Không ngờ, hóa ra Lý Hùng Cường lại là con trai của Tập đoàn Đại Hùng nhà họ Lý. Là một siêu công ty đã thống trị hoạt động kinh doanh của Hàn Quốc trong nhiều thập kỷ, Tập đoàn Đại Hùng là một trong số năm trăm công ty hàng đầu thế giới. Nguồn tài chính của Hưng Thịnh nhà họ Lý thuộc hàng bậc nhất thế giới.
“Lý Hùng Cường không thể so với Phạm Trùng, nhưng đôi cánh của người đàn ông này đã cứng cáp và gần như đã được xác định là người cầm quyền tiếp theo của dòng họ Lý. Nếu Hoàng Phủ Ngọc kết hôn với anh ta, cũng rất thích hợp.” Lý Ngọc Mai nhấp một ngụm rượu vang rồi nói.
“Không được!” Đường Tuấn hạ giọng nói.
Lý Ngọc Mai nhẹ nhàng lắc ly rượu rồi cất bước uyển chuyển gợi cảm đến chỗ Đường Tuấn, dùng những ngón tay ngọc ngà vuốt ve khuôn mặt Đường Tuấn, thở dài nói: “Không được cũng không phải anh nói là xong. Tài chính và ảnh hưởng của Tập đoàn Đại Hùng nhà họ Lý mạnh hơn Tập đoàn Yên Hòa gấp mấy lần, chỉ sợ lợi nhuận hàng năm của Tập đoàn Thiên Thanh và Hiệp hội Y học cổ truyền còn không so sánh được với công ty con của người ta. Anh đừng vọng tưởng sẽ dùng vũ lực để bức ép người, nhà họ Lý có thể đứng sừng sững được nhiều năm như vậy thì chắc chắn sau lưng có cao thủ võ đạo ẩn núp.”
Đường Tuấn nắm lấy cổ tay Lý Ngọc Mai, một tiếng xoảng vang lên, ly rượu trong tay Lý Ngọc Mai rơi xuống đất. Anh ôm lấy vòng eo thon thả của Lý Ngọc Mai bằng một tay, tay kia đỡ lấy mông cô ta. Lý Ngọc Mai ngồi trên chiếc bàn lớn, dáng người đầy đặn tạo thành một đường cong quyến rũ.
Lý Ngọc Mai không hề sợ hãi, thay vào đó cô ta nhẹ nhàng ôm lấy đùi Đường Tuấn bằng mũi giày cao gót của mình.
“Những chuyện này khó mà tránh khỏi.” Lý Ngọc Mai tiếp tục vuốt ve khuôn mặt Đường Tuấn, nói: “Không chỉ cô ta, mà ngay cả tôi cũng sẽ có ngày phải lấy chồng.”
“Không được.” Đường Tuấn hạ giọng nói.
Không để cho Lý Ngọc Mai nói tiếp, anh đã cúi đầu cắn chặt đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô ta.
Lý Hùng Cường là cậu cả nhà họ Lý, sinh ra trong một gia đình giàu nứt đố đổ vách. Lần này đến Lai Châu, đương nhiên sẽ được tiếp đón long trọng. Buổi tiệc rượu tối nay có quy mô khổng lồ, chính là trên sân thượng ngoài trời ở tầng 33 của khách sạn năm sao ở Lai Châu.
Đường Tuấn ngồi trên chiếc xe đặc biệt của Hoàng Phủ Ngọc đến. Đập vào mắt chính là ánh đèn rực rỡ và vẻ lấp lánh của các loại trang sức ngọc trai trên ngón tay với trên cổ của các quý bà quý cô. Điều khiến mọi người hoa cả mắt chính là ở đây toàn trai xinh gái đẹp, trong đó có các nữ diễn viên nổi tiếng hạng nhất hạng nhì. Bình thường họ đều là những nữ thần tượng ngồi tít trên cao của vô số các chàng trai, nhưng ở loại tiệc rượu cao cấp này họ chỉ có thể cung kính ngồi ở vị trí hạng bét, chỉ để có thể có được một chút quan hệ với Lý Hùng Cường.
Tiệc rượu không có thư mời, cũng không cần thiết. Những người dám tham gia buổi tiệc, đương nhiên là những người có cùng đẳng cấp cao quý. Nếu những người có đẳng cấp thấp tự ý đi vào thì chỉ sợ họ sẽ bị đối xử lạnh nhạt và bỏ chạy một cách thảm hại.
Đường Tuấn bước vào bữa tiệc nhưng không thu hút được nhiều sự chú ý của mọi người. Ngược lại, Hàn Bảo Long đi sau anh lại thu hút được nhiều sự chú ý hơn. Hàn Bảo Long đeo một thanh kiếm sắt trên lưng, khuôn mặt thuần khiết và lạnh lùng, khi cậu ta bước vào hội trường thì trông giống như một kẻ khác loài. Hiện giờ, Hàn Bảo Long đã luyện kiếm thành công. Trong khí tức trầm ổn lại hiện ra vẻ sắc bén, giống như một thanh kiếm thần đã rút khỏi vỏ, khiến nhiều cô gái mới biết yêu không ngừng nháy mắt với cậu ta.
Đường Tuấn cũng không nhắc nhở thêm. Kiếm tâm của Hàn Bảo Long đã luyện thành, nhưng vẫn cần phải tôi luyện thêm mới thể hiện được tài năng thực sự. Muốn đạt đến cảnh giới trời sinh như vị Kiếm Đài của Kiếm Môn thì vẫn còn một chặng đường dài phía trước.
“Đường Tuấn, là anh.” Khi Đường Tuấn bước vào hội trường một lúc thì một giọng nói hơi kinh ngạc vang lên sau lưng anh.