Mục lục
(nháp)Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói của Lâm Chính khiến tất cả mọi người trong phòng đều há hốc miệng.

 

Vô số khán giả trước màn hình cũng kinh ngạc.

 

20 phút?

 

Là có thể chữa khỏi cho bệnh nhân khiến cả Hiệp hội Y tế nước Mễ bó tay ư?

 

Thế thì điên thật rồi!

 

Đây không còn gọi là y thuật nữa!

 

Đây là ảo thuật!

 

"Chém gió! Ngông cuồng! Thằng nhóc trẻ người non dạ!", Dược Vương ở trong căn nhà tranh lắc đầu, không nhịn được bật cười: "Thần y Lâm này của chúng ta vẫn tự tin như ngày nào, 20 phút đã biết rõ loại độc trên người con nhóc người Tây đó sao? Trừ khi là Đại La Kim Tiên giáng thế, nếu không không ai có thể làm được".

 

"Bà nhìn ra được bệnh của cô ấy sao?", Liễu Như Thi ở bên cạnh mở to đôi mắt linh động, tò mò hỏi.

 

"Vọng văn vấn thiết, tuy cách lớp màn hình, nhưng nhìn sắc mặt bệnh nhân là bà có thể đoán được một chút. Tất cả gân mạch thần kinh trên người cô bé bị độc tố ăn mòn, độc cũng sắp ăn vào xương cốt. Nói thật, nếu đưa đến chỗ bà, thì bà cũng phải mất nửa năm đến một năm mới có thể chữa khỏi. Giải độc không phải là việc đơn giản, phải dùng châm bạc ép độc tố ra khỏi thần kinh, rồi dùng thuốc để thải ra ngoài. Việc này cần một quá trình lâu dài, nếu thần y Lâm nói là vài ngày thì bà còn tin, nhưng cậu ta nói 20 phút đã có thể làm được... thì đây chẳng phải là chém gió sao?", bà lão cười nói.

 

"Nhưng cháu tin thần y Lâm", Liễu Như Thi mỉm cười, đôi môi đỏ hơi nhếch lên: "Cháu cảm thấy y thuật của anh ấy... đã đạt tới cảnh giới khá cao, có lẽ chúng ta không thể dùng trình độ của mình để đong đếm được".

 

"Cháu nói đúng, y thuật của cậu ta quả thực hơn bà, nhưng đây có thể coi là chuyện lạ, cậu ta không thể làm được, huống hồ cậu ta còn quá trẻ", bà lão vẫn kiên trì với quan điểm của mình.

 

"Vậy chúng ta hãy cùng xem thế nào", Liễu Như Thi mỉm cười nói.

 

Không ít người có cùng suy nghĩ với bà lão, hơn nữa đều là những người tinh thông Đông y.

 

"Quá ngông cuồng!".

 

"20 phút? Hừ! Chắc chắn hơn chút không được sao? Nếu không làm được, chẳng phải Đông y Hoa Quốc chúng ta sẽ mất sạch thể diện?".

 

"Quá kiêu căng ngạo mạn!".

 

Rất nhiều người cằn nhằn trước màn hình.

 

Một số bác sĩ Đông y cao tuổi thì tức đến nỗi đập bàn không ngớt.

 

Trong đó có cả mấy người Lạc Bắc Minh và Tề Trọng Quốc.

 

Hầu hết người của Huyền Y Phái cũng đang theo dõi buổi trực tiếp này.

 

Tần Bách Tùng thấy Lâm Chính nói vậy, suýt nữa ngã lăn từ trên ghế xuống đất.

 

Giờ phút này, ngay cả Anna cũng cảm thấy Lâm Chính đã quá lời.

 

20 phút...

 

Lẽ nào y thuật của cả Hiệp hội Y tế không bằng 20 phút của Lâm Chính sao?

 

Chuyện này thật quá hoang đường.

 

Mọi người bàn tán xôn xao.

 

Ai cũng bị lời nói kinh người của Lâm Chính làm cho chấn động.

 

"20 phút? Được lắm! Cậu Lâm, đây là cậu nói đấy nhé, chúng ta sẽ lấy 20 phút làm thời hạn. Nếu sau 20 phút cậu vẫn chưa chữa khỏi thì tức là cậu thua. Đến lúc đó, cậu phải thực hiện lời hứa mà chúng ta vừa nói xong, hiểu chưa?", Ramon vội vàng nói.

 

"Không vấn đề gì", Lâm Chính bình thản đáp.

 

"Vậy được, bắt đầu đếm ngược thời gian", Ramon cười khẩy nói.

 

Ông ta vừa dứt lời, tất cả các diễn đàn trên mạng và các nền tảng trực tiếp trên toàn thế giới đều như bùng nổ.

 

"Không thể nào!".

 

"Ngay cả Hiệp hội Y tế cũng không chữa khỏi được, lẽ nào y thuật Hoa Quốc có thể chữa khỏi trong 20 phút?".

 

"Trừ khi cậu ta là Thượng Đế, là thần linh".

 

"Có khi nào là cậu ta chẩn đoán nhầm không? Có lẽ đến bây giờ cậu ta vẫn chưa biết công chúa mắc bệnh lạ gì".

 

"Rất có khả năng".

 

"Cứ xem đi, trò hề lớn nhất thế kỷ sắp bắt đầu rồi".

 

Cư dân mạng tranh nhau đăng status.

 

Cũng có rất nhiều người ủng hộ thần y Lâm, nhưng hầu hết là người Hoa Quốc.

 

Tất cả mọi người trong phòng đều chăm chú nhìn Lâm Chính.

 

Lòng bàn tay hoàng tử Birken ướt đẫm mồ hôi, mắt không dám chớp, nhìn Lâm Chính chằm chằm không rời.

 

"Có thể bắt đầu rồi".

 

Lâm Chính nhìn ấm thuốc nói: "Anna, giúp tôi đổ thuốc ra cho nguội".

 

"Vâng thầy", Anna gật đầu, rồi đi tới.

 

Lâm Chính đi tới bên cạnh công chúa Margarita, bắt đầu rút châm ra.

 

Tay anh nhón lấy chiếc châm bạc ở vùng bụng công chúa Margarita, nhưng không rút ra ngay, mà ngón tay nhón chặt, vẻ mặt vô cùng tập trung.

 

Nếu ai đứng gần là có thể thấy chỗ ngón tay Lâm Chính dường như có từng luồng khí tức tỏa ra, theo châm bạc rót vào người công chúa.

 

Mất khoảng ba bốn giây, rồi Lâm Chính từ từ rút châm bạc ra.

 

Khi rút ra, chỉ thấy thân châm vốn có màu trắng bạc, nhưng lúc này đen sì như được nhuộm mực.

 

"Cái gì?".

 

Rất nhiều người tỏ vẻ kinh ngạc.

 

Các phóng viên vội vàng chụp đặc tả cây châm.

 

Vô số bác sĩ Đông y nhiều tuổi đang ngồi trước màn hình nhìn thấy thế đều trố mắt ra.

 

Trong nhà tranh, bà lão đứng bật dậy, trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng kinh hãi này.

 

"Sao thế bà?", Liễu Như Thi nhìn bà lão, hỏi với vẻ kỳ quái.

 

Bà ta nhìn tivi chằm chằm, một lát sau mới thì thào nói: "Lẽ nào... đây chính là thuật châm cứu Quỷ Cốc Lưu trong truyền thuyết?".

 

"Quỷ Cốc Lưu?", hơi thở của Liễu Như Thi cũng không khỏi nghẹn lại, quay phắt sang nhìn màn hình.

 

Lâm Chính đã bắt đầu rút cây châm bạc thứ hai.

 

Y hệt như trước đó.

 

Khi rút ra, cả cây châm đen sì.

 

Lâm Chính đặt châm bạc đã rút ra vào một bát nước sạch đã được chuẩn bị sẵn ở bên cạnh.

 

Một lát sau, bát nước sạch chuyển sang màu đen.

 

Cảnh tượng này khiến mọi người không dám khinh thường nữa.

 

Anh cẩn thận rút từng cây châm bạc ra.

 

Vô cùng chăm chú.

 

Mọi người xung quanh cũng nín thở nhìn anh.

 

Cứ thế mất khoảng 15 phút, châm bạc đã được rút ra gần hết, chỉ còn một cây châm bạc được cắm ở trên trán công chúa.

 

"Anna, thuốc đã chuẩn bị xong chưa?", Lâm Chính hơi thở dốc, trán còn lấm tấm mồ hôi, ngoảnh sang hỏi.

 

"Xong rồi đây thầy", Anna vội đáp.

 

"Cho cô ấy uống đi", Lâm Chính nói.

 

"À vâng..."

 

Anna chần chừ một lát rồi vẫn bước tới, cố gắng bón cho công chúa uống hết bát thuốc đen sì, tỏa ra mùi gay mũi kia.

 

"Hoàng tử!".

 

Người ở bên cạnh vội vàng nhìn hoàng tử Birken, dường như muốn ông ta ra tay ngăn cản.

 

Nhưng vẻ mặt hoàng tử trầm ngâm, khàn giọng quát: "Chờ đã! Không được làm càn!".

 

Bọn họ nghe thấy thế chỉ đành án binh bất động.

 

Anna tiếp tục bón thuốc.

 

"Khụ khụ khụ..."

 

Hình như công chúa Margarita bị sặc, lập tức ho khù khụ, nôn ra rất nhiều thuốc.

 

"Thầy...", Anna cuống quýt gọi.

 

"Tiếp tục cho uống, đừng dừng lại", Lâm Chính mặt không cảm xúc đáp.

 

Anna nghe thấy thế chỉ đành gật đầu, tiếp tục rót thuốc vào miệng công chúa.

 

Ừng ực…

 

Bát thuốc nhanh chóng được rót hết vào bụng công chúa Margarita.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK