Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục – Diệp Lâm (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta nghe lời của ông nội, lấy hết tiền trên người đi cược Diệp Lâm. Ai ngờ Diệp Lâm đừng nói là chuyển thua thành thắng, Diệp Lâm thậm chí một trận cũng chưa qua được nữa.

“Ha ha…” Ông cụ môn Bặc thì lại vuốt râu, chỉ cười chứ không nói.

Tương lai khó đoán trước là vì không ai có thể biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.

Mắt thấy chưa chắc là thật, mọi thứ đều có khả năng.

“Hmm… Vậy mới đúng chứ!”

Lữ Đạo Hiên – quan chủ Bạch Vân Quan cảm nhận được uy lực từ một kiếm của Thượng Quan Khánh Hồng, không nhịn được vừa lòng gật đầu, cho rằng đây mới là thực lực nên có của cổ võ giả.

“Gần bằng tông sư nhất phẩm!” Đạo trưởng Thiên Cực của Võ Đang gật đầu khen ngợi: “Không hổ là cổ võ giả! Đúng là tuổi trẻ kinh tài tuyệt diễm!”

Xem ra, dù là bảy thị yếu nhất trong giới cổ võ thì cũng không thể khinh thường.

Tàng Kiếm Thượng Nhân đến từ Hoa Sơn không mấy thích thú loại kiếm thuật tấn công phòng thủ thống nhất kia: “Có tiếng không có miếng, trăm nghìn sơ hở!”

“Dù sao cũng là người trẻ tuổi mà, có thể đạt tới trình độ này là lợi hại lắm rồi!”

Lữ Đạo Hiên cười nói: “Ít nhất là dư sức để đối phó với người trẻ tuổi họ Diệp!”

“Thế hả?” Tàng Kiếm Thượng Nhân nói: “Tôi thấy chưa chắc!”

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Kiếm trong tay Thượng Quan Khánh Hồng giống như sấm sét lao nhanh đến chỗ Diệp Lâm.

Tất cả dường như đang lặp lại. Nhìn thấy Thượng Quan Khánh Hồng ra chiêu, Diệp Lâm vẫn có vẻ do dự không yên.

“Muốn lùi một bước để đánh trả nữa hả?”

Trong mắt Thượng Quan Khánh Hồng hiện lên vẻ tàn nhẫn.

“Nếu lần này anh vẫn còn khờ dại cho rằng có thể dùng tấn công thay phòng thủ thì anh sai rồi!”

“Bởi vì… anh sẽ không còn cơ hội ra tay nữa!”

Lần này, Thượng Quan Khánh Hồng dốc sức đánh ra một chiêu, tốc độ của kiếm cực kì nhanh chóng, nhanh gấp mười lần một chiêu lúc nãy.

Huống chi, một kiếm của Thượng Quan Khánh Hồng lên trước, đã chiếm được ưu thế.

Anh ta chắc chắn rằng Diệp Lâm không đủ thời gian ra tay đánh trả hoặc đỡ đòn.

“Thế hả?” Thấy vậy, Diệp Lâm mỉm cười.

Nếu so về tốc độ thì Kinh Hồng kiếm trong tay anh có thua kém ai?

“Kinh Hồng lên!”

Ngay sau đó, Kinh Hồng kiếm trong tay Diệp Lâm lập tức thức tỉnh.

Giống như sấm sét chợt lóe, một ánh nhìn kinh hồng thoáng qua, bất chợt ra chiêu!

“Bọ ngựa đấu xe! Dù bây giờ anh có ra kiếm, thì cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà!”

Thượng Quan Khánh Hồng thấy Diệp Lâm cuối cùng cũng vung kiếm, tuy rằng kiếm khí đáng sợ, nhưng mà anh ta vẫn chắc chắn rằng một chiêu của mình đủ để nghiền áp tất cả.

Ngay sau đó, kiếm khí và kiếm khí va chạm, giống như hai quân đối đầu đánh sâu vào nhau.

Kiếm của Thượng Quan Khánh Hồng giống như là hành quân theo hàng, ngay ngắn trật tự, tấn công phòng thủ thống nhất, vững chắc không thể phá vỡ.

Còn kiếm của Diệp Lâm thì giống như một con rồng dài xé rách trận hình, lao thẳng đến đích, tấn công đến cùng.

“Dù anh có tấn công phòng thủ thế nào thì đều sẽ bị một kiếm của tôi chém hết!”

Ầm ầm ầm!!!

Một tiếng vang chấn động đất trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK