“Cuối cùng cả đời Hàn Long Tịch, dùng hết trăm năm tuổi cũng không thể phá bỏ được những ràng buộc trong thân thể, cuối cùng không rõ sống chết. Anh có chắc chắn không?” Trình Vân Thiên trầm giọng nói.
Cảnh tượng Hàn Long Tịch năm đó là tông sư vô địch cỡ nào, chiến đấu khắp thế giới, thậm chí chém giết cả Thần Hải, nhưng cuối cùng lại biến mất trong dòng sông lịch sử.
Loại trải nghiệm này quá giống với Đường Tuấn bây giờ, Trình Vân Thiên sợ Đường Tuấn sẽ bước vào con đường cũ của Hàn Long Tịch.
Đường Tuấn lắc đầu nói: “Tôi không còn lựa chọn. Nếu như núi Yên Tử không có, vậy thì tôi sẽ tới chùa Bái Đính. Không được nữa, tôi sẽ đọc hết sách võ đạo trong thế giới, tôi cũng không tin không tìm thấy cách đột phá!”
Trình Vân Thiên khẽ giật mình, há to miệng, nhưng không nói gì thêm.
“Ha ha, Hàn Long Tịch năm đó cũng đã từng tới núi Yên Tử, muốn xem bí mật bên trong sách cổ, đáng tiếc là ông ta bị một đại tổ sư của Thiên Sư Đạo ngăn lại ở cửa, ngay cả cửa cũng không vào được, cuối cùng chỉ có thể ôm hận rời đi. Mặc dù tôi đồng ý điều kiện của anh, nhưng tôi cũng không dám đảm bảo rằng chưởng giáo sư phó và các trưởng lão bên trong có đồng ý hay không!” Ánh mắt của Trương Tĩnh Hòa mang theo một tia chế nhạo, nói khẽ. Đọc tiếp tại Tamlinh247 nhé! - Đừng đọc ở website ăn cắp truyện.
Trong lòng Trình Vân Thiên hơi sợ, nhưng lại không biết được năm đó đã xảy ra loại bí ẩn này.
Đường Tuấn nhìn lướt qua Trương Tĩnh Hòa, nói: “Chuyện Hàn Long Tịch không làm được, Đường Tuấn tôi chưa chắc là làm không được! Anh đừng cho rằng tôi không biết suy nghĩ của anh. Cho dù không có anh, tôi vẫn dám lên núi Yên Tử. Chờ tôi đập phá cửa núi, tôi không tin là các người còn bảo vệ không bỏ mấy quyển sách nát ra.”
“Đạp phá cửa núi của Thiên Sư Đạo tôi? Dựa vào anh?” Ánh mắt Trương tĩnh Hòa tràn ngập sự khinh thường.
Ngay cả trong lòng Trình Vân Thiên cũng không chắc, cảm thấy lời này của Đường Tuấn là nói nhảm. Trong lịch sử năm ngàn năm của Việt Nam, đã thay đổi vô số triều đại, nhưng chỉ có núi Yên Tử vẫn đứng vững không ngã, tòa đạo quán kia vẫn yên ổn nằm ở nơi đó.
Cửa của Thiên Sư Đạo có lẽ từng bị đập phá trong cuộc đại chiến, nhưng đó là sức mạnh của quân đội, là sức mạnh của chục nghìn người. Có lẽ chưa từng nghe qua có người có thể tự mình đập phá cửa núi Yên Tử, ép tới Thiên Sư Đạo phải cúi đầu!
Dù sao đấy là cũng là đạo phái đứng đầu thế giới!
Ngày hôm sau, Tập đoàn Thiên Tinh và Tập đoàn Dương Mộc triệu tập hội đồng quản trị. Ký kết thỏa thuận tại chỗ, chuyển nhượng 40% cổ phần của tập đoàn cho tập đoàn Thiên Thanh ở tỉnh Khánh Hòa xa xôi. Một số cổ đông của hai tập đoàn lớn vô cùng khó hiểu, có không ít ý kiến phản đối trái chiều, nhưng đều bị Phạm Nam Châu và Mộc Mạnh Nam lấy tư thế gần như là cưỡng ép để đè xuống.
Tập đoàn Thiên Thanh vốn dĩ chỉ là một công ty mới nổi, nhưng tin tức vừa truyền ra đã lập tức nhảy lên trở thành cổ đông lớn nhất của hai tập đoàn siêu cấp Việt Nam, thành công đi một bước đi mà vô số người khởi nghiệp và công ty khác nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Đại biểu tập đoàn Thiên Thanh ký kết thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần chính là tổng giám đốc đương nhiệm Dương Lộc, cô thiếu nữ còn có chút ngây thơ này lần đầu tiên xuất hiện trong mắt các vị đại lão trong giới kinh doanh Việt Nam bây giờ đã trở thành một vị khách quý trong giới kinh doanh, danh tiếng nhất thời lên như diều gặp gió, thậm chí còn được ca ngợi là nữ hoàng của giới dược phẩm Việt Nam trong tương lai!
Việc chuyển nhượng cổ phần của hai tập đoàn lớn có thể là chuyện bình thường đối với cộng đồng doanh nghiệp. Mặc dù có vô số loại nghi ngờ, thậm chí còn lời đồn chủ tịch của tập đoàn Thiên Thanh là một thần tiên chuyển thế, có thể chắn được đạn, bay lên trời chui xuống đất. Nhưng đa số mọi người nghe đều cười nhạt, thờ ơ lạnh lùng. Trên đời này làm gì có thần tiên cơ chứ.