Tầng 5 ký túc xá Giao Đại, trong phòng 408, lúc này khói thuốc lượn lờ, 5 thằng con trai ở bên trong đang tùy ý nói chuyện phiếm.
- Long ca, không ngờ Hoa Hưng Xã như vậy mà không chết, thực là con mẹ nó chứ, nếu để cho Hoa Hưng Xã phát triển lên, kế hoạch của chúng ta có thể bị phá sản!
Một người có vóc dáng khá khôi ngô, mặt mũi bặm trợn, không có chút dáng dấp nào như là một nam học sinh, tựa ở bên cạnh bàn rít một hơi thuốc nói. Người được gọi là Long ca từ trên giường nhảy xuống, vỗ vỗ vai nam tử khôi ngô nói:
- Chiến Thần, yên tâm đi, Hoa Hưng Xã không nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.
Nam tử này rất thanh tú, cảm giác phong thái của hắn có chút giống với một minh tinh. Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện mắt hắn thật âm lãnh.
- Vì sao?
Chiến Thần hơi khó hiểu hỏi.
Một nam tử tướng mạo bình thường, ngắm nghía thanh chủy thủ tinh xảo trên tay nói:
- Điều này cực kỳ đơn giản. Lão đại phái chúng ta tới XA đã ba năm. Ba năm qua chúng ta đã lôi kéo được không ít nhân thủ. Trước đây bởi vì hắc đạo XA tương đối hỗn loạn. Các bang phái vì phải tự bảo vệ mình, cho nên đều rất cảnh giác. Chúng ta không có cơ hội quấy nhiễu chúng. Hiện nay XA bị Hoa Hưng Xã thống nhất. Mà lần này chính phủ chèn ép Hoa Hưng Xã đã cho chúng ta cơ hội rất tốt. Khi Hoa Hưng Xã kịp phản ứng thì đã muộn rồi. Hiện giờ tiểu đệ dưới tay chúng ta hơn ngàn người, tuy rằng đều là bọn học sinh rắm thối vô dụng, nhưng học sinh lại có chỗ tốt của học sinh. Ít nhất với thân phận đó cho dù Hoa Hưng Xã có chú ý tới chúng ta cũng không dám hạ thủ. Hiện nay Hòa Hưng Xã vừa mới trở về từ cõi chết, thực lực tổn hại. Đây chính là cơ hội phát triển rất tốt cho chúng ta.
- Đúng vậy. Chiến Thần, mày nên học hỏi Quân Sư đi. Có lúc có vũ lực mà không có đầu óc thì cũng không làm được việc gì cả.
Long ca lấy trên bàn xuống bao thuốc, rút ra một điếu, châm thuốc rồi rít vài hơi, bộ dạng rất hưởng thụ.
- Ta cũng hiểu được lão đại vẽ vời thêm chuyện. Lúc trước không nên chơi đùa chúng ta, bắt chúng ta vào trường học quấy phá. Ở cái trường đầu buồi này lão tử khó chịu muốn phát bệnh. Ngoại trừ phang phập mấy em gái ra một điểm hứng thú cũng không có. Còn không bằng để cho lão tử mang theo huynh đệ giết thẳng đến XA, đã sớm dẹp yên cả vùng này! Trước đây mặc dù bang phái ở XA đông đảo, nhưng không có thằng nào ra hồn, kém quá xa so với chúng ta. Giờ thị lại mọc ra một Hoa Hưng Xã, tuy rằng thực lực cũng chẳng ra gì, nhưng so với các bang phái trước đây khó đối phó hơn nhiều.
Nam tử có vẻ mặt âm trầm vẫn ngồi ở trên bàn, tựa hồ có điều gì đó khó hiểu.
Lắc đầu, Long ca nói:
- Hình Chủ, ngươi không chú ý một vấn đề. Trước đây thực lực hắc đạo ở XA rất kém cỏi, nhưng nếu chúng ta trực tiếp tấn công với quy mô lớn như vậy sẽ khiến cho toàn bộ hắc đạo ở XA liên hợp chống lại. Một khi sự tình quá ầm ỹ, để chính phủ ra mặt thì cái gì cũng hỏng. Hiện tại thật ra lại rất tốt, Hoa Hưng Xã thống nhất XA, chúng ta chỉ cần tiêu diệt Hòa Hưng Xã là được.
- Hừ, Hoa Hưng Xã dễ diệt như vậy sao?
Nam tử có vẻ mặt âm lãnh cũng hừ nhẹ nói.
Long ca cười khổ một tiếng nói:
- Ha ha, diệt Hoa Hưng Xã quả thực không dễ. Chưa cần nói trước đây trong khoảng thời gian ngắn như vậy thống nhất XA. Chỉ việc bọn họ có thể chống đỡ sự chèn ép của chính phủ, đã cho thấy bọn họ rất không đơn giản, phía sau khẳng định có cao nhân. Nhưng nhiệm vụ lão đại giao cho chúng ta phải hoàn thành!
Mấy người đột nhiên im lặng. Thấy không khí có chút áp lực, quân sư vỗ vỗ tay nói:
- Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy. Cho đến lúc này, tình hình đối với chúng ta vẫn rất có lợi. Hoa Hưng Xã trong khoảng thời gian ngắn muốn khôi phục lại thời kỳ hưng thịnh khẳng định rất khó. Cho nên chúng ta phải lợi dụng khoảng thời gian này để phát triển thế lực. Hiện nay huynh đệ thủ hạ của chúng ta đều là một ít học sinh. Nhưng cũng đừng xem thường bọn chúng. Trong số những học sinh này có không ít đứa rất có bối cảnh, chỉ cần chúng ta lợi dụng thật tốt tuyệt đối có thể đạt được tác dụng lớn. Đáng nói là chúng ta hiện tại không nhà không nghề nghiệp, nhưng Hoa Hưng Xã bất đồng. Trong tay bọn họ có không ít sản nghiệp. Nếu có thời gian thì sai bọn tiểu đệ thủ hạ tới các nơi đó dạo chơi, náo loạn một chút ...v.v.. Dù nhiều dù ít cũng có thể gây cho bọn họ một ít tổn thất.
Mắt Long ca sáng lên cười quỷ dị nói:
- Quân Sư nói rất đúng. Ưu thế lớn nhất của Hoa Hưng Xã so với chúng ta chính là thân phận. Chỉ có chúng ta khi dễ bọn họ, về phần bọn họ muốn đối phó chúng ta? Hắc hắc, ở trong nước, một khi liên lụy đến học sinh cho dù chuyện nhỏ bằng hạt vừng cũng có thể lớn thành quả dưa hấu! Nếu như có một hai học sinh đến quấy rối Hoa Hưng Xã thì không còn gì tốt hơn rồi!
Năm người nhìn nhau, cười ha hả đứng lên. Những người này chính là cao tầng của thế lực mới nổi Long Chiến Thiên Nhai. Người được gọi là Long Ca chính là lão đại. Mấy người còn lại là tứ đại hộ pháp của hắn, phân biệt là Chiến Thần Tiêu Thiên, Sát Thủ Tiêu Long, Hình Chủ Tiêu Hổ, Quân Sư Tiêu Dịch.
Đường Phong lúc này không ngờ tới mình đang bị người ta âm thầm mưu tính. Hiện tại hắn đang chạy đến Tôn phủ. Lúc trước Phỉ Phỉ đột nhiên trút bỏ được gánh nặng trong lòng, Đường Phong vô cùng cao hứng, chuẩn bị mang Phỉ Phỉ ra ngoài đi shopping. Nhưng ai biết Liễu bá lại điện thoại gọi hắn tới Tôn phủ. Trong lòng mặc dù khó chịu, nhưng Đường Phong cũng chỉ có thể nhận lời, gọi Phỉ Phỉ một tiếng, nói nàng chờ mình về. Sau đó vội vội vàng vàng lái xe đến Tôn phủ.
Vừa dừng xe, đã thấy Liễu bá tươi cười đứng ở cổng. Đường Phong cười cười, vội vã tiến lên, trang trọng nói:
- Liễu bá, không phải là bá đặc biệt đứng chờ ta đấy chứ? Ta nhận không nổi a.
Đối với Liễu bá Đường Phong vẫn có ấn tượng rất tốt .Vỗ vỗ vai Đường Phong, Liễu bá nói:
- Cái gì mà nhận không nổi, ngươi là tôn tử của Tôn lão gia tử, sau này là chủ nhân của Tôn gia đấy nhé.
Đường Phong khoát khoát tay nói:
- Đừng, bá đừng nói như vậy. Chuyện tương lai của Tôn gia với Nhị Nhi, không có chút quan hệ nào với ta.
Nghe Liễu bá nói như thế, trong lòng Đường Phong lúc nào cũng rất không thoải mái.
- Ha ha, việc này sẽ nói sau, sẽ nói sau, ha ha, vào đi thôi.
Nói xong Liễu bá dẫn Đường Phong đi vào.
Trong thư phòng của Tôn lão gia tử. Vẫn như lần trước khi Đường Phong tới đây, Tôn lão gia tử cứ như vậy nằm ở trên ghế xích đu. Cười cười, Đường Phong mở miệng nói:
- Tôn gia gia, ngài tìm con tới có chuyện gì sao?
Lão gia tử ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Phong, sau đó thở dài nói:
- Ài, vừa nhận được tin tức, Hắc Long hội bên kia khả năng sẽ có động tĩnh lớn. Quên đi, không nói cái này nữa, ta biết thanh niên các ngươi đều muốn dựa vào chính mình xông pha kiến tạo sự nghiệp, đều muốn chứng minh bản thân. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một chút, thanh niên hăng hái là tốt, nhưng trên thế giới này, không phải cứ có hăng hái là đủ. Bình thường ta có thể mặc kệ chuyện của ngươi và Hoa Hưng Xã, nhưng nguy nan ngay trước mắt, ngươi nhất định phải tới tìm ta, biết không? Chuyện Hắc Long hội lần này để ta xử lý đi, thực lực của các ngươi hiện nay còn kém xa bọn chúng!
Tôn lão gia tử tựa hồ không thèm để Hắc Long hội vào mắt. Ngẫm lại cũng đúng. Hắc Long hội bất quá chỉ là bọn rắn độc. Ở các quốc gia khác, Hắc Long hội còn có thể có tác dụng, nhưng tại Z quốc, có thể bò được sao? Ai để cho việc lớn quốc gia bị địch nhân chi phối chứ.
Đường Phong gật gật đầu. Hắn tự mình hiểu được, hiện giờ không phải là lúc sính cường.
- Ngày hôm nay gọi ngươi tới, là muốn nói cho ngươi biết, nha đầu Nhị Nhi ngày mai sẽ trở về. Ta muốn tổ chức vũ hội tại nhà, đến lúc đó ngươi nhất định phải tới. Thuận tiện gọi cả các huynh đệ thủ hạ tới luôn coi như chúc mừng Hoa Hưng Xã lần này đại nạn không chết đi.
Thấy Đường Phong nhíu mày, Tôn lão gia tử lại nói:
- Ngươi yên tâm, không có người ngoài, chỉ có người trong nhà cùng với một ít các chủ quản trong công ty thôi.
Đường Phong không thích để người khác biết quan hệ của mình và Tôn gia. Điều này lão gia tử hiểu rất rõ. Đây là vì Đường Phong không muốn người khác cho rằng hắn dựa vào quan hệ của bản thân với Tôn gia mới có thể thành tựu như hiện giờ. Nhưng điều này cũng đủ khiến cho Tôn lão gia tử phiền muộn.
Nghe Tôn lão gia tử nói như vậy, Đường Phong cười cười nói:
- Dạ được ạ. Xem ra con phải trở về chuẩn bị cho thật tốt. Quà gặp mặt cho Nhị Nhi đương nhiên không thể quá kém rồi.
Lời này của Đường Phong làm cho Tôn lão gia tử rất cao hứng, vuốt chòm râu cười ha ha. Trong lòng lại nghĩ thầm: đem ngươi tặng thẳng cho nàng không phải càng tốt hơn sao?