Vài ngày sau cuộc họp báo, toàn bộ thành phố XA từ phố lớn cho đến ngõ nhỏ đều có thể biết đến vị lãnh đạo nào đó có mâu thuẫn với tập đoàn Hoa Hưng. Kể từ lúc này tập đoàn Hoa Hưng rốt cuộc nổi tiếng. Khắp cả XA thậm chí là toàn tỉnh không người nào không biết có một công ty ngưu B gọi là tập đoàn Hoa Hưng dũng cảm trực tiếp kháng nghị chính phủ.
Đúng như suy nghĩ của Hứa Cường, ngay sau khi các báo đưa tin ra, chính phủ cưỡng chế cấm truyền bá, đồng thời cấm các đài truyền hình trong tỉnh và các tòa soạn đàm luận về sự việc này. Nhưng ý kiến của nhân dân thì càng ngày càng nhiều. Chính phủ vừa cấm truyền bá, tức thì trong đầu quần chúng càng cho rằng bọn họ che giấu bê bối của mình.
Ngay sau đó, các xí nghiệp nổi tiếng trong tỉnh lấy tập đoàn Tôn Thị dẫn đầu hầu như đồng thời tổ chức họp báo, công bố việc chính phủ lần này chèn ép tập đoàn Hoa Hưng làm cho rất nhiều xí nghiệp đều cảm thấy nguội lạnh trong lòng, đồng thơi nói rõ nếu như chính phủ không cấp cho tập đoàn Hoa Hưng cũng như nhân dân trong tỉnh một câu trả lời thuyết phục, bọn họ sẽ hủy bỏ toàn bộ các kế hoạch đầu tư vào tỉnh này. Bởi vì các lãnh đạo của các nhóm đầu tư này không dám chắc chắn rằng họ có thể sẽ trở thành đối tượng bị chính phủ chèn ép hay không? Kỳ thực những xí nghiệp này cơ bản đều là Tôn lão gia tử sử dụng cổ phần của mình âm thầm khống chế. Nói như thế nào thì Đường Phong cũng là tôn tử của lão, lão không hỗ trợ thì ai sẽ hỗ trợ?
Tại các ban ngành lãnh đạo của tỉnh cũng xuất hiện những quan điểm bất đồng.Một ít lãnh đạo bình thường không hòa hợp với Lâm gia hoặc giả thực sự nhìn Lâm gia tự tung tự tác không thuận mắt đứng ra yêu cầu phải điều tra rõ vụ việc của tập đoàn Hoa Hưng.
Có được sự bảo hộ của các lãnh đạo này, trên một ít báo chí cũng bắt đầu xuất hiện lại các tin tức liên quan.
Vào lúc này, ở trong biệt thự của Lâm gia, Lâm lão gia tử nặng nề ném chén trà đang cầm trong tay xuống đất, chỉ vào tiêu đề trên một tờ báo chiều XA “Con của cán bộ cao cấp có vô số hành vi phạm tội nhưng không ai dám lên tiếng, xí nghiệp tư doanh giữ gìn nhân quyền lại bị niêm phong.”, Lâm lão gia tử giọng căm giận nói:
- Khá thay một cái Hoa Hưng Xã, các ngươi thực sự dám khi dễ Lâm gia ta phải không?
- Ba, người xem hiện tại nên làm thế nào?
Lâm thị trưởng lúc này cũng lo lắng vạn phần, nguyên bản theo cách nhìn của hắn, chuyện kia thật vô cùng đơn giản nhưng lại trở thành một chuyện rất tồi tệ.
- Làm thế nào à? Hừ, Hoa Hưng Xã này tuy bình thường không phạm lỗi lầm gì nghiêm trọng, nhưng nó dù thế nào cũng là xã hội đen, ta không tin nó hoàn toàn sạch sẽ, để ta gọi điện thoại cho công an tỉnh, kêu bọn họ điều tra Hoa Hưng Xã cho rõ ràng, nếu bọn chúng yêu cầu tra rõ thì ta đây tra cho chúng nó xem. Vấn đề bé bằng hạt vừng ta cũng có thể biến nó lớn bằng trái dưa hấu!
Lâm lão gia tử chuẩn bị xuống tay tàn nhẫn rồi.
- Nhưng mà ba à, hiện tại ngoại giới rất thành kiến với Lâm gia chúng ta, quần chúng đều cho rằng chúng ta không đúng.
Lâm thị trưởng buồn bực nói, mấy ngày nay hắn thực sự bị chọc tức.
- Hừ, đây không phải do đứa con tốt các ngươi dạy dỗ ra sao? Các ngươi tự mình nói xem mấy năm qua Lâm Phạm đã làm ra những việc gì? Có bao nhiêu người đến nói với ta ngươi còn có thể không biết sao?
Nhắc tới việc này Lâm lão gia tử lại tức giận, nhiều năm qua Lâm Phạm quả thực bị nuông chiều đến mức hư hỏng, cả ngày ở cùng một chỗ với đám côn đồ hết ăn lại uống, nữ hài bị hắn làm nhục không biết bao nhiêu mà kể, trước đây còn đỡ, dân chúng bị hại không dám làm to chuyện. Bây giờ có người đi đầu, lá gan những người đó cũng lớn lên, chỉ trong vài ngày những đơn kiện Lâm Phạm không dưới mười lá.
Nhắc tới con trai, trong lòng Lâm thị trưởng đau xót, thoáng cái nước mắt lưng tròng nói:
- Ba, ba nhất định phải báo thù cho Phạm nhi, Phạm nhi nó cho dù không tốt nhưng nói thế nào cũng là cốt nhục duy nhất của Lâm gia chúng ta mà.
Trong lòng Lâm lão gia tử mềm nhũn, thở dài nói:
- Ài, ta đương nhiên biết, Phạm nhi mặc dù có nhiều điểm không tốt, nhưng cũng không tới lượt kẻ khác nhúng tay chỉ bảo. Cho nên ngươi cũng đừng quá đau khổ, ta cho dù phải liều cái mạng già này cũng muốn báo thù cho Phạm nhi! Còn ngươi, nhân lúc còn trẻ thì mau sinh thêm một đứa nữa đi chứ, bằng không Lâm gia chúng ta sẽ thực sự không có người nối dõi.
Lâm lão gia tử vừa mới nói xong thì vang lên tiếng chuông điện thoại. Lão lấy ra điện thoại, vừa nhìn số hiện thị trên màn hình, đã vội vã bắt máy nói :
- Alo, lão Trịnh à.
- Ừm, lão Lâm, chuyện của cháu ngươi ta cũng vì ngươi mà rất đau lòng, nhưng ta hi vọng trước mắt ngươi có thể bỏ chuyện này xuống. Ngươi có thể có phiền toái.
Nghe thấy thế, Lâm lão gia tử căng thẳng trong lòng, có chút khẩn trương hỏi:
- A? Có chuyện gì rồi?
- Ài, cấp trên đã bắt đầu điều tra ngươi. Sắp tới ngươi nên cẩn thận một chút. Đồng chí Kỷ Ủy khả năng mấy ngày tới sẽ đến XA, ta ở bên này sẽ tận lực giúp ngươi kéo dài thời gian.
- Cái gì? Tại sao lại như vậy?
- Ta cũng không biết vì sao. Dương như là 1 hào trực tiếp hạ mệnh lệnh. Quốc an cục đã lấy đi toàn bộ các bản ghi chép điều tra về Lâm gia các ngươi, theo ta nhận định họ sắp ra tay đối với ngươi.
- Này, ta bây giờ phải làm sao?
Lâm lão gia tử mồ hôi lạnh chảy đầy trán vội vã hỏi.
Bên kia trầm mặc một hồi, sau đó thanh âm kia lại nói:
- Lão Lâm à, ngươi không phải là đắc tội ai đó chứ?
- Không , không có mà, nhân vật có thể khiến cho nhất hào tự mình hạ thủ thì ta làm sao có khả năng trêu chọc tới chứ?
- Ài, vậy cứ thế đi, sắp tới đừng liên hệ với ta. Ngươi yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi.
Nói xong điện thoại bên kia chấm dứt.
Bên tai Lâm lão ong ong một trận, toàn thân xụi lơ ngồi trên sô pha.
- Ba , làm sao vậy? Là Trịnh bá sao?
Lâm thị trưởng có chút dự cảm không hay, cau mày hỏi.
- Xong rồi, Lâm gia xong rồi.
Lâm lão gia tử đem nội dung cuộc điện thọai nói cho Lâm thị trưởng.
Sau khi nghe xong, Lâm thị trưởng cũng xụi lơ trên sô pha, suy nghĩ một chút, Lâm thị trưởng đột nhiên nói:
- Ba, người, người xem có thể liên quan đến Hoa Hưng Xã hay không?
Lâm lão gia tử cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó ngồi xuống lẩm bẩm nói:
- Đúng, là chúng nó, nhất định là chúng nó. Chúng ta nên sớm nghĩ đến những người này không đơn giản, không có bối cảnh thâm hậu thì sao có thể trong khoảng thời gian ngắn như thế thống nhất hắc đạo ở XA? Không có bối cảnh thâm hậu thì sao có khả năng công khai khiếu nại lên chính phủ?
- Ba, thế này thì phải làm sao bây giờ? Nếu nhất hào muốn gây phiền phức cho chúng ta, thì cho dù chúng ta trong sạch cũng vô dụng thôi.
Lâm thị trưởng chán nản hỏi.
- Làm sao bây giờ? Lâm gia xong rồi. Dựa vào quan hệ với Trịnh bá bá của ngươi có thể chúng ta không chết, nhưng khẳng định nửa đời còn lại phải sống trong tù, ta già rồi, cũng không sao cả, nhưng ngươi…
Nói đến đây, Lâm lão gia tử nhịn không được mà rơi nước mắt, hít sâu một hơi, mắt lão lộ tinh quang, chăm chú nhìn con trai kiên định nói:
- Hoa Hưng Xã giết cháu ta, hôm nay lại muốn Lâm gia ta vong, ta sẽ không buông tha cho bọn chúng, cho dù Lâm gia thật sự phải diệt vong ta cũng muốn kéo bọn chúng xuống làm đệm lưng!
Suy nghĩ một chút, Lâm lão gia tử lại nói với con trai:
- Lợi dụng mấy ngày này người ở trên còn chưa xuống tới, ngươi phải nắm chắc thời gian , lợi dụng thật tốt, chờ bọn họ tới, vậy sẽ không có ai có thể giúp được ngươi nữa. Tường đổ người chạy, cây đổ bầy khỉ tan!
Lâm thị trưởng đương nhiên biết đạo lý này, gật gật đầu. Sau đó ra khỏi nhà đi tìm những người cùng phe cánh với cha hắn, đồng thời tìm các quan viên có giao hảo với mình. Còn Lâm lão gia tử lại ngồi trên sô pha, lấy ra một khôi mộc bài nói:
- Lão bằng hữu, thật sự không nghĩ tới đến lúc tối hậu lại phải dựa vào sự hỗ trợ của ngươi, ài.
Thì thầm nói xong, Lâm lão gia tử tựa hồ nhớ tới chuyện nhiều năm trước, đem mộc bài gắt gao nắm ở trong tay.