn nhất gặp phải cớm thật đi tuần tra thì chẳng phải là lộ tẩy hết sao?

Trong lòng thầm chửi bọn Long Chiến Thiên Nhai, Quan Trí Dũng cầm loa lên giả vờ nói: "Người bên trong nghe đây, lòng nhẫn nại của tôi cũng có hạn, tôi cho các anh thêm một phút nữa, sau một phút nếu còn không ra tự thú, chúng tôi sẽ áp dụng cách hành động!"

Quân sư nghe thấy tiếng loa ở bên ngoài, gấp đến nhảy cẫng lên, vội vàng nói: "Long ca! Mau đi đi, còn không đi là không kịp đâu!"

Long cao nhìn bóng lưng của Lê Hạo, hắn cũng ý thức được lời nói vừa rồi của mình hơi quá khích, Lê Hạo có phải bất mãn vì không để hắn làm hộ pháp hay không thì Long ca không biết, nhưng hắn biết Lê Hạo tuyệt đối không bán đứng bang phái, bán đứng huynh đệ! Có điều hiện tại cũng muộn rồi, chỉ có thể để sau mới giải thích thôi. Nghe thấy lời nói của quân sư, hắn nghiến răng không cam lòng nhìn xe container đó, căm hận nói: "Mọi người chia ra chạy! Dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nhà, trước khi cảnh sát thu thập xong thứ này thì chuẩn bị chạy trốn!" Nói xong hắn dẫn đầu nhảy qua tường.

Cho đến khi tiểu đệ bên trong hồi báo rằng người của Long Chiến Thiên Nhai đã ly khai, Quan Trí Dũng mới dẫn các huynh đệ xông vào, hắn và hai huynh đệ lái xe container về biệt thự. Những người khác thì mang trả xe cảnh sát, sau đó cũng ai về nhà nấy.

Nói tới xe cảnh sát, vận khí của họ đúng là không tối, Lão Mã tìm cậu của hắn trực tiếp đề xuất mượn xe, nhưng xe cảnh sát này sao có thể cho mượn lung tung được? Vạn nhất để người trong cục biết thì vô cùng phiền phức. Nhưng lão có thể ngồi ở vị trí cục trưởng dẫu sao cũng là nhờ sự giúp đỡ của Đường Phong. Sau cùng, lão nhớ tới trong cục mấy ngày trước có đưa mấy chiếc xe tới xưởng sửa chữa, sau đó bảo người của Đường Phong mặc cảnh trang tới xưởng sửa chữa lái xe đi, khi dùng xong thì trả về.

Mà hôm nay mở họp chính là vì bàn bạc làm sao có thể một lần giải quyết toàn bộ người của Long Chiến Thiên Nhai! Tuy nhiên cho dù Hoa Hưng xã hiện tại không hạ thủ với Long Chiến Thiên Nhai thì Long Chiếc Thiên Nhai cũng phải ngoan ngoãn từ rời khỏi XA. Nhưng vấn đề là lần tập kích đó của Long Chiến Thiên Nhai đã khiến hơn 30 huynh đệ của Hoa Hưng xã mất mạng, không giải quyết chúng thì Hoa Hưng xã trên dưới đều không vơi được cục tức này.

"Thứ Đao, mày nói lại thu hoạch ngày hôm qua cho mọi người đi." Mấy ngày hôm nay tất cả người của Hoa Hưng xã đều phát hiện ra sự dị thường của Đường Phong, mấy ngày liền bọn họ không ngờ lại không hề thấy Đường Phong mỉm cười, có điều bọn họ cũng cảm thấy lão đại phải lạnh tanh như vậy thì mới giống một tử thần, tử thần vốn không có cảm tình mà.

"Thu hoạch ngày hôm qua không ít, các loại súng tổng cộng hơn 400 khẩu, phần lớn là súng ngắn, đạn thì hơn một vạn viên, nhưng giá trị lại không được bao nhiêu, cũng chỉ trăm vạn thôi." Quan Trí Dũng nói.

"Mẹ, nhiều súng như vậy? Chúng ta có thể trang bị cho bao nhiêu người à? Sau này còn ai dám đối đầu với chúng ta nữa?" Bá Vương nghe vậy lập tử đờ cả người.

"Phó đường chủ trở lên mỗi người được phân cho một khẩu súng và một băng đạn để phòng thân, chỗ súng còn lại thì mang cất hết vào kho, không có lệnh của tao không ai được động vào một viên đạn nào!" Đường Phong lạnh lùng nói, tuy mặt không chút biểu tình, nhưng kỳ thực trong lòng hắn cũng kinh hãi không thôi, Long Chiến Thiên Nhai này lấy nhiều quân hỏa như vậy làm gì?

"Lão đại, vậy chúng ta lúc nào thì hạ thủ với Long Chiến Thiên Nhai?" Hứa Cường hỏi, hắn chỉ quan tâm tới vấn đề này, còn vấn đề súng ống thì trong mắt hắn chẳng khác nào một đống phân.

"Lão Mã, tình huống của Chính tân điện tử thế nào rồi?"

"Theo tôi điều tra, tư sản của Chính tân điện tử là hơn 200 triệu, là công ty điện tử lớn nhất của ở XA, công ty không có cổ đông, toàn bộ đều do một mình Đường Chính Quốc sở hữu. Có chuyện bán đấu giá tư sản cố định, trước mặt vẫn chưa có tin tức gì, chắc phải đợi qua năm mới, dẫu sao thì ước định tư sản cũng phải cần thời gian." Lão Mã nhíu mày nói, tuy hắn không biết lão đại vì sao lại cảm thấy hứng thú với công ty này, nhưng lão đại nói gì thì hắn cũng chỉ đành làm theo.

"Chuyện này mày phải chú ý kỹ, nhớ là tới lúc đó tất cả những gì bán đấu giá của Chính tân điện tử tao đều muốn, cho dù là một sợi tóc!" Nói xong Đường Phong đứng dậy, nói: "Hôm nay đến đây thôi."

Nhìn Đường Phong đi lên lầu, trừ bọn Hứa Cường biết rõ ngọn ngành ra, những người khác đều mang vẻ mặt mù mờ, lão đại sao đột nhiên lại biến thành một người khác thế nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK