Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin rằng mọi người nếu đã từng coi "Quốc sản lăng lăng tất" của Tinh Gia diễn, vậy hẳn là đều có ấn tượng vô cùng sâu sắc với quán rượu Lệ Tinh và khách sạn Lệ Tinh. (Tác đang nói tới phim Quốc sản 007 do Châu Tinh Trì đóng)

Bây giờ Hàn Nghệ đang có cảm giác này, cái ngõ hẻm trước trông thật phồn hoa bao nhiêu, khí phách cỡ nào, mà ngõ hẻm hiện tại hắn đang đứng này khó coi hơn nhiều, đều là nhà nhỏ viện nhỏ, nơi cao nhất chỉ có hai lầu, hơn nữa chỉ có một cái. Thoạt nhìn giống như phân nửa đều là hộ cá thể, không chút khác biệt gì với nhà dân bình thường, thỉnh thoảng nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn thấy mấy bóng người lén la lén lút từ trong đó đi ra, sau đó cúi đầu bước nhanh, vậy mà, hai con hẻm chỉ cách nhau có mười trượng.

Hàn Nghệ thật sự sợ đi vào, rồi đột nhiên xuất hiện mấy món hàng bản địa làm vấy bẩn hắn.

Nổi giận!

Hàn Nghệ thật lòng cảm thấy mình bị người ta đùa bỡn như đứa ngu xuẩn: "Thiếu công tử, xin thứ cho Hàn Nghệ không tiếp được."

Ném ra mấy câu này xong, Hàn Nghệ xoay người bỏ đi.

Hắn cũng không phải mù, ai tốt ai xấu, hắn còn không nhìn ra sao.

Ngươi là đồ keo kiệt, nhưng ngươi không thể lấy chỉ số thông minh của người khác ra mà keo kiệt nha!

Dương Mông Hạo giữ chặt Hàn Nghệ một phen, nói: "Hàn Nghệ, ngươi làm gì vậy, cũng đã đến rồi, ngươi sao phải đi chứ?"

Hàn Nghệ liếc mắt nhìn Dương Mông Hạo, không nói một lời.

Dương Mông Hạo bị hắn nhìn mà cả người không thoải mái, nói: "Hàn Nghệ, ngươi nghe ta giải thích đã, cái này thật sự không phải là ta keo kiệt, ta cũng muốn dẫn ngươi vào trong hẻm, nhưng ta sợ ngươi sẽ chọc phải phiền phức nên mới dẫn ngươi đến đây, thật sự là có ý tốt mà. Nếu ta lừa ngươi, ta sẽ chết không tử tế, thế này được chưa?"

Câu này nghe sao là lạ! Hàn Nghệ nói: "Ý của ngươi là, loại người như ta nên đến đây sao."

"Đúng...à không, ai u, việc này nhất thời thật không nói rõ được. Chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trước, ta từ từ giải thích cho ngươi nghe, hơn nữa cô nương ở đây cũng không tệ, ngươi tin ta đi không sai đâu."

Chẳng lẽ đi dạo kỹ viện cũng luận xuất thân? Hàn Nghệ thật sự không hiểu tình huống nơi đây thế nào, lại thấy Dương Mông Hạo nói như có chuyện lạ, cũng lo lắng sẽ gặp chuyện phiền phức, thế là nói: "Được, ta tin ngươi lần này, nếu như ngươi lừa ta, từ nay về sau ngươi đừng gọi ta ra ngoài nữa."

Hắn đi theo Dương Mông Hạo vào tòa lầu duy nhất trong con hẻm phía trước, chỉ thấy trên tấm bảng viết ba chữ lớn Phượng Phi Lâu.

Nhưng đi vào trong lại yên tĩnh một cách lạ thường.

"Nhìn đi! Đây là Phượng Phi Lâu nổi tiếng nhất hẻm bắc, ta dẫn ngươi tới chỗ tốt nhất đó."

Dương Mông Hạo sau khi khoác lác xong thì bước nhanh tới, đi đến trước cửa, chỉ thấy có một người đứng trước cửa, tựa vào khung cửa mà ngủ gà ngủ gật, khoảng 20 tuổi, gầy như que củi, lấm la lấm lét, để hai chòm râu nhỏ.

"Trà Ngũ!"

Dương Mông Hạo quát to một tiếng.

Ngũ (5)? Hàn Nghệ bị hù nhảy dựng lên, tên này đủ trâu bò nha!

Trà Ngũ sợ đến mức khẽ run rẩy, mở mắt ra: "Dương thiếu công tử?"

Dương Mộng Hạo kiêu căng ngạo mạn nói: "Hay cho tên Trà Ngũ ngươi, lại dám ngủ gật, không sợ Lưu giả mẫu lột da ngươi sao."

Giả mẫu thông thường là chỉ mẹ kế, mẹ sau, đồng thời cũng dùng để gọi lão bản trong kỹ viện.

Trà Ngũ cười gượng mấy tiếng, không đáp lời.

Dương Mông Hạo khí phách hiên ngang chỉ Trà Ngũ, sau đó cất bước đi vào.

Trà Ngũ hơi sững sờ, sắc mặt có chút kỳ lạ, vội vàng đi theo.

Đi vào trong, không thể không nói một câu, trong này rất rộng lớn, so với bất cứ thanh lâu nào trong Trì Liễu Nhai đều rộng lớn hơn, thật sự là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, nhưng điều khiến người ta lấy làm lạ là bên trong không có một ai, trống trải vô cùng.

Dương Mông Hạo mờ mịt trừng mắt nhìn, đột nhiên quay đầu lại, nhìn Trà Ngũ nói: "Ta nói này Trà Ngũ, ta đã lâu rồi không đến, sao Phượng Phi Lâu của ngươi lại trở nên như vậy, khách nhân đâu? Còn những tiểu nương tử kia đâu?"

Trà Ngũ há miệng, lại vươn tay nói: "Thiếu công tử, ngài ngồi xuống trước, ngồi xuống trước."

Dù sao bên trong cũng không có ai, tùy tiện ngồi xuống đều là bao trọn, Dương Mông Hạo và Hàn Nghệ đi đến bàn vuông ngay giữa ngồi xuống.

Trà Ngũ mang đến một bình trà đã lạnh châm trà cho bọn họ.

Dương Mông Hạo tính khá nóng nảy, nói: "Thằng nhãi ngươi nói mau, rốt cuộc là có chuyện gì?"

Trà Ngũ thở dài nặng nề, nói: "Thiếu công tử có điều không biết, nửa tháng trước, Liên Nhi và Kim Ngọc Nhi đều đến Hoa Nguyệt Lâu ở hẻm trung rồi."

"Ngươi ngươi nói cái gì?"

Dương Mông Hạo trừng to mắt, nói: "Liên Nhi, Kim Ngọc Nhi đều đến Hoa Nguyệt Lâu rồi?"

Trà Ngũ gật đầu.

Dương Mông Hạo kinh ngạc nói: "Không thể nào, chuyện thế này sao ta lại không biết nha?"

Trà Ngũ ngượng ngùng nói: "Xem ra Dương thiếu công tử rất lâu rồi không đến đây."

"Việc này..."

Dương Mông Hạo liếc nhìn Hàn Nghệ, gương mặt non nớt nở nụ cười xấu hổ.

Hàn Nghệ tuy không rõ ràng lắm, nhưng từ nụ cười xấu hổ trên mặt Dương Mông Hạo cũng không khó đoán ra, Liên Nhi và Kim Ngọc Nhi này chính là cô nương không tệ trong miệng Dương Mông Hạo. Bây giờ thì hay rồi, hai cô nương này đều đi rồi, lần này xem Dương Mông Hạo làm sao thu dọn.

"Vậy...vậy những nương tử khác thì sao?" Dương Mông Hạo vừa lau mồ hôi, vừa nói.

Trà Ngũ nói: "Liên Nhi và Kim Ngọc Nhi đi rồi, Phượng Phi Lâu chúng ta làm ăn xuống dốc không phanh, Lưu giả mẫu giận đến bệnh không dậy nổi, lại có không ít cô nương đều rời đi, chỉ còn lại năm người, bây giờ đang ngủ trong phòng."

Không cần phải nói, năm người đang ngủ này chắc chắn là không ai cần.

Dương Mông Hạo đáng thương nhìn Hàn Nghệ, nói: "Hàn Nghệ, ngươi xem."

Hàn Nghệ phất tay nói: "Được rồi, được rồi, cũng đừng gọi cô nương nữa, mang chút thức ăn và rượu lên đi." Hắn đã mất hứng rồi, chỉ muốn ăn chút đồ rồi nhanh chóng đi.

Dương Mông Hạo vội vàng nói: "Ngươi còn không đi mau."

Trà Ngũ ngượng ngùng nói: "Việc này việc này phải trả tiền trước."

Dương Mông Hạo nói: "Đây là quy củ gì?"

Trà Ngũ nói: "Bây giờ không có khách, sư phụ phòng bếp cũng đi rồi, ta phải lên hẻm trung mua thức ăn cho các vị."

Dương Mông Hạo nói: "Sư phụ phòng bếp cũng đi rồi, vậy tiệm này của các ngươi còn mở thế nào chứ."

"Không định mở nữa, Lưu giả mẫu dự định bán Phượng Phi Lâu đi, ta ở lại đây là để bán cửa tiệm đấy."

Hàn Nghệ ngẩn ra: "Các ngươi muốn bán lâu?"

Trà Ngũ gật đầu nói: "Đúng vậy, căn bản không mở được nữa."

Hàn Nghệ nghe vậy hơi suy nghĩ.

Dương Mông Hạo đảo mắt, lần này vừa khéo tiết kiệm không ít tiền, vội vàng móc một xâu tiền ra cho Trà Ngũ, nói: "Thật là phiền phức, đi nhanh đi."

Trà Ngũ vừa thấy, đây là tiền mua rượu thức ăn, ngay cả tiền chạy vặt cũng không có, không được nha, bây giờ ngay cả tiền công y cũng sắp không có rồi, nên muốn kiếm chút tiền ngoài, cầm tiền mà nhìn Dương Mông Hạo.

Da mặt của Dương Mông Hạo cũng thật sự không phải để trưng cho đẹp, nói: "Thế nào? Không đủ tiền sao?"

Hàn Nghệ coi như phục rồi, tới đây mà còn keo kiệt, ngươi còn lăn lộn cái gì hả, móc một xâu tiền ra đặt lên bàn, nói: "Mua đồ ăn và rượu ngon đến, tiền dư thì ngươi cầm lấy."

Trà Ngũ vừa thấy, lập tức mặt mày hớn hở, nói hai tiếng cảm tạ, sau đó đi ra ngoài.

Dương Mông Hạo kinh ngạc nói: "Hàn Nghệ, ngươi chẳng phải không mang tiền sao?"

Hàn Nghệ khó chịu nói: "Nếu ta không mang tiền thì dám ra ngoài với ngươi sao."

Dương Mông Hạo ngượng ngùng nói: "Ngươi đừng trách ta, thật ra Liên Nhi và Kim Ngọc Nhi là người đẹp thiên hạ khó gặp, nhưng nào biết các nàng lại đến Hoa Nguyệt Lâu."

Hàn Nghệ nói: "Bây giờ ta mặc kệ những cái đó, ta chỉ muốn biết tại sao ngươi lại dẫn ta đến đây."

Dương Mông Hạo nói: "Đương nhiên là vì ngươi rồi, ngươi cho rằng ta nghĩ gì chứ. Dương Mông Hạo ta ở cái đất Trường An này cũng coi như có chút danh tiếng, nếu để người ta nhìn thấy ta đến hẻm bắc, ngươi cho rằng ta không mất mặt sao."

Hàn Nghệ mỉm cười một tiếng, nói: "Hóa ra là ta liên lụy ngươi à."

"Còn không phải sao."

"Được được được, vậy ngươi nói cho ta biết, ta liên lụy ngươi thế nào."

Dương Mông Hạo lập tức nói.

Hóa ra địa khu gọi là Bình Khang Lý này cũng là khu đèn đỏ của Trường An, dù sao là đô thành mà, quy hoạch vô cùng đúng chỗ, tất cả thanh lâu nhạc phường trong thành Trường An đều tập trung ở đây cả.

Trong Bình Khang Lý này nổi tiếng nhất không gì qua được Yên Hoa tam hẻm, chính là hẻm trung, hẻm nam và hẻm bắc, nơi xa hoa nhất là hẻm trung, kế đến là hẻm nam, nơi mục nát nhất chính là hẻm bắc mà Hàn Nghệ đang ở đây, ngay cả ca kỹ hẻm bắc cũng không dám nói mình ở hẻm bắc, cảm thấy rất mất mặt.

Mà thanh lâu nhạc phường nổi tiếng nhất hẻm trung, hẻm nam trên cơ bản đều là do triều đình âm thầm mở, nói trắng ra là sản nghiệp trong ti chế cung đình, là ngành tiêu phí cao nhất trong thành Trường An, bất kỳ ngành nghề sản xuất nào cũng không theo kịp.

Những cô nương trong thanh lâu trong ti chế đó, rất nhiều người đều sắc nghệ song tuyệt, tuy bọn họ đều đến từ những giai cấp khác nhau, thế nhưng bọn họ được giáo dục vô cùng cao cấp, căn bản đều là do đại sư trong cung đình đến dạy bọn họ cầm kỳ thi họa. Cho nên được các Tiến Sĩ, quan viên săn đón, sau lưng lại có lão đại chống lưng, những ca kỹ này tuy rằng ngoài mặt thì địa vị hèn mọn, nhưng thực tế thì rất cao, tương đương với siêu sao thiên hoàng của triều Đường.

Nhưng cũng do có bối cảnh hùng hậu, do vậy thật ra trong này rất đen tối, có vài người thậm chí biến tướng thành lừa gạt, nếu ngươi đắc tội nương tử trong lâu của bọn họ, xe ngựa cũng khấu trừ của ngươi. Đương nhiên, việc này cũng phải nhìn người, Trường An thất tử đến đây thì bọn họ không dám làm bậy, nhưng những lương dân như Hàn Nghệ mà đến, thì tám chín phần sẽ bị hố.

Hoặc là căn bản không ai để ý đến hắn, hơn nữa cô nương trong đó cũng vô cùng hung hãn, dù sao thì triều Đường vô cùng cởi mở, hãn phụ đâu đâu cũng có.

Con người luôn hướng về chỗ cao, nước thì luôn chảy về hướng thấp, nếu hẻm bắc có nữ tử tốt, hẻm trung, hẻm nam đều sẽ nghĩ hết mọi cách đào ra cho được. Các cô nương đương nhiên nguyện ý đi qua đó, có bảo đảm, hơn nữa còn có thể kết bạn với quan to hiển quý. Tuy rằng quan viên đương chức của triều Đường không được phép đi thanh lâu, nhưng những quy định này trên cơ bản không ngăn được những quan viên này chạy đến Bình Khang Lý, lén la lén lút cũng đến được thôi.

Khi Dương Mông Hạo nói, nhiều lần nhắc đến một điểm, chính là nếu Hàn Nghệ đi, nhất định sẽ bị người ta lừa, bị người ta sỉ nhục, bởi vì Hàn Nghệ ngươi không có bối cảnh, lại không có tài học, ngươi mà đi, nói không chừng người ta còn không muốn tiếp ngươi.

Hàn Nghệ thật đúng là không thể tin được, khách hàng là thượng đế nha, nói: "Ngươi không gạt ta chứ."

Dương Mông Hạo nói: "Dương Mông Hạo ta là người chính trực, sao lại gạt ngươi. Lần trước Hoa Nguyệt Lâu mở yến hội, tiểu công tử của Môn Hạ Tỉnh Thị Lang mở miệng trêu đùa Nha Nương ngay trong tiệc, làm cho cả tiệc cười vang ầm trời, ngươi có biết Nha Nương kia làm gì không?"

Môn Hạ Tỉnh Thị Lang thế nhưng là Phó Tể Tướng nha!

Hàn Nghệ nói: "Làm gì?"

"Chính là bạt tai một cái."

"Thật hay giả?"

"Lừa ngươi làm gì, nếu ngươi không tin thì có thể hỏi Trà Ngũ."

Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Vậy công tử kia làm sao?"

Dương Mông Hạo hưng phấn nói: "Đương nhiên là đánh trả nha. Nghe nói hai người đánh ra tới cửa ngay trong tiệc, có điều Nha Nương vốn trời sinh mạnh mẽ, cuối cùng đánh cho tiểu tử kia sợ hãi, chạy ra khỏi nhà, chỉ vào Nha Nương nói, nữ nhân này đúng là cọp cái. Bây giờ bọn ta đều gọi Nha Nương là Hổ Nương."

Hàn Nghệ nói: "Vậy nàng còn có thể sống được sao?"

Dương Mông Hạo hừ nói: "Ngươi không biết đâu, từ sau chuyện đó, giá tiền của Nha Nương đã tăng lên gấp đôi có thừa, rất nhiều người đều thích sự đanh đá này của nàng."

Nhỏ nến? Roi da? Trong đầu Hàn Nghệ lóe lên từng hình ảnh tà ác.

Dương Mông Hạo đảo mắt, nói: "Hàn Nghệ, bây giờ ngươi đã biết ta vì ngươi mà chịu ủy khuất lớn thế nào chưa. Ta đi đến đó thì không sao, nếu ngươi đi, chắc chắn sẽ không vui, cho nên ta mới dẫn ngươi đến hẻm bắc."

Hàn Nghệ nửa tin nửa ngờ nhìn y, nói: "Nếu đã như vậy, hẻm bắc chẳng phải là không ai đến sao?"

Dương Mông Hạo rung đùi đắc ý nói: "Cũng không phải, dân lao động hay đến đây nha! Những người này nếu đến những chỗ như Hoa Nguyệt Lâu, người ta không nhất định sẽ chiêu đãi họ, có lẽ ngay cả cửa cũng không cho vào. Nếu đến những đại viện khác, nói không chừng còn bị người ta lừa tiền, chỉ có thể đến hẻm bắc."

Hàn Nghệ biết, tiểu tử này đang có ám chỉ nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:31
Võ thời này nó diễn tả như vậy là biết dũng có điểm độc đáo. Một mình trần thác chân đánh cả đám người chứ đâu phải 1 vs 2,3. Nếu diễn tả sơ sơ thì không nói, đằng này tác tả TTC mạnh hơn main quá nhiều mà bị nó dìm cho gần chết là vô lý.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 11:46
Đã vật lộn với gái bao giờ chưa pa (nếu đã có vợ), nếu không xài đến võ mà chỉ dùng đến sức, ta tự tin ta còn khỏe hơn mấy đứa đai đen đấy (mặc dù ta ko biết võ), nhất là ở gái ở hạng cân thấp hơn ta. Thằng main này nó cũng 1m75 đấy chứ có bé đâu, xuống nước chỉ còn xài sức vật nhau thì ta thấy đoạn đó tả ok mà, tác cũng đã cố tình kéo tình huống xuống nước, chứ trên bờ thằng main làm gì có cửa thắng.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 10:34
Cái đoạn main với trần thác chân đánh dưới nước vô lý. Có thể ban đầu tập kích bất ngờ thì main thắng thế hơn trần thác chân, nhưng sau đó là trần thác chân lấy lại thế mà ko dìm đc main, trong khi giỏi võ công với bơi lội cũng tương đương main mà main thể xác này chỉ là thằng yếu ken thôi.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 09:41
Nhiều vợ đấy, nhưng vợ nào thì cũng đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử
Le Minh Hoang
11 Tháng mười một, 2021 00:55
Bộ này 1 vợ, hay là nhiều vợ vậy mọi người
mafia777
07 Tháng mười một, 2021 23:22
Ta biết gu mấy lão mà, nên đã để lại kha khá Hán Việt rồi đấy, chứ mà thuần Việt hết có khi đủ chất lượng xuất bản luôn rồi.
Lê Hoàng Hà
07 Tháng mười một, 2021 17:43
Dịch giả làm khá ổn. Còn mình đọc vẫn chưa thấy quen, chắc do đọc cv nhiều quá, kiểu khổ quen rồi sướng không chịu được :))))
vokhongamda
06 Tháng mười một, 2021 11:49
Móa, đã 5 năm rồi mới đọc được một bộ Lịch sử cực phẩm như vậy, hoàn toàn vượt trội các bộ hiện nay.
Thanh Son
02 Tháng mười một, 2021 19:00
Truyện tiềm năng quá, dịch giả làm hay tỉ mỷ, hóng chap nào.
voanhsattku
27 Tháng mười, 2021 17:42
có rãnh cvt bộ Đoạt Đích, lịch sử luôn. tui cảm thấy oke
mafia777
25 Tháng mười, 2021 18:14
đang cố đây bạn ơi, chắc 5 năm nữa full á =))
voanhsattku
25 Tháng mười, 2021 17:25
cố lên bạn có còn hơn 1k8 chap nua full rồi
mafia777
22 Tháng mười, 2021 19:04
Mới dọn nhà qua đây post, mong mọi người ủng hộ
BÌNH LUẬN FACEBOOK