Bọn họ làm như vậy là tự mình vi phạm quy định nghiêm trọng, có điều mấy năm qua mọi người đều luôn theo nguyên tắc thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, cho dù có bị ức hiếp hay không cũng không hé răng, đã chiều hư những người này.
Nhưng Giản Nghi Ninh trở về từ nước ngoài, biết nếu làm lớn chuyện này thì ai sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn!
Anh ta lập tức muốn báo cáo chuyện này lên tổng bộ của sở giao dịch chứng khoán, để những người bên trên xử lý công bằng.
Không được một lúc, người đeo mắt kính gọng vàng liền đã thua trận, bắt đầu nói mát chịu thua.
Giản Nghi Ninh thấy đã xử lý gần xong, mới bắt đầu nói dịu lại.
Anh ấy bắt đầu lôi kéo tình cảm với người đeo mắt kính gọng vàng, đi một vòng lớn.
Còn “Vô tình” nói ra chuyện Thời Vũ Kha và Thịnh Dự Khải đã nhận giấy kết hôn, nói đến mức người đeo mắt kính gọng vàng thất thần, trong đầu anh ta chỉ toàn là Thời Vũ Kha đã đăng ký kết hôn, sắp tổ chức hôn lễ.
Anh ta trợn mắt, bộ dáng rất kích động!
Ảnh Tử đã nói đúng.
Thời Vũ Kha lợi dụng tình cảm của người đeo mắt kính gọng vàng với cô ta, vì cô ta bí quá hoá liều mới như vậy làm.
Bây giờ anh ta đã biết mình bị Thời Vũ Kha đùa như là thằng ngốc, lập tức phản bội, mặc kệ.
Sở giao dịch chứng khoán sẽ không truy cứu trách nhiệm của Ánh Tử, những người khác trong hội doanh nghiệp cũng không có lòng nào dám đối nghịch với Thịnh Hàn Ngọc, bây giờ chỉ còn một mình Giang Tư Vi, thật ra xử lý cô ta hay không thì cũng vậy.
Nhưng Ảnh Tử vẫn đề nghị Thịnh Hàn Ngọc mời Giang Tự Vi ăn cơm, dù sao cũng không thể để cho bọn họ gánh một đống phiền phức, còn người gây phiền phức lại đứng sau màn xem trò vui được?
Nếu đã quyết định làm, thì đừng sợ rắc rối kéo đến tìm.
“Để cậu ta mời.”
Thịnh Hàn Ngọc chỉ Giản Nghi Ninh: “Loại chuyện này cậu ấy làm là thích hợp nhất, tôi không làm.”
“Vì sao tôi lại thích hợp nhất chứ?” Giản Nghi Ninh không làm: “Người mà con gái nhà người ta thích là anh, tôi có đi cũng vô dụng”
“Đúng vậy, cậu Thịnh đi đi, con gái nhà người ta nói vì thích anh nên mới làm vậy, cho nên anh thích hợp ra mắt nhất, người khác không thích hợp.” Vân Triết Hạo cũng theo góp vui.
“Được, đi thì đi.”
Giang Tư Vịnhận được điện thoại của thư ký Thịnh Hàn Ngọc, nói chủ tịch muốn mời cô ta đi ăn cơm nói chuyện, cô ta vui đến mức hét lên, suýt nữa thì lật luôn cả nóc nhà!
Sau khi cúp điện thoại, việc đầu tiên là cô ta lăn lộn vài cải trên giường, sau đó nhảy xuống mở tủ quần áo ra tìm đồ mặc đi hẹn hò.
Thư ký của Thịnh Hàn Ngọc chỉ nói chủ tịch muốn mời cô ta đi ăn cơm, cô ta đã tự động cho đó là hẹn hò rồi.
Trước nửa tiếng
Giang Trà Vi đã đến nhà hàng được hẹn trước, ngồi ở vị trí chờ Thịnh Hàn Ngọc.
Cô ta trang điểm rất cẩn thận, hơn nữa còn cố ý chuẩn bị hoa hồng đỏ đẹp nhất để tặng anh!
Cô gái theo đuổi Thịnh Hàn Ngọc có rất nhiều, nhưng người tặng hoa cho anh đúng là hiếm thấy, nhất là người đặc biệt như Giang Tử Vi, trang điểm rất có cảm giác vui vẻ. Cả người mặc bộ váy công chúa trắng tinh tròn vo trên người, nhìn rất giống như quả cầu tuyết.
Thịnh Hàn Ngọc để nhân viên phục vụ đưa đồ ăn lên, tất cả đều là món mà Giang Tử Vi thích.
Giang Tử Vi mừng rỡ như điên, cô ta không thể tin được vậy mà thần tượng của mình biết mình thích ăn cái gì, đương nhiên là cô ta càng không muốn biết những điều này đều là do Ảnh Tử nói.
Trong bữa tiệc, Giang Tự Vi luôn nói không ngừng nghỉ, Thịnh Hàn Ngọc không thèm hỏi lấy một chữ, cô ta tự nói ra là chị họ cho cô ta ý tưởng, rồi bảo cô ta làm những gì.