Đại Thánh Giao Thức lắc lắc đầu, nói: "Chỉ sợ rằng con vẫn không phải là đối thủ của anh ta."
Đại Thánh Giao Thức kể ra hết tất cả những chuyện xảy ra trên núi Châu Thới.
"Hai chiêu đã giết chết Liễu Mộc Thanh và HumBrahma! Cậu ta như vậy mà lại mạnh đến thế." Giao Đông Thanh ngơ ngác nói.
Ban đầu cho rằng sau khi đột phá được cảnh giới Nguyên Đan là có thể đánh bại Đường Tuấn, rửa mối nhục khi xưa. Nhưng không nghĩ đến đối phương lại mạnh hơn tưởng tượng của anh ta rất nhiều.
“Không có việc gì đâu. Ông sẽ trả thù cho con, ông mới vừa thực hiện một giao dịch với nước Ấn Độ, điều kiện chính là phải giết chết cậu ta." Đại Thánh Giao Thức lãnh đạm nói.
"Giao dịch với Ấn Độ?" Giao Đông Thanh buồn cười nói: "Xem ra lần này cậu ta giết chết Liễu Mộc Thanh và HumBrahma, khiến cho cả hai nước có chút tức giận. Nhưng dù sao cậu ta cũng không làm được giống như ông nội, một người chống lại cả quốc gia, nếu không thì sao hai nước Ấn - Hàn lại dám ép buộc cậu ta như vậy."
Đại Thánh Giao Thức cảm thán nói: "Một người chống lại cả quốc gia đâu có dễ dàng như vậy. Hiện tại thực lực của ông cùng lắm cũng chỉ có thể đấu lại loại đất nước như Ấn Độ mà thôi, có thể dùng một chút thủ đoạn tương đối lạc hậu, hơn hết vẫn là nhờ vào thiên phú thần thông của nhất tộc chúng ta. Còn giống như Mỹ, Việt Nam và các quốc gia cường đại khác, ông không có cách nào đấu lại nổi."
Ánh mắt ông lóe lên một tia sáng: "Nếu đạt được cảnh giới Nguyên Anh, thì mới thật sự có thể tung hoành vô địch, một người đấu một nước."
Giao Đông Thanh gật gật đầu, tất nhiên anh ta cũng biết những việc này. Anh trầm ngâm một lúc, hỏi: "Ông nội, hiện tại con đã đột phá cảnh giới Nguyên Đan, tại sao vẫn chưa thức tỉnh được thiên phú thần thông?"
Thiên phú thần thông này là năng lực mạnh nhất trong nhất tộc của bọn họ, thần thông là thuộc về thiên địa đại đạo mặt, thuộc về võ kỹ tiến giai, uy lực viễn siêu võ kỹ. Ông của anh đúng là nhờ vào thiên phú thần thông mới có thể an ổn đứng vững vị trí đệ nhất trên bảng đơn chí cường giả.
Đại Thánh Giao Thức cười cười, nói: "Chờ đến khi con đạt gần đến Nguyên Đan Trung kỳ thì đã có thể có. Tư chất của con tốt hơn của ông, lúc ấy ông ở Nguyên Đan cảnh hậu kỳ mới bắt đầu thức tỉnh.”
Ngừng một chút, trên mặt Đại Thánh Giao Thức lộ ra một chút vẻ kiêu ngạo, nói: "Dù thế nào thiên phú thần thông cũng chỉ có một chiêu thức, muốn đi được xa hơn cần phải hiểu được càng nhiều thần thông, lĩnh ngộ ý nghĩa của đất trời. Ông đã bỏ ra hơn 500 năm cuối cùng cũng lĩnh ngộ được một chiêu thức thần thông."
Giao Đông Thanh nghe thấy thế, cả người chấn động, thất thanh nói: "Ông nội, ông thành công rồi sao?"
Đại Thánh Giao Thức cười nói: "Đúng vậy. Đường Tuấn có thể trong hai chiêu giết chết Liệu Mộc Thanh và HumBrahma, nếu như vậy thì cũng có chút thực lực, có thể cùng ông đánh qua vài chiêu. Trùng hợp là lần này có thể dùng thằng nhóc đó để kiểm tra uy lực thần thông của ông."
Giao Đông Thanh nói: "Có thể chết dưới tân Sáng Thần Thông của ông nội, chính là vinh hạnh của cậu ta."
Đại Thánh Giao Thức vỗ vỗ vai của Giao Đông Thanh, cảm thán nói: "Tiếc rằng tuy tuổi thọ của yêu thú dài hơn so với nhân loại, nhưng thiên phú tu luyện so ra lại kém hơn nhân loại khá nhiều. Từng có một lời đồn rằng, đã có một kẻ tu hành nhân loại luyện ra được chín khiếu Nguyên Đan, một khiếu chính là một chiêu thức thần thông, vô cùng lợi hại. Nếu có thể luyện thành công dạng Nguyên Đan này, Trái Đất không còn là nơi xứng để cho ông tung hoành."
“Chín chiêu thức thần thông?”
Giao Đông Thanh ngạc nhiên. Ông nội của anh là nhờ vào một chiêu thức thần thông đã có thể lợi hại như vậy, nếu như có được chín chiêu thức thần thông, vậy thì lợi hại đến trình độ nào? Anh căn bản không dám tưởng tượng.