- Lão gia tử, điện thoại của Tiểu Trạch.
Tôn phủ, trong thư phòng của lão gia tử, Liễu Bá cầm điện thoại đưa cho lão gia tử nói.
Tiếp nhận điện thoại, Tôn lão gia tử ha hả cười :
- Tiểu Trạch à, chuyện gì thế?
- Tôn gia gia, Hoa Hưng Xã khả năng có chút phiền phức, con muốn xin ngài hỗ trợ.
Đường Phong do dự nói. Nghe thấy Đường Phong yêu cầu mình hỗ trợ, tôn lão gia tử có chút ngoài ý muốn, cười nói:
- Chuyện gì? Có thể nghe thấy ngươi chủ động yêu cầu ta hỗ trợ, thực sự không dễ dàng nha.
Đường Phong biết lúc này không phải lúc sĩ diện, vội vã kể lại đại khái tình hình cho Tôn gia gia.
- Ồ? Có chuyện như vậy sao? Được rồi, ta biết rồi. Ngươi nói với người của ngươi, nên làm gì thì cứ làm đi, có ta ở đây, sẽ không có chuyện gì cả.
Tôn lão gia tử sau khi nói xong liền cúp máy, nhíu chặt đôi lông mày.
- Lão gia tử, làm sao vậy?
Nhìn thấy sắc mặt lão gia tử không tốt, Liễu Bá hỏi.
- Tiểu Liễu à, ngươi đi điều tra xem đám thủ hạ của Hướng Vĩ có gì khác thường không?
Tôn lão gia tử thản nhiên nói. Sau khi nghe Đường Phong nói xong, người đầu tiên ông nghĩ đến chính là Hướng Vĩ. Toàn bộ XA dám âm thầm ủng hộ Long Chiến Thiên Nhai hạ thủ với Hoa Hưng Xã cũng chỉ có tiểu tử này, huống hồ hắn toàn toàn có động cơ.
Thành phố H, sau khi treo điện thoại, Đường Phong thở phào nhẹ nhõm. Có sự hỗ trợ của Tôn lão gia tử, Hoa Hưng Xã khẳng định sẽ không có vấn đề gì nữa. Tuy rằng hắn không thích loại cảm giác này, nhưng hắn không có biện pháp. Hoa Hưng Xã bây giờ vẫn chưa đủ mạnh.
Bấm số gọi cho Vương Thắng, Đường Phong sắp xếp mọi chuyện. Mới vừa chấm dứt điện thoại thì một giọng người nước ngoài truyền đến.
Ba người nhìn nhau, sau đó Hứa Cường đi ra mở cửa. Một người ngoại quốc râu ria rậm rạp dùng Hán ngữ trôi chảy nói:
- Xin hỏi mấy vị là người Tôn gia ở XA sao?
Nghe hắn nói như vậy, Đường Phong biết người này nhất định tới để tiếp ứng mình, Đường Phong đưa tay ra bắt tay hắn nói:
- Đúng vậy, mọi chuyện an bài như thế nào?
Người râu ria rậm rạp này nói:
- Nhìn thấy ngài thật cao hứng, mọi chuyện đã được an bài thỏa đáng, nếu như có thể thì ta nghĩ chúng ta rời khỏi nơi này bây giờ thôi.
Đường Phong nhún nhún vai cười nói:
- Đương nhiên.
Theo sau người râu ria rậm rạp, mấy người đi tới bãi đỗ xe bí mật, ngồi lên một chiếc xe việt dã đã được chuẩn bị từ trước.
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
Đường Phong hỏi
- Đương nhiên phải đi Liên bang Nga rồi, không lẽ đi tìm gái sao?
Người đàn ông nháy mắt nói giỡn. Đường Phong nhẹ cười, lẽ nào người ngoại quốc đều hài hước như vậy?
- Các ngươi có thể gọi ta la Duy Tạp.
Người đàn ông râu ria thấy mấy người không nói lời nào, tự giới thiệu.
- Duy Tạp? Tên không tệ, nếu như ta nhớ không lầm thì nó có ý nghĩa là: người thành công. Ngươi có thể gọi ta là Tử Thần, còn hai người này là: Tả Thủ và Thứ Đao.
Đường Phong cười nói. Duy Tạp một bên lái xe, một bên đưa ngón tay cái về phái Đường Phong:
- Tên rất hay. Dùng những cái tên ngươi vừa nói chính là rất có khí phách.
Mấy người Đường Phong mỉm cười, Quan Trí Dũng hỏi:
- Bao lâu nữa thì chúng ta đến biên giới Liên bang Nga?
- Bây giờ ta đưa các ngươi tới chỗ trực thăng. Bọn họ sẽ đưa các ngươi đi, đại khái trước hừng đông ngày mai là có thể đến thị trấn Đức Nhĩ, là mục tiêu của các ngươi, ở đó sẽ có người tiếp đãi các ngươi.
Gật đầu, mấy người không nói gì nữa.
11 giờ 30 buổi tối, XA vẫn như trước thật yên bình. Tại một tiểu khu gần Giao Đại.
- Được rồi, mọi người chuẩn bị đi. Chúng ta cần phải xuất phát bây giờ, đến đập chết con mẹ bọn Hoa Hưng Xã rác rưởi kia!
Lê Hạo ném chai rượu trắng trống không đang cầm trên tay xuống đất, đứng lên lớn tiếng nói. Đây là thói quen từ lâu của hắn.Trước mỗi lần đi ra ngoài chém người đều phải uống một ít rượu trắng.(Chúng ta quen gọi là rượu đế)
Một người bên cạnh Lê Hạo đứng lên nói:
- Ta mang đến 300 người, chúng ta chia nhau ra , phân biệt tấn công vào các vùng khác nhau của Hoa Hưng Xã. Phi Điểu để ta tự mình phụ trách. Ngươi mang theo người của ngươi đứng ở phía sau kết thúc.
Lê Hạo vừa nghe, có chút khó chịu nói:
- Mẹ nó, dựa vào cái gì các ngươi sai chúng ta kết thúc?
Người nọ khinh thường đảo mắt nhìn Lê Hạo nói:
- Dựa vào cái gì à? Chỉ bằng hôm nay tham gia hành động, chiến lực chủ yếu là người của ta. Nếu như ngươi không muốn có thể không đi, chúng ta chỉ cần mượn danh nghĩa các ngươi mà thôi. Các ngươi có đi hay không thật ra không có ý nghĩa gì hết.
Lê Hạo nắm chặt tay, hung hăng nhìn người nọ nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng quá kiêu ngạo!
Người nọ nhẹ nhàng cười nói:
- Kiêu ngạo? Xấu hổ quá, ta quen kiêu ngạo rồi, sửa không được, ngươi có thể gây khó dễ cho ta sao? Không phải ta cấm cản gì ngươi, nhưng thủ hạ của ngươi, những người này toàn là đám mèo mả gà đồng, đến bao nhiêu thì cũng đều là chết cả thôi, không hỗ trợ được gì cho chúng ta. Các ngươi muốn tiêu diệt Hoa Hưng Xã sao? Nằm mơ!
Nói xong người nọ xoay người rời đi.
Lê Hạo mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng biết tình hình thực tế đúng là như vậy. Long Chiến Thiên Nhai hôm nay tụ tập hơn 200 người tham gia hành động, nhưng những người này đều là học sinh, muốn động chân động tay thì không có mấy người dùng được. Oán hận nhìn bóng lưng người nọ, Lê Hạo nói với một tiểu đệ bên cạnh:
- Các ngươi đi thông báo cho các huynh đệ, cứ dựa theo hắn nói mà làm.
Nói xong hắn cũng ra khỏi cửa. Mặc dù thủ hạ tiểu đệ không dùng được, nhưng hắn đối với bản thân tràn đầy lòng tin.
Vừa qua giờ ngọ, trời đổ mưa nhỏ, khắp đường phố hầu như không còn nhìn thấy bóng người. Một người mặc quần áo đen xuất hiện ở đầu con phố, phía sau hắn là hơn 20 thanh niên mặc quần áo đen giống nhau, tay cầm cương đao.
Thiếu niên mặc quần áo đen khóe miệng nhếch lên, lộ ra một tia cười nhạt. Tuy rằng nhân số đối phương chắc chắn nhiều hơn bọn hắn, nhưng hắn tin tưởng vào huynh đệ của hắn, lại càng tin tưởng vào chính bản thân hắn!
- Đi, diệt Hoa Hưng Xã. Vĩ ca tự mình bày rượu tiệc chờ chúng ta về uống mừng!
Nam tử nhàn nhạt nói với các tiểu đệ của hắn. Sau đó bước nhanh về phía trước. Mục tiêu của bọn họ không xa, chính là trung tâm giải trí Phi Điểu ở phía trước khoảng 100 mét!
- Địt mẹ, chờ chút nào!
Đột nhiên, phía sau nam tử truyền đến một giọng nói. Nam tử cau mày quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lê Hạo tay cầm cương đao đang chạy về phía hắn.
- Không phải đã bảo ngươi dẫn người đi kết thúc sao?
Ngữ khí nam tử có chút băng lãnh, hắn rất ghét kẻ khác cãi lời mình. Lê Hạo khinh thường bĩu môi nói:
- Kết thúc không cần ngươi quan tâm. Đi theo ta cũng có một ít người có khả năng làm tốt việc đó. Lão tử mong chờ thời gian dài như vậy, thật vật vả mới được làm tiên phong, sao có thể ngồi xổm ở phía sau chứ?
Nam tử nọ quay đầu không để ý đến hắn, nhẹ giọng nói:
- Nếu như ngươi phá hỏng đại sự, ngày này sang năm chính là ngày giỗ đầu của ngươi!
Nói xong mang theo thủ hạ tiểu đệ chạy đến phía trung tâm giải trí Phi Điểu. Lê Hạo cười nhạt hai tiếng sau đó đi theo.
Lúc này trong trung tâm giải trí Phi Điểu còn không ít khách nhân, đột nhiên cửa bị người ta đá văng, một đám hung thần ác sát tay cầm vũ khí sắc bén vọt người xong vào.
- Không hay, có người tới phá bĩnh!
Một tiểu đệ của Hoa Hưng Xã vừa nhìn thấy tình hình như vậy vội vã hét to.
- A....
Tiểu đệ này vừa mới hô lên xong liền ngã sấp trên mặt đất, sau lưng hắn cắm một thanh chủy thủ sáng lấp lánh. Đám khách nhân đầu tiên là ngẩn người, sau đó điên cuồng la hét ầm ĩ, liều mạng chạy ra ngoài, lo sợ mình bị liên lụy.
Nam tử mặc quần áo màu đen không ngăn cản, mỉm cười nhìn những người này chạy ra ngoài.
- Các ngươi là ai? Dám đến Hoa Hưng Xã làm loạn? Chán sống rồi sao?
Mãnh Tử mang theo mười mấy huynh đệ từ bên trong đi ra lớn tiếng hỏi. Nam tử mặc quần áo đen nói:
- Hoa Hưng Xã? Giỏi lắm sao? Long Chiến Thiên Nhai chúng ta hôm nay chính là tới diệt các ngươi!
Nói xong, hắc y nam tử giơ cương đao lên nói với các huynh đệ phía sau:
- Lên cho ta, chém chết chúng nó!
Vừa dứt lời thì từ trên lầu hai lại lao xuống tới hơn mười huynh đệ Hoa Hưng Xã khác, Quỷ Diện vỗ vỗ tay chậm rãi đi từ phía trên xuống:
- Ô, ta tưởng là ai chứ, nguyên lai là Khoái Đao Trần Lượng một mình chém chết mười ba người Cuồng Bang năm nào à. Không phải ngươi chạy trốn ra bên ngoài rồi sao? Thế nào lại trà trộn vào đám học sinh làm tiểu đệ thế?
Nam tử này Quỷ Diện có biết, mấy năm trước một mình hắn một thanh cương đao dám đến chém chết hết toàn bộ 12 cao tầng và lão đại của Cuồng Bang, thực lực thậm chí còn mạnh hơn Quỷ Diện một ít!
Nam tử mặc quần áo đên nghe thấy Quỷ Diện nói, nhướng mày nhìn lên, hơi sửng sốt nói:
- Ta tưởng là ai chứ, hóa ra là lão đại Quỷ Diện hả, ngươi không phải cũng thế sao? Đại ca trẻ tuổi nhất của XA hôm nay cũng chỉ làm tiểu đệ cho người ta mà thôi.
- Chém chết con mẹ nó đi nói nhiều làm gì? Chúng ta tới đây chém người, không phải tới để tán dóc!
Lê Hạo tiến lên phía trước chỉ đao vào mặt Quỷ Diện hét lớn một tiếng nói. Danh tiếng của Quỷ Diện hắn đã từng nghe qua. Hắn dù sao cũng ở XA ba năm, với lão đại trẻ tuổi nhất của XA từ trước đến nay, tràn đầy chiến ý.
Quỷ Diện hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ đã tới thì đều lưu lại cả đi!
Nói xong Quỷ Diện nhìn các huynh đệ Hoa Hưng Xã quát lớn:
- Chém chết bọn chúng cho ta!
Huynh đệ Hoa Hưng Xã gào lớn, quơ cương đao đánh tới đối phương.
Trần Lượng cười nhạt hai tiếng, tuy rằng nhân số của đối phương nhiều hơn của bên mình không ít, nhưng hắn tịnh không thèm để ý. Những người hắn mang đến đây, không ai không phải cao thủ, đối phó với đám côn đồ phổ thông, một đánh ba cũng rất nhẹ nhàng. Nhìn chòng chọc Quỷ Diện, Trần Lượng hét lớn một tiếng, nâng đao công tới phía Quỷ Diện.