Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả đều đã khôi phục lại sự yên bình, cảnh sát như thường lệ luôn luôn đến sau. Trách nhiệm của bọn họ dường như là chuyên trách thu dọn chiến trường.
Đường Phong vừa ngồi ở trên giường thoa thuốc, vừa nói với Hứa Cường :"Lần này Nghịch Thiên Hội sẽ ăn phải quả đắng, trong thời gian này em hãy ở lại phía nam, phối hợp với bọn Quỷ Diện nắm chắc 7 thành thị kia trong tay, anh hi vọng sẽ không xuất hiện bất cứ sai lầm nào."
“Lão đại, anh không ở lại đây sao?” Hứa Cường nhíu mày nói.
“Ừm, anh muốn đi KF tụ họp cùng Thứ Đao,tình huống hiện nay xem ra rất có lợi cho Hoa Hưng Xã, nhưng chỉ là tạm thời. Chúng ta đây là lấy hữu tâm tính toán với vô tâm, chiếm được lợi ích lớn. Chờ khi Nghịch Thiên Hội càng thêm tàn ác, điên cuồng vồ đến, chúng ta sẽ không có ngày nào yên ổn. Bất luận thế nào bọn em cũng phải bảo vệ tốt phía nam cho anh! Hiện tại hắc đạo phía nam đang trong thời khắc rối loạn nhất, không rõ ràng nhất. Hoa Hưng Xã lần này có thể nói đã công hai mở rộng xuống phía nam, nhân cơ hội này các em thu thêm một ít anh em, dù sao nhân thủ của chúng ta cũng quá ít, đối kháng cùng Nghịch Thiên Hội sẽ còn phải dựa vào những người địa phương này nữa." Đường Phong thản nhiên nói, hắn rất thỏa mãn vơi kết quả hiện nay, nhưng hắn cũng không yên tâm về nhóm của Quan Trí Dũng, họ đang ở trong sào huyệt của Nghịch Thiên Hội, áp lực so với phía nam lớn hơn rất nhiều.
Hứa Cường gật đầu, cũng không nói gì nữa. Đường Phong sau khi xử lý qua loa vết thương trên người, mang theo Thiết Thi cùng 10 lính đánh thuê tử thần rời đi, ngồi xe buýt chạy đến KF, ước chừng buổi tối là có thể tới nơi.
Quan Trí Dũng và Thân Chính Hoán hiện tại đang trốn trong nhà của một người dân. Buổi tối hôm qua sau khi Thân Chính Hoán một súng giải quyết gọn Báo Tử, hai người dự định buổi tối tiếp tục phòng thủ, tạo thêm một ít áp lực cho Nghịch Thiên Hội, như vậy bọn lão đại mới có thêm nhiều thời gian. Cũng không nghĩ rằng, dưới tay lão Mạc vẫn còn một chi chiến đội làm vương bài! Những người này thực lực rất mạnh, chí ít đều cũng cấp độ với bọn Phách Vương. Cũng may lực quan sát của tay súng bắn tỉa mạnh hơn người thường nhiều, cho nên sau khi Quan Trí Dũng phát hiện tình hình không ổn, lập tức kéo theo Thân Chính Hoán rời đi. Nhưng những cao thủ còn lại một đường đuổi theo hai người, bọn hắn vài lần thiếu chút nữa bị đối phương bao vây! Tất cả đều là bời vì không quen địa hình!
Mãi cho đến sáng, hai người mới thoát khỏi sự theo dõi của bọn chúng mà trốn được vào bên trong gian nhà dân này, chủ nhà cũng bị hai người trói gô lại, tạm thời chỉ có thể xin lỗi bọn họ.
“Sư phụ, cứ tiếp tục thế này không phải là biện pháp, chúng ta không nghĩ tới một tổ chức hắc bang còn có nhiều cao thủ như vậy!” Thân Chính Hoán lộ ra vẻ mặt tàn khốc nói.
Quan Trí Dũng cười lạnh một tiếng : “Chúng ta đã quá sơ suất, Nghịch Thiên Hội có thể xưng bá tỉnh N lâu như vậy, thực lực tuyệt đối không phải chỉ vẻn vẹn như những biểu hiện bên ngoài. Thực lực đám người hôm qua đều rất mạnh, chỉ là không biết bọn chúng có bao nhiêu cao thủ giống như vậy!”
Thân Chính Hoán đang muốn nói chuyện, thì điện thoại của Quan Trí Dũng vang lên, vừa mới bắt máy, Quan Trí Dũng còn chưa kịp nói, đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng gào to: “Thứ Đao? Bọn mày ở đâu? Không có việc gì chứ? Sáng sớm Nghịch Thiên Hội đã tung tin nói tối hôm qua có người ám sát một đường chủ của bọn chúng, là mày làm sao?”
Quan Trí Dũng nhíu nhíu đôi lông mày, theo lý chuyện như vậy Nghịch Thiên Hội hẳn sẽ không để lộ ra, đường chủ bị ám sát sẽ rất đả kích sĩ khí của thủ hạ, bọn họ làm như vậy là có ý đồ gì?
“Hữu Thủ, mày đang ở đâu? Các huynh đệ thủ hạ thế nào?” Quan Trí Dũng trầm giọng hỏi
“Vẫn tốt, các huynh đệ đi trước thì ta đã phân phó ổn cả, hiện tại tổn thất không lớn, có hơn 30 huynh đệ chạy không kịp, bị Nghịch Thiên Hội bắt, các huynh đệ khác chưa biết chuyện này. Hiện tại chúng ta phải làm thế nào?” Vương Thắng nói
Suy nghĩ một chút, Quan Trí Dũng nói: “Sáng sớm nay lão đại đã gọi điện cho tao nói buổi tối anh ấy sẽ tới. Hiện nay chiến trường phía nam Hoa Hưng Xã toàn thắng, lực lượng địa phương cơ bản đều bị đánh tan, mà những tiểu đệ Nghịch Thiên Hội phái xuống phía nam cũng chẳng cọn được bao nhiêu. Ngươi thông báo cho các huynh đệ thủ hạ, tất cả dừng lại, chờ lão đại tới nơi sẽ giải quyết! Tao e rằng chúng ta đã coi thường Nghịch Thiên Hội rồi.”
Vương Thắng nghe thấy lời nói của Quan Trí Dũng có một chút lo lắng, hắn cũng không truy vấn, tỏ ý đã hiểu sau đó cúp điện thoại.
“Sư phụ, theo lời ngươi nói thì hiện tại chúng ta cứ vậy đối mặt sẽ không có lợi, ngươi đang lo lắng điều gì?” Thân Chính Hoán đôi lông mày càng nhíu chặt lại, có chút không giải thích được, hỏi.
Quan Trí Dũng lắc đầu nói : "Ta cũng không biết, nhưng chung quy ta vẫn có loại cảm giác vô cùng lo sợ. Hình như sắp phát sinh ra một đại sự gì đó! Chỉ mong là cảm giác của ta sai. Có lẽ chúng ta nên rời khỏi nơi này trước đã.”
Dứt lời, Quan Trí Dũng đứng lên đi tới trước mặt vợ chồng trung niên hơi cúi người xuống nói: "Xin lỗi!" Nói xong Quan Trí Dũng đánh ngất hai người, sau đó cởi dây thừng trên người họ ra, suy nghĩ một chút, Quan Trí Dũng lấy ra mấy trăm đồng đặt ở cạnh hai người, coi như bồi thường cho họ một chút đi.
Sau khi cùng Thân Chính Hoán thu xếp tốt mọi thứ, hai người từ cửa sau rời đi. Cũng không ngờ rằng, vào lúc bọn hắn rời đi, có cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Tổng bộ của Nghịch Thiên Hội, Ma Ngũ cùng lão Mạc ngồi trên ghế sô pha. Lão Mạc sau khi chấm dứt điện thoại nhẹ nhàng cười nói :”Lão đại, hai người kia đã rời đi. Hiện tại hành tung của bọn chúng đã bị chúng ta nắm giữ hoàn toàn, chỉ chờ đến tối chúng ta có thể hạ thủ, một lưới bắt hết bọn chúng!”
Ma Ngũ cười thâm hiểm hai tiếng nói : "Buồn cười, bọn chúng còn tưởng rằng bản thân mình rất bí mật, cũng không nghĩ rằng bọn chúng lúc này đã bị chúng ta bao vây giám thị! Lão Mạc à, cũng may là ngươi có tính toán trước, nếu như lúc trước ngươi không cực lực yêu cầu chuẩn bị một đội ngũ tình báo công nghệ cao, sợ rằng lúc này chúng ta cũng không dễ dàng tìm được bọn chúng như vậy!”
Lão Mạc gật đầu nói: "Xã hội ngày càng phát triển, hắc bang chúng ta cũng không thể dừng lại! Hiện tại công nghệ cao, hừ, chỉ cần một tín hiệu là có thể tra ra chuẩn xác vị trí của đối phương, một người có thể dò la, nghe ngóng hơn 10 thậm chí trên 100 vị trí khác nhau!”
Thủ hạ của lão Mạc không chỉ có một chi toàn cao thủ hợp thành chiến đội, mà còn một chi cùng loại với tổ chức tình báo ám đường! Nguyên lai đêm qua sau khi sự tình phát sinh, thủ hạ của lão Mạc từ miệng những tiểu đệ của Hoa Hưng Xã bị bắt giữ nắm được hướng đi của Vương Thắng. Để một lưới bắt hết bọn họ, lão Mạc và lão đại sau khi thương lượng trước sẽ không hạ thủ với bọn Vương Thắng, tiếp đó lệnh cho tiểu đệ thủ hạ lan tin khắp nơi về chuyện Báo Tử bị ám sát, dự định dụ rắn ra khỏi hang.
Quan Trí Dũng bị người của Nghịch Thiên Hội đuổi một đêm, lão Mạc khẳng định hắn và Vương Thắng không ở cùng một chỗ! Chờ sau khi Vương Thắng nghe được tin Báo Tử bị giết nhất định sẽ liên hệ với hắn! Lợi dụng việc này người vẫn ẩn núp xung quanh Vương Thắng sẽ lợi dụng công nghệ cao thông qua tín hiệu của điện thoại tìm ra vị trí chính xác người nói chuyện với Vương Thắng.
Chính đám người Vương Thắng cũng không biết, nhất cử nhất động đều của bọn hắn đã rơi vào sự giám thị của Nghịch Thiên Hội
“Lão đại, hài tử Tà Long sao rồi?” Lão Mạc hỏi. Hắn theo lão đại vài chục năm, bản thân không có con, cho nên luôn coi Tà Long như con mình, với Tà Long, hắn có khi còn quan tâm hơn cả Ma Ngũ!
“Ài, tính tình hài tử này ngươi cũng không phải không biết, ta bắt hắn về trước, hắn sống chết không đồng ý. Hiện tại hắn còn đang ở phía nam, ta đã cho Phùng Khải bảo vệ tốt hắn rồi. Lần này hành trình đến phía nam tổn thất rất lớn, Tà Long luôn luôn tâm cao khí ngạo, lần này sợ rằng bị đả kích rất thảm.” Nhắc đên hài tử của mình, vẻ mặt Ma Ngũ trở nên bất đắc dĩ.
Gật đầu, lão Mạc nói :”Như vậy cũng tốt, hài tử Tà Long này cũng nên gặp chút đả kích, nếu không với tính cách,cá tính của hắn sau này còn chịu nhiều thiệt thòi hơn!”
“Không nhắc đến nó nữa, lão Mạc, Hoa Hưng Xã này không đơn giản, lần này chúng ta phải thu thập triệt để, bằng không Hoa Hưng Xã chắc chắn sẽ trở thành đại họa.” Ma Ngũ mặt âm trầm nói.
"Lão đại, điều đó là hiển nhiên, buổi tối ngày hôm nay chúng ta trước sẽ giải quyết đám người này. Sau đó sáng sớm mai phái người đến phía nam ngăn chặn người của Hoa Hưng Xã, để bọn chúng vô pháp quay về hỗ trợ. Chờ các huynh đệ tới phía nam, chúng ta trực tiếp phái người đến XA, diệt căn cơ của Hoa Hưng Xã! Không phải bọn chúng muốn giữ chân chúng ta khiến chúng ta không có cách nào trợ giúp phía nam sao? Hắc hắc, chúng ta cho chúng biết thế nào là ăn miếng trả miếng!" Lão Mạc cười lạnh nói. Theo cách nhìn của hắn, hiện tại tất cả đều đã nằm trong tay Nghịch Thiên Hội, Hoa Hưng Xã nhất định diệt vong rồi!
Liếc mắt nhìn lão Mạc thật sâu, Ma Ngũ nói :”Lão Mạc, chúng ta là huynh đệ vài chục năm, người ta tín nhiệm nhất là ngươi, chuyện của Hoa Hưng Xã lần này giao cho ngươi toàn quyền xử lý. Sau này hài tử Tà Long còn phải nhờ cậy ngươi!”
Lão Mạc đứng lên nhìn Ma Ngũ, vẻ mặt nghiêm túc nói :”Lão đại, ngươi yên tâm, hài tử Tà Long này sẽ không xảy ra việc gì đâu!”
Trên mặt Ma Ngũ hiện lên một tia yên tâm, mỉm cười, sau đó nói :”Ai, tình trạng của ta ngươi cũng biết, sợ là gắng không được bao lâu. Chỉ là Tà Long khiến ta thật sự lo lắng, hắn rất kiêu ngạo không coi ai ra gì! Có ngươi chiếu cố hắn, ta cũng an tâm.”
Nghe thấy lão đại nói vậy, trong mắt lão Mạc xuất hiện tia lệ quang, hắn biết lão đại bệnh đã vào giai đoạn cuối, bất cứ lúc nào cũng có thể phát bệnh qua đời, tình nghĩa huynh đệ nhiều năm hắn đều ghi tạc trong lòng. Tà Long là hài tử duy nhất của lão đại, hắn thề, bất luận thế nào cũng nhất định phải trợ giúp Tà Long đem Nghịch Thiên Hội phát dương quang đại!
XY, Hứa Cương đang ở trong khách sạn cân nhắc làm sao tuyển nhận một ít đệ tử. Hiện tại XY thật sự rất rối loạn, nếu cứ tiếp tục loạn như vậy không chừng chính phủ phải nhúng tay. Hắn phải mau chóng tuyển nhận một ít anh em, chỉnh đốn lại XY một chút.
“Giáo quan, chúng ta đã tìm được nơi tiểu tử Tà Long ẩn thân!” Đột nhiên một thành viên của lính đánh thuê tử thần chạy đến, hưng phấn nói với Hứa Cường
Nhãn tình Hứa Cường sáng lên, ngày hôm qua để cho tên tiểu tử này trốn thoát, hắn vẫn thấy khó chịu trong lòng, lão đại đi rồi hắn liền phân phó người phía dưới toàn lực lục soát tìm hành tung của tên tiểu tử này.Thật không ngờ mình lại tìm được hắn.
“Mẹ nó! Đi, ta muốn xem tên tiểu tử này lần này làm sao chạy thoát!” Hứa Cường đứng lên hét lớn một tiếng bước ra ngoài cửa.
“Giáo quan, bọn chúng có rất nhiều người, ít nhất cũng 200 người, hai người chúng ta đi có phần hơi nguy hiểm.” Tên đội viên nhíu nhíu đôi lông mày nói
Hứa Cường dừng lại, suy nghĩ một chút sau đó nói :”Ngươi đi báo tin cho toàn bộ huynh đệ, chúng ta cùng đi, hơn nữa lão tử có 40 người, còn phải sợ 200 tên rác rưởi bọn chúng sao?” Nói xong Hứa Cường cười nham hiểm, nhiều người càng tốt, nhiều người mới có thể đã nghiền!
Tà Long cũng đã rất suy yếu rồi. Đêm qua sau khi hắn trốn thoát liền liên lạc với đường chủ Hổ đường Phùng Khải. Phùng Khải biết được tình cảnh của hắn lập tức mang theo người đến tìm hắn, sau đó cử người đi tìm một khoảng sân trống để thu xếp mọi việc.
Tròn một đêm, những tiểu đệ có thể trở về liên lạc với Phùng Khải không tới 200 người, những tiểu đệ khác không chết cũng bị thương nặng hoặc bị bắt, còn có một ít dứt khoát bỏ chạy!
Nhìn những người trước mắt, trong lòng Tà Long có chút bực bội không nói thành lời, Tà Long hắn từ khi sinh ra đến bây giờ chưa từng chịu uất ức như vậy? Hắn thề, hắn nhất định phải làm cho Hoa Hưng Xã phải trả giá đắt! Sở dĩ hắn không quay về chình là muốn tìm cơ hội quyết chiến với Hoa Hưng Xã, rửa sạch nỗi nhục của mình.