Mục lục
Chiến Thần Thánh Y - Đường Tuấn - Huyền Thoại Thánh Y (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đát đát đát!  

 

Triệu Địch Lâm và Âm Hạ Thu đồng thời lui về phía sau mấy bước, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra tơ máu.  

 

“Thần Thông Ma Âm!” Triệu Địch Lâm thất thanh nói.  

 

Vừa rồi khi Lăng Hồng Lam đang nói chuyện bỗng nhiên dùng một môn Đại Thừa Thần Thông của Nguyệt Cốc, trực tiếp bức lui hai người. Lúc này cho dù là ai cũng có thể nhìn ra sự cách biệt giữa thực lực của Lăng Hồng Lam và hai người kia. Triệu Địch Lâm và Âm Hạ Thu thở dài, mang Triệu Thanh Sơn và Âm Thư Vũ lùi về hai bên, để lại hai người Đường Tuấn và Đồ Yên Nhi một mình.  

 

Sau một chiêu đắc thủ, Lăng Hồng Lam chắp tay sau lưng, khóe miệng khẽ cười lạnh, nói với ba người Đan Dương Tùng: “Chúc mừng ông, bây giờ ông có cơ hội báo thù cho học trò rồi.”  

 

Đan Dương Tùng sợ hãi đứng yên, như không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra.  

 

Lăng Hồng Lam nở nụ cười đầy suy tư, nói: “Đi thôi, giết tên đó đi.”  

 

Cơ thể ba người Đan Dương Tùng, Bạch Sắt và Âu Thiên Dương run lên, giống như kẻ điên, đồng thời xông tới chỗ Đường Tuấn.  

 

Triệu Địch Lâm nhìn thấy một màn này, dòng máu cả người đã lạnh như băng, hắn chợt nhớ tới Lăng Hồng Lam còn có một biệt danh là “Khôi Lỗi trưởng lão”. Trong năm bị trưởng lão Nguyệt Cốc, thực lực đại trưởng lão là mạnh nhất, nhưng nếu nói đáng sợ nhất, nhất định là Lăng Hồng Lam. Ma âm và Khống tâm chi thuật của bà ta thật sự là hai loại Thần Thông, kể cả ở thế giới Man Hoang đây vẫn Thần Thông vô cùng khó đoán.

 

Dưới sự khống chế vô hình của Lăng Hồng Lam, Đan Dương Tùng, ba người Bạch Sắt cùng Âu Thiên Dương họ đồng thời bộc phát toàn bộ sức mạnh, dùng toàn lực thúc đẩy Nguyên Anh trong cơ thể, rất nhanh sau đó trong mắt của cả ba đều tràn ngập sự dày đặc của tơ máu, thoạt nhìn giống như là huyết đồng, hơi thở toát ra trên cơ thể còn mạnh hơn gấp hai lần so với trước đó!  

 

"Đây là Nhiên Huyết chi pháp!" Âm Thiên Thu kinh hãi la to.  

 

"Nhiên Huyết chi pháp là gì?" Âm Thư Vũ hỏi.  

 

Lồng ngực Âm Thiên Thu căng mạnh phập phồng vài lần, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, nói: "Nhiên Huyết chi pháp, chính là tiêu hao năng lượng sống, là phương pháp dùng để đạt được sức mạnh vượt xa bản thân hiện tại trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng hậu quả cũng rất nghiêm trọng, cho dù còn sống, thì sự tu luyện trong kiếp này của cả ba người Đan Dương Tùng cũng coi như vứt bỏ hoàn toàn. Lợi dụng thần thông Khống Tâm để kích hoạt Nhiên Huyết chi pháp, Lăng Hồng Lam còn đáng sợ hơn cả tin đồn ngoài kia."  

 

Triệu Địch Lâm gật đầu tán thành sâu sắc, vốn dĩ còn có ý định muốn ra mặt thay Đường Tuấn nhưng cũng bị áp chế quyết liệt. Ba vị cảnh giới Nguyên Anh sơ cấp, đều bị Lăng Hồng Lam khống chế một cách dễ dàng. Loại sức mạnh này, đến cả người sở hữu cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ như ông ta cũng hoàn toàn phải kiêng dè.  

 

"Tên nhóc này, bây giờ tôi sẽ cho cậu xem thử có phải cậu đã thật sự đạt được sự kế thừa của đạo sĩ Trung Thanh hay không?" Lăng Hồng Lam liếm môi, đầu lưỡi đỏ tươi như máu, khóe miệng hiện ra một nụ cười cay nghiệt.  

 

Mà lúc này, Nhiên Huyết chi pháp của ba người Đan Dương Tùng cũng đã được vận hành đến trình độ cao nhất, trên cơ thể dường như có thể thấy được màu đỏ máu nhàn nhạt của ngọn lửa. Âm thanh của cả ba phát ra như dã thú đang gào thét, tiến đến tấn công Đường Tuấn theo ba hướng.  

 

Đối mặt với thế tấn công kịch liệt của cả ba người, sắc mặt Đường Tuấn hơi trầm xuống, va chạm một chưởng với Đan Dương Tùng. Không đợi đến lúc sức mạnh của anh bộc phát, Bạch Sắt và Âm Thiên Dương cũng đã công kích đến rồi, anh chỉ có thể lựa chọn nhượng bộ bọn họ. Nếu ba người Đan Dương Tùng trong trạng thái bình thường, cho dù Đường Tuấn không phát huy hết sức mạnh, thoải mái đánh một chưởng cũng có thể hạ gục. Nhưng ba người họ đã kích hoạt Nhiên Huyết chi pháp, sức mạnh tăng mãnh liệt, Đường Tuấn nhất thời không thể ứng phó lại được.  



Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Đường Tuấn khi bị ba người Đan Dương Tùng làm khó, Lăng Hồng Lam không giấu nổi nụ cười của mình, nói với Từ Nhẫn bên cạnh mình: "Nhìn thấy chưa, cùng là thế lực hai văn như nhau, đây chính là sự chênh lệch. Cậu ta có thể khiến cho Từ Phong Trung thương nặng, nhưng ở trong tay tôi ngay cả cơ hội bỏ trốn giữ mạng cũng không có." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK